Đế Bá

Chương 4517: Cự đồng nhân

Sau khi Lý Thất Dạ đi vào, thiên địa hoàn toàn yên tĩnh, trong thiên địa chỉ còn lại tiếng hít thở rất nhỏ.

Thời gian đang trôi qua, mọi người cũng không biết Lý Thất Dạ đi vào bao lâu, cũng không có ai quan tâm thời gian trôi qua.

Cũng không biết hiện tại là lúc nào, một tiếng nổ “ầm” vang lên, tất cả mọi người vẫn chưa kịp phản ứng, đột nhiên cả khối đại lục nứt vỡ, chỉ trong nháy mắt toàn bộ đại lục sụp đổ.

- A…

Đột nhiên các khối đại lục tách ra và tan vỡ, Chập Long giật mình, bởi vì hắn cũng từng thử qua, nhưng khối đại lục dưới chân cứng rắn vượt qua tưởng tượng của hắn.

Nhưng vừa nghĩ tới lúc đệ nhất hung nhân ra tay, người có thể khai thác mười ba mệnh cung, cả khối đại lục nứt vỡ thì quả thật rất đáng kinh ngạc. Chuyện như vậy rơi vào tay đệ nhất hung nhân lại biến thành việc bình thường.

Nhưng lúc đại lục sụp đổ, rất nhiều người nhìn ra được, khối đại lục không phải thực sự nứt vỡ, cũng không phải bị một quyền vô địch của Lý Thất Dạ đánh nát, mà cả khối đại lục vỡ ra thành vô số mảnh vỡ.

Cả đại lục chia lìa, vỡ ra thành vô số mảnh nhỏ, nhưng mỗi một mảnh vỡ đều gọn gàng, dường như cả khối đại lục do vô số mảnh vỡ tạo thành. Thời điểm cả khối đại lục nứt vỡ, chẳng qua nó chỉ phân thành nhiều mảnh nhỏ hơn mà thôi.

Thậm chí có thể nói, mỗi một khối mảnh vỡ đều có quy tắc độc nhất vô nhị của nó, mỗi một khối mảnh vỡ đều có được vận luật của chính mình, khối đại lục này là một tác phẩm nghệ thuật, đúng là kỳ tích quỷ phủ thần công.

- Đó là cái gì…  

Sau khi tất cả mảnh vỡ biến mất, một quái vật khổng lồ xuất hiện, nó lẳng lặng lơ lửng trong hư không.

Mọi người nhìn lên, nhìn thấy quái vật khổng lồ chính là đồng nhân cực lớn, đồng nhân này lớn hơn bất cứ cự nhân hay pho tượng nào trên thế gian.

Đồng nhân trước mặt quá lớn, nó cũng không phải là pho tượng, nó là một đồng nhân, người nào cũng nhận ra đồng nhân là sinh vật sống, dường như nó được sinh ra trong thời đại viễn cổ, trải qua vô số năm tháng tẩy lễ.

Lúc này, đồng nhân đang nhắm mắt giống như ngủ say, gương mặt thập phần an tường, trên người tỏa ra hào quang nhàn nhạt.

Đó là đồng nhân ngủ say hơn trăm triệu năm, dường như nó có thể ngủ đến khi thiên địa tan vỡ.

Trông thấy đồng nhân xuất hiện, nội tâm mọi người chấn động, đồng nhân lớn như thế, tất cả mọi người mới nhìn thấy lần đầu tiên. Thời điểm nhìn thấy đồng nhân này, không biết bao nhiêu người ngạc nhiên, mọi người cũng không biết nó có ý nghĩa như thế nào.

Lúc này, không biết có bao nhiêu người nhìn về phía Kim Quang Thượng Sư, không biết có bao nhiêu người nhìn đệ tử Tiên Đồng sơn.

Tiên Đồng tộc, chính là đồng nhân, người Tiên Đồng tộc vừa ra đời, toàn thân như đúc bằng đồng, bọn họ không có thân thể huyết nhục, chính là đồng thể.

Chỉ có điều, về sau khi bọn họ tu luyện sẽ phát sinh biến hóa. Như Kim Quang Thượng Sư, hắn tu luyện thành thân thể huyết nhục, đương nhiên, Tiên Đồng tộc còn có một con đường để đi, có thể bảo trì đồng thể.

Hiện tại một đồng nhân cực lớn xuất hiện, tất cả mọi người cũng nghĩ tới, đồng nhân này có phải xuất thân từ Tiên Đồng tộc hay không?

Nhưng có lão tổ học thức uyên thâm cũng không nghĩ Tiên Đồng tộc từng là đồng nhân cực lớn.

Trên thực tế, lão tổ Tiên Đồng tộc hiểu lịch sử Tiên Đồng tộc nhất cũng không nghĩ ra mình xuất xứ từ đồng nhân cực lớn, ít nhất trong lịch sử không ghi lại, cũng không có truyền thuyết về đồng nhân.

Nhìn đồng nhân cực lớn xuất hiện tại đây, tất cả mọi người hiểu, vì cái gì trước đó Kim Quang Thượng Sư nói khối đại lục này có liên quan lớn lao về Tiên Đồng tộc của mình, hiện tại xem ra đúng là như thế.

Có thể khẳng định, cho dù đồng nhân không xuất xứ từ Tiên Đồng tộc, chỉ sợ cũng có ngàn vạn quan hệ với Tiên Đồng tộc bọn họ, chỉ có điều, mọi người không biết quan hệ trong đó là gì.

- Đúng là kỳ tích.

Nhìn thấy đồng nhân, Chập Long cũng phải động dung, hắn cực kỳ khiếp sợ.

Lúc này, không biết bao nhiêu đệ tử Tiên Đồng tộc quỳ lạy, quỳ bái đồng nhân, tuy bọn họ không biết đồng nhân có lai lịch ra sao, bọn họ cũng không biết đồng nhân có quan hệ gì với Tiên Đồng tộc.

Nhưng xuất phát từ bản năng Tiên Đồng tộc, bọn họ đều quỳ lạy, thậm chí có tu sĩ lệ nóng lưng tròng.

Lúc này, trong đôi mắt Kim Quang Thượng Sư bắn ra hào quang, hào quang chiếu thẳng vào đồng nhân, hắn muốn nhìn ra mánh khóe trong đó.

- Đạo huynh, ta có thể leo lên?

Lúc này, Kim Quang Thượng Sư trưng cầu ý kiến của Lý Thất Dạ, dù sao, đồng nhân thuộc về Lý Thất Dạ.

- Có gì không thể.

Lý Thất Dạ cười nhạt và nói:

- Có thu hoạch hay không phải xem tạo hóa của ngươi.

- Đa tạ đạo huynh.

Kim Quang Thượng Sư hành lễ với Lý Thất Dạ, hắn cũng tùy ý leo lên đồng nhân này, đứng trên thân đồng nhân, trong lòng hắn có cảm động khó hiểu, hắn vươn tay vuốt ve đồng nhân.

Động tác của Kim Quang Thượng Sư rất nhẹ nhàng, hắn cẩn thận như đang vuốt ve da thịt tình nhân.

Lý Thất Dạ không suy nghĩ nhiều về đồng nhân, hắn đi tới vị trí lồng ngực đồng nhân, hắn rất hiểu về đồng nhân này, trên thực tế, trước đó, Lý Thất Dạ đã từng gặp một đồng nhân khác.

Thời điểm tại Cửu giới, hắn đã từng gặp một đồng nhân, đồng nhân cầm cái rương chứa Thái Sơ nguyên mệnh mười hai đạo pháp tắc.

- Đó là vật gì.

Ngay sau đó, có người chú ý tới hai tay của đồng nhân.

Hai tay đồng nhân đặt ở trước ngực và ngủ thập phần yên ổn, nhưng nếu nhìn kỹ thì sẽ phát hiện đôi tay đồng nhân đang ôm một cái bình đồng.

Kỳ thật cái bình đồng không nhỏ, chỉ có điều hai tay của đồng nhân quá lớn cho nên mới chỉ để lộ ra một phần nhỏ của cái bình, thậm chí người ta sẽ xem nhẹ nó.

Nhìn thấy cái bình đồng, mọi người đều nghĩ tới một việc, chẳng lẽ bên trong cái bình đồng chứa tiên vật vô thượng mà đám người Kim Quang Thượng Sư nói tới hay sao?

- Chỉ sợ là tiên vật vô thượng.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ đi về phía cái bình đồng, trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người nín thở.

Nhìn thấy cái bình đồng, biết rõ bên trong có chứa tiên vật vô thượng, không biết bao nhiêu người rúng động, nhưng chỉ rúng động mà thôi, không người nào dám đánh chủ ý vào nó.

Dù sao, đánh chủ ý lên đồ của đệ nhất hung nhân, đó là hành vi tự tìm cái chết.

Đối với cái bình đồng, Kim Quang Thượng Sư không nhìn nhiều, hắn đang dùng tất cả tinh lực quan sát thân thể đồng nhân.

Lúc này, Lý Thất Dạ đến gần, hắn nhìn bình đồng giữa hai cánh tay, trong nội tâm hắn cảm khái, Lý Thất Dạ cười nói:

- Đúng là đồng tử tặng bảo, ta sẽ không khách khí nhận lấy.

Nói xong, hắn vươn tay nắm lấy bình đồng.

Nhưng muốn gỡ cái bình này, nói dễ vậy sao, chỉ có điều, Lý Thất Dạ lúc này là vô địch, hắn đã bước vào đỉnh phong.

- Oanh!

Tiếng nổ lớn vang lên, mười ba mệnh cung phóng lên trời, áp sập chư thiên, trấn áp muôn đời, siêu thoát tất cả, tất cả những gì không có khả năng cũng biến thành có khả năng.

Chỉ trong nháy mắt, tất cả mọi người cảm nhận được thiên uy đáng sợ, không biết có bao nhiêu cường giả quỳ bái trước uy lực của mười ba mệnh cung.

Mười ba mệnh cung, đại biểu cho tất cả, vượt qua tất cả, biến tất cả không có khả năng thành có khả năng, mười ba mệnh cung vô song, tuyên cổ duy nhất.

Oanh, oanh, oanh!

Lúc này, thiên địa chấn động mạnh, dường như thiên địa bị cánh tay của Lý Thất Dạ nâng lên.

Nếu như nói, thiên địa có trọng lượng, tất cả mọi người tin tưởng, đệ nhất hung nhân chỉ cần dùng một tay cũng có thể nhấc bổng thiên địa và cả thế giới lên cao.

Tuy thiên địa không bị nâng lên, nhưng tất cả mọi người cảm giác thân thể mình giống như bay lên trời, chính mình bị xách lên cao, thân thể run rẩy.

Ầm!

Một âm thanh vang lên, thời điểm tất cả mọi người chưa kịp phản ứng, bình đồng trong hai tay đồng nhân bị Lý Thất Dạ lấy đi.

- Bị lấy đi.

Nhìn thấy bình đồng rơi vào trong tay Lý Thất Dạ, có người cảm khái.

Lúc này, Lý Thất Dạ nhìn bình đồng trong tay, không biết có bao nhiêu người hâm mộ, không biết có bao nhiêu người miên man bất định, nếu như mình có thể có được bình đồng kia, có lẽ sẽ đạt được nhiều chỗ tốt, từ nay về sau có thể một bước lên trời.

- Thứ tốt.

Nhìn đồ vật trong bình, Lý Thất Dạ khen một tiếng.

Lúc này, mọi người cũng rướn cổ lên xem, tất cả mọi người muốn xem trong bình đồng chứa gì, đáng tiếc, cho dù cổ bọn họ có dài hơn nữa cũng không biết bên trong chứa cái gì.

Cũng có rất nhiều người muốn hỏi Lý Thất Dạ bên trong có tiên vật gì, nhưng lời nói này chỉ tới miệng lại nuốt trở về, tất cả mọi người không dám hỏi, cho dù có hỏi, đệ nhất hung nhân cũng không nhất định sẽ nói cho bọn họ biết.

Oanh, oanh, oanh...

Đúng vào lúc này, đồng nhân tỏa ra ánh sáng, thân thể to lớn rung động, hơn nữa càng ngày càng mạnh.

Lý Thất Dạ thu hồi bình đồng trong tay, hắn nói với Kim Quang Thượng Sư:

- Nên đi.

Nói xong, hắn cất bước rời khỏi thân thể đồng nhân.

Kim Quang Thượng Sư vuốt ve đồng nhân, hắn lưu luyến không rời. Đối với hắn mà nói, thời gian như vậy quá ngắn, đáng tiếc, hắn không thể không buông tha.

Oanh, oanh, oanh!

Lúc này, đồng nhân lắc lư càng ngày càng mạnh, càng ngày càng kịch liệt, Kim Quang Thượng Sư không thể không rời đi, hắn bay lên trời, nhảy vào trong bầu trời.

Oanh!

Một tiếng nổ lớn vang lên, chỉ trong nháy mắt, đồng nhân phá tan hư không, vượt qua vô số lĩnh vực, tất cả mọi người còn chưa lấy lại tinh thần, đồng nhân đã biến mất trong không gian.