Đế Bá

Chương 242: Thiên Cổ Thành (1)

Luân Nhật Yêu Hoàng nói bạn cũ chính là địch nhân tranh chấp với nhau, nghe đồn ở thời đại trước, Thánh Thiên Giáo nhân hoàng và Luân Nhật Yêu Hoàng là thiên tài kiệt xuất nhất của trung tâm vực, cả hai là kỳ phùng địch thủ!

- Đại nhân vật Chiến Thần Điện muốn chôn trong U Minh Thuyền kia tình huống thế nào?

Lý Thất Dạ hỏi.

Luân Nhật Yêu Hoàng nói ra:

- Nghe nói vị lão tổ kia ngừng áp huyết đã lâu, thọ nguyên còn không bao nhiêu, hắn không thể xuất thế, lúc này Chiến Thần Điện cần mang hắn chôn trực tiếp trên U Minh Thuyền.

Nghe được tình huống như thế, Lý Thất Dạ cười lên, nói ra:

- Như vậy đi, nếu là người sắp chết, ta cho hắn một phương an nhé?

- Lý công tử mời nói, tại hạ rửa tai lắng nghe.

Luân Nhật Yêu Hoàng chấn động, vội vàng nói.

Lý Thất Dạ nhàn nhã nói:

- Phương án của ta rất đơn giản, ta giúp bọn họ tìm một chiếc U Minh Thuyền, sau đó chôn cất vào. Thời gian hạ táng là một hai năm, kéo dài thọ nguyên ba trăm năm tới năm trăm năm.

- Hạ táng một năm đến hai năm, kéo dài tuổi thọ ba trăm năm trăm năm!

Nghe được Lý Thất Dạ nói thế, Luân Nhật Yêu Hoàng cũng động dung, đây quả thực chính là chuyện nghịch thiên! Hiệu quả kinh người còn nghịch thiên hơn chôn trong phong thủy bảo địa.

- Năm ba trăm năm đủ cho hắn thở một cái, nhưng mà hắn muốn vấn đỉnh tiên đế hoặc là cảnh giới cao hơn, đó là chuyện không có khả năng. Hắn là người sắp chết, thọ luân đã tổn hại, huyết khí đã khô. Chôn cất trong U Minh Thuyền chỉ giúp hắn sống tạm mà thôi.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói.

- Vậy là đủ rồi.

Luân Nhật Yêu Hoàng động dung! Năm ba trăm năm, đối với một cự phách mà nói đã đủ làm rất nhiều chuyện, quản chi là sống tạm, đối với Chiến Thần Điện mà nói, đây là chuyện có ý nghĩa trọng đại.

- Nhưng mà ta có một điều kiện, ta muốn một vật của Chiến Thần Điện, chuyện này không cho cò kè mặc cả.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói.

Nghe được Lý Thất Dạ nói điều kiện, Luân Nhật Yêu Hoàng trầm mặc một chút, sau đó nói:

- Lý công tử ở trong môn phái ta mấy ngày, ta sẽ đi tìm Trú Ngoại trưởng lão thương lượng một phen.

Luân Nhật Yêu Hoàng tốc độ rất nhanh, ngày thứ ba Luân Nhật Yêu Hoàng đã mang tin tức về cho Lý Thất Dạ, nói ra:

- Chiến Thần Điện muốn cho lão nhân kia sống lại, điều kiện gì cũng được, điều kiện gì cũng có thể bàn.

Lời này nếu như bị người khác nghe được, đây tuyệt đối là bị dọa đến ngẩn người, Chiến Thần Điện chính là tồn tại đáng sợ bực nào, đứng sừng sững ở thời đại hoang mãng tới bây giờ. Vô số tiên hiền xuất phát từ đây, vô cùng cổ xưa, thâm bất khả trắc, thậm chí nó nằm cụ thể ở đâu không ai biết.

Hôm nay Chiến Thần Điện lại nói tùy ý cho ngươi nói điều kiện, điều kiện gì cũng có thể bàn, đây là kinh người bực nào! Bất luận kẻ nào nghe được câu này sẽ hôn mê bất tỉnh, điều kiện như thế quá kinh người.

- Là sống lại cả đời?

Lý Thất Dạ cười nhạt một chút, nói ra:

- Đây là chuyện hoang đường viễn vông, sống lại cả đời đâu có đơn giản như thế, nếu như có thể dễ dàng sống lại cả đời, tiên đế đã sống lại rồi. Không chỉ nói là Chiến Thần Điện! Bảo đám lão đầu tử kia không nên quá tham lam, cũng chỉ có ba năm trăm năm, không làm thì thôi.

Thái độ của Lý Thất Dạ thập phần kiên quyết, Luân Nhật Yêu Hoàng không dám bàn điều kiện, lập tức truyền ý tứ của Lý Thất Dạ về cho Chiến Thần Điện, ngày hôm sau Luân Nhật Yêu Hoàng rốt cục mang tin tức cho Lý Thất Dạ, nói:

- Chiến Thần Điện đồng ý điều kiện của Lý công tử, chỉ cần lão nhân trở về thì công tử lập tức có thứ mà ngươi muốn! Nếu không thể thành công, vật thế chấp sẽ không trả lại.

Luân Nhật Yêu Hoàng lúc này đánh bạc kinh thiên, nếu như giao dịch này thất bại, Cửu Thánh Yêu Môn sẽ mất đi đồ vật đặt cọc với Chiến Thần Điện, có đi không về.

- Được, ta đi qua bên kia chờ trước, bọn họ tới thì báo ta một tiếng.

Lý Thất Dạ cũng đáp ứng, nói ra:

- Nhưng mà, ta cần có một ít gì đó, Yêu Hoàng phải chuẩn bị cho đủ.

Nói xong hắn đưa một phần danh sách cho Luân Nhật Yêu Hoàng.

Luân Nhật Yêu Hoàng nhìn qua danh sách, có nhiều thứ hắn chưa từng nghe qua, nhưng mà hắn một lời đáp ứng nói:

- Chút việc nhỏ này bao lên người Cửu Thánh Yêu Môn đi.

Sau khi bàn xong với Luân Nhật Yêu Hoàng, Lý Thất Dạ mang theo Lý Sương Nhan rời khỏi Cửu Thánh Yêu Môn. Trở lại Tẩy Nhan Cổ Phái, Lý Thất Dạ tổ chức hội nghị bảo trưởng lão và chưởng môn Tô Ung Hoàng tới.

- Ta có ý định lên đường đi thiên cổ thi địa.

Lý Thất Dạ nói ra.

- Đi thiên cổ thi địa!

Nghe được Lý Thất Dạ nói thế thì đại trưởng lão và các hộ pháp động dung, quản chi là Tô Ung Hoàng cũng biến sắc.

- Thất Dạ, thiên cổ thi địa vô cùng hung hiểm, cho dù là đại hiền đi vào cũng chưa chắc đi ra được.

Cổ Thiết Thủ lo lắng nói.

Tô Ung Hoàng cũng chấn động, nói ra:

- Thiên cổ thi địa, chôn cất không biết bao nhiêu đại hiền, chôn cất bao nhiêu tồn tại vô địch, nghe nói những xác ướp cổ này chính là bá chủ một phương trong thiên cổ thi địa, ai đi vào cũng chỉ có đường chết! Ngươi đi vào quá nguy hiểm.

- Đúng nha, Thất Dạ, đến lúc đó đừng nói là cầm đế vật, cho dù là cầm bảo khí tiên đế đi vào cũng không xong, truyền thuyết đã từng có cường giả đế thống tiên môn cầm bảo khí tiên đế đi vào thiên cổ thi địa, nhưng mà cuối cùng vẫn chết bên trong, ngay cả bảo khí tiên đế cũng mất trong đó.

Tôn trưởng lão lo lắng nói ra.

Mặc dù nói thiên cổ thi địa là nơi chôn cất người chết nhưng ai cũng chạy vào như vịt, nhưng đó là đám người sắp chết mà thôi, đối với rất nhiều người sống mà nói đây là nơi nghe qua là biến sắc! Chỗ đó chết không biết bao nhiêu người, thậm chí có thể nói ai vào thì phải chết.

- Những chuyện này ta cũng biết.

Đối với Tô Ung Hoàng lo lắng, Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

- Những chuyện này ta sẽ cẩn thận,ta có ý định của mình, cho nên đặc biệt thông báo cho mọi người biết mà thôi.

Lý Thất Dạ mặc dù nói bình thản, nhưng mà lúc này chư vị trưởng lão nhìn nhau, cuối cùng thở dài một hơi, không khuyên Lý Thất Dạ, bọn họ hiểu một khi Lý Thất Dạ quyết định thì khó mà thay đổi.

- Đồ trưởng lão sẽ cùng đi với ngươi!

Cuối cùng Tô Ung Hoàng lo lắng cho Lý Thất Dạ, bảo Đồ Bất Ngữ đồng hành.

Lý Thất Dạ cũng không có cự tuyệt, cứ như vậy đã quyết định xong chuyện này.

Lần này đi vào thiên cổ thi địa, Lý Thất Dạ nghĩ sâu tính kỹ nên mang theo Ngưu Phấn, về phần Lý Sương Nhan cùng Trần Bảo Kiều cũng không cần nói, nhất định là theo Lý Thất Dạ cùng đi, trừ chuyện đó ra, Lý Thất Dạ mang theo Khuất Đao Ly, Hứa Bội, Trương Ngu, Lạc Phong Hoa.

Mấy đệ tử này là người do hắn bồi dưỡng trọng điểm, cần bọn họ tương lai đảm đương một phía, cho nên lúc này Lý Thất Dạ dẫn bọn họ đi nhìn các mặt xã hội.

Đương nhiên tiểu tử Nam Hoài Nhân này mặt dày mày dạn đi theo, cuối cùng Lý Thất Dạ cũng đáp ứng mang theo hắn!