Đế Bá

Chương 4502: Khê hoàng xuất thủ

Hô, hô, hô…

Thủy Tinh Kỳ Lân càng di chuyển càng nhanh, nó lưu lại sợi tơ thời gian càng nhiều, khi nó chuyển động quanh người Lý Thất Dạ càng dài, thân thể Lý Thất Dạ càng tỏa sáng.

Đó là do thời gian chồng chất, đại lượng thời gian chồng chất bên cạnh Lý Thất Dạ.

Vào thời điểm này, theo thời gian chồng chất ngày càng nhiều, khi Thủy Tinh Kỳ Lân càng di chuyển nhanh, thân thể Lý Thất Dạ bắt đầu phát sinh biến hóa.

Xiêm y trên người Lý Thất Dạ bắt đầu hủ hóa, giống như xiêm y của hắn đã tồn tại sau trăm ngàn vạn năm.

Hơn nữa, hiện tại, làn da Lý Thất Dạ đã xuất hiện nếp nhăn giống như phàm nhân, năm tháng vô tình, người cũng bắt đầu già đi.

Khi Thủy Tinh Kỳ Lân di chuyển càng lúc càng nhanh, không những làn da trên người Lý Thất Dạ xuất hiện nếp nhăn, ngay cả tóc của hắn cũng trắng bệch, tóc xám trắng làm Lý Thất Dạ già hơn rất nhiều, hắn càng giống như phàm nhâm.

Nhìn thấy việc này, tất cả mọi người đều hít khí lạnh, ngay cả Trường Tồn cũng run rẩy.

Mọi người đều biết, Lý Thất Dạ là tồn tại có thực lực Thủy tổ, quan trọng nhất chính là, Thủy tổ như Lý Thất Dạ hết sức trẻ tuổi, có thể nói khí huyết của hắn tràn đầy không gì sánh kịp, tuổi thọ phải dùng mấy chục vạn năm để suy tính, khí huyết lại mênh mông như biển lớn.

Tồn tại giống như hắn, muốn già đi, nói dễ vậy sao, huống chi, với tư cách là người có thực lực Thủy tổ, thân thể Lý Thất Dạ cường đại vượt xa cường giả bình thường, ngay cả Tổ khí cũng chưa chắc làm Lý Thất Dạ bị thương.

Nhưng Lý Thất Dạ lại bắt đầu già đi, như vậy có ý nghĩa Lý Thất Dạ tổn thất rất nhiều tinh lực, tuổi thọ cũng xói mòn rất nhanh.

- Lực lượng thời gian quá khủng bố!

Có lão tổ Trường Tồn run rẩy, hắn nổi gai ốc khắp người.

Dưới uy thế lực lượng thời gian, Lý Thất Dạ là Thủy tổ trẻ tuổi khí huyết tràn đầy cũng già đi, nếu đổi thành Trường Tồn như bọn họ, chỉ sợ đã sớm biến thành xương khô trong nháy mắt.

Bởi vì bọn họ còn lâu mới mạnh như Lý Thất Dạ, cũng không có tuổi thọ và trẻ tuổi như Lý Thất Dạ, càng không có khí huyết mênh mông cuồn cuộn, cho nên lúc đối mặt với lực lượng thời gian kinh khủng kia, cho dù bọn họ có thực lực Trường Tồn cũng phải chết già, hơn nữa sẽ biến thành một đống xương khô trong chốc lát.

Như vậy mới thật sự là giết người trong vô hình, chỉ cần thời gian trôi qua, cũng không cần thi triển chiêu thức hay công pháp gì khác.

- Viễn Đạo thật đáng sợ!

Vào thời điểm này, cho dù là Trường Tồn Bất Hủ cũng lĩnh giáo sự cường đại của Viễn Đạo, chênh lệch giữa hai bên như cái hào rộng.

Đây chỉ là pháp tướng của Chập Long mà thôi, nó có thể dễ dàng chém giết Trường Tồn vô địch!

- Thật thú vị, thời gian là một trong những lĩnh vực mà ta thích.

Lý Thất Dạ bắt đầu già đi, hắn cũng không nóng nảy, hắn tươi cười và cảm khái.

Chỉ trong nháy mắt, Lý Thất Dạ lật tay bóp một cái, vào thời điểm này, trên người Lý Thất Dạ xuất hiện một màn sáng, một màn sáng bao phủ thân thể hắn vào trong.

Hào quang vờn quanh, thời điểm màn hào quang bao phủ, bọn họ nghe thấy tiếng nổ mạnh ầm ầm, sâu trong cơ thể Lý Thất Dạ xuất hiện biển máu, từng sợi huyết khí đều tỏa ra hào quang, Lý Thất Dạ khôi phục sinh cơ trong nháy mắt.

Lúc này, mọi người cảm nhận rõ khí tức sinh mệnh, cũng làm bọn họ có cảm giác mình đang ở trong rừng rậm man hoang, sinh cơ bừng bừng ập vào mặt.

Trong cơ thể Lý Thất Dạ như ẩn chứa khí tức của ức vạn sinh mệnh, dường như cơ thể hắn chịu tải khí tức sinh mệnh của ba ngàn thế giới.

Âm thanh “tư tư tư” vang lên, khi sinh cơ tràn đầy, Lý Thất Dạ phản lão hoàn đồng, tóc của hắn biến thành màu đen như cũ, khôi phục khí huyết, làn da bóng loáng không tỳ vết, hắn vẫn là Lý Thất Dạ trẻ tuổi.

Lúc này, lực lượng cường đại của Lý Thất Dạ ngăn chặn thời gian trôi qua, sinh mệnh lực vô cùng cường đại khôi phục khí huyết.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ khôi phục dáng vẻ ban đầu, mọi người đứng chung quanh cảm khái vô hạn.

- Đây là Thủy tổ, đổi lại những người khác, chắc chắn phải chết không nghi ngờ.

Mặc ai nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi cũng phải lên tiếng cảm phục.

Thời gian tổn thương là khó khôi phục nhất, cũng không thể nghịch chuyển, lúc thời gian trôi qua, đổi thành người khác sẽ biến thành thây khô, chỉ có Thủy tổ như Lý Thất Dạ mới có thể nghịch chuyển tổn thương do thời gian mang lại.

- Hô, hô, hô…

Lúc này Kỳ Lân xoay tròn nhanh đến cực hạn, nó hóa thành một vòng bao quanh người  Lý Thất Dạ.

Thời gian đang trôi qua thật nhanh, âm thanh “tư tư tư” vang lên, thần hoàn đang bảo vệ chung quanh người Lý Thất Dạ cũng bắt đầu hủ hóa, hắn bắt đầu biến hóa cực nhanh, giống như gốc cây già khô héo.

Cho dù thần hoàn trên người Lý Thất Dạ bắt đầu hủ hóa, thời gian vẫn lặng lẽ trôi qua.

Ngay sau đó lại có một tiếng thở dài vang lên, thời gian như chồng chất như hóa thành nước sông bao phủ Lý Thất Dạ.

Thử nghĩ xem, Kỳ Lân không ngừng quay tròn quanh Lý Thất Dạ, chỉ sợ thời gian chồng chất đã trôi qua ngàn vạn năm, chỉ trong nháy mắt, thời gian ngàn vạn năm trôi qua tức thì.

Không có bất cứ kẻ nào có thể tưởng tượng nổi sự việc khủng bố như thế, thời gian ngàn vạn năm trôi qua, như vậy có ý nghĩa ngươi đã sống ngàn vạn năm, mặc kệ ngươi có bao nhiêu khí huyết hùng hậu, cho dù ngươi có tuổi thọ lâu dài thế nào, chỉ sợ cũng không chống đỡ nổi, bởi vì không ai có thể ngăn cản nổi ngàn vạn năm trôi qua.

Ba!

Lại có tiếng nổ vang lên, thần hoàn cũng không chống đỡ nổi thời gian ngàn vạn năm trôi qua, nó đã bị hủ hóa tới cực điểm, cũng nứt vỡ ngay sau đó.

Âm thanh “tư tư tư” vang lên, lúc này, khí huyết toàn thân Lý Thất Dạ bị thời gian ngàn vạn năm đánh tan không còn một mảnh, thân thể Lý Thất Dạ còng xuống.

Trong nháy mắt, Lý Thất Dạ đã bị ngàn vạn năm quét qua người, hắn biến thành lão nhân tám mươi tuổi với mái tóc trắng xóa.

- Quá là đáng sợ!

Nhìn thấy thời gian ngàn vạn năm trôi qua, không biết có bao nhiêu cường giả run rẩy, sợ hãi nổi gai ốc.

Bọn họ có thể tưởng tượng thời gian ngàn vạn năm bao phủ mình, nếu là bọn họ, thời gian ngàn vạn năm vừa quét qua, bọn họ sẽ tan thành mây khói, cho dù toàn bộ đạo thống của bọn họ, nếu bị thời gian ngàn vạn năm bao phủ cũng biến mất, cuối cùng sẽ tan thành mây khói.

Thử hỏi, trên thế gian này có bao nhiêu người chống đỡ nổi thời gian ngàn vạn năm? Đừng nói không ai đỡ nổi, chỉ sợ một tảng đá cũng bị thời gian ngàn vạn năm biến thành phấn vụn.

Oanh, oanh, oanh!

Tiếng nổ mạnh vang lên không dứt, thời điểm hiện tại, sâu trong cơ thể Lý Thất Dạ lại tỏa ra hào quang sinh mệnh vô tận.

Sinh khí bàng bạc, thời điểm sinh cơ quét qua cơ thể, khí huyết của Lý Thất Dạ lại sinh ra, khí huyết bộc phát như hồng thủy và hóa thành biển máu thao thao bất tuyệt.

Thời điểm sinh cơ bừng bừng, Lý Thất Dạ lại khôi phục dáng vẻ trẻ tuổi, thời điểm đó, Lý Thất Dạ vẫn là Lý Thất Dạ.

Tư tư tư…

Đó là âm thanh thời gian ngàn vạn năm không ngừng tiêu hao sinh mệnh Lý Thất Dạ, thời gian ngàn vạn năm đang ma diệt khí huyết Lý Thất Dạ.

Dường như trong cơ thể Lý Thất Dạ chịu tải ức ức vạn sinh mệnh, sinh mệnh lực vô cùng vô tận, khí huyết trong cơ thể Lý Thất Dạ bộc phát như biển.

Lúc khí huyết vô cùng vô tận bạo phát, nó cũng ngăn cản thời gian ngàn vạn năm trôi qua.

Nhìn thấy việc này, mọi người đều hít khí lạnh, thời gian ngàn vạn năm ma diệt, Lý Thất Dạ vẫn có thể bảo trì khí huyết cuồn cuộn, tuổi thọ giống như vô cùng, giữ vững trạng thái cường đại như thế, Lý Thất Dạ cần phải có bao nhiêu lực lượng và sinh mệnh lực?

Nghĩ tới đây, mọi người run rẩy, người như vậy, có thể nói là tồn tại giết không chết.

Trong trạng thái đó, có thể tưởng tượng, nếu bọn họ đi chém giết Lý Thất Dạ, chính bản thân bọn họ sẽ có kết cục gì?

Cho dù Lý Thất Dạ đứng bất động, mặc cho bọn họ chém giết, cho dù bọn họ chém ngàn vạn kiếm cũng không thể chém chết hắn.

Lúc này, Lý Thất Dạ bị sinh mệnh lực vô cùng vô tận bao phủ, hắn giống như một gốc cây nguyệt quế, ngươi chém nó một búa, nó lại sinh trưởng lần nữa, cho nên, cho dù ngươi có chặt một vạn năm cũng không thể chặt được cây nguyệt quế kia.

Lý Thất Dạ đang ở trạng thái giống như vậy, là một cây nguyệt quế chém không ngã trong truyền thuyết.

Thời điểm khí huyết Lý Thất Dạ đang so đấu với thời gian ngàn vạn năm, đột nhiên có tiếng sáo vang lên.

Tiếng sáo truyền ra từ xe ngựa của Khê Hoàng, thời điểm này, Khê Hoàng đã xuất thủ.

Thời điểm tiếng sáo bộc phát, âm thanh “đùng đùng đùng” truyền vào tai mọi người, rất nhiều tu sĩ đang xem cuộc chiến đồng loạt ngã xuống đất.

Tất cả cường giả đều ngủ say như chết, hơn nữa ngủ ngay lập tức.

Những cường giả kia ngã xuống, thậm chí có một phần là Trường Tồn.

- Không tốt…

Trong thời gian ngắn, có  Trường Tồn Bất Hủ nghe thấy tiếng sáo vừa vang lên, sắc mặt bọn họ thay đổi, bọn họ sử dụng tốc độ kinh người lui vào Thiên Hùng quan.

Nhưng vẫn có ngàn vạn tu sĩ cường giả nghe thấy tiếng sáo và ngã xuống mặt đất, bất tỉnh nhân sự.

Tất cả tu sĩ nằm xuống đất bao gồm cường giả bình thường, chúa tể một phương, lão tổ đại giáo, thậm chí có một ít là Trường Tồn Bất Hủ.

Dưới tiếng sáo như vậy, tồn tại như Trường Tồn, thậm chí có Chân Đế cũng không ngăn cản nổi, bọn họ đều ngã xuống đất, cũng lâm vào trạng thái ngủ say không tỉnh lại.

Những cường giả đã trốn đi thật xa, hoặc Trường Tồn trốn vào trong Thiên Hùng quan, bọn họ nhìn những người đã ngã xuống, nội tâm sợ hãi.