Đế Bá

Chương 4578: Phụ luy sào

Trịnh Đế nói nơi hung hiểm chính là Phụ Luy sào hung hiểm tiếng tăm lừng lẫy trong Bất Độ Hải.

Dựa theo cách nói của Trịnh Đế, tại Bất Độ Hải có chín đại quái, chín đại quái này đều là yêu quái cường đại nhất hung hiểm nhất Bất Độ Hải, chúng đã từng nuốt vô số tính mạng trong Bất Độ Hải, cho dù là Thuỷ tổ cũng không thể may mắn thoát khỏi, có Thuỷ tổ từng chết trong tay chín đại quái.

Hơn nữa, chín đại quái này tuy đều là yêu quái, chúng đã sớm thông linh, có được trí tuệ cực cao, chúng tụ tập vô số quái vật hung tàn trong Bất Độ Hải, từ đó chúng sẽ xưng hoàng, khí thế độc ác ngập trời.

Phụ Luy sào chính là sào huyệt của một trong chín đại quái, nơi này là vùng đất đại hung, vô số sinh linh Bất Độ Hải không dám tới gần, đều tránh xa nơi đây.

Cho dù là Thủy tổ vô cùng cường đại cũng không dám tùy tiện đi mạo hiểm, đã từng có Thuỷ tổ tiến vào Phụ Luy sào, muốn diệt Phụ Luy, nhưng chưa từng có người nào thành công, thậm chí có Thuỷ tổ từng không địch lại và chết trong tay Phụ Luy.

Cho nên, đối mặt hung địa như thế, không ít Thuỷ tổ không dám tiến vào mạo hiểm.

Đương nhiên, đối với không ít Thuỷ tổ mà nói, Phụ Luy sào là nơi ma luyện không tệ, mặc dù nói Phụ Luy vô cùng cường đại, có thể trảm Thuỷ tổ, nhưng chỉ cần không đánh vào sâu trong Phụ Luy sào, Thuỷ tổ có thể toàn thân trở ra.

Hung vật trên địa bàn Phụ Luy quá nhiều, cho nên có không ít Thuỷ tổ rãnh rỗi sẽ đi Phụ Luy sào tàn sát một phen, cũng ma luyện đạo hạnh của mình.

Lý Thất Dạ tới đây cũng có ý đó, hắn muốn dùng hung vật làm nóng người, đánh bóng đại đạo chí cao vô thượng của mình, từ đó phong mang sẽ càng lợi hại.

Lý Thất Dạ vượt biển mà đi, thời điểm chưa tiến vào Phụ Luy sào thì hắn đã cảm nhận được khí tức bá đạo ngập trời.

Vùng biển phía trước chính là địa bàn của Phụ Luy, nơi đó có một đám sương mù bao phủ, sương mù có màu xám tro, dường như sương mù là chướng khí do hung vật phun ra.

Hơn nữa sương mù màu xám tro này có độc tính đáng sợ, chỉ cần bị độc tính bám vào người, thân thể sẽ thối rửa, chỉ có Thuỷ tổ vô cùng cường đại mới có thể ngăn cản nổi sương mù đáng sợ như thế.

Trong hải vực này, nước biển Bất Độ Hải đục ngầu không rõ, giống như bị nước mực đổ vào, tuy thực sự không phải đen như mực nhưng đục ngầu không thấy rõ nước biển, hơn nữa nước còn có thể ăn mòn thân thể, chỉ cần ngươi ở lại nơi này trong thời gian dài, khi đó ngươi sẽ cảm thấy hoa mắt.

Lý Thất Dạ nhìn về hướng Phụ Luy sào, ánh mắt hắn lóe sáng, sau đó hắn cười cười tiến vào sào huyệt.

Sau khi Lý Thất Dạ bước vào hải vực này, sương mù lập tức bám vào người Lý Thất Dạ, âm thanh xì xì xì vang lên, hiển nhiên chúng muốn ăn mòn thân thể Lý Thất Dạ.

Nhưng thân thể Lý Thất Dạ tỏa ra ánh sáng nhẹ là có thể tinh lọc tất cả độc tính, sương mù không thể làm Lý Thất Dạ tổn thương.

Sau khi bước vào vùng biển, nước biển bập bềnh, nếu như ngươi nhìn nước biển, nước biển sẽ ăn mòn chân mệnh của ngươi, ngươi sẽ cảm thấy đầu óc choáng váng, thậm chí sẽ bất tỉnh.

Thời điểm ngươi bất tỉnh, thời điểm này uy hiếp trí mạng sẽ xuất hiện.

Ầm ầm ầm…

Chỉ trong nháy mắt, đột nhiên trong nước biển xuất hiện một cái kìm lớn, thời điểm cái kìm vươn ra khỏi mặt biển, dưới biển còn có một bóng mờ cực lớn? Nếu bị cái kìm này kẹp trúng, cho dù là ngọn núi lớn cũng bị kẹp nát.

Nhưng nước biển không thể ảnh hưởng tới Lý Thất Dạ, thời điểm cái kìm đánh lén, Lý Thất Dạ chỉ cười mà thôi.

- Tới tốt, ta đang muốn đại khai sát giới.

Vừa dứt lời, Lý Thất Dạ thét dài một tiếng, hắn vươn tay bắt lấy cái kìm lớn.

Âm thanh “răng rắc” vang lên, cái kìm to lớn đã bị Lý Thất Dạ bóp nát.

Ngay sau đó có tiếng kêu thảm thiết vang lên, tiếng nổ lớn xuất hiện, nước biển phóng lên trời, sóng lớn vạn trượng tỏa ra uy thế ngập trời, mặt biển cuồng bạo bộc phát.

Vào lúc đó, một con quái vật khổng lồ xuất hiện trên biển, thân thể to lớn của con quái vật xuất hiện, nó giống như một hòn đảo to lớn.

Đây là hung vật cực lớn giống như con tôm hùm, nhưng nó lại không phải tôm hùm, bởi vì trên người nó mọc ra vô số cái chân, hai tay hai liêm đao sắc bén, tất cả cái chân chém xuống có thể lập tức thu hoạch ngàn vạn tánh mạng.

Giáp xác trên người hung vật có màu xám, dường như do vô số giáp cốt tọa thành, thân thể to lớn của nó không phải cơ bắp, toàn thân đều là giáp cốt đáng sợ.

Hung vật nguy hiểm tỏa ra khí tức đáng sợ, bởi vì ngươi sẽ cảm giác nó là quái vật xương khô tới từ địa ngục.

Quái vật khổng lồ có hai cái kìm, chỉ có điều một cái kìm bị Lý Thất Dạ xé nát.

Hung vật nguy hiểm rống to một tiếng, cái kìm cực lớn nện xuống, tiếng nổ mạnh vang lên, thời điểm cái kìm tấn công sinh ra sóng lớn ngập trời, cả thế giới như bị lật tung lên.

Mặt biển Lý Thất Dạ đang đứng bị nện lõm xuống, mặt biển mười vạn dặm bị nện lõm xuống, hải vực sinh ra sóng gió ngập trời.

Thời điểm này, thời gian như dừng trôi, đứng dưới cái kìm, Lý Thất Dạ dùng tay ngăn chặn cái kìm nện xuống.

- Lực lượng quá yếu, không thể rèn luyện thân thể của ta.

Lý Thất Dạ ngăn cản dễ dàng, hắn lắc đầu nói ra.

Nếu có người nào nhìn thấy cảnh này, bọn họ sẽ không tưởng tượng nổi, phía dưới cái kìm, Lý Thất Dạ nhỏ bé như con kiến hôi, hắn lại có thể ngăn cản cái kìm to lớn kia nhưng ghét bỏ hung vật cực lớn nhỏ yếu.

Âm thanh keng, keng, keng vang lên, chỉ trong nháy mắt, hung vật nguy hiểm bị Lý Thất Dạ chọc giận, hung vật nguy táo bạo, vô số chân chém tới, chúng sắc bén như thần đao và chém vào người Lý Thất Dạ.

Âm thanh “keng keng keng” vang lên, vô số như thần đao công kích thân thể Lý Thất Dạ, nhưng toàn thân Lý Thất Dạ không tổn thương, còn có tia lửa bắn tung tóe.

- Quá yếu.

Lý Thất Dạ nói xong, một tiếng nổ lớn xuất hiện, Lý Thất Dạ dùng bàn tay tấn công hung vật.

Âm thanh vỡ vụn răng rắc vang lên, vô số xương cốt của hung vật cực lớn vỡ nát, nó bị Lý Thất Dạ đánh gục tại chỗ.

Lý Thất Dạ ném thi thể hung vật cực lớn trên mặt biển.

Vào lúc này dưới nước xuất hiện dòng nước đunc ngầu, dường như mặt biển bị nước mực nhuộm đen.

Nhưng đây không phải nước mực, đó là vô số chim ăn thịt người, đám chim ăn thịt người này rất nhỏ, chúng nhỏ như ngón tay, chúng xuất hiện sâu trong đáy biển và lao lên cắn xé hung vật vừa chết.

Âm thanh gặm thức ăn vang lên trong nước, chỉ trong nháy mắt hung vật đã bị ăn không còn một mảnh, hải vực nổi lên đầy bọt khí.

Dường như đám chim ăn thịt người này không thỏa mãn, chúng còn chưa ăn no, thời điểm này, ánh mắt của chúng nhìn sang Lý Thất Dạ.

Ngay sau đó có vô số bóng đen phá nước lao lên, ngàn vạn chim ăn thịt người nhảy ra khỏi mặt nước và tập kích Lý Thất Dạ, chúng xem Lý Thất Dạ như con mồi, muốn xé xác Lý Thất Dạ.

Tốc độ của đám chim ăn thịt người cực nhanh, hơn nữa thân thể chúng nhỏ như kim châm và rất bén nhọn, có thể lập tức bắn thủng không gian, ngay sau đó bắn vào mi tâm Lý Thất Dạ.

- Xem ta như con mồi hay sao?

Lý Thất Dạ cười cười, hắn duỗi ngón tay điểm về phía trước, chỉ trong nháy mắt có vô số tia chớp bắn ra từ đầu ngón tay của Lý Thất Dạ.

Sau đó âm thanh “đùng đùng đùng” vang lên không dứt bên tai, vô số tia chớp bắn ra ngoài và tạo thành tấm lưới điện cực lớn, tất cả chim ăn thịt người đều bị lưới điện khóa chặt, cho dù vô số chim ăn thịt người trong biển cũng không thoát.

Ngay sau đó tất cả chim ăn thịt người đen kịt kia chết thảm trong tay Lý Thất Dạ.

Đám chim ăn thịt người bị điện giật chết, số lượng của chúng dùng hàng tỉ mà tính, chúng xem Lý Thất Dạ như con mồi, muốn xé xác Lý Thất Dạ, đáng tiếc chúng lại bị Lý Thất Dạ diệt tộc, hơn nữa còn không có cơ hội phản kháng.

- Quá yếu.

Lý Thất Dạ cười cười, hắn tiếp tục tiến lên.

Oanh!

Tiếng nổ lớn vang lên, Lý Thất Dạ chưa đi được vài bước, mặt nước lại nổ mạnh, biển cả nhấc lên sóng lớn, một thứ gì đó rất khổng lồ phá nước xông lên cao.

Đó là xúc tu cực lớn, hơn nữa trên xúc tu này mọc ra vô số giác hút đáng sợ, mỗi một giác hút đều tỏa ra ánh sáng rét lạnh thấu xương, làm cho người ta nổi da gà.

- Hô!

Ngay sau đó có vô số giác hút mở ra, tất cả giác hút đều tập trung Lý Thất Dạ, lực lượng cường đại hút Lý Thất Dạ về phía xúc tu.

Ầm!

Lý Thất Dạ bước ra một bước, hắn đứng đó như pho tượng vĩnh hằng, cho dù lực hút cường đại đang kéo Lý Thất Dạ cũng không thể làm hắn xê dịch nửa bước.