Đấu Thần

Chương 710: Tư Đấu

Đối với yêu cầu của tổng điện chủ, Lý Dật tỏ ra vô cùng chân thành nhận lời. Sau đó thì tử y điện sĩ báo cáo một số tình tiết sự việc nhỏ trên Long đảo, tổng điện chủ chẳng qua là lắng nghe mà không có ý kiến gì. Cuối cùng mới nói: “Chuyện ta đến Long đảo rồi tạm thời không được để lộ ra, thứ nhất ta muốn khôi phục thực lực đến trạng thái đỉnh phong, thứ hai cũng muốn đi điều tra thực hư ở Long đảo. Được rồi, đều mệt cả rồi, đêm nay tới đây thôi.

Hãy đi sắp xếp cho Lý Dật và La Tuyết Phong đi!”

Tổng điện chủ đã coi trọng hai người trẻ tuổi này, tử y điện sĩ cũng không dám lơ là, sắp xếp cho hai người ở trong một khoang thuyền rộng lớn. Khoang thuyền này mặc dù không thể gọi là xa hoa, nhưng không gian rất rộng, hai người ở xa xỉ thì vẫn còn dư, hai cái giường lớn đặt song song cạnh nhau, ở giữa có bày biện một cái tủ nho nhỏ.

Lý Dật và La Tuyết Phong đều không ngờ đêm nay vốn là cục diện một sống một chết vậy mà đột nhiên lại xuất hiện nghịch chuyển kịch tính như vậy. Trước đó một giờ, hai người vẫn còn đang chém giết hoặc sinh hoặc tử, hận không thể xé đối phương thành những mảnh nhỏ, nhưng hiện tại, hai vị “hảo huynh đệ” dường như muốn ngủ cùng giường…tạo hóa ơi…tạo hóa trêu ngươi!

“Hảo huynh đệ của ta, ngươi muốn chọn chiếc giường nào!” Lý Dật đùa cợt chỉ hai cái giường, rộng lượng tặng cho La Tuyết Phong quyền ưu tiên.

La Tuyết Phong cũng có vài phần hài hước khiêm nhường nói: “Ngươi là đệ đệ, đại ca ta làm sao có thể lấy mất quyền ưu tiên của ngươi, hay là ngươi chọn đi!”

Lý Dật cũng không khách sáo, sải bước tới chiếc giường bên cạnh cửa sổ, nằm vật xuống thẳng cẳng trên giường, thả lỏng cái lưng mệt mỏi, nói: “Đã lâu rồi không được nằm trên chiếc giường mềm mại như vậy, đợi khi trở về Đấu Thần Đại lục, ta nhất định sẽ tìm một cái giường ngon lành ngủ ba tháng trời.Tuyết Phong huynh thì sao? Trở về Đấu Thần Đại lục, việc ngươi muốn làm nhất là gì?”

Lý Dật rõ ràng muốn hòa hoãn tình cảnh xấu hổ ngại ngùng giữa hai người, La Tuyết Phong cũng là người nhanh nhẹn, sao có thể không lĩnh tình, trả lời: “Đương nhiên là thỉnh cầu tổng điện chủ nghĩ ra một biện pháp giải quyết khó khăn trong việc tu luyện của ta rồi!”

“Vậy cũng được,Tuyết Phong huynh cố gắng tu luyện, sau này gặp phải chuyện gì, cũng không phải là khó khăn đối với huynh đệ chúng ta!”

“Cái đó thì rất khó nói!” La Tuyết Phong mặc dù mạnh miệng nhưng trong lòng quả thật rất lo lắng, tu luyện Đấu khí như đi ngược dòng nước, không tiến thì ắt sẽ lùi, nếu không khắc phục tình trạng giậm chân tại chỗ trước mắt, chuyện thực lực của Lý Dật vượt qua hắn là chuyện không sớm thì muộn, đến lúc đó, thì đã không có tư cách gì nữa. Tình cảnh đó bất luận như thế nào La Tuyết Phong cũng không muốn nhìn thấy.

Dường như là hiểu rõ tâm tư của La Tuyết Phong, Lý Dật cười nói: “Tuyết Phong huynh không cần mạnh miệng, cho dù thực lực bị rớt lại, với thân phận huynh đệ, nếu có người khi dễ ngươi, người huynh đệ như ta cũng sẽ vì ngươi mà ra mặt. Được rồi, đừng nói những chuyện này nữa, huynh đệ chúng ta ngược lại có một vấn đề rất muốn hỏi ngươi.”

La Tuyết Phong dù sao cũng có chút không vui, thản nhiên nói: “Vấn đề gì?”

“Tuyết Phong huynh là thật lòng với Băng nữ, hay là kế sách tạm thời?” không phải là Lý Dật nhiều chuyện, nhưng đối với chuyện này Lý Dật không cách nào hiểu rõ được. Theo lý thuyết, Băng nữ thân thế không tầm thường, dung mạo tuyệt lệ, một nữ tử như vậy sánh cùng La Tuyết Phong thì thật là xứng đôi. Mặc dù năng lực thực chiến của Băng nữ không bằng Lý Dật La Tuyết Phong, nhưng Đấu khí tu vị của bản thân thì không thể xem thường.

Bất kể nói thế nào, về chiêu tán gái thì Lý Dật vẫn thua La Tuyết Phong, điều này không thể không khiến Lý Dật canh cánh trong lòng.

La Tuyết Phong thì lại tỏ ra vẻ huyền bí hỏi ngược lại: “Lý Dật lão đệ cứ nói đi?”

“Muốn ta nói sao, Tuyết Phong huynh ngươi không phải loại người để tâm đến chuyện đùa giỡn với nữ tử! Sở dĩ chu toàn với Băng nữ, hơn một nửa là vì Thí Long tiên, đáng tiếc là, cha người ta cũng không ngồi không!”


Bị Lý Dật nói trúng tim đen, La Tuyết Phong đỏ mặt, cũng không trả lời Lý Dật, nằm im trên giường, nhắm mắt lại nhưng không biết có ngủ thật hay không.

Lý Dật cũng ngủ, hơn nữa ngủ rất say. Có Đấu Thần điện tổng điện chủ uy áp, cho dù La Tuyết Phong có mười lá gan, cũng không dám ám hại mình trong khoang thuyền này, đương nhiên Lý Dật hắn cũng không dám!

Khi thức dậy, sắc trời đã sáng, có lẽ thời điểm cũng không còn sớm. Lý Dật nhìn qua bên giường La Tuyết Phong, không có ai, vì thế cũng rời giường, vặn eo bẻ cổ đi ra ngoài boong thuyền.

Vì tổng điện chủ không muốn người khácbiết mình đã đến, nên trên boong thuyền rất thảy đều rất bình thường, mà có chút nhàm chán. Đám người cường giả tụ năm tụm bảy trên boong thuyền, cũng có người ngồi xếp bằng luyện công, cũng có người ngồi khoác lác, cũng không ít người uống rượu bài bạc, gây chuyện cãi lộn hoặc đang ngồi ngẩn người.

Lý Dật tự tin răng đi lại trên boong thuyền, thì cũng không ai để ý. Mười mấy chiếc thuyền hợp thành một, các boong thuyền cũng được dùng những tấm ván gỗ nối thông, xếp thành một hàng, cũng có quy mô như một thị trấn nhỏ. Mới bước hơn mười mét, thì nghe thấy một giọng nửa mừng nửa lo: “Lý Dật?! Đội trưởng, khà, thế nào ngươi cũng tới mà!”

Lại là Tác Mã Lý, tên này đã thay một bộ trang phục binh lính không biết lấy từ đâu ra, trong đám cường giả long ngư hỗn tạp cũng không có chút thu hút nào. Cùng với tiếng hô nhỏ của Tác Mã Lý, Ánh Vũ Tình cũng không biết từ đâu chui ra, cách ăn mặc của Ánh Vũ Tình lại hoàn toàn không giống với Tác Mã Lý, một bộ trang phục ôm sát diễm lệ thể hiện được nét đẹp của vóc dáng, mái tóc dài như suối màu đen trải ra trước cái cổ trắng, lộ vẻ gợi cảm vô cùng.

Tuy ai cũng thích cái đẹp, nhưng trong trường hợp này, không thể chờ đợi được mà phục trang như vậy, chỉ có loại người như Ánh Vũ Tình mới có tâm trạng để làm.

“Đội trưởng Lý Dật, không ngờ có thể gặp mặt sớm như vậy? Thế nào? Váy của ta đẹp không?”

Lý Dật cười đau khổ: “Ta muốn biết trong dung giới của ngươi ngoài đồ ăn đồ uống ngon ra, rốt cuộc có thứ gì có thể dùng để đi mạo hiểm không?”

“Kể từ khi kết giao với đội trưởng, Vũ Tình đã hiểu ra, nữ nhân, nếu muốn dựa vào việc tu luyện Đấu khí để chinh phục thế giới thì là điều không thể. Cho nên ta đã quyết định sử dụng vũ khí mạnh nhất của ta.” Ánh Vũ Tình chỉ trang phục nữ trang của mình: “Thật ra ta cũng mới chỉ vừa mới làm đẹp thôi, đang muốn triển khai một chút hiệu quả đây!”

Hiệu quả đúng là rất rõ ràng, kể từ lúc Ánh Vũ Tình xuất hiện trên boong thuyền, nam nhân có thể nhìn thẳng tới chỗ Ánh Vũ Tình thì ánh mắt đều không hẹn mà cũng nhìn nàng. Thậm chí đã có vài hán tử đã xông tới.

“Mỹ nữ, nàng xuất hiện từ chỗ nào vậy?” một hán tử tướng mạo thô lỗ xem ra đã uống không ít rượu, tỏ ra vô cùng gấp gáp, cũng không để ý Lý Dật đang cùng Ánh Vũ Tình nói chuyện, ngang ngược chọc vào, đến gần Ánh Vũ Tình để nói.

“Đại ca nói đùa rồi, ta cũng không phải bong bóng, sao lại là xuất hiện từ chỗ nào chứ!” Ánh Vũ Tình đá lông nheo, đầy vẻ ủy mị.

Lý Dật và Tác Mã Lý cũng không nhiều lời, chỉ lạnh lùng nhìn Ánh Vũ Tình triển khai mị lực nữ nhân của mình

Đại hán kia thấy Ánh Vũ Tình trên đường, không phải nữ nhân hay xấu hổ, lập tức hào hứng đến cười nói: “Mĩ nữ, ở đây nhiều người xấu lắm, đến đây, ca ca bảo vệ nàng!” mượn cảm giác say, bàn tay to lớn đưa ra ôm lấy eo của Ánh Vũ Tình.


Nhưng bàn tay to lớn này cứ như không phải ôm vào eo của Ánh Vũ Tình mà là đặt lên một mình cá trơn trượt, trượt xuống.

“Người muốn bảo vệ ta dường như rất nhiều đó, ngươi có thể đánh được bọn họ không?” Ánh Vũ Tình cười mỉm chỉ vào đám “sói” càng ngày càng vây lấy nàng đông hơn, nửa đùa nửa thật xúi giục.

Đại hán bị Ánh Vũ Tình khích, lập tức hăng hái, quay sang phía đám người cả tiếng nói: “Đó là ai hả hả hả, đứa nào dám cưới nữ nhân của Mạt Tư ta?”

Lý Dật phán đoán, thực lực đại hán này ước chừng cũng dưới mức Đấu Hoàng ngũ tinh, cũng xem như không tồi rồi. Nhưng ở đây, một Đấu Hoàng ngũ tinh dường như còn xa mới có thể hiên ngang đi qua đi lại. Quả nhiên, lập tức có người ra ứng chiến. Kẻ ứng chiến này là một hỏa gia nhìn có vẻ hung ác nham hiểm thâm trầm, gầy gầy cao cao, toàn thân làm cho người ta có một cảm giác u ám.

Nam nhân âm trầm kia lạnh lùng nói: “Mạt tư, đừng ý là mình uống được mấy cân nước tiểu ngựa mà không biết trời cao đất dày, thức thời thì cút sáng một bên ngắm biển đi!”

“Thì ra là Sử Thanh Vân lão tiên sinh!” sâu bên trong đôi mắt mơ hồ của Mạt Tư có chút sợ hãi, nhưng thứ nhất đã uống không ít rượu, thứ hai người đẹp trước mắt, tửu sắc hòa lẫn, lá gan lập tức to lên, vẻ sợ hãi chỉ là trong phút chốc, rồi mạnh mẽ nói: “Cái tên Đại Thần đế quốc Sử gia này muốn dọa người khác sợ thì thôi đi, muốn làm Mạt Tư ta sợ ư, xem ra còn chưa đủ tư cách đó.”

Sử gia Sử Thanh Vân cũng chừng ngũ tuần rồi, đối với một cường giả tu luyện Đấu khí mà nói, tuổi tác có ảnh hưởng đến sự cường tráng, bị gọi là lão tiên sinh, Mạt Tư như càng muốn trọc tức hơn. Bị trọc tức như vậy, khuôn mặt vốn hung ác nham hiểm của Sử Thanh Vân trở lên lạnh lùng khiến người ta thấy rét.

“Không sợ gió lớn đau đầu lưỡi, xem ra, không giáo huấn ngươi một chút, ngươi sẽ không biết làm người nên khiêm tốn một chút!” đấu dực màu đen được triển khai, Sử Thanh Vân đã bay lên không trung, ngoắc Mạt Tư lên: “Đến đây! Đến đây! Có gan thì lên đây!”

Đấu Thần điện có quy tắc, trên thuyền không được đánh nhau vì lí do cá nhân! Đương nhiên, đánh nhau trên không, thì sẽ không ai quản. Mạt Tư giật mình, nhưng vẫn triểu khai Đấu dực bay lên, miệng vẫn cường ngạnh nói: “Ai sợ ai?” hắn tiến lên, Đấu khí trong lòng bàn tay dĩ nhiên là đang sôi trào, nện về phía Sử Thanh Vân.

Chuyện gây hấn như vậy trên không của boong thuyền mỗi ngày nếu không có chục lần, thì cũng bảy tám, trừ phi xảy ra chuyện liên quan đến tính mạng, Đấu Thần điện cũng không muốn quản thúc. Những cường giả không quan hệ kia thì càng vui khi được xem kịch vui trong khoảng thời gian nhàm chán này, vì thế đã nhao nhao xông tới xem trận chiến.

“Sử gia ở Đại Thần đế quốc thuộc loại trâu bò sao?” Lý Dật mặc dù thực lực phi phàm,nhưng lịch duyệt về thế giới này vẫn còn thấp, bởi vậy lên tiếng hỏi Tác Mã Lý bên cạnh.

“Sử gia này sao, nói thế nào nhỉ, nói hắn mạnh thì cũng không tính là quá mạnh, nói yếu cũng không phải yếu, trong Đại Thần đế quốc thuộc dạng ở giữa thế lực hàng hai hàng ba, vì có giao hảo với Đấu Thần điện, bình thường nếu không cần thiết, cũng không có ai muốn trêu chọc bọn hắn. Thế nào, đội trưởng có hứng với đám này ư?”

Lý Dật rất rõ, Đại Thần đế quốc là đế quốc mạnh nhất Đấu Thần Đại lục, trên con đường cường giả của mình không có cách nào lảng tránh, bởi vậy hiểu thêm một chút sự tình ở những đế quốc lớn này chỉ là có lợi chứ không có hại.

“Sử Thanh Vân này không biết là vai trò tầng lớp nào trong Sử gia?”

"Sử Thanh Vân chính là gia chủ của Sử gia! Đội trưởng Lý Dật, không nhẽ đến cả điều này ngươi cũng không biết?”

“Điều này, ta thật sự không biết!” Lý Dật lặng lẽ cười, lập tức có chút coi thường Sử gia. Là một gia chủ một gia tộc, thực lực của Sử Thanh Vân cũng chỉ hơn Mạt Tư khoảng tam tinh, gia chủ Đấu Hoàng bát tinh, thực lực như vậy thực sự rất khó coi.

Giữa không trung, hai vị Đấu Hoàng đã đánh đến phát nóng, Đấu khí Đấu kĩ nện đến khí thế ngất trời, may mà có lệnh cấm của Đấu Thần điện, Sử Thanh Vân và Mạt Tư đều tính toán độ cao, để tránh Đấu khí Đấu kĩ đánh qua đánh lại làm hư hao đội thuyền. Vì vậy đám đông đang xem không bị ảnh hưởng chút nào.

Đương nhiên, người thực sự vui mừng trong đám người đang xem, chỉ có mỗi Ánh Vũ Tình. Khiến hai người đàn ông vì mình mà trở thành hai con gà chọi, bất luận là từ góc độ hư vinh trong lòng, hay từ góc độ có thể khống chế đàn ông, cũng đều được coi là một thủ đoạn thực dụng đơn giản.

Cuộc chiến giữa không trung cũng không tiếp tục được bao lâu, sự chênh lệch thực lực ở đó, sự khác biệt tam tinh mặc dù không phải lớn, nhưng Sử Thanh Vân dù sao cũng có thế lực của một gia chủ, khí thế thế nào cũng là một điều kiện quan trọng, đều không phải sợ Mạt Tư kia. Ưu thế duy nhất của Mạt Tư là đã uống rượu rất nhiều, vì thế trở nên không còn biết sợ là gì.

Ầm một tiếng, sau một chiêu Đấu kĩ, trên không trung Mạt Tư bị bật mạnh ra, rơi tự do xuống boong thuyền, toàn thân bị một lớp băng sương dày bao phủ, xem ra mặc dù không phải lo cho tính mạng, nhưng tình hình cũng khốn đốn vô cùng.