Đế Bá

Chương 4587: Vạn cổ uyên

Huyền Hiêu xiết chặt nắm đấm, hắn không nói gì thật lâu, hắn đang mím chặt bờ môi, vẻ mặt đầy cứng cỏi giống như hắn là nam nhân làm bằng sắt, không có bất cứ thứ gì có thể dao động hắn.

- Ta sẽ đích thân giải quyết.

Cuối cùng Huyền Hiêu nói ra lời này, hắn nói rất nhẹ nhưng rất có lực, không cho phép bất cứ kẻ nào hoài nghi quyết tâm của hắn.

- Ta tự tay sáng lập, cho nên ta sẽ tự tay giải quyết.

Cuối cùng Huyền Hiêu hít sâu một hơi, trong đôi mắt mang theo kiên định, lúc này hắn dùng ánh mắt phức tạp nhìn sang thê tử của mình.

Thời điểm hắn nhìn thê tử giống như đang nhìn vạn cổ, trong ánh mắt hắn chịu tải rất nhiều tình cảm.

Lý Thất Dạ gật đầu, hắn không nói gì nữa, cuối cùng hắn thở dài và quay người rời đi.

- Tiên sinh.

Thời điểm Lý Thất Dạ rời đi, Huyền Hiêu gọi hắn lại, nói:

- Tiên sinh cao siêu, hoàn toàn vượt qua ta gấp trăm ngàn lần, ta chỉ muốn hỏi tiên sinh, thế gian từng có một người làm cho ngươi không chú ý tất cả, cho dù là sinh tử của ngươi hay không!

Lý Thất Dạ dừng bước, hắn đứng đó nhưng không nói gì, qua thời gian thật lâu hắn mới lên tiếng:

- Không có, ta chỉ là ta, không hơn.

Huyền Hiêu nhìn Lý Thất Dạ, hắn im lặng một lúc, cuối cùng xấu hổ nói:

- Thái thượng vô tình, ta không bằng tiên sinh. Tiên sinh tâm chứa đại nghĩa, ta chỉ có tư tình nữ nhi mà thôi, xấu hổ.

Lý Thất Dạ xoay người lại, hắn nhìn Huyền Hiêu, hắn lắc đầu và nói:

- Mọi người theo đuổi nhân sinh không giống nhau, không phân chia cao thấp. Ngươi có được thể chất cường đại nhất thế gian, cũng có được thiên phú kinh diễm vô song, cực tại tình, cực tại đạo, nếu ngươi không cực tại tình, ngươi không có cực tại đạo ngày hôm nay.

- Chúng ta lựa chọn khác nhau mà thôi.

Lý Thất Dạ nói khẽ:

- Ta chỉ là ta, ta sẽ không dừng bước vì ai, cho dù ai níu kéo, ta vẫn tiến lên phía trước, đây chính là lựa chọn của ta. Có lẽ, ngươi có thể nói nó là thái thượng vong tình, ngươi cũng có thể nói nó là vì tư lợi.

- Tiên sinh đại nghĩa.

Huyền Hiêu lắc đầu, hắn vừa cười vừa nói:

- Nếu tiên sinh vì tư lợi, ngươi sẽ không đứng ở chỗ này, tiên sinh lòng có đau buồn, cho nên mới phải đứng ở chỗ này, mới nói những lời kia với ta.

Có thể nói, Huyền Hiêu hiện tại tươi cười rất chân thành.

- Ngươi nghĩ như thế nào cũng có thể.

Lý Thất Dạ cười cười, không sao cả, hắn nói:

- Có lẽ, ta chỉ là người qua đường mà thôi.

- Tiên sinh cô đơn hay không?

Huyền Hiêu nhìn Lý Thất Dạ, hắn rất nghiêm túc khi nói lời này.

Lý Thất Dạ cũng nhìn hắn, vẻ mặt rất nghiêm túc, nói:

- Ngươi cô đơn, cho nên ngươi không tiếc bất cứ giá nào, muốn cứu sống thê tử của ngươi, bởi vì nàng còn sống thì nhân sinh của ngươi mới có ý nghĩa. Bằng không thì, ngươi có được thể chất độc nhất vô nhị trên thế gian thì như thế nào, ngươi có tài hoa kinh thiên thì sao...

- Nàng không còn, cho nên ngươi xem mọi thứ như mây khói. Chỉ có nàng sống, ngươi mới có tất cả, mới có ý nghĩa, xuân hoa thu nguyệt, tất cả đều tốt đẹp.

- Tiên sinh nói đúng.

Huyền Hiêu thở dài cảm khái.

Sau một lát, Huyền Hiêu nhìn Lý Thất Dạ, cuối cùng hắn nói:

- Tiên sinh bởi vì cô độc nên mới dũng cảm tiến tới! Thật không biết cái gì có thể làm bạn với tiên sinh!

Lý Thất Dạ cười cười, hắn không nói gì, sau đó hắn cất bước rời đi.

Huyền Hiêu nhìn bóng lưng Lý Thất Dạ đi xa, hắn cảm khái, nói ra:

- Thế gian chỉ có một kỳ nhân như vậy! Có thể cứu thế, trấn áp vạn cổ.

Nói xong, Huyền Hiêu ngẩng đầu nhìn bầu trời, nhìn thê tử của mình, hắn lẩm bẩm, nói ra:

- Ta nhớ ngươi, có ngươi, thật tốt.

Nói xong, Huyền Hiêu ngồi xuống vị trí cũ, ngay sau đó cực hàn bắt đầu đóng băng hắn, hắn lại biến thành pho tượng băng, dường như nơi này chưa xuất hiện biến hóa gì.

Giống như Lý Thất Dạ chưa bao giờ xuất hiện tại nơi đây.

Lý Thất Dạ rời khỏi nơi cực hàn, hắn tiếp tục đi về phía trước, hắn vừa tu hành vừa ma luyện chính mình.

Trên thực tế, quá trình Lý Thất Dạ đi đường chính là quá trình hắn ma luyện bản thân, hắn càng có hứng thú với tồn tại hắc ám trong Bất Độ Hải.

Tuy hắc ám cự đầu ẩn nấp trong Bất Độ Hải, Lý Thất Dạ không tận lực tìm hắn, nhưng thời điểm vừa tới, hắn sẽ không bỏ qua bất cứ dấu vết nào, trọng yếu nhất chính là, Lý Thất Dạ đang chuẩn bị dùng hắn làm nóng người.

Đương nhiên, cho tới nay, Lý Thất Dạ đang chuẩn bị chiến tranh, cho nên trước khi phát động chiến tranh, Lý Thất Dạ sẽ tìm hiểu triệt để những thứ mình cần biết.

Tại Bất Độ Hải có một nơi sâu không thấy đáy, nơi đó bị hắc ám bao phủ, Lý Thất Dạ đi tới địa phương này.

Nơi này tên là Vạn Cổ Uyên! Nó là một hung địa trong Bất Độ Hải, nơi này từng là thiên đường đào bảo trong Bất Độ Hải, chỉ có điều, hiện tại Vạn Cổ Uyên đã bị hắc ám bao phủ, hắc ám đáng sợ giống như cự thú, nó đang há to cái miệng như chậu máu, tùy thời cắn nuốt tất cả mọi thứ tiến vào nơi đây.

Trước đây thật lâu, Vạn Cổ Uyên không chỉ thừa thải các loại thần thạch, nơi này còn có đại mạch phong phú, tuy nơi này rất hung hiểm nhưng khoáng sản quá mức phong phú, có tiên kim tuyệt thế vô song, có bảo vật tuyệt thế, tất cả đều có trong Vạn Cổ Uyên.

Không biết bao nhiêu Thuỷ tổ, tồn tại vô địch tiến vào Vạn Cổ Uyên tìm kiếm tài liệu mình cần.

Sau này hắc ám cự đầu tới đây, hắn đi vào sâu trong Vạn Cổ Uyên, hắn từng tế luyện nơi này, từ đó về sau hắc ám bao phủ nơi đây, từ đó về sau Vạn Cổ Uyên vắng bóng người, không có Thuỷ tổ nào nguyện ý đi vào.

Bởi vì hắc ám vô thượng đã lưu lại lực lượng hắc ám đáng sợ trong Vạn Cổ Uyên, tuy không có ai biết hắn tế luyện thứ gì ở đây, nhưng hắn đã lưu lực lượng hắc ám ở lại đây, nó có thể đầu độc bất cứ thứ gì, cho dù Thuỷ tổ đạo tâm kiên định, nếu ở lâu trong hắc ám của Vạn Cổ Uyên cũng sẽ bị hắc ám hấp dẫn.

Đồn đãi, từng có Thuỷ tổ không tin tà nên tiến vào Vạn Cổ Uyên, cuối cùng thời điểm hắn còn sống đi ra, hắn đã hóa thành tên điên, một tên điên rất vui vẻ, từ nay về sau, không còn Thuỷ tổ nào dám đi vào mạo hiểm.

Cũng chính bởi vì như thế, sau này không có bao nhiêu Thuỷ tổ nguyện ý tiến vào Vạn Cổ Uyên, dù sao Bất Độ Hải vô cùng rộng lớn, ở đâu cũng có khoáng sản, không cần phải bốc lên nguy hiểm tiến vào Vạn Cổ Uyên.

- Oanh!

Một tiếng nổ lớn vang lên, vào ngày hôm nay, Vạn Cổ Uyên nổ tung, Vạn Cổ Uyên sinh ra sóng lớn ngập trời.

Chỉ trong nháy mắt Vạn Cổ Uyên như bị lật tung lên, cả vùng biển bị đánh bay lên trời.

Cuối cùng là âm thanh “răng rắc” sinh ra, thời điểm này, Vạn Cổ Uyên xuất hiện vô số khe hở, không hề nghi ngờ, đối mặt với lực lượng đáng sợ trấn áp, rốt cục Vạn Cổ Uyên đã vỡ vụn.

- Đây là cái gì?

Nhìn thấy lực lượng đáng sợ đánh nát Vạn Cổ Uyên, rung chuyển toàn bộ Bất Độ Hải, lần này tử kinh động vô số sinh linh, rất nhiều Thuỷ tổ, thế hệ vô địch trong Bất Độ Hải.

Lúc này, rất nhiều sinh linh đưa mắt nhìn về phía Vạn Cổ Uyên, tất cả mọi người nhìn thấy tiên quang vô tận phóng lên trên bầu trời Vạn Cổ Uyên, tiên quang bá đạo tách tất cả hắc ám sang một bên.

Khi tiên quang quét qua, tất cả hắc ám bị càn quét không còn, tiên quang bá đạo rung động nhân tâm.

- Đủ cường đại, là ai, hắn muốn khiêu chiến hay sao?

Cho dù là Thuỷ tổ nhìn thấy cảnh này, mọi người đều nổi da gà, Thuỷ tổ cũng phải run rẩy.

Sau khi tiên quang quét sạch tất cả hắc ám, chỉ thấy bên trong Vạn Cổ Uyên nghiền nát xuất hiện một người ngồi xếp bằng, toàn thân hắn sinh ra tiên diễm giống như Chân Tiên.

- Là hắn, Lý Thất Dạ, đúng vậy.

Nhìn thấy người đang ngồi trong Vạn Cổ Uyên, lập tức có Thuỷ tổ nhận ra hắn.

Lý Thất Dạ đến Bất Độ Hải lâu như thế, có thể nói hắn quen với rất nhiều Thuỷ tổ, Bất Độ Hải có rất nhiều thế hệ vô địch, vô số sinh linh đều nghe qua đại danh của Lý Thất Dạ.

- Rốt cuộc hắn cũng khởi xướng khiêu chiến tồn tại vô thượng kia.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ ngồi ở chỗ kia, có rất nhiều Thủy tổ biết rõ Lý Thất Dạ đang làm cái gì.

Phải biết rằng, hắc ám vô thượng khủng bố đã tế luyện nơi này, từ nay về sau hắc ám bao phủ Vạn Cổ Uyên, không người nào dám tiến vào, từ một mức độ nào đó, Vạn Cổ Uyên bị hắc ám bao phủ đại biểu quyền uy vô thượng của hắn.

Hiện tại Lý Thất Dạ đánh nát Vạn Cổ Uyên, quét sạch tất cả hắc ám trong Vạn Cổ Uyên, biểu tượng quyền uy của tồn tại hắc ám bị đánh nát bấy, cũng chà đạp uy nghiêm của hắn dưới chân.

Không hề nghi ngờ, đây là tín hiệu khiêu chiến của Lý Thất Dạ với tồn tại hắc ám.

- Đến đánh một trận!

Giọng nói bình thản của Lý Thất Dạ quanh quẩn trong Bất Độ Hải, tất cả sinh linh Bất Độ Hải đều nghe thấy giọng nói của Lý Thất Dạ.

Vào lúc đó, tiên diễm trên người Lý Thất Dạ nhúc nhích giống như hắn là Chân Tiên duy nhất trên thế gian, hắn có thể chứng nhận Tiên đạo, là tồn tại trường sinh, hắn cường đại nhất thế gian.

Cho nên, nhìn thấy Lý Thất Dạ đang ngồi tại đó, bất kể là ai cũng cảm thấy kính nể, trăm ngàn vạn năm qua đi, Lý Thất Dạ là người đầu tiên dám công khai khiêu chiến tồn tại hắc ám kia.

- Sẽ ứng chiến sao?

Lúc này không ít Thuỷ tổ đều chú ý tới nơi đây, rất nhiều sinh linh trong Bất Độ Hải đều ngừng thở.

Rất nhiều người trong Bất Độ Hải biết rõ đại chiến năm đó, sau trận chiến, tồn tại hắc ám biến mất không biết tung tích, còn có rất nhiều Thủy tổ biến mất theo.

Nhưng không có người nào tin tưởng tồn tại hắc ám kia chết trong đại chiến, mọi người đều biết, tồn tại hắc ám kia không xuất hiện, từ đó có thể thấy hắn đang mưu đồ bí mật.

Trong năm tháng xa xưa tới hiện tại, đã từng có rất nhiều Thuỷ tổ tìm kiếm hắn, đi tìm kiếm dấu vết lưu lại, nhưng không kẻ nào tìm được tồn tại hắc ám.

Hôm nay Lý Thất Dạ tiến vào Bất Độ Hải, hắn cất tiếng khiêu chiến tồn tại hắc ám, tất cả mọi người đang chờ mong, tồn tại hắc ám sẽ ứng chiến hay không?