Chiếc áo rời khỏi thân trên của Ngọc. Nàng ngước nhìn Khải để đo mức độ thèm khát của cậu bé. Rồi hai tay nàng nân niu thân thương khúc gân cương cứng của Khải. Rồi, cũng rất chậm, Ngọc đứng lên, thật sát, choàng hai cánh tay qua ôm chặt Khải. Hơi thở nàng đã phà vào mặt cậu bé. Ngọc nghiêng mặt, đáp nhẹ đôi môi lên môi Khải. Một tiếng sấm nổ lớn như xé trời , vang lên. Mưa ào ạt trút thêm xuống. Trong phòng có thêm thứ âm thanh ân cần thống thiết từ một lớn, một nhỏ, âm ưa không thành lời.
Cả hai đang "đối thoại", gửi gấm rất nhiều, mà không thành chữ nghĩa. Hai trái vú ấm áp của Ngọc chạm sát vào ngực cậu bé. Khải ngộp hơi, thở hết muốn nổi.
- Có làm tình nhân của em mãi mãi được không mà đến đây chiều nay?
Ngọc thì thào bên tai Khải. Cậu bé choáng váng. Cô giáo đã xưng với nó là em? Đột nhiên tya Khải cũng choàng qua ôm cứng trọn thân người cô giáo, và dùng mũi hôn nồng say lên cổ Ngọc. Rồi thì thào bên tay Ngọc:
- Khải không biết phải trả lời thế nào cho đúng.
Khải chỉ có khả năng trả lời như thế và chỉ có thế. Mười sáu tuổi, Khải đã biết thèm tình yêu, thèm xác thịt. Như thế có quá sớm không? Khải không hiểu. Nó chỉ biết ở nhà quê cổ kính, bảo thủ như quận Phụng Hiệp này, hiện tượng dậy thì như thế là điều ít thấy, hoặc có, mà người ta cố dấu, nhất là những cô gái.
Con cặc của Khải chỉa ngay mu lồn cô giáo Ngọc. Hai tay Ngọc lại đưa dần cái lưng quần xuống dưới. Xuống nữa, và thoát khỏi hai bàn chân. Những tia chớp sáng loè, rất nhanh, cho thấy hai hình hài loã thể đã dính sát, thật sát. Cả hai không tình ấm. Mà hơi nồng của nhục dục toát ra, bao trùm hai thân người đang mai dại, ngây ngất với lưỡi tìm lưỡi, môi mút môi...
- Cho Khải quỳ xuống hôn cô nhen?
Cũng không nói, Ngọc tự buông tay ra, như cái gật đầu bật đèn xanh cho bé Khải tự do. Nó quỳ xuống như Ngọc đã quỳ lúc nãy, hai tay nhấn mạnh mông đít Ngọc vào, và mồm Khải ngồm ngoàm trên mu lồn Ngọc, như đứa bé khát sữa, ngậm nút vú mẹ. Hai bắp đùi Ngọc tự động dang ra. Nàng nhìn xuống và bắt đầu hưởng phút thần tiên. Ngọc sướng quá đến chẳng thèm để ý tại sao cậu bé lại bú nghề nghiệp như một người lớn!
Tại sao à? Tại Khải đã dậy thì quá sớm. Ở cái tuổi mà không một ai có thể tin được: mười ba! Lúc đó chẳng ai thèm để ý một cậu bé mới lớn, thườn xách cần câu và gói cơm vào tuốt trong đìa xa câu cá rô, trong mấy tháng hè. Khải đã biết mộng mơ. Biết thầm yêu. Biết theo cá canh chị chơi u mọi ở sân đình. Biết vào vườn thơm bẻ thơm, bẻ mít mời các chị ăn. Nghĩa là Khải thích quấn quýt bên phái nữ. Nó ghiền thì đúng hơn. Ngày nào không gặp hay nô đùa với các chị, Khải tiu nghỉu như người nhuốm bệnh. Nên cậu bé đã được chỉ Sào nhận làm "em nuôi". Sào cũng là hiện tượng dậy thì quá sớm. Mười sáu mà nàng đã cặp bồ và đụ tơi bời với rất nhiều thanh niên trong xóm.
Những lần Khải vác cần đi câu cá trong đìa xa, là luôn có Sào đi theo. Sào mang theo cái chảo nhỏ, một ít dầu phộng, một chai nước mắm đã làm sẵn. Hễ Khải câu được ít cá rô, cá trèn, là Sào làm sạch, chiên lên, hai chị em dùng trưa. Cá trong đìa thì như bácnh canh. Nên Khải chỉ dùng một tiếng đồng hồ, là có thể kiếm thừa cho cả hai chị em. Thì giờ còn lại, Sào trải tấm ni lông xuống dưới một gốc cây soan, hay mù u, nằm ôm Khải, huấn luyện cậu bé tất cả những bài bản của làm tình.
Sào tập cho Khải biết nút lưỡi. Biết sờ, bóp vú. Biết bú lồn. Và cuối hết, là biết đụ. Hai năm đầu tiên thì Khải chỉ học bú lồn. Đợi cho đến năm 15, Khải mới được chị Sào cho lên, cắm cặc và lồn chị, đụ chị, có khi lâu cả vài giờ. Kinh nghiệm học tập đó, Khải mang ra phục vụ cô giáo Ngọc chiều nay, làm cho cô, dù ít nói, mà cũng phải bật la lên như một người điên:
- Trời ơi, anh Khải ơi! Em không biết đâu. Đừng tập cho em thèm rồi bỏ em, em giết anh à. Anh chỉ cho em chừng này thôi, hay sẽ làm chồng em ... hả ..anh? Ối, người em như bị điện giật, Khải có nghe không?
Khải không cần nghe. Nó chúi môi, chúi lưỡi vào phục vụ tối đa, làm cái mồm của cô giáo la không dứt. Đột nhiên Ngọc đứng không nổi nữa, quỵ xuống, rồi nằm ngửa ra trên thảm, dang rộng hai chân, cho học trò Đỗ Đình Khải thọc lưỡi vào trong xa mà quậy. Lúc bấy giờ, Khải mới nhìn rõ cái mu lồn của cô giáo. Lông lồn cô không nhiều, cũng không quăn. Nó sắp lớp nằm trật tự từ phía trên, chạy xuống hai bên khe lồn. Khải mê quá. Lồn co giáo đẹp hơn của chị Sào, nhờ màu đỏ.
Có lẽ đụ nhiều quá mà lồn Sào đã thâm đen hai bên mép. Ngọc còn lấy hai bàn tay banh rộng ra cho Khải dễ "hành đạo". Khải gồng cái lưỡi, cưa mạnh chỗ mồng đóc. Đầu co giáo ngoẻo qua một bên, mắt nhắm khít, miệng há hốc, bụng rung mạnh, hai tay bóp vú và la thê thảm. Cô quên hết những người tình trước đây tại những phòng ngủ Đà Lạt, Nha Trang, Vũng Tàu. Cô sống chết với nghệ thuật bú lồn siêu việt của cậu bé Khải. Khải đang dùng hai ngón xe mạnh hột le, trong khi lưỡi cậu cứ xoáy mạnh, cưa mạnh có một điểm: mồng đốc.
Mưa ơi! Đừng dứt hột! Gió ơi đừng ngưng thổi! Cả vườn cây ăn trái của nhà Loan rung động, tơi bời với cơn mưa tháng sáu. Ểnh ươn, cóc nhái, côn trùng đang bắt đầu hoà tấu để cô giáo Ngọc tận hưởng trọn buổi chiều vàng ngọc, mà đã ba năm rồi, nàng mới nếm lại. Độ khoảng 15 phút, mông đít Ngọc ểnh lên, bê luôn cái mặt Khải lên. Nàng bấu tóc Khải, loạn cuồng một cơn sướng ngất ngây chưa từng có và miệng nói những lời:
- Sông Hồng, Sông Cửu Long! Hồn ta tê điếng. Ta đang được chết dưới người yêu 16. Có định mệnh trớ trêu này chăng? Trời ơi, giúp con, giúp...con! Khải ơi, giúp em!
Vừa lúc cặp mông Ngọc hạ xuống cái bịch, Khải thấy mồ hôi cô giáo tuông ra có hột trên mặt, trên ngực.... Nó trèo lên, không cần xin phép, tay cầm cặc đút nhẹ vào, ấn xuống lồn Ngọc, bắt đầu một trận đụ kinh hồn khiếp vía. Mắt Ngọc mở không lên nữa. Chính nàng cũng không tin khả năng cậu bé đã làm nàng choáng váng, say nồng. Nàng tưởng chiều nay nàng sẽ phải từng chương, dạy cho người yêu 16 cách làm tình. Chứ đâu dám nghĩ nó đánh tan hoang hết "vườn" của Ngọc....
Chiều đó, khi dứt mưa, thì Ngọc thất trận hết bốn lần. Nàng mê man, câm nín, rã rời, không còn lời nào quý hoá hơn để khen tặng, thầm phục thiên tài Đỗ Đình Khải...
... Cho đến đêm nay, đích thân Ngọc cầm đèn pin, ra tận Cầu Ông Chỉnh đứng đợi Khải. Trăng thượng tuần, có đó nhưng mây che mờ nhạt. Nên khi cả hai xuống dưới gầm cầu ngồi nhìn nước chảy, đã mạnh dạn ôm nhau nút lưỡi, sờ cặc tha hồ mà không sợ ai thấy. Rồi Ngọc rủ Khải về phòng mình, như đã diễn ra ngoài sân, dưới chái hè, rồi tiếng chó sủa. Cả hai đóng cửa hôn nhau.
Loan nín thở, ngồi ngoài này nhìn xuyên qua lỗ khoá. Cái chênh lệch của tuổi tác của Ngọc và Khải. Cái "chỗ đứng giáo sư của Ngọc và cậu học trò đệ tứ của Khải, đã làm cho Loan xúc động, đê mê. Rồi Loan tự thú: đã có vài lần, dạy trong lớp, nàng cũng bỗng yêu, mê hoảng cậu bé. Nàng đã nhìn lén nó cúi mặt làm bài. Nàng đã cho nó điểm chênh lệch so với sức học, vân vân ... Nhưng những lần như thế, với Loan, là những cánh hoa ty gôn màu hồng nhạt. Nó chỉ cho nàng ít khoảnh khắc hạnh phúc. Chứ chưa lần nào nàn dám táo tợn sẽ dụ khị cậu bé về nhà nàng để nằm song song, thò tay kéo zipper cầm cặc nó, nút lưỡi nó như Ngọc đang làm với Khải. Nhất là để cho Khải tự do thọc tay vào quần áo nàng sờ lồn, bóp vú.
Trong kia cả hai chỉ mới sương sương vài đường xào khô, mà ngoài này lồn Loan ngập nước. Nước lan ra tận bắp vế. Loan cho tay ngay trước lồn kẹp lại cho đỡ thèm, và tự nhiên lòng nàng dậy lên nỗi ước ao, thèm muốn dữ tợn. Nàng ước sao giờ này cũng có một cậu học trò như Khải, chứ không phải la một người lớn, hay một thanh niên. Có lạ không? Rồi Loan tự hỏi: có phải đó là lý do khiến nàng chọn nghề dạy học? Câu trả lời gần đúng! Loan rất thích trẻ con. Không biết là thích cái gì ở chúng nó, cho đến đêm nay, nhìn Ngọc nựng cặc Khải trên giường.... Loan bỗng bừng mắt, tỉnh trí, hiểu ra nàng đang mê cái đó! Cái đó đã theo Loan, thú đẩy Loan học giỏi ngành sư phạm. Cái đó khiến Loan đi dạy mà diện như đi ăn dạ tiệc. Và nàng cảm thấy khoái khi đi ngang trước mặt mốt đám học trò Đệ tứ. Chúng đang cười đùa ầm vang, bỗng im bặt, nhìn theo bóng Loan, nuốt nước miếng. Mỗi cậu miên man với một ý nghĩ! Nội chỉ nìhn hai gót son của Loan trên hai chiếc guốc cao gót là lòng họ đã tái tê. Còn nói chi đến nhìn hai cặp đùitròn trĩnh màu hồng sau làn vải lụa mỡ gà. Tren kia nữa. Ở ngang lưng, sợi giây xú chiêng hằn rỏ lên sau chiếc áo dài lụa cũng màu mỡ gà. Và đằng trước, bên hông, mông đít.... Tuổi dậy thì của các cậu hầu như giống nhau. Thích mộng mơ, thích săn đuổi, thích sầu khổ một mình, thích yêu đơn phương.... Có tỏ tình, thì các cậu chỉ dám viết thư riêng trên giấy hồng, xanh nhạt, chờ có dịp là chuyện cho một thiếu nữ cùng lớp, chứ làm gì dám bạo phổi như Khải đang nằm kia nút lưỡi, sờ lồn cô giáo Ngọc!
- Khải cởi áo quần cho em đi! Ngọc nói.
Loan xửng hửng. Có thể một cô giáo 22 tuổi, lại xưng em với cậu học trò có 16? Giọng Ngọc nhỏng nhẻo, nủng nịu, lã lơi, làm Loan co rúm người lại. Nếu có nhân tình như Khải, Loan có can đảm gọi anh chàng bằng anh, và xưng em như Ngọc không?
Khải cởi rất chậm, những nút áo dài của ngọc, rồi nằm đó nhìn cặp vú nổi cộm lên dưới cặp xú chiêng. Những ngón tay Khải đùa nghịch từ cổ Ngọc xuống dần tới rốn, xuống nữa. Rồi Khải bật tung hai khuy nút ở hông quần của Ngọc, xong kéo xệch cái quần xuống. Ngọc ểnh đít lên. Chiếc quần xuống nữa, ra khỏi cặp đùi dài, thon, mịn trắng của Ngọc. Tay Khải xọc thẳng vào xì líp và thoa lồn Ngọc cách say sưa.
Ngoài này, Loan nhột theo, rần rần theo. Làm như bàn tay Khải đang sờ vào lồn Loan chứ không phải lồn Ngọc. Môi Loan hít hà tự nãy giờ nên khô khóc.
Loan thèm cốc nước...mà không, thèm một nụ hôn, nụ hôn thần thánh, đê mê, như năm nàng 13 tuổi, được ông anh họ tên Trường, đặt lên môi nàng tại phòng ngủ.
- Em muốn anh chở em đi chơi đâu? Trường hỏi Loan.
- Em đâu biết. Đi chỗ nào đừng có ai chú ý, để tụi mình tự do hôn, tự do...tình tự. Em muốn ôm anh, muốn hôn anh...
Loan được ba mẹ cho phép đi chơi với Trường vì Trường là bà con. Thứ hai, Loan còn quá nhỏ (!). Ba má Loan không bao giờ nghĩ đã có mối tình xảy ra giữa hai người.
Trường đưa Loan lên chiếc xe Mustang mui trần, màu đỏ, chở Loan thẳng xuống biển Tân Thành, Gò Công. Cả hai đóng kịch như không quen biết nhau khi vào phòng ở trọ. Tối hôm đó, xuống ăn ở tiệm ăn cũng của khách sạn, Loan gặp lại Trường, hai người biết số phòng nhau. Sau bữa ăn, Trường lên trước. Độ 20 phút, tiếng gõ cửa. Trường mở ra, Loan bước vào, và hai an hem tận hưởng....
Cánh cửa vừa được đóng, là Trường bế hẳn Loan lên, lần đầu tiên, đặt vào môi Loan nụ hôn nồng cáhy, ngất ngư. Trường 20 tuổi, con nhà giàu ở Sài Gòn về Phụng Hiệp chơi, thăm gia đình Loan. Gương mặt hiền lành của Trường và dáng dấp thư sinh của chàng, không ai có thể biết được chàng là gã sở khanh, rất thích chiếm đoạt, xong là phủi tay, quên lửng như chưa hề quen biết. Chàng 20 tuổi, mà danh sách tình nhân đã ngủ với càhng lên tới con số 40, trong đó có cả những gái nhảy đầm khét tiến như Tâm Diệu, Thụ Tour D"Ivoire, Kim của Tự Do v.v... Bắt được Loan 13 tuổi, Trường khoái hơn được hủ vàng. Cho nên chàng phải tận hưởng. Với lại từ lúc vào giới giang hồ, chưa bao giờ Trường có một nhân tình bé bỏng 13, thơm mát, gợi tình như Loan!
Trường bế Loan lại giường, nằm song song. Chàng nhìn Loan say name, tưởng như mình đang lạc động đào tiên. Loan như búp hoa vừa nở. Hương trinh thơm nồng bốc lên từ tóc, từ gáy Loan. Một mùi thơm tự nhiên mà chưa bao giờ chàng được hưởng trước đây.
- Em muốn anh hôn em nữa. Loan vòi vĩnh.
Trường cúi xuống, nhẹ nhàng chuyền lưỡi qua. Loan ôm nút ừng ực. Tay Trường đưa lên cặp ngực no cứng như hai quả cam nhỏ của Loan mà nắn. Chàng gác chân qua người Loan, cố tình cho đầu gối mình chạm mu lồn của Loan, rồi chàng đè xuống, khiêu khích. Hơi thở Loan bắt đầu lộn xộn. Mặt em ửng hồng lên. Đôi mắt nhắm he hé, chừa lại toàn tròng trắng. Hai cánh mũi Loan hơi nở ra và giọng em âm ư, khi bàn tay Trường đưa xuống xoa nhẹ lên Loan ngoài áo đầm.
- Anh làm em khó chịu quá anh Trường. Loan thì thào.
- Chớ làm sao em mới không khó chịu? Trường hỏi.
- Em đâu có biết. Làm người ta thở hết muố nổi...
- Từ nhỏ giờ em có kinh lần nào chưa?
- Em có hồi 11 tuổi lận.
- Ngày mấy, nhớ không?
- Bộ anh tính...anh tính ...thôi, em sợ lắm, không dám đâu.
- Nhưng mà em có kinh ngày mấy? Nói anh nghe đi cưng.
- Mới dứt được hai ngày. Mà ... hỏi chi vậy?
- Vậy thì hai an hem mình có đụ nhau cũng không sao đâu. Còn dư tới ba ngày nữa lận. Không sao đâu Loan.
- Mà, nhưng ... em sợ đau lắm! Tụi mình hôn nhau thôi. Anh làm cái vụ kia, em la, em khóc cho anh coi.
Trường yên trí. Vì chàng chỉ cần biết ngày có kinh của Loan để tránh không cho Loan mang bầu. Phần còn lại, là sở trường của chàng. Với lại cái khó nhất là mang được Loan vào phòng ngủ. Còn việc cổi quần để hành lạc thì dễ như trở bàn tay. Trường nhớ hồi nãy, khi tay chàng để lên thoa nắn lồn Loan, thì em trăn trở, quằn quại và nói: "Anh làm em khó chịu quá hà" Cô gái nào cũng có cái phản ứng lấy lệ khi con trai cố tình mở cửa động đào. Không muốn hưởng khoái lạc xác thịt mà Loan nhận lời đi chơi xa với Trường, còn nói: "đi chỗ nào đừng có ai chú ý, để tụi mình tự do tình tự. Em muốn ôm anh. Em muốn hôn anh!" Chàng đang rời môi Loan, đưa lưỡi lên liếm nhẹ đôi mắt nhung đen, trũng ướt của Loan, rồi hai mái tóc mây của Loan, rồi lỗ tai Loan. Trong khi bàn tay ma thuật của chàng vẫn thoa nhè nhẹ mu lồn Loan, và chàng biết bên trong, lông Loan nhiều lắm. Vì bàn tay chàng cảm thấy nham nhám, sột soạt.
- Lông của em chắc nhiều lắm phải không? Loan?
- Ai biết sao là nhiều, sao là ít. Mà anh hỏi chi vậy?
- Anh thích em có thật nhiều, để anh hôn mới sướng.
Nói xong, Trường lại xoa mạnh hơn chút nữa... Chàng để ý mắt Loan nhắm liu riu, và hai bàn chân Loan triển mạnh ra. Môi Loan hở nhẹ ra lần nữa, để lộ mấy chiếc răng cửa màu sáng trắng. Tất cả những phản ứng đó là do bàn tay ác ôn, sở trường của chàng. Cô bé đang lâm dần vào cơn khoái lạc do Trường dàn dựng. Loan thì thào:
- Anh đừng rờ chỗ đó nữa được không anh Trường. Em khó chịu quá hà. Em nói thiệt đó! Nhức cái đầu muốn chết luôn.
Chàng hiểu vì sao Loan nhức đầu. Làm sao Loan chịu nổi sự khiêu khích cố tình của bàn tay và cái lưỡi của Trường.
- Mình ...hôn...nhau thôi anh. Hôn em vài lần nữa, rồi cho em về phòng, ngủ. Sáng mai dậy sớm về Phụng Hiệp.
Miệng Loan nói vậy, mà cái mông của em hình như nắc nắc theo với nhịp tay bóp lồn của Trường. Nhất là đôi mắt của Loan như đã đứ đừ, ngây ngất, chịu hết nổi... Tay Loan lại ghì siết mạnh hơn mái tóc đẹp trai của Trường. Lúc thường, Loan càng mê meat hơn nữa vì Trường thật gần, dâng cho Loan những chiếc hôn ngàn vàng, mê đắm.
- Hồi nãy anh nói anh muốn lông của em nhiều để chi vậy?
- Để anh hôn, mới sướng.
- Thì mình hôn môi, nút lưỡi cũng sướng vậy.
- Không! Anh hôn ở dưới, em sẽ sướng gấp triệu lần...
Loan mắc cỡ quá. Lần đầu tiên trong đời, Loan nghe nói đến hôn "ở dưới", và sẽ sướng gấp triệu lần hôn môi!!!.
- Ở dưới đâu có lưỡi với môi của em đâu mà anh hôn?
- Có đó chớ, nhưng em không biết. Em thấy, anh chỉ mới sờ nhè nhẹ ngoái áo, mà em đã khó chịu, nhức đầu. Nếu em cổi ra, cho anh xuống hôn thử, em sẽ chẳng còn khó chịu nữa ... Mà em sẽ vô cùng khoái lạc...
Loan vẫn mắc cỡ, dí dí cái mặt vào ngực Trường mà thở.
- Nhỏ giờ, em chưa nghe ai nói chuyện kỳ cục vậy đó. Mồm miệng để ăn cơm, ăn cháo. Ai lại đi hôn chỗ đi đái của con gái bao giờ. Mang tội chết!
Loan nói kiểu chống cự một cách lấy lệ, yếu ớt. Gương mặt thì làm bộ giận, nghiêm khắc, nhưng mắt em đã sụp xuống, hai gò má ửng màu hồng. Hơi thở dồn dập. Một đùi của em hơi co lên, rồi duỗi ra, rồi lại co lên.
- Lông em mọc rậm rì, đen thui, làm sao anh thấy môi với lưỡi mà hôn? Ướt nhẹp ở dưới rồi đó...
Tay Trường bóp cái lồn Loan mạnh hơn. Chàng khoái chí vì sắp đưa quân vào thành Thăng Long rồi.
- Anh cổi áo cho em nhen?
Loan lại chúi đầu vào ngực Trường lần nữa như chạy trốn, như ...cố làm điệu, muốn từ chối. Loan có sợ thật. Nỗi sợ vu vơ không tên của đứa con gái 13 lần đầu va ch5m với xác thịt. Trường đã cổi áo chàng ra, đưa cặp ngực nở nang cho Loan thấy. Không biết sao, tay em để lên, rồi thoa, rồi nắn ngực Trường cách thân yêu, thèm khát. Loan nói bằng mắt nhiều hơn. Em nói lãng sang chuyện khác, cố làm cho Trường hiểu em không thiết tha với trò vui xác thịt. Miệng em nói, mà gương mặt htì diễn tả khác:
- Biển Tân Thành đẹp quá anh há?
- Đẹp thua em! Em bóp ngực anh, mà không cho anh thấy ngực em. Bất công! Anh muốn nhìn nó một chút!!! Được không cưng. Cho phép anh nhen?
Giọng của Trường trầm ấm, ngọt ngào, tha thiết. Lại thì thào bên tai Loan giữa lúc em bé cũng gần choáng váng với hơi men tình dục. Lòng muốn lắm mà Loan vờ nói:
- Em cổi ra cho anh xem một chút thôi à, nhen?
- Ừ, một chút thôi, rồi anh mặc lại cho em.
Loan ngồi dậy, chầm chậm, tháo hai khuy áo, rồi ba.
- Nè, xem đi anh.
Trường chỉ thấy cặp xu chiêng ôm hai quả vú nên năn nỉ.
- Anh có thấy gì đâu. Thấy là phải trần ra như anh nè.
Loan bỗng ôm cứng cổ Trường và nói rất nhỏ:
- Em mắc cỡ quá hà. Hay là...hay là anh cổi áo cho em đi.
Trường sướng run người. Màn kịch chàng đóng đang kéo màn diễn hồi thứ nhất. Nó khác hẳn những lần chàng đến nhà các em ca-ve dân khét tiếng ở Sài goon sau những lần nhảy đầm, đi ăn khuya. Ngồi trên xe, các em đã thò tay bóp cặc chàng. Xe ngừng ở ngã tư đèn đỏ, là em bắt chàng phải hôn môi. Về đến nhà, khoá cửa xong, là em thoát y trăm phần trăm, chạy vào phòng tắm. Lúc bước ra, em cũng trần như nhộng, nằm trên giường, banh háng ra, gọi Trường thực hiện màn bú liếm....
Còn bây giờ, tim Trường hồi hộp từng phút. Chàng phải săn đuổi, phải kế hoạch, sao cho tinh vi để lừa con mồi thơ ngây trong trắng tên Loan vào bay chàng. Lúc Loan bảo: "Hay là anh cổi giùm em". Trường phấn khởi, hồ hởi như tay đánh xì phé đã lừa được đối thủ trong canh bạc. Chàng nghiêng người Loan sang một bên, cũng rất chậm, lịch sự. Trường kéo cái zipper của áo Loan phía sau. Để Loan đừng hồi hộp, lo sợ vu vơ, Trường vờ hỏi:
- Ở nhà quê mà em cũng mặc đầm?
- Tại đi chơi với anh em phải mặc vậy cho xứng với lối ăn diện của trai Sài goon. Không lẽ mặc áo bà ba mà ngồi xe Huê kỳ mui trần, coi sao được.
Tay Trường đã kéo hai vai áo của Loan xuống phía dưới.
- Ừm, da thịt em trắng trẻo dễ thương quá, Loan!
Chàng cúi xuống rà cặp môi mình vào bờ vai Loan, chỗ gần cổ. Tức khắc, khắp người Loan nổi lên hằng vain ốc trâu như bị lạnh. Trường sà thấp người, ôm chặt Loan, vờ nói:
- Em lạnh phải không ? Để anh ôm em cho ấm nhen?
- Không phải em lạnh. Mà có cái gì làm em khó chịu hà. Anh thấy ngực em chưa? Thấy rồi, thì mặc áo lại cho em....
- Đã có thấy gì đâu. Xú chiêng vẫn còn đó, làm sao thấy được.
Chàng nhìn xuống. Phần trên ngực của Loan nổi cộm lên hai bắp thịt. Không cần cổi xú chiêng, Trường cũng dư biết vú của Loan to cỡ nào. Chàng lại vờ "thơ ngây":
- Làm sao cổi xú chiêng của em há? Chỉ giùm anh, đi!
- Thì ... cũng cái khuy ở sau long em...đó.
Nói xong, Loan tự động nghiêng mình. Tay Trường bật mở giây xú chiêng, rồi đỡ Loan nằm ngửa ra. Cái xú chiêng lỏng day, ơ hờ phơi một phần đôi vú no tròn , mịn màng dễ thương của Loan. Chàng hít vàooột hơi thở hạnh phúc, rồi cho tay kéo khẽ xú chiêng xuống phía dưới....Máu dâm bốc lên hừng đỏ mặt Trường. Mắt chàng sụp xuống đê mê. Cặp vú của Loan nằm phơi tênh hênh ra đó, mời gọi, rủ rê. Loan nhắm mắt. Em mắc cỡ cũng có. Mà phần chính là em không dám nhìn chính mình đang đĩ thoả phơi một phần da thịt ra cho Trường nhìn thấy.
Đây là lần đầu tiên có một đàn ông, con trai nhìn thấy vú em. Ở nhà, mỗi lần tắm xong, đôi khi Loan có tự nhìn mình trong kiếng trần truồng. Điều lạ lùng, là tại sao Loan, hình như yêu thân hình nở nang dậy thì đó. Mỗi ngày em thấy nó nảy nở, lớn hơn lên. Đít, vú, lông lồn.... Có khi Loan tự đưa tay xoa lông lồn, hay tự mân mê đầu vú. Và, em mang cảm giác đê mê, tự khoái. Khi tắm, tay Loan kỳ cọ, có lúc vô tình chạm vào những trung tâm nhục cảm như đầu vú, như hai bên háng, như hột le...Loan khoái, Loan thích. Nên đêm đêm, trước giờ ngủ, em, có lúc đã sờ soạntg chính mình....
Trường nhìn trân trối cặp vú hồng đào của Loan.
- Sao anh nhìn vú em lâu quá vậy? Loan hỏi.
- Tại sao à? Tại vì Loan ơi, nó vô cùng đẹp. Đẹp đến độ anh muốn hôn nó một cái, mà sợ em không cho.
Loan im lặng. Tại giọng nói trầm trầm, thống thiết của Trường, làm em cảm động. Nên hai tay em kéo Trường áp mũi, môi vào đôi ngực. Ốc trâu, lại một lần nữa hiện lên da thịt Loan, khi môi Trường khẽ ngậm vào cái núm hạt lựu, màu hồng một chiếc vú. Lưỡi Trường đưa nhẹ ra, nút khoan thai. Chàng nghe bàn tay Loan bấu chặt vai chàng, em nức nghẹn lên hơi thở , rất nhỏ. Đôi mắt vẫn nhắm khít! Người Loan hơi quặn sang một bên, mà môi em nói rất nhỏ:
- Nhức đầu, khó chịu quá anh ...ơi!
Trường tấn công thêm, ngậm trọn đồi vú, nút êm đềm, nghệ thuật. Dưới kia, tay chàng không ngừng thoa lồn cho Loan phải ngất ngư, phải điên dại. Mặt của Loan hừng đỏ, như con chim gãy cánh mùa đông. Miệng chàng bú. Tay chàng bóp. Chàng biết lồn Loan đã ướt như đầm khô gặp cơn mưa. Rồi kông cần xin phép, tay Trường cho vào bên trong áo đầm, sờ ngay lồn Loan ngoài xì líp. Ướt nhẹp như nước cháo hồ. Tiến xa chút nữa, những ngón tay phù thuỷ Trường xâm lấn vào tận bên trong quần lout. Quả lông của Loan nhiều quá. Không dài, nhưng rậm. Loan bắt đầu oằn oại, rên xiết:
- Kỳ lắm anh ơi! Đèn sáng trưng, em mắc cỡ quá hà.
- Đèn sáng, anh mới thấy hết cái đẹp của em chớ...
- Vậy sao anh còn mặc quần? Sao anh biết mắc cỡ?
Trường lẹ tay tuột hết quần ra, và cố tình đứng như thề đỗi lâu, cho Loan nhìn thấy con cặc chần dần của chàng.
- Anh đâu có mắc cỡ. Em muốn nhìn anh bao lâu cũng được.
Chàng thấy Loan hí hí mắt nhìn chàng, và nhìn khúc gân ngổ ngáo của chàng. Lưỡi em đưa ra, thắm ướt môi.
- Anh trần truồng hết rồi đây nè. Sao em còn mặc áo, quần?
- Ai biết. Em "không biết" cổi đâu...