- Là chuyện gì đã xảy ra…
Gương mặt Hồng Thiên Thánh Giả lúc này trở nên vô cùng cổ quái, nói:
- Chuyện này nói đến thì cũng rất dài, ngươi muốn nghe đơn giản hay là phức tạp?
- Đơn giản thì như thế nào, phức tạp thì như thế nào?
- Nói đơn giản thì chỉ mấy câu mà thôi, còn nói đến phức tạp, chỉ sợ có thể viết thành sách.
Lý Dật phất phất tay, có chút không kiên nhẫn nói:
- Nói đơn giản đi, cũng chỉ nói chuyện chính của ngươi mà thôi.
- Nếu nói về đơn giản, ta cùng Lực Lực, Thiên Thiên là đồng môn sư huynh đệ. Ách, Lực Lực cùng với Thiên Thiên là hai huynh muội, Thiên Thiên lúc đó yêu ta. Chỉ là, ngươi đừng xem nàng bây giờ là mỹ nữ, kỳ thật là về sau nàng đi phẫu thuật thẩm mỹ…
Lý Dật toát hết cả mồ hôi, nguyên lai thế giới này cũng có phẫu thuật thẩm mỹ.
- Vì thẩm mỹ được hình dáng như ngày nay, chỉ sợ là lãng phí không biết nhiêu tài liệu quý báu. Lớn lên xấu xí, dù sao cũng không phải là do lỗi của Thiên Thiên, mà là do di truyền của cha mẹ nàng. Nhưng lúc Thiên Thiên còn trẻ, tính cách thô bạo cổ quái, ngươi nói ta làm sao ta có thể tiếp nhận tình yêu của nàng đây. Cho nên ta liền lấy cớ tu luyện, trăm phương ngàn kế lảng tránh nàng. Về sau, bởi vì tông môn đã xảy ra rất nhiều chuyện, ta ly khai tông môn, bắt đầu du lịch thiên hạ. Thiên Thiên vì tìm ta, hầu như đi khắp toàn bộ Đại lục Đấu Thần.
Nói đến đây, tinh thần Hồng Thiên Thánh Giả có chút bồi hồi.
Lý Dật cũng cảm thấy buồn cười nói:
- Nguyên lai lão quỷ ngươi cũng còn có mị lực đến bực này, Thần Tôn Thiên Thiên này, thật sự mắt nàng bị mù rồi.
- Về sau, vì thoát khỏi Thiên Thiên, ta đã cưới vợ, nhưng mà, ta lấy một người, nàng giết một người. Cha mẹ của những nàng vợ của ta, giận cả ta và Thiên Thiên, cho nên đã mời người đuổi giết chúng ta. Lúc đó Đại lục Đấu Thần đã xảy ra sóng to gió lớn, kinh động đến phần đông Đấu Thánh, Đấu Thần cường giả. Cuối cùng tông môn gây áp lực, quyết định thanh lý môn hộ. Thiên Thiên được Lực Lực cứu đi, mà ta bị tông môn hủy diệt thân thể, may mà đồng môn sư huynh nể mặt ân tình trước đây, đã vụng trộm để lại linh hồn của ta!
- Xem ra nam Thần Tôn kia quả thật cũng không tệ, hỏi thế gian tình là gì…
Lý Dật nghe xong chuyện xưa của Hồng Thiên Thánh Giả, cười lên vui vẻ.
- Lão quỷ, ngươi bất hạnh như vậy, là do yêu nữ đã yêu ngươi!
- Ai sự thật là, nữ nhân này là khắc tinh của ta. Tiểu hữu, ngươi nói ta sao có thể vĩnh viễn ở bên trong Bách Hoa Giới đây, cùng khắc tinh của ta sống nốt tuổi già đây. Cho nên… ngươi phải cố gắng a!
- Sống nốt tuổi già ư, ngươi xem lại bộ dáng bây giờ của ngươi đi, chỉ sợ vừa ra khỏi Bách Hoa Giới, cũng sẽ trở thành ma thú bị đuổi đánh mà thôi!
Hồng Thiên Thánh Giả lập tức biểu lộ ra bộ dáng hèn mọn nói:
- Tiểu hữu, ngươi không hiểu, Tam Thánh Thú không phải là ma thú bình thường, chính là do Đấu Thần cường giả hấp thu linh khí thiên địa biến ảo thành Thần thú. Ta hiện tại chiếm cứ thân thể Thần thú, cũng là ma thú Thất giai. So với thân thể của tiểu hữu mạnh hơn gấp trăm lần. Nếu không phải Thiên Thiên đối với ta có một mối tình thắm thiết, người bình thường có đánh chết nàng cũng không chịu đưa ra đâu.
Lý Dật không khỏi cảm thấy giật mình, cười khổ hỏi:
- Vậy bây giờ xem ngươi là người hay là ma thú đây?
- Thân thể Ma thú, so với nhân loại, ha ha ha, mạnh hơn gấp trăm lần.
Hồng Thiên Thánh Giả lúc này rất là hài lòng, hắn đắc ý quơ quơ thú trảo, nói:
- Tiểu hữu, ngươi chẳng lẽ đã quên, ma thú Lục giai là đã có thể biến ảo ra thân thể nhân loại, chờ ta hoàn toàn khống chế được thân thể ma thú này, đến lúc đó hóa thành hình người cũng là việc vô cùng dễ dàng!
Trong lúc nói chuyện, bầu trời mây đen đã dần dần tán đi, những bụi hoa cỏ cây cối bị Nam Minh Lưu Hỏa đốt thành tro đã bắt đầu sinh trưởng mà tốc độ của nó bằng mắt thường có thể thấy được.
Chứng kiến loại tình huống này, trên mặt Hồng Thiên Thánh Giả cũng cảm thấy cổ quái, hắn lẩm bẩm nói:
- Xem ra Lực Lực cũng sắp sửa đạt tới cảnh giới Phong Hào Đấu Thần rồi. Tiểu hữu, đừng lãng phí thời gian nữa, hiện tại bắt đầu bái sư đi.
- Lại bái sư nữa ư?
Lý Dật chợt nhớ tới ngày đó bái Xà Tôn Giả làm sư phụ, khóe miệng không khỏi tươi cười:
- Ngươi muốn ta bái sư thật sao?
- Ngươi không bái sư, ta làm sao làm sư phụ của ngươi!
Vẻ mặt Hồng Thiên Thánh Giả mang vẻ đương nhiên nói.
- Lão quỷ, ngươi cũng biết rõ, ta có cần ngươi dạy ta đâu. Nếu muốn làm sư phụ tan ngươi đã sống cùng ta một đoạn thời gian, ở chung với nhau lâu như vậy, ngươi còn không biết con người của ta ư, chuyện không có lợi ta tuyệt đối không làm.
Một Đấu Thánh cường giả miễn phí nhận hắn làm sư phụ, nhưng theo ngữ khí của hắn, còn nói là chuyện không có lợi, toàn bộ Đại lục Đấu Thần này chỉ sợ cũng chỉ có Lý Dật mới thuận miệng không biết xấu hổ nói ra câu như vậy mà thôi.
- Được được được, ta cũng không tranh cãi với ngươi nữa, ít nhất ngươi ở trước mắt Thiên Thiên và Lực Lực gọi ta là sư phụ là được. Ta cũng đang suy nghĩ, Công pháp Thiên Ma Cửu Biến không thuộc về Công pháp chín hệ của Đại lục Đấu Thần, nhưng nó lại nhất định phải cùng tu đồng thời Công pháp chín hệ, cuối cùng đạt tới cảnh giới cuối cùng, mới có thể hình thành ma khí tinh khiết. Ngươi bây giờ đã tu luyện Lôi, Hỏa, Thánh tam hệ, chỉ ngoại trừ Nam Minh Lưu Hỏa, còn tất cả đều là Công pháp Bạch Hổ. Cho nên lúc này ta yêu cầu Thiên Thiên cung cấp Công pháp Bạch Hổ sáu hệ còn thiếu. Thời gian lúc này cũng không còn nhiều lắm, trong vòng một năm tu ngươi phải tu luyện thành công Công pháp sáu hệ. Tiểu hữu, ngươi có thực hiện được không?
Công pháp Bạch Hổ Sáu hệ ư? Hai cánh mũi của Lý Dật thiếu chút nữa thì chảy phun huyết ra, lão quỷ này nói đến Công pháp Bạch Hổ như là vườn rau xanh cải trắng thông thường vậy. Nhưng hắn cũng cảm thấy rung động, hắn thầm nghĩ hai vị Thần Tôn kia thần thông quảng đại như vậy… Hắc hắc, Xà Tôn Giả thức tỉnh cũng rất cần nhiều dược liệu, tự nhiên là cần phải lợi dụng tốt một chút.
Lý Dật khẽ lật tay, một cái danh sách xuất hiện ở trên tay:
- Lão quỷ, người yêu của ngươi có năng lực như vậy, thuận tiện giúp ta thu thập vài thứ đi. Ách, tất cả đều ở trên danh sách, theo đơn bốc thuốc là được!
Hồng Thiên Thánh Giả nghi nghi hoặc hoặc tiếp nhận danh sách, sau khi hắn nhìn lướt qua, khó xử nói:
- Thiên Linh Quy Thạch, Cự Hương Thảo, Thiên Niên Hàn Nhung… Những thứ khác thì đơn giản, nhưng có vài loại thì rất khó kiém. Ngươi muốn những vật này làm gì?
- Ngươi giúp ta lấy đủ là được, đừng hỏi nhiều như vậy!
- Ai là đồ đệ của ai đây!
Bản thân hắn muốn mình làm tay chân, không bằng cho lão quỷ này phải trả giá lớn là được.
Tuy rằng Lý Dật vẫn lo lắng về việc tuyển chọn Phò mã, nhưng lúc này ở Bách Hoa Giới, một chút biện pháp cũng không có, chỉ là dốc lòng tu luyện. Bách Hoa Giới xác thực là chỗ tu luyện đấu khí vô cùng tốt, bên trong Bách Hoa Giới linh khí thiên địa nồng đậm, Lý Dật cũng chưa từng thấy ở nơi nào linh khí lại nhiều đến như vậy.
Ngày hôm sau, Hồng Thiên Thánh Giả từ chỗ Thiên Thiên lấy được hai bộ Công pháp. Bộ thứ nhất là Công pháp Phong hệ, Huyền Minh Thần Phong, bộ thứ hai là Băng hệ, U Minh Hàn Băng Quyết, hai bộ Công pháp này đều là Công pháp Bạch Hổ Cao cấp.
Lý Dật quyết định trước tiên là tu luyện U Minh Hàn Băng Quyết, bởi vì hắn có Huyễn Sát cùng Vân Bộ, Lý Dật bây giờ đối với tốc độ thân pháp cũng có chút tự tin, hiện tại thời gian cấp bách, tự nhiên muốn học những cái hữu dụng trước.
Khoanh chân ngồi xuống, Lý Dật bóp nát ngọc bài, yếu quyết của Công pháp U Minh Hàn Băng Quyết hiển hiện trong đầu, theo chỉ dẫn của bí quyết biến ảo, nhiệt độ chợt hạ xuống, lá cây lúc này kết đầy bông tuyết. Một lát sau, Thủy nguyên tố từ bốn phương tám hướng tụ tập đến, kết thành những bông tuyết, bay lượn lờ chung quanh thân thể Lý Dật.
Bí quyết cấp tốc biến ảo, bông tuyết giống như là thu được tín hiệu gì đó, lập tức hướng về phía thân thể Lý Dật tụ tập đến. Những bông tuyết ẩn chứa linh khí thiên địa vừa vào bên trong thân thể, Lý Dật liền cảm giác được thân thể mình đang ở bên trong một hầm băng, cả người tạo thành một cái băng côn. Khắc chế cảm giác bị đông cứng, từ đan điền khí hải điều khiển ra một tia đấu khí, dẫn đạo đến kinh mạch của mình. Đồng thời Thiên Khôn Địa Càn Châu cũng đã bắt đầu tự động chữa trị những kinh mạch bị bông tuyết chạy qua làm bị thương. Lúc này Lý Dật có cảm giác vô cùng đau đớn, loại tư vị này vô cùng khó chịu.
Dưới đấu khí dẫn đạo, những bông này tuyết rốt cục cũng chậm rãi phục tùng, một lúc sau nó hóa thành một dòng nước lạnh, hướng về phía đan điền khí hải bắt đầu khởi động. Sau đó bị Thiên Khôn Địa Càn Châu đè ép, chậm rãi hình thành một cái tinh hạch.
Quá trình này nói thì đơn giản, nhưng cũng mất thời gian hai ngày một đêm. Cũng may đối với tu luyện Công pháp Lý Dật đã quá quen thuộc rồi, hơn nữa bên cạnh còn có Hồng Thiên Thánh Giả hộ pháp, ngoại trừ phải chịu thống khổ, tất cả đều không có xuất hiện sai lầm gì.
Công pháp Băng hệ cấp bậc Bạch Hổ cho dù có tu luyện thành công xong, Hồng Thiên Thánh Giả quả thật cũng không muốn Lý Dật ngay lập tức tu luyện Huyền Minh Thần Phong. Dù sao cũng là Công pháp Bạch Hổ, tu luyện Công pháp thứ nhất cần phải có thời gian nhất định để củng cố, nếu cách thời gian quá ngắn lại tiếp tụ tu luyện thêm thứ khác, trong cơ thể kinh mạch tổn thương tăng lên nhiều lần, không khỏi gia tăng tỷ lệ tẩu hỏa nhập ma.
Trải qua năm sáu ngày sau, tuy rằng Hồng Thiên Thánh Giả mỗi ngày đều chạy tới chỗ của Thiên Thiên để đòi Công pháp và Đấu kỹ, nhưng cho dù Thiên Thiên là Đấu Thần, muốn xuất ra Công pháp cấp bậc Bạch Hổ của chín hệ, cũng không phải là một chuyện dễ dàng gì. Ngược lại thực lực của Lý Dật đã tăng lên một tinh, đạt đến cảnh giới Lục Tinh Đấu Vương.
Hàng ngày, Hồng Thiên Thánh Giả đều chỉ đạo vài câu, như trước đi đến chỗ Thiên Thiên đòi hỏi Công pháp, Lý Dật thì đều xếp bằng tại trong ngôi đình nhỏ tu luyện. Đột nhiên cảm giác được mơ hồ có khí tức của cường giả, Lý Dật thu công, ngẩng đầu nhìn lên, lúc này hắn đã nhìn thấy vị Thần tôn Thị giả Lăng Vân đã huyền phù ở trước mặt mình rồi, trên mặt của hắn lộ ra thần sắc cổ quái.
Người này, không phải đến tìm hiểu lai lịch của mình sao. Lý Dật thầm nghĩ, đối với cảnh giới của Lý Dật lúc này chỉ một Đấu Vương, Lăng Vân thân là Đấu Thánh cường giả cũng không có đem bản thân mình để vào trong mắt của hắn, thì tại sao hắn phải đi tìm hiểu đây.
- Lý Dật, ngươi biết tại sao ta tới tìm ngươi không?
Tựa hồ như là nhìn thấu tâm tư của Lý Dật, Lăng Vân chủ động hỏi.
Lý Dật cũng khẽ cười, nói:
- Lăng Thị giả không nói, ta làm sao biết được!
- Ta tới đây là muốn giết ngươi!
Vẫn là lời nói đạm mạc, sau khi nói xong câu này, sát ý của Lăng Vân lại dầy đặc, tại trong miệng Lăng Thị giả nói ra, nó giống như câu nói: Ta tới mời ngươi ăn cơm! Thái độ của hắn rất là thông thường bình thản.
Lý Dật đối với nguy hiểm rất là mẫn cảm, nếu như một người muốn giết chết hắn, loại sát khí này hắn cũng có thể cảm giác được, nhưng đối với Lăng Thị giả, Lý Dật không có cảm giác được một tia sát khí nào cả. Hoặc là Lăng Vân đang nói giỡn, hoặc là, bởi vì hắn đạt tới cấp bậc Đấu Thánh cường giả, có thể ẩn đi ý chí của mình.
Lý Dật phán đoán rất nhanh ở trong đầu, Lý Dật mơ hồ có thể phỏng đoán, Lăng Vân thật sự là tới giết hắn!
Sau khi phán đoán ra làm cho Lý Dật có cảm giác lạnh buốt! Đối phương là Đấu Thánh cường giả a!
- Ngươi hãy cho ta một cái lý do!
Lý Dật lạnh lùng nói, đồng thời hắn nhanh suy tư đối sách. Ngoại trừ kéo dài thời gian để Hồng Thiên Thánh Giả trở về, vậy hắn cũng không có biện pháp gì khác!
- Lý do là vì ngươi muốn tu luyện Công pháp. Vì ngươi mà Thần Tôn đành phải mở ra Bách Hoa Giới cho người ra ngoài đi tìm kiếm Công pháp rồi!
Lý Dật mỉm cười:
- Lý do này, không khỏi vô cùng gượng ép a! Thần Tôn vì ta mà đi tìm kiếm Công pháp, nếu ngươi giết ta, tựa hồ không có quan hệ a.
- Có! Đương nhiên là có! Thần Tôn rời khỏi Bách Hoa Giới, nếu như tiết lộ ra ngoài, Bách Hoa Giới khó giữ vững được, hai vị Thần Tôn cùng ta đồng thời có thể chết đi!
- Ngươi hãy giải thích một chút, có Thần Tôn siêu nhiên tồn tại như vậy, chẳng lẽ còn có người có thể giết được bọn họ!
- Tiểu tử vô tri, trừ phi là Phong Hào Đấu Thần, bất luận kẻ nào cũng không phải là bất tử bất diệt. Được rồi, hiện tại ta cũng đã giải thích xong rồi, vì để cho ngươi tâm phục khẩu phục, ta chỉ dùng đấu khí cùng Đấu kỹ, mà không cần sử dụng quy tắc không gian. Nói như vậy, cũng chỉ là thực hiện vụ đánh cuộc sớm một chút mà thôi, sau này Hồng Thiên Thánh Giả cũng không thể nói gì!
Lăng Vân nói xong, ngón giữa đã ngưng tụ một đoàn kim cầu huyễn lệ chói mắt!