Đấu Thần

Chương 500: Phong Lưu Ngọc

Không ngừng đánh giá Huyết Hồn Ma Kiếm ở trong tay Lý Nhiên, Lý Dật như là nghĩ tới điều gì, trên mặt lộ ra nụ cười thản nhiên. Đột nhiên dưới chân Lý Dật đạp xuống một cái, thân thể liền sử dụng Vân Bộ. Nhưng lúc này đây, hắn cũng không có trực tiếp xông lên phía trước, hắn chỉ là không ngừng chạy ra bốn phía xung quanh Lý Nhiên.

Lý Nhiên thấy Lý Dật không ngừng chạy chung quanh mình, hắn không thể hiểu nổi Lý Dật muốn đùa giỡn hay là có thủ đoạn gì. Lý Nhiên mấy lần muốn xuất kiếm, nhưng mà mấy lần ra tay thì thấy mục tiêu đã thay đổi phương vị.

Thực lực Đấu Hoàng cường giả vận dụng Vân Bộ, còn nhịp bước thì Lý Dật trộn lẫn với Huyễn Sát, thân hình của Lý Dật lúc này không phải Lý Nhiên có thể nào bắt được.

Lý Dật thân hình như là quỷ mị, làm cho Lý Nhiên một hồi mắt hoa đầu choáng, không thể ra tay công kích!

Lúc này Lý Nhiên chỉ có thể dùng mục quang gắt gao chằm chằm nhìn vào thân hình của Lý Dật, cẩn thận từng ly từng tí đề phòng Lý Dật đánh lén. Rất nhanh, Lý Dật vừa mới áp dụng chiến thuật này, tình huống lập tức thay đổi.

- Lý Dật, không thể tưởng được, ngươi chỉ là kẻ nhát gan, chỉ biết trốn chạy mà thôi.

Lý Nhiên ngoài miệng khiêu khích, sau đó bổ nhào bắt lấy thân hình của Lý Dật, cho nên hắn mới chủ động khiêu khích Lý Dật, để cho Lý Dật chủ động công kích hắn, từ đó hắn mới có thể nắm bắt được thân hình Lý Dật.

Tuy rằng nhìn thấy vẻ mặt của Lý Nhiên đối với Lý Dật cũng không có để ý, thậm chí còn có chút khinh thị, nhưng trên thực tế, chính hắn biết đệ đệ ruột của hắn ngày đó có xích mích và đã bị bại trong tay của Lý Dật, hắn liền coi trọng Lý Dật tới cực điểm. Tuy rằng ngày hôm nay nhìn hắn có vẻ đã chiếm hết thượng phong, nhưng hiện tại hắn cũng không dám khinh thường, ngẫm lại kinh nghiệm những chuyện trước kia, những người đó không phải đã chiếm hết thượng phong sao? Cuối cùng còn không phải là hắn khiến cho bọn chúng chết đi sống lại sao?

Mà hầu như cùng với Lý Nhiên, ý nghĩ hai người giống nhau như đúc, lúc này Lý Dật đối với phụ tử Lý Nhiên, Lý Tùng cũng coi trọng tới cực điểm. Ngẫm lại mình cùng với phụ thân liên tục bị hãm hại, giờ phút này Lý Dật cũng không dám tùy tiện hành động. Hắn hiện đang không ngừng chạy quanh Lý Nhiên chính là muốn tìm cơ hội. Rất hiển nhiên, người trước mắt này đang dùng kế sách lấy tĩnh chế động. Nếu Lý Dật muốn đánh trực diện thì cũng không thể được bởi vì đối phương có một chuôi Ma Kiếm vô cùng lợi hại, những người chung quanh càng ngày đến càng nhiều, nếu để thời gian kéo dài, tình thế đối với hắn càng bất lợi. Cho nên hắn hiện tại chỉ có thể thông qua phương thức như vậy mau chóng tìm ra sơ hở của đối phương.

Cách Lý Dật không xa, Lý Hàn đang đấu cùng với đám Ảnh Vệ, có lẽ là Lý Hàn có thực lực Đấu Vương căn bản là không được Lý Tùng coi trọng, hắn cũng không có phái ra cường giả vây công Lý Hàn. Đứng trước một đám Đấu Sư vây công, Lý Hàn cứ như vậy mà dùng chính sách lấy cứng chọi cứng.

Lý Dật không ngừng dùng Vân Bộ chạy vòng quanh, đồng dạng thân hình của Lý Nhiên cũng không ngừng xoay người theo động tác của Lý Dật. Hai người dùng loại phương thức này mà giằng co một lúc lâu. Rốt cục, thân thể Lý Dật chuyển qua bên trái Lý Nhiên, sau đó từ bên trong miệng hắn đột nhiên truyền đến một tiếng quát lớn, một đạo lôi quang chói mắt Âm Dương Thần Lôi thoáng hiện, một đen một trắng xen kẽ giao nhau ầm ầm bắn ra.

- Hừ, lại là chiêu này. Lý Dật, ngươi chẳng lẽ quên chiêu này đối với ta căn bản không có tác dụng sao?

Mắt thấy Lý Dật lần nữa dùng đến Âm Dương Thần Lôi, Lý Nhiên mỉa mai nói ra một câu. Lập tức Ma Kiếm trên tay hắn vung lên, một con Hỏa Điểu lần nữa hiện ra. Ở giữa không trung, rất nhanh Âm Dương Thần Lôi cùng Hỏa Điểu chạm vào nhau tạo ra một tiếng vang thật lớn, một hồi quang mang chói mắt cũng phát sáng lên.

- Lý Dật, chẳng lẽ nói, hiện tại ngươi ngu xuẩn đến tình trạng như vậy sao, biết rõ ràng là vô ích, lại vẫn muốn dùng lại chiêu số này như vậy?

Lý Nhiên rất là khinh thường tiếp tục nói.

Đang lúc cùng với Lý Dật nói chuyện, Lý Nhiên đột nhiên cảm giác được có một hồi kình phong hướng về phía hắn đánh úp.

- Rốt cuộc cũng đã tới!

Khóe miệng Lý Nhiên lộ ra vẻ mặt tươi cười, Lý Nhiên cũng không sợ hãi công kích của Lý Dật, sự khác biệt chính là trên tay hắn có Huyết Hồn Ma Kiếm, Lý Nhiên lúc này cũng chỉ thầm ao ước Lý Dật cận thân chiến đấu với bản thân mình.

Hắn vô ý thức xử dụng kiếm đi ngăn cản, đạo kình phong đánh úp kia lại trở về đúng vị trí. Chờ hắn xoay người lại, liền phát hiện đạo kình phong kía đột nhiên biến mất.

- Hư chiêu!

Lý Nhiên trong lòng cả kinh, vội vàng đem thân thể vừa chuyển, nhưng Lý Nhiên lại kinh hãi phát hiện ra, trước mắt hắn là một mảnh điện quang chói mắt!

Hỏa Điểu cùng Âm Dương Thần Lôi va chạm vào nhau vốn rất gần vị trí của Lý Nhiên, đợi cho Lý Dật dụ cho Lý Nhiên di động vài bước, cự ly Hỏa Điểu cùng Âm Dương Thần Lôi càng lúc càng gần.


Hơn nữa vị trí này hiện tại, vừa chuyển đầu vừa vặn là nằm ngay dưới nơi Âm Dương Thần Lôi cùng Hỏa Điểu va chạm.

Nơi hai người đánh nhau, điện quang phóng thích ra đầy không gian, hai mắt Lý Nhiên bị điện quang kích thích, lúc này chỉ nhìn thấy một mảnh điện quang, còn không thể nhìn thấy kể cái gì.

Cái này nhất định là do Lý Dật tỉ mỉ xếp đặt, Lý Nhiên nhìn còn chưa thấy rõ, công kích của Lý Dật cũng đã đến nơi.

Đơn giản là tránh đi Huyết Hồn Ma Kiếm, một cái bàn tay màu xanh đã nặng nề vỗ vào lồng ngực Lý Nhiên!

Oanh!

Một âm thanh trầm muộn truyền đến, thân thể Lý Nhiên giống như là một viên đạn pháo thông thường đột nhiên bị bắn rớt ra ngoài. Mà lúc này lại nhìn thấy bàn tay của Lý Dật đánh thẳng vào thân thể của Lý Nhiên!

- Nhiên nhi!

- Thiếu chủ!

Lý Tùng cùng tất cả mọi người của gia tộc Lý gia đều kinh hoảng kêu lên tạo thành một mảng hỗn loạn. Tại Lý gia Đế đô, mọi người ai cũng biết sau này Lý Tùng lớn tuổi, người kế thừa vị trí Gia chủ thì nhất định là Lý Nhiên, còn về Lý Hạo ở tại trong con mắt của mọi người Lý gia, bất quá cũng chỉ là một tên ham mê tửu sắc mà thôi.

Nhưng Lý Nhiên thì không giống như vậy, tu vi cao thâm, tâm cơ rất sâu sắc, nếu so về các phương diện đều hơn Lý Hạo rất nhiều.

Hiện tại nhìn thấy Lý Nhiên bị bắn đi rất xa, tất cả những người của Lý gia có mặt ở đây đều rất là khẩn trương. Nếu Lý Nhiên có mệnh hệ gì, thì Lý gia chắc chắn sẽ đại loạn. Lý Hạo chỉ là một trên ham mê tửu sắc, làm sao có thể đảm đương được vị trí Gia chủ đây?

Rất nhanh, ở cách đó không xa Lý Tùng cùng đám Ảnh Vệ đồng thời lao đến, trong miệng Lý Tùng tràn đầy lo lắng la lên.

- Nhiên nhi, ngươi cảm thấy thế nào?

Vừa nhìn thấy Lý Nhiên, Lý Tùng rất là lo lắng hỏi.

- Ta… ặc ặc…

Được mọi người nâng dậy, Lý Nhiên đang muốn mở miệng nói chuyện, nhưng vừa mới mở miệng, hắn lại bị ho khan một hồi kịch liệt. Thật vất vả mới khôi phục lại, hắn lại lập tức mở miệng kêu lên:

- Ta không sao! Phụ thân, trên người của ta có mặc hộ giáp, vừa rồi bất quá ngực chỉ bị khó chịu một chút mà thôi.

Con mắt của hắn nhìn về phía Lý Dật cùng với Lý Hàn, Lý Nhiên đột nhiên lớn tiếng kêu lên.

- Nhanh… Đừng cho bọn họ chạy mất!

Lý Tùng nghe vậy cũng quát lên:

- Nhanh! Nhanh xông đi lên! Giết hai người kia cho ta!

Lời nói của Lý Tùng vừa nói ra khỏi miệng, những tên Ảnh Vệ rất nhanh vây quanh hai người Lý Dật và Lý Hàn, trong đó còn có vài vị cường giả cấp bậc Đấu Vương.


- Hừ, chỉ bằng vào những người này mà cũng muốn ngăn cản ta sao?

Nhìn thấy những tên Ảnh Vệ kia đều lao tới vây khốn, khóe miệng Lý Dật tràn đầy khinh thường, hắn ngay lập tức triển khai Huyễn Sát, Lý Dật ỷ vào thân pháp huyền diệu của mình ở trong đám người tả xung hữu đột.

Lúc trước tu vi Lý Dật chỉ là Đấu Giả, đã dựa vào Huyễn Sát cũng đã có thể giết chết Đấu Sư cường giả, hiện tại hắn lại có Thiên Khôn Địa Càn Châu trợ giúp, Lý Dật đã có tu vi Đấu Hoàng cường giả.

Lý Dật sử dụng Thanh Vân Thủ liên tiếp ra tay, khi đạt tới cảnh giới Đấu Hoàng, Lý Dật căn bản không cần binh khí, chỉ bằng vào Thanh Vân Thủ, là có thể đem những Ảnh Vệ này chém ở dưới tay.

Mỗi chưởng chém ra đều có thể mang theo một hồi tiếng kêu thảm thiết, Huyễn Sát ở tại trong mắt một ít Đấu Sư, căn bản là không có cách nào nhìn rõ! Mỗi một chưởng đánh ra, Lý Dật đều muốn lấy đi một tánh mạng một Đấu Sư cường giả, toàn bộ những tên Ảnh Vệ ở nơi này đều đã kêu thảm thiết liên tục. Không có Lý Nhiên dùng Huyết Hồn Ma Kiếm uy hiếp, những tên Ảnh Vệ này căn bản là không có cách nào ngăn cản đường đi của Lý Dật.

Rất nhanh, trên mặt đất nằm đầy thi thể Ảnh Vệ, vài Đấu Vương cường giả ở trong đó, Lý Dật lựa chọn không cùng bọn họ đối mặt, mà chỉ chú ý đánh chết những tên Ảnh Vệ có tu vi Đấu Sư mà thôi.

Nhìn những tên Ảnh Vệ này không ngừng ngã xuống, khóe miệng Lý Tùng từng đợt như bị rút gân, những tên Ảnh Vệ này tuy rằng chỉ là cảnh giới Đấu Sư, nhưng mà, bọn chúng toàn bộ đều do Lý gia một tay tỉ mỉ bồi dưỡng ra. Những tên Ảnh Vệ này, đều là lực lượng trung kiên nhất của Lý gia! Bọn chúng chỉ nghe theo mệnh lệnh của Lý gia, hơn nữa bọn chúng đều đem lợi ích Lý gia đặt ở trên tánh mạng của mình!

Những tên Ảnh Vệ cứ bị chết như vậy, cả một đám bị Lý Dật chém như là chém dưa chuột, Lý Tùng không thể đau lòng sao được?

- Phụ thân, ta nghĩ lại, người lên gọi nhanh vị đại nhân kia tới!

Nhìn thấy vẻ mặt Lý Tùng, Lý Nhiên lập tức biết trong nội tâm Lý Tùng hết sức đau lòng, cho nên mới trấn an nói.

Quả nhiên, lời của Lý Nhiên nói đã làm cho sắc mặt Lý Tùng dần dần trầm tĩnh lại.

Lúc này Lý Dật chém giết đang rất là cao hứng, đột nhiên Lý Hàn kêu lên:

- Dật nhi, chúng ta đi mau, nơi này không thể ở lâu!

Được Lý Hàn nhắc nhở một câu như vậy, Lý Dật đột nhiên nghĩ đến, mục tiêu hàng đầu của mình là thoát khỏi Lý gia, những thứ khác không nói, chỉ cần một chi quân đội Vũ Dũng Quân của Lý gia cũng không phải Lý Dật bây giờ có thể giết hết được. Tứ Đại Gia Tộc giúp đỡ lẫn nhau, đợi cho cường giả gia tộc khác chạy đến hỗ trợ, đến lúc đấy chỉ sợ là muốn đi cũng không xong.

Lý Dật cũng không quay đầu lại trả lời:

- Được, phụ thân hãy đi trước, con ở phía sau cản đường!

- Ha ha ha… Muốn đi sao? Đâu có dễ dàng như vậy!

Lý Dật vừa dứt lời, có một thanh âm khác đột nhiên truyền đến.

Sau đó chỉ nghe đến một hồi thanh âm phá không, có một đạo đấu khí hào quang màu vàng hướng về sau lưng của Lý Dật bay nhanh đến! Đạo hào quang màu vàng này dường như là biến thành thật thể, ở nơi nó đi qua, mang theo khí lãng cuồn cuộn, mang theo trận trận âm thanh ầm ầm, thanh thế tạo ra làm cho người ta cảm thấy sợ hãi!

Lúc này Lý Dật vừa dùng một chưởng đánh chết một tên Ảnh Vệ, vừa thu tay lại thì ngay lập tức có cảm giác sau lưng truyền đến một hồi lãnh khí. Lý Dật cũng không dám nghĩ nhiều, thân thể của hắn trực tiếp hướng về bên cạnh, trực tiếp lăn đi vài cái. Thân thể của hắn vừa mới ngã xuống, đạo hào quang màu vàng kia lập tức công kích trượt qua.

Oanh!

Giống như là một khối thiên thạch vừa rơi xuống, mặt đất lúc này lay động vài cái, cách đó không xa có vài tên Ảnh Vệ đứng thẳng cũng không được, rất nhanh đều té lăn trên mặt đất!

Đạo kim quang kia sau khi rơi xuống đất lập tức bạo liệt ra, chỉ nghe thấy một tiếng vang thật lớn truyền đến, đạo kim quang kia liền giống như là một quả bom ầm ầm nổ vang, đợi đạo kim quang kia tán đi, trên mặt đất lập tức xuất hiện một cái hố sâu có đường kính dài đến mấy mét!

Nhìn thấy trước mắt xuất hiện một cái hố như vậy, Lý Dật nhịn không được lau mồ hôi lạnh trên trán, một chiêu này nếu đánh vào người mình, chỉ sợ là không toàn thây a!

Nghĩ vậy, Lý Dật lập tức nhíu mày, bởi vì rất hiển nhiên, có thể sử dụng chiêu số lợi hại như vậy, người này nhất định là có thực lực Đấu Hoàng cường giả, mà hiển nhiên người này chính là người của Lý gia. Lúc này chỉ sợ là không thể tránh được một hồi ác chiến!

Chậm rãi đứng lên, Lý Dật hướng về nơi phát ra đạo kim quang nhìn lại, chỉ thấy không biết khi nào đã xuất hiện một người mặc áo bào trắng, nhìn thấy người đó là một nam tử nhã nhặn đang đứng ở đó rồi.

- Tiểu tử, vận khí cũng không đến nổi tệ. Người có thể tránh thoát khỏi tập kích của Phong Lưu Ngọc ta cũng không có nhiều đâu!

Người vừa mới tới, vẻ mặt cười lạnh, tuy rằng có vẻ nhã nhặn, nhưng mà trên sắc mặt lại mang theo một cỗ âm hàn khí tức.

Gặp đối phương có vẻ mặt cười lạnh đang nhìn mình, Lý Dật không cần hỏi cũng đã sớm đoán được người này chính là người vừa rồi đánh lén mình! Nghe hắn báo ra tên của mình, Lý Dật nhịn không được đánh giá một chút, thấy hắn là người phong lưu phóng khoáng, xinh đẹp như ngọc, người cũng như tên.