Đế Bá

Chương 4614: Tự Gây Nghiệt

Tam Tiên đã làm ra tư thế bị làm thịt, Lý Thất Dạ bật cười, hắn nói: 

- Yên tâm đi, ta không phải người thích dùng công phu sư tử ngoạm, ta sẽ có chừng mực. 

Đương nhiên, đám người Hi Đế nhìn Lý Thất Dạ, ánh mắt của bọn họ nhất trí, ngươi là người như thế! 

Còn chưa đòi thù lao từ đám người Hi Đế, Lý Thất Dạ chỉ cười cười, hắn giao Tam Tiên thụ cho bọn họ, cười nói: 

- Nếu là như thế, bây giờ vật quy nguyên chủ, không đúng, phải nói là vật quy tại chỗ. 

- Rốt cục trở lại. 

Nông Đế tiếp nhận Tam Tiên thụ trong tay Lý Thất Dạ, hắn rất kích động, Hi Đế và Toại Đế cũng hưng phấn. 

- Phong ấn nó có thể vĩnh viễn đoạn tuyệt hậu hoạn. 

Toại Đế nhìn sang tinh đấu, hắn như trút được gánh nặng. 

- Nơi như thế, cho dù xé ra một khe nhỏ cũng không phải chuyện dễ dàng. 

Lý Thất Dạ nhìn khe hở nhỏ trong tinh đấu, hắn nói xong lại nhìn Tam Tiên. 

Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, ba người Hi Đế xấu hổ, bọn họ không biết nên nói cái gì. 

Cuối cùng Hi Đế cười khổ nói: 

- Là chúng ta tự gây nghiệt. Là chúng ta tự làm ra, không phải trời giáng, mà là nhân họa. 

Nói đến đây, hắn liên tục thở dài. 

- Là các ngươi phát hiện nơi này trước. 

Nhìn khe hở nhỏ trong tinh đấu, Lý Thất Dạ đã đoán ra bảy tám phần. 

- Đúng. 

Toại Đế gật đầu, nói ra: 

- Đó là chuyện cách đây thật lâu, sau khi chúng ta quay về nơi này và bế quan thật lâu. Về sau không có việc gì làm nên ba chúng ta xâm nhập Bất Độ Hải, muốn triệt để khảo sát Bất Độ Hải một lần… 

Những chuyện này rất khó tưởng tượng nổi, cường đại như đám người Toại Đế, Tam Tiên giới đã không thể lưu bọn họ, bọn họ nhất định phải đến thế giới rộng lớn hơn, đương nhiên sẽ hướng tới thế giới thật đặc sắc. 

Dù sao, đối với bọn họ mà nói, thế giới như Tam Tiên giới đã không có bí mật gì đáng nói, có thể nói là bọn họ sáng tạo trật tự của Tam Tiên giới, bọn họ sáng tạo hệ thống tu luyện của thế giới này! Bọn họ chi phối từng thời đại trong Tam Tiên giới. 

Cho nên, bọn họ hiểu rõ Tam Tiên giới như lòng bàn tay, nếu không thể ở lại Tam Tiên giới, bọn họ lại đi khảo sát Bất Độ Hải. 

- Bất Độ Hải rất lớn, chúng ta từng đi qua mấy lần nhưng không thể hiểu rõ ràng. 

Toại Đế nói ra: 

- Chúng ta muốn khi còn sống phải tìm hiểu rõ ràng, xem có thể đột phá hay không... 

Nói đến đây, Toại Đế dừng lại. 

Chuyện kế tiếp không cần nói cũng biết. 

- Chúng ta phát hiện nơi này, phát hiện Tam Tiên thụ. 

Nông Đế tiếp lời Toại Đế, nói khẽ: 

- Vừa thấy Tam Tiên thụ, chúng ta đã biết rõ nó có tác dụng không phải tầm thường với Tam Tiên giới, chúng ta đã tìm hiểu nó thật lâu. 

Nói đến đây, Nông Đế nhìn sang tinh đấu, dường như nhớ lại chuyện năm xưa. 

- Các ngươi sẽ hiểu, Tam Tiên thụ không chỉ có ý nghĩa không tầm thường với Tam Tiên giới, các ngươi còn có phát hiện gì khác lạ. 

Lý Thất Dạ cười nói, Tam Tiên thụ nằm trong tay hắn lâu như vậy, hắn đã sớm tìm hiểu rõ ràng. 

- Vâng, lòng hiếu kỳ hại chết mèo, cũng hại chết người. 

Ba người Nông Đế nhìn nhau. 

- Là nơi này. 

Lý Thất Dạ nhìn tinh đấu, nói: 

- Ta còn tưởng rằng có con đường có thể đi, thật không ngờ nơi này chỉ có lỗ thủng. 

- Ngay từ đầu chúng ta không biết. 

Hi Đế cười khổ một tiếng, lắc đầu, nói ra: 

- Ngay từ đầu chúng ta tìm hiểu Tam Tiên thụ, biết rõ gốc cây này nằm giữa hư không, nếu có thể đánh vỡ ngăn cách thời không, khi đó chúng ta có thể đi tới thế giới khác, một thế giới mà chúng ta không biết, về phần đi thông tới thế giới nào thì chúng ta không biết. 

- Việc này càng làm chúng ta hiếu kỳ. 

Nông Đế nói: 

- Đối với chúng ta mà nói, đó là nơi tràn ngập sức hấp dẫn. 

Việc này không thể trách Tam Tiên, bọn họ đã sống tại thế giới này quá lâu, đột nhiên phát hiện nơi này có thể đi thông thế giới khác, bọn họ không rõ thế giới đó là gì, việc này càng làm bọn họ hưng phấn. 

- Cho nên các ngươi xoắn tay áo lên làm, dù sao các ngươi đã vô địch. 

Lý Thất Dạ cười lớn, hắn hiểu tâm tình của bọn họ, phát hiện một thế giới mới, đây là chuyện làm người ta hưng phấn cỡ nào, đổi lại bất luận kẻ nào, chỉ sợ đều không kiềm nén được làm giống Tam Tiên. 

Ba người Hi Đế gật đầu thừa nhận lời của Lý Thất Dạ. 
Bọn họ biết rõ thế giới khác, nơi này có thể đi tới thế giới khác? Bọn họ có thể nhẫn nại hay sao? 

Trên thực tế, trước khi động thủ, đám người Tam Tiên đã suy diễn nguy hiểm trong đó, bọn hắn đã từng dự đoán các loại khả năng xuất hiện. 

Nhưng bọn họ có lòng tin vào thực lực của mình, bọn họ tự nhận cho dù xảy ra chuyện hung hiểm thế nào, xảy ra bất cứ chuyện không thể dự đoán ra sao, bọn họ vẫn có thể ứng phó được. 

Dù sao, bọn họ đều là người trở về từ chỗ kia, cho dù là mưu lợi, cho dù chật vật trốn trở lại, nhưng bọn họ là người còn sống quay về, có thể nói đây đã là chuyện hiếm có người làm được. 

Cho nên, đối với Tam Tiên mà nói, mặc dù nơi này đi thông thế giới hung hiểm, bọn họ vẫn có thể ứng phó được, bọn họ tự nhân thế gian không có nơi nào hung hiểm hơn nơi đó. 

- Chúng ta tốn hao sức chín trâu hai hổ nâng Tam Tiên thụ lên... 

Vào lúc này Toại Đế nói khẽ. 

Tam Tiên thụ, tuy nó sinh trưởng tại đây nhưng nó liên kết cùng Tam Tiên giới, nó sinh trưởng giữa không trung, muốn nâng nó lên dễ như vậy sao? 

Nhưng Tam Tiên cường đại đến cấp độ không gì không làm được, cuối cùng bọn họ đã nâng Tam Tiên thụ lên. 

- Cuối cùng chúng ta mở ra mọt khe hở, muốn xem nơi này đi thông tới thế giới nào... 

Toại Đế nói đến đây, thần thái của hắn ngưng trọng và hơi dừng lại. 

- Đây là lúc tai nạn bắt đầu. 

Hi Đế thở dài, nói ra: 

- Chúng ta đã đánh giá thấp một thế giới, có một số việc còn chưa chuẩn bị chu toàn. 

- Hắc ám hàng lâm. 

Không cần đi đoán, Lý Thất Dạ cũng biết phát sinh chuyện gì, hắn cũng biết nơi đó đi thông tới nơi nào. 

- Đúng! 

Hi Đế gật đầu, nói ra: 

- Chúng ta mở ra một khe hở, dục nhìn đó là thế giới nào, đột nhiên bị tập kích, hắc ám hàng lâm. Lúc đó chúng biết sự việc không ổn. 

Tam Tiên là tồn tại thế nào, bọn họ đã vô địch thế giới này, nhưng bọn họ bị tập kích nên không kịp trở tay. 

- Hắc ám hàng lâm, chúng ta cũng biết đã mang tai nạn tới Tam Tiên giới. 

Hi Đế thở dài, nói: 

- Chúng ta muốn lập tức đóng khe hở đó lại, nhưng địch nhân quá cường đại, trong khoảng thời gian ngắn không thể đóng khe hở. 

Nói đến đây, ánh mắt của hắn co giật một lúc. 

- Lúc ấy có mấy tôn tồn tại khủng bố nhập cư trái phép nơi này? 

Lý Thất Dạ nói ra. 

- Nếu không có cá lọt lưới, có lẽ là ba. 

Nông Đế trầm ngâm một lúc, nói: 

- Hơn nữa vì ngăn cản kẻ dẫn đầu cường đại nhất, chúng ta vội vàng ứng chiến nên không kịp đóng lại, đằng sau lại có hai tên xâm nhập. Khi chúng ta khôi phục tinh thần, chúng ta lập tức ngăn cản bọn chúng, đáng tiếc, bọn chúng cũng không ham chiến, sau khi đánh một trận, chúng ta đã có thể ngăn cản kẻ mạnh nhất. 

Nói đến đây, Nông Đế mới nói: 

- Chúng ta vừa chiến vừa khép khe hở lại, đáng tiếc, lúc ấy hỗn chiến nên Tam Tiên thụ bị chúng ta xé rách và bay vào không gian, chúng ta không thể ngăn cản nó. Khi đó chúng ta dùng thời gian rất lâu chém giết tồn tại khủng bố đầu tiên, hai người khác đã trốn vào Bất Độ Hải. 

- Khi đó hắc ám của thế giới khác tràn vào, không có Tam Tiên thụ, chúng ta không có biện pháp bổ sung khe hở, cho nên chỉ có thể dùng lực lượng cường đại nhất áp chế nó, khép nó tới mức nhỏ nhất. 

Nông Đế bất đắc dĩ nói ra. 

Từ đó có thể tưởng tượng hắc ám đột nhiên hàng lâm, ba người Nông Đế vừa đại chiến với hắc ám, vừa áp chế khe hở, đó là tình huống vô cùng khẩn cấp, may mắn bọn họ là Tam Tiên, đổi lại là những người khác đã sớm tự loạn trận cước, căn bản không thể ứng phó tràng diện như vậy. 

- Sau khi chúng ta ổn định cục diện, lúc đó một cự đầu đã cắm rễ trong Bất Độ Hải. 

Hi Đế nói: 

- Hắn đã mời chào một đội ngũ rất cường đại, không ít cường giả rơi vào hắc ám. 

- Càng hỏng bét là, chúng ta bị thương. 

Toại Đế nói: 

- Hơn nữa, cường giả rơi vào hắc ám trải rộng cả Bất Độ Hải. 

- Tình huống không có người, ba người chúng ta tấn công tên cự đầu đó. 

Hi Đế cũng gật đầu nói: 

- Nhưng nơi này chưa khép kín, chúng ta lại có thương tích trên người, không cách nào toàn lực đi đối phó vô thượng khủng bố. 

Tình huống như vậy có thể tưởng tượng một chút, Tam Tiên đều có tiên thể nhưng khe hở chưa khép kín, thỉnh thoảng sẽ có tồn tại khủng bố muốn nhập cư trái phép. 

- Chúng ta chỉ có thể là lưu một người thủ ở nơi này, để ngừa có hắc ám từ nơi này thẩm thấu vào. 

Hi Đế nói ra: 

- Hai người khác, một trước một sau với tư cách một công một thủ, từ đó phát động tấn công hắc ám cự đầu! 

- May mắn cự đầu kia khôi phục tới đỉnh phong, hắn chọn dùng chiến thuật câu giờ, không giao phong chính diện với chúng ta, hắn đi quanh co trong Bất Độ Hải, từ đó làm các cường giả rơi vào hắc ám bị giết. 

Nói đến đây, Hi Đế cũng cảm thấy bất đắc dĩ.