Đấu Y

Chương 99: Linh mộc kết trận (hạ)

Tất cả mọi người dùng một loại ánh mắt kỳ quái nhìn chăm chú vào người thanh niên, trong mắt của Lâm gia tộc nhân có một chút chờ đợi, mà trong mắt của Thiên Nam Tông và người của môn phái khác thì chẳng có một chút chú ý gì, lý do là vì thanh niên này trông chẳng có gì nổi bật.

Lâm Vũ Tuyền tính toán một chút rồi nói : " Tối thiểu cần 5000 đê giai nguyên thạch thì miễn cưỡng có thể khiến Linh mộc kết trận có khả năng khôi phục ba thành nguyên khí, có thể phát huy một chút năng lực công kích".

Lâm Khiếu Đường cười cười liếc nhìn Lâm Vũ Nhàn bên cạnh, Lâm Vũ Nhàn trong lòng cả kinh vô thức sờ sờ cái mông, loại ánh mắt này nàng mãi mãi không quên, bởi vì nàng đã nếm trải qua ánh mắt đáng sợ này.

Môt lần nọ trước mặt mọi người, cái mông của chính mình thiếu chút nữa bị thiếu niên này đập nát, lúc đó ánh mắt của hắn cũng lộ ra sự rung động như bây giờ

Lâm Vũ Nhàn nhìn đối phương một cách sợ sệt, vô ý thức lui về phía sau vài bước nhưng thân thể của nàng đã ở sát tường, căn bản là không thể di chuyển được nửa tấc.

Thiếu nữ trong lòng rối loạn cực độ, lúc này lại gia tăng một làn sương lạnh thấu xương kinh hãi không ngớt, hai tay thon dài khẩn trương che lấp hai mông, chỉ lo sợ bị tập kích bất ngờ. Nguồn: https://truyenfull.vn

" 5000 ư, có phần hơi nhiều đó!" Lâm Khiếu Đường vừa vuốt cằm vừa nói.

Nói lời vô ích này! Còn cần ngươi nói à! Có không ít người trợn mắt nhìn hắn,

những người khác lại một hồi thất vọng! Lời nói trên miệng nhất thời bị đè xuống dưới, còn tên gia hỏa thì lại lên mặt tự kiêu.

Lâm Vũ Tuyền và Lâm Thiên Chính vốn cho rằng Lâm Khiếu Đường có biện pháp, sau lại nghe hắn nói như thế thì thần sắc tối sầm lại, so với lúc trước lại càng sa sút hơn vài phần.

"Vừa vặn trên người ta có đủ,bất quá …" Lâm Khiếu Đường nói với vẻ mặt quỷ dị cùng liếc mắt ngắm nhìn, Lâm Vũ Nhàn toàn thân phảng phất như bị điện giật lập tức đề phòng người phía trước, thân hình nho nhỏ càng cuốn nhỏ lại.

"Bất quá cái gì?" Ánh mắt của Lâm Vũ Tuyền chợt lóe lên rồi nóng nảy hỏi.


Hứng thú của mọi người lại được đề cao lên một đẳng cấp cao hơn, mọi người hồ nghi không thể tin về biểu hiện của nam nhân.

Lâm Khiếu Đường vuốt vuốt cằm hình dạng đã hèn mọn lại càng hèn mọn, đôi mắt tà ác nhìn vào thắt lưng bên dưới của thiếu nữ, mục đích phi thường nghiêm túc nói " Bất quá ta có một cái điều kiện"

"Điều kiện gì ?" Lâm Vũ Tuyền trên trán hiện lên một đường gân xanh

Mọi người tức giận nhìn Lâm Khiếu Đường, hắn nhìn qua Lâm Thiên Chính một cái rồi nói với vẻ mặt hung ác: " Gần đây ta thường nghĩ đến một ít sự tình trước kia cho nên muốn đem cỗ ác khí này bỏ đi, nếu gia tộc có khả năng đáp ứng yêu cầu của ta thì ta lập tức xuất ra một vạn nguyên thạch"

Lâm Vũ Tuyền hai năm nay cùng tiểu tử này tiếp xúc rất nhiều, biết rõ tính nết của hắn, nếu không đáp ứng yêu cầu của hắn thì cho dù trời có sập xuống hắn cũng như cũ mặc kệ như không hề nghe thấy. Hiện tình hình gấp gáp ,cũng không suy nghĩ nhiều lập tức trả lời ; " Tốt ,có mọi người tại đây là chứng, ta lấy danh nghĩa của tộc trưởng Lâm gia đáp ứng điều kiện của ngươi, đương nhiên đề nghị phải nằm trong khả năng gia tộc có thể giaỉ quyết được"

Lâm Khiếu Đường gật đầu thõa mãn nói: " Yên tâm, ta là một thành viên của Lâm gia, ta cũng không thực sự hy vọng gia tộc rơi vào nguy nan, điều kiện tuyệt đối không quá phận, chỉ là muốn tìm người để trút giận mà thôi"

Lâm Vũ Nhàn đọc được ý tứ trong đôi mắt của Lâm Khiếu Đường, đó là một loại hứng thú tìm kiếm sự trả thù, không dám đối diện với đôi mắt đó cúi đầu thật sâu xuống phía dưới, nước mắt từ trong đôi mắt ngọc lặng lẽ chảy xuống không một tiếng động trong lòng vô cùng hối hận, cái loại hành xử tùy theo hứng thú ngày trước không cánh mà bay, có một chút cam chịu thầm mắng mình tự làm tự chịu, đáng đời bị người ta đùa giỡn.

Một giọt nước mắt trong suốt ngưng tụ thành hình tại cằm, cuối cùng không thể chống lại sức hút của trái đất lưu luyến không rời cái cằm khả ái mang theo một phần tâm ý hối lỗi và hổ thẹn rơi xuống mặt đất thành hình cầu ẩm ướt nho nhỏ.

Sự nhẫn nại của Lâm Vũ Tuyền đã tới cực hạn, không thể khống chế được nữa: " Lâm trưởng lão, thời gian cấp bách mong ngài nói nhanh, hiện tại cứ mỗi một giây là nguy hiểm tăng thêm một phần, Linh mộc kết trận tùy lúc sẽ không chịu nổi công kích của người bên ngoài tự nhiên sẽ sập"

Mọi người hầu như muốn đem tiểu tử này nuốt sống.

Lâm Khiếu Đường cười hihi như trẻ con đang đùa giỡn đột nhiên kẹp lấy đầu của Lâm Vũ Nhàn nói với vẻ muốn chọc cười : " Ta xem nha đầu này căn cốt không sai, muốn nhận làm đồ đệ hảo hảo dạy dỗ một phen, đồng ý thì một tay giao tiền một tay giao người"

Lâm Thiên Chính đang nhăn nhó bỗng dưng ngẩn ra, thần sắc ngạc nhiêu nhíu mày ,đây là điều kiện gì đây?


Lâm Vũ Tuyền cũng thở dài một hơi, nàng tất nhiên biết muội muội bảo bối của mình cùng tiểu tử này có chút ân oá ,chỉ là không thể nào tưởng được tên kia lại thù dai như thế, lợi dụng thủ đoạn như vậy báo thù muội muội của mình.

Bất quá lợi ích gia tộc là trên hết, Lâm Vũ Tuyền thoáng nhìn qua Lâm Vũ Nhàn xin lỗi, sau đó nói : " Tâm ý của Lâm trưởng lão ta cầu còn không được, ta là tộc trưởng đồng thời cũng là tỷ tỷ, mọi việc do ta làm chủ, từ giờ trở đi Lâm Vũ Nhàn là quan môn đệ tử của Lâm trưởng lão, Nhàn nhi còn không hướng Lâm trưởng lão dập đầu bái sư."

Lâm Vũ Nhàn quả thật không tin vào lỗ tai của chính mình, thần sắc mờ mịt không biết làm thế nào, phải biết rằng nàng khả ái như thế mà lại bị Lâm Khiếu Đường dã man xách mang theo, vô luận là cự ly hay động tác đều có vẻ vô cùng mập mờ, hai người lúc này như đang bảo trì tư thế của một đôi huynh muội đang đùa giỡn.

Mọi người nhìn thấy tình cảm của hai huynh muội này tốt như thế nên cũng không phản đối.

Một lúc sau Lâm Vũ Nhàn hoàn hồn phản ứng liền muốn quỳ xuống dập đầu bái sư, Lâm Khiếu Đường buông tay ngăn cản nói : "Hiện tại thời gian cấp bách không cần bái sư vội, trước tiên hãy đối phó với địch nhân, việc bái sư hãy để sau này, ta còn sợ người bỏ trốn sao, tộc trưởng đã đồng ý, sau này ai phản đối thì sẽ là con rùa"

Vừa nói Lâm Khiếu Đường liền ném cho Lâm Vũ Tuyền một cái trữ vật giới chỉ nói : "Tộc trưởng nhận lấy đi, bên trong có đầy đủ nguyên thạch, toàn bộ cấp cho ngươi, nhanh đi nạp năng lượng cho kết trận đi."

Tiếp nhận trữ vật giới chỉ, Lâm Vũ Tuyền lập tức tra xét bên trong, mỹ nữ tìm tòi bên trong chợt hấp một ngụm lãnh khí.

Có đầy đủ một vạn khối !

Tiểu tử này làm sao lại có nhiều nguyên thạch như vậy? Lâm Vũ Tuyền với vẻ mặt kinh dị suy nghĩ, bất quá hiện tại không phải là thời điểm truy tìm nguyên nhân, có từng này nguyên thạch thì Lâm gia được cứu rồi .

Lâm Vũ Tuyền cùng Lâm Thiên Chính hai mặt nhìn nhau vội vã đi ra ngoài bỏ lại sự hồ nghi của mọi người bên trong nghị sự đường.

Trận tâm của Linh mộc kết trận được đặt tại vị trí trung tâm của Luyện Dược đường bên trong một gian mật thất do một thượng cổ thụ lưu lại hủ mộc làm hạch tâm, ba mươi tám loại thiên niên yêu thụ yêu hoa yêu thảo cùng rễ cây làm cơ sở bày binh bố trận, lại kết hợp tinh xảo trên Càn khôn bố vị cùng vô số viên trung giai dược đan, hoạt lực đan kết hợp mà thành.

Trận này được thành lập vào thời hoàng kim của Lâm gia với tâm huyết của những thành viên tài giỏi của Lâm gia, chỉ để giải cứu gia tộc về sau nếu có khả năng phát sinh nguy cơ, đây là lão tổ tông Lâm gia đã dự kiến trước.

Linh mộc kết trận là một địa giai đỉnh cấp kết trận, uy lực không thua gì một gã đại sư cấp cao thủ tấn công và phòng ngự luân phiên, chỉ là hơn năm trăm năm qua không có sử dụng qua một lần, tất cả đều chỉ là tồn tại trên lý luận .

Khi Lâm Vũ Tuyền lấy ra nguyên thạch trong trữ vật giới chỉ đặt vào đúng phương vị và địa điểm trong mật thất thì dị biến xảy ra.

Lâm Thiên Chính đã hơn bảy mươi tuổi cũng bị những gì trước mắt làm kinh sợ, lão tổ tông lưu lại thứ đó quả nhiên bất phàm.