Tinh anh mạo hiểm đoàn rất nhanh chui vào cánh đồng hoang đóng băng.
Mất đi dấu vết có thể truy tung, Lý Dật hiện tại phương hướng hoàn toàn dựa vào xà tôn giả. Cái lão quỷ này giựt giây Lý Dật tiến vào đóng băng, ý đồ, đến nay Lý Dật còn không có rõ, vốn dĩ cá tính lão quỷ mà nói, ngoại trừ khả năng sẽ cho Lý Dật chỗ tốt, chính hắn cũng sẽ không thất bại. Nhưng lần này, Lý Dật mơ hồ cảm giác, xà tôn giả đối với hành trình đóng băng thế giới, tựa hồ tràn đầy chờ mong.
Tiến vào ma chi lĩnh vực ngày hôm sau, mạo hiểm đoàn gặp được khiêu chiến nghiêm trọng.
Giữa trưa hôm nay, mạo hiểm đoàn hơn một một trăm ba mươi người đột nhiên gặp Ánh Vũ Tình mạo hiểm đoàn. Gặp ánh Vũ Tình vốn cũng không có gì, đều thuộc về La Lan học viện, Lý Dật cùng Ánh Vũ Tình cũng không có bất kỳ thù hận gì.
Nhưng sau lưng Ánh Vũ Tình mạo hiểm đoàn, có một đầu ma thú dài đến hơn mười mét. Đầu ma thú này thân thể thật dài, mang theo cái đuôi có móc câu sắc nhọn, dài hơn 20m. Đầu ma thú vô cùng lớn coi Vũ Tình mạo hiểm đoàn trở thành mục tiêu của mình, nó đuổi theo đoàn mạo hiểm của Ánh Vũ Tình âm ầm chân động, đến cả đoàn của Lý Dật ở đằng xa cũng đều nghe rõ.
- Lão đại? Làm sao bây giờ, chạy chứ.
Khảm kỳ không chút suy nghĩ đề nghị nói.
Lý Dật ý niệm đầu tiên cũng là chạy, mình và Ánh Vũ Tình không có gì giao tình, không đáng vì nàng mà cùng ma thú phân cao thấp.
Nhưng Ánh Vũ Tình đoàn phát hiện Lý Dật, bọn họ cũng đã cùng đường gặp được cứu mạng, há chịu buông tay sao, trực tiếp hướng đến chỗ Lý Dật chạy vội tới.
- Đồng học, cứu chúng ta.
Đã có người nhận ra Lý Dật cùng là học viên La Lan học viện, không khỏi cao giọng la lên.
Lúc này, coi như là muốn tránh, cũng không thể được, cho nên Lý Dật dứt khoát thuận nước giong thuyền, nói:
- Đều là đồng học La Lan học viện, lôi bách, khảm kỳ, chuẩn bị đón đánh.
Chuẩn bị đón đánh? Lôi bách cùng khảm kỳ đồng thời hít vào một luồng lương khí, Ánh Vũ Tình đoàn đội đều bị đánh tan, chỉ bằng vào đoàn không nhập lưu này, lấy cái gì đón đánh?
Chạy cách đoàn đội Lý Dật chừng trăm mét, Ánh Vũ Tình huyền phù ở giữa không trung, không ngừng oanh kích ma thú, nhưng hiệu quả quá mức bé nhỏ. Lý Dật cũng không muốn nói nhảm nhiều, đấu dực giương động, sợ người khác nghe không được hét to:
- Vạn triều Lý Dật đến trợ giúp các ngươi.
Nếu muốn ban ơn, đương nhiên phải cao điệu.
Cách ma thú trăm mét, kim long chi cung Lý Dật "Khanh khanh khanh" liên phát ra ngoài, đấu khí biến thành chi tiến tại ma thú thân thể mãnh liệt nổ tung, nhưng ma thú thân thể thật sự vô cùng khổng lồ, nổ bị thương cũng không có ý nghĩa. Rồi đột nhiên, kim long cung một tiếng rồng ngâm, một cổ lực lượng cuồng bạo kéo ra, Lý Dật mừng rỡ, đây là dấu hiệu cửu phẩm kim long cung bạo kích, đấu khí tăng lên tới cực hạn rót vào, một vòng Kim Quang Hoa chói lọi trực tiếp oanh tại trên đầu ma thú.
Kim long cung bạo kích ra uy lực, ma thú siêu đại hình bị đánh lui lại, sau đó phẫn nộ nhìn lại.
- Lý Dật, đa tạ.
Thân là danh hoa tại La Lan học viện, Ánh Vũ Tình quả nhiên không phụ danh xưng mỹ nữ, dáng người hoàn mỹ vô khuyết. Nhưng, mỹ nữ này làm cho người ta cảm giác quá cường thế cùng yêu mị.
- Vũ Tình tiểu thư không cần phải khách khí, trước xử lý đầu bôn lôi thú rồi nói sau.
Bôn lôi thú, bởi vì chạy có tiếng sấm mà được gọi là Bôn lôi thú, nó là đầu lục giai ma thú cường hãn và khát máu nhất, bị nó quấn lấy, cho dù là chạy ra khỏi ma chi lĩnh vực, nó cũng đuổi tới thế giới loài người cũng sẽ không bỏ qua, nó là một trong những đầu ma thú mà nhân loại cường giả không nguyện ý trêu chọc vào.
- Đầu ma thú này làm ta tổn thất một phần ba đội viên.
Ánh Vũ Tình oán hận nói, ngược lại nhìn Lý Dật, một đạo vũ mị nhu sóng điện xạ tới:
- Lý Dật các hạ có thể giúp ta loại trừ lời nó, Vũ Tình nhất định sẽ hảo hảo báo đáp ngài.
Nam nhân đều hiểu câu này ý tứ gì, đối với mỹ nữ nói câu như vậy, Lý Dật thật sự không có hứng thú muốn nàng "Hảo hảo báo đáp".
- Vũ Tình tiểu thư báo đáp thật là khiến người chờ mong.
Lý Dật cười, ngược lại nghiêm mặt nói:
- Ta cần 20, vô luận như thế nào, các ngươi phải đứng vững 20.
- 20?
Ánh Vũ Tình mặt lộ vẻ khó xử, đánh giá thoáng đội viên của mình, giờ phút này ấu Hoàng cường giảhuyền phù tại giữa không trung đem bôn lôi thú vây quanh Đ, cũng chỉ còn có mười mấy người.
- Đội viên của ta hiệp trợ ngươi.
- Lý Dật các hạ xác định có biện pháp gì giết chết bôn lôi thú?
- Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên.
- Được rồi.
Bôn lôi thú nhìn kỹ đám cường giả rất đông này, hai đoàn mạo hiểm có chừng ba trăm người, đằng sau còn có mạo hiểm đoàn của thất hoàng tử, nhưng bôn lôi thú trời sinh tính cuồng bạo biết khó không có rút lui, ngược lại càng khơi dậy bản tính huyết tinh của nó.
Bốn vó tung lên, bôn lôi thú đột nhiên phóng tới đám người học viên. Đầu ma thú này hình thể thật sự khổng lồ, căn bản không có khả năng chọi cứng. Đấu Hoàng cường giả toàn bộ huyền phù ở giữa không trung, thực lực dưới Đấu Hoàng thì chỉ có chạy trốn bốn phía.
- Vũ Tình tiểu thư, đừng để nó chạy xa.
Lý Dật hô, lúc này tổ chức tất cả học viên là không thể, trong một mảnh kêu loạn, có học viên bắt đầu phản kích, mà đại bộ phận học viên chạy trốn tứ tán. Những mục tiêu của bôn lôi thú mà nói, quả thực chính là những thớt thịt, rất nhanh trên cánh đồng tuyết lưu lại hơn mười thi thể học viên.
Những người có năng lực gây ảnh hưởng đối với bôn lôi thú, đều là Đấu Hoàng cường giả, hai mạo hiểm đoàn hợp lại gần hai mươi Đấu Hoàng, đấu khí đấu kỹ không ngừng oanh kích bôn lôi thú. Lúc này chiến trường vô cùng hỗn loạn, băng tuyết bay lên, tiếng khóc thét khắp nơi, tình cảnh thảm thiết giống như Địa ngục vậy.
Tinh anh đoàn của thất hoàng tử vẫn không có ra tay, đoàn đội này có trên trăm vị Đấu Hoàng, La Lan mạo hiểm đoàn có thực lực mạnh nhất. Lúc này xa xa quan sát bôn lôi thú tàn sát học viên La Lan học viện, phảng phất như đang xem trò vậy.
Một màn này Lý Dật cũng không không có để ở trong mắt, bất quá lúc này không phải cùng bọn họ so đo. Thân hình không ngừng phiêu di, hai tay quỷ dị kéo lê vài đạo đồ phù, khi thì như như gọi về cái gì, từ trong tay Lý Dật không ngừng đánh ra, cũng không hề có quy tắc du đãng tại thiên địa, phảng phất như triệu hoán, bắt đầu chậm rãi lưu động.
Một màn này, làm các đoàn viên mạo hiểm đoàn đối với Lý Dật càng thêm bất mãn, Đấu Hoàng khác đều ra sức cùng bôn lôi thú chém giết, chỉ có Lý Dật rảnh rỗi như vậy.
- Đội trưởng đến muốn làm gì?
- Quỷ mới biết được, có lẽ là sợ hãi, cố lộng huyền hư.
- Ta từ nay về sau rốt cuộc không cùng đội trưởng chỉ biết dùng kim tệ kéo người.
- Có đội trưởng như vậy thật sự là con mẹ nó sỉ nhục.
- Im miệng, các ngươi là một lũ tạp chủng, còn dám nói đội trưởng như vậy, ta Lôi bách băm vằm các ngươi trước.
Đội viên thương vong thảm trọng, làm lôi bách mục quang sung huyết, nhưng thực lực của hắn chỉ có cấp bậc Đấu Vương, căn bản không có tư cách cùng bôn lôi thú đối địch được.
Khoảng chừng 20, Lý Dật mới lắc lư xong, hô to nói:
- Vũ Tình tiểu thư, mau dẫn bôn lôi thú tới.
- Nhân loại tiểu tử đáng giận, ngươi muốn làm gì?
Bôn lôi thú cũng không quên mất cái tiểu tử này từng làm cho hắn thống khổ, tiếng nói của bôn lôi ma thú, cũng cùng tiếng sét đánh làm cho màng tai người chấn đau một hồi.
Dưới tình thế cấp bách, Lý Dật xem nhẹ lục giai ma thú đã biết sử dụng ngôn ngữ nhân loại, đương nhiên, cũng có thể nghe hiểu được ngôn ngữ nhân loại.
- To con, ta đã chuẩn bị mộ địa cho ngươi xong, cứ tới đây đi.
Lý Dật khiêu khích hắn một kích.
- Ta sẽ, chờ ta thu thập hết những phế vật này.
Bôn lôi thú cũng không có bị Lý Dật dung phép khích tướng ảnh hưởng, mà là tiếp tục lao đến đám học viên.
Bố trí tốt trận pháp, nếu như không thể dẫn bôn lôi thú vào trong trận, cũng chỉ là thùng rỗng kêu to mà thôi. Lý Dật lần này thật sự có điểm cấp thiết, với thực lực của những người này, không có biện pháp khống chế bôn lôi thú hành động, chỉ có thể dựa vào hắn vây công mà thôi.
- Hạ Hầu huynh, đấu khí của ngươi khống chế không gian, có biện pháp nào không đem hắn di động đến vị trí của ta không.
Lý Dật bay đến bên người Hạ Hầu Thuần, nhỏ giọng hỏi. Hạ Hầu Thuần là lá bài tẩy của đoàn đội, vạn bất đắc dĩ, Lý Dật mới yêu cầu Hạ Hầu Thuần ra tay. Cho nên Hạ Hầu Thuần vẫn một mực theo như Lý Dật yêu cầu thờ ơ lạnh nhạt, rồi biến mất không có gia nhập vào trong Đấu Hoàng các cường giả vây công Bôn Lôi thú.
Đối mặt với vấn đề của Lý Dật, Hạ Hầu Thuần lắc đầu:
- Chắc là làm không được, cái đầu lục giai ma thú này tương đương với nhân loại đấu tôn cường giả chúng ta, đã lĩnh ngộ không gian quy tắc, thực lực của nó cũng trên ta.
Lý Dật có điểm buồn bực, Xà tôn giả đột nhiên cười lạnh nói:
- Tiểu tử, ngươi thông minh như vậy, hôm nay sao lại phạm hồ đồ. Bôn lôi thú không vào, sao các ngươi không trốn vào trong trận pháp đi.
Một câu làm bừng tỉnh người trong mộng, bôn lôi thú hung hãn vô cùng cừu hận đối với nhân loại, sao có thể dễ dàng tha thứ những nhân loại này tránh ở trong trận pháp tiêu dao? Lý Dật mừng rỡ, bay vút đi, hắn đã bố kết xong "Đồ Long trận", chỉ cần thay đổi vài cái quan khiếu, là chuyển hóa làm phòng ngự trận pháp, quá trình này chỉ vài phút thời gian.
- Tất cả mọi người, đến bên cạnh ta.
Lý Dật cao giọng la lên, nhưng lúc này ở trên cánh đồng tuyết tình hình cực kỳ hỗn loạn, có học viên căn bản không có nghe được, có học viên là bởi vì Lý Dật không chịu trách nhiệm đội trưởng, mà bắt đầu không tín nhiệm Lý Dật.
Nhìn thấy phí trước phòng ngự trận pháp, học viên chỉ có rải rác vài người, Lý Dật phi thân lướt trên, vẽ ra một cái khu vực hình tròn, sau đó chạy về phía chiến trường hỗn loạn, lần lượt nói:
- Đến vòng tròn tuyết đi.
Đấu Vương cường giả của Ánh Vũ Tình đoàn đội là đám người đến phòng ngự trận pháp đầu tiên, cuối cùng đại bộ phận học viên đoàn Lý Dật đội cũng vào trong phòng ngự trận pháp. Nơi này tụ tập lại hơn hai trăm nhân loại, làm đầu bôn lôi thú điên cuồng kia con mắt sung huyết, vung cái đuôi thật dài quất ra mấy đạo đấu khí băng sương sắc bén đến cực điểm, thừa dịp cơ hội Đấu Hoàng cường giả trốn tránh, nó gầm nhẹ một tiếng, hướng phòng ngự trận pháp xông tới.
- Vũ Tình tiểu thư, mang theo người của ngươi, nhanh vào trận.
Lý Dật véo nhẹ đánh ra vài cái chỉ quyết, đấu khí vô hình dẫn dắt thiên địa linh khí hình thành một cái vòng tròn tráo, đem cái vòng tròn Lý Dật vừa vẽ trên tuyết hoàn toàn bao phủ trong đó. Đến tận đây, mọi người mới hiểu được Lý Dật thực sự không phải là tại rảnh rỗi ngồi chơi, mà là đang bố kết trận pháp nào đó. Nhưng, trận pháp này, có thể bảo vệ mấy trăm người an toàn sao?
Gần hai mươi Đấu Hoàng cường giả thấy bôn lôi thú phi tốc phóng tới phòng ngự trận pháp Lý Dật bố kết, đấu dực giương động, cấp tốc truy kích, gần hai mươi đạo các hệ đấu khí, nhan sắc quang mang bất đồng, đồng loạt đánh về phía bôn lôi thú. Uy thế, làm bôn lôi thú cước bộ dừng một chút, thân thể khổng lồ hiện lên một tầng đấu khí phòng ngự màu đen.
Thừa dịp đầu ma thú này dừng một chút, hai mươi Đấu Hoàng cường giả cũng không ham chiến, cấp tốc lao vào trong phòng ngự trận pháp.
Tất cả học viên đều tiến vào trận pháp, Lý Dật tay quyết bay động, đem lực phòng ngự trận pháp thôi phát đến mức tận cùng, đóng băng thế giới thiên địa linh khí nồng đậm hình thành một đạo cái chắn, đem mấy trăm học viên cùng bôn lôi thú ngăn cách ra. Thiên địa linh khí nồng đậm có thể thấy được trong đó ẩn chứa năng lượng dư thừa, nhưng đối mặt một đầu lục giai ma thú, Lý Dật cảm thấy chưa đủ, lớn tiếng nói:
- Công kích trận pháp.
Mọi người sững sờ, không có minh bạch ý tứ Lý Dật, tại sao phải công kích phòng ngự trận pháp?
Nhưng lôi bách đối với mệnh lệnh của Lý Dật tuyệt đối phục tòng, không chút nghĩ ngợi đánh về phía phòng ngự cái chắn. Mà ở cùng một thời gian, bôn lôi thú thân thể cao lớn cũng đụng vào phía trên trận pháp cái chắn. Thân thể của nó dùng tấn để đánh sâu vào, bôn lôi thú làm cho phòng ngự trận pháp cũng xuất hiện từng đạo vết rạn giống mạng nhện. Mà cùng trận pháp có cảm ứng, Lý Dật, khóe miệng chậm rãi tràn ra một vòi máu tươi.
- Công kích trận pháp, giống như lôi thú, nhanh.
Lý Dật không dám cam đoan năng lượng trận pháp mới bắt đầu, có thể ngăn cản được bôn lôi thú hay không.
Mọi người không hề do dự, từng đạo đấu khí ngũ thải ban lan oanh hướng về phía phòng ngự trận pháp, lần này động thủ có gần trăm vị cường giả, gần trăm vị cường giả đồng thời ra tay, cổ năng lượng này tựa hồ cũng không kém hơn bôn lôi thú, Lý Dật phun ra một ngụm tiên huyết, trong tay không ngừng ngưng đánh ra, lợi dụng năng lượng toàn bộ thu nạp vào trong trận pháp.
Trải qua hai lần công kích, phòng ngự trận pháp cái chắn càng thêm nồng hậu, đã có thể chống lại bôn lôi thú lần nữa đánh vào.
- Được rồi, được rồi, mọi người dừng tay.
Gặp quỷ, gần trăm vị cường giả mới đầu động thủ oanh kích trận pháp, những cường giả nếu đều do dự không ra tay. Mà ra tay thời cơ không đồng nhất, phòng ngự trận pháp so với bây giờ mạnh hơn rất nhiều, trận pháp này không có hủy ở trong tay bôn lôi thú, chỉ sợ muốn hủy tại trong tay chính mình.
Cuối cùng là hữu kinh vô hiểm, trận pháp ổn định lại, hiện tại năng lượng đã đầy đủ ứng đối bôn lôi thú. Lý Dật thoáng nhẹ nhàng thở ra, vận dụng đấu khí trong cơ thể, cử trọng nhược khinh thao túng trận pháp. Loại sơ cấp trận pháp này, đối với Lý Dật hiện tại mà nói, đã quen thuộc lắm rồi.
Nhìn thấy bôn lôi thú đánh vào, đối với trận pháp ảnh hưởng không nhiều, trong trận những cường giả kia lúc này mới thở dài một hơi, mục quang nhìn Lý Dật thay đổi hoàn toàn. Nếu không có trận pháp này, hôm nay những người ở đây đều là chết chắc.
- Lão đại, đây là cái trận pháp gì, thật sự là chống được Bôn lôi thú.
Lôi bách nói, nhìn thấy bôn lôi thú lần lượt không công mà lui, cảm giác này thật sự là mỹ diệu cực kỳ.
- Không có điểm thủ đoạn, lão đại dám mang chúng ta xông đóng băng thế giới sao?
Khảm kỳ nịnh hót càng cao hơn một bậc.
Lý Dật mỉm cười, khiêm tốn nói:
- Sự tình vẫn chưa xong, chờ sau khi thoát khốn lại vuốt mông ngựa được không.
Có người vuốt mông ngựa luôn tốt, như vậy có thể ở tại trong mắt đội viên rất nhanh dựng nên uy tín.
- Lý Dật, ngươi chính là Lý Dật. Ta gọi là Ánh Vũ Tình.
Chìa bàn tay thon dài tới, nương theo bàn tay xinh đẹp này, ẩn ẩn mùi thơm. Lý Dật thân thủ đánh ra vài cái chỉ quyết, tỏ vẻ chính mình không có nhàn rỗi, chỉ là nhoẻn miệng cười nói:
- Ngưỡng mộ đại danh đã lâu, quả nhiên là nghe danh không bằng gặp mặt.
Ánh Vũ Tình không có nhăn nhó, cười quyến rũ nói:
- Cái gì đại danh, chỉ sợ thanh danh không tốt, Lý Dật các hạ nếu có hứng thú, cũng có thể làm bạn trai của ta, tỷ tỷ sẽ không chê ngươi tuổi còn nhỏ đâu.
- Vũ Tình tiểu thư là hoa khôi của học viện, Lý Dật không dám trèo cao.
Lý Dật nói sang chuyện khác:
- Hai vị, không là đoàn đội các ngươi sao.
Chỉ chỉ một nam một nữ trong đám người, Lý Dật hỏi.
Một nam một nữ này, Lý Dật đã sớm chú ý tới, cách ăn mặc rõ ràng không phải học viên La Lan học viện. Nam nhân tướng mạo ác mãnh, vẻ mặt râu quai nón, ánh mắt hung ác nham hiểm làm cho người ta có một loại cảm giác nguy hiểm, trên người phát ra hơi thở cường giả, mang theo một cổ ngang ngược.
Mà nữ nhân kia, thì vẻ mặt lạnh lùng, cùng hoàn cảnh đóng băng thế giới cực kỳ tương xứng. Nữ nhân này, làm cho Lý Dật cảm giác không rõ, dựa vào kinh nghiệm của người hai thế giới, Lý Dật tự tin nhìn người vẫn tương đối tinh chuẩn, nhưng nữ nhân này, tựa như một cái đầm nước sâu, mặt ngoài một mảnh bình tĩnh, căn bản là nhìn không tới đáy.
Nữ nhân này, nếu như cười lên, cũng tương đối đẹp mắt. Đây là Lý Dật nhìn một lúc đưa ra đươc kết luận.
- Bọn họ xác thực không là người trong đoàn đội của ta, chẳng qua là hai ngày trước ngẫu nhiên gặp phải. Đoàn đội của ta từ khi tiến vào đóng băng thế giới đến nay, đã tổn thất một nửa, hai người này thực lực không thấp, đặc biệt nam nhân kia, cũng rất có hương vị.
Ánh Vũ Tình không che dấu, trong giọng nói mập mờ:
- Cho nên ta liền chứa chấp bọn họ.