Đấu Thần

Chương 487: Gặp Trở Ngại

- Phụ thân, nơi này chính là Lý phủ? Ta thấy nó giống như là một tòa thành?

Nhìn thấy kiến trúc, làm cho Lý Dật nhớ tới kiếp trước của mình, giống những tòa thành cổ xưa tại Âu Châu.

- Không sai, đây chính là Lý phủ.

Nghe thấy Lý Dật hỏi, Lý Hàn cười nhạt một tiếng.

- Lúc trước Đế quốc Thiên Phong vừa mới thành lập được một thời gian, Đế đô lúc đó diện tích cũng không được lớn, Tứ Đại Gia Tộc đều ở bốn phía Hoàng thành, gia tộc nào cũng đều tự kiến tạo trụ sở của mình. Đế quốc vừa mới thành lập, Hoàng thất cùng Tứ Đại Gia Tộc thường xuyên có một chút xung đột, Tứ Đại Gia Tộc vì bảo vệ chính bản thân gia tộc mình, đều đem chỗ ở của gia tộc mình kiến tạo thành những tòa thành. Như vậy, nếu đại quân Hoàng thất đánh tới, cũng đủ kiên trì để chờ gia tộc khác tới trợ giúp.

Lý Hàn kể lại chuyện xưa, đem một đoạn bí mật của Đế quốc Thiên Phong nói ra.

- Sau này Đế đô không ngừng phát triển, phạm vi Đế đô càng lúc càng mở rộng, trở thành một nơi dân cư gần ngàn vạn, Tứ Đại Gia Tộc cũng trở thành một phần tử của Đế đô. Nhưng mà, kiến trúc tòa thành của Tứ Đại Gia Tộc, vẫn truyền lưu xuống tận bây giờ.

Nhẹ gật đầu, Lý Dật trong lòng cười cười, xem ra, ngàn năm thời gian trôi qua, Tứ Đại Gia Tộc này cùng Hoàng thất nếu không có phân tranh thì cũng đều đề phòng.

Theo chỉ tay của Lý Hàn, Lý Dật chậm rãi hướng về phía cửa thành Lý phủ đi đến, vừa đi đến trước cửa, mười mấy người lính lập tức ngăn cản hai người.

- Hai vị, có thiếp mời của Lý phủ không?

Nhìn thấy Lý Hàn cùng Lý Dật, binh lính mang theo một điểm kính ý lễ phép hỏi.

Lý Dật tự nhiên nhìn ra, đám binh sĩ này đều là Đấu Giả, đã tu luyện qua đấu khí, nên bọn họ có thể cảm ứng được khí tức trên người Lý Dật cùng Lý Hàn, vượt qua chính họ rất xa.

Đối với những nhân vật như thế này, những binh lính này cũng không dám chậm trễ. Bọn họ lại nhìn thấy Lý Dật cùng Lý Hàn ngồi trên xe ngựa trang sức rất là xa hoa đến đây thì chứng tỏ thân phận hai người này cũng không đơn giản. Xe ngựa này là do Thì Lương vì Lý Dật chế tạo ra.

Lần trước Lý Dật được Đại Hoàng tử cho xe ngựa đưa về nhà, Thì Lương liền bắt tay vào làm xe ngựa cũng xa hoa như thế. Mặc dù Lý Dật là Đấu Hoàng cường giả, có thể bay trên trời, nhưng cũng có trường hợp, cần phải ngồi xe ngựa, thì lúc đó xe ngựa trang sức lộng lẫy cũng gián tiếp chứng tỏ thân phận của chủ nhân.

Nhìn thấy xe ngựa của Lý Dật cùng Lý Hàn, những binh lính này cũng biết, Lý Dật cùng Lý Hàn đều không phải nhân vật tầm thường.

Lý gia là một trong Tứ Đại Gia Tộc Đế quốc Thiên Phong, cùng với Lý gia qua lại, phần lớn đều là đại quan quý tộc, các vị phong chủ. Những người này, binh lính này đều phải cẩn thận hầu hạ.

- Không có, ta là Gia chủ Vạn Triều Thành Lý gia, lần này đến Đế đô, muốn bái phỏng Gia chủ các ngươi, làm phiền các ngươi thông tri một tiếng.

Lý Hàn thản nhiên nói.

Vạn Triều Thành, tại bên trong Đế quốc Thiên Phong, là một thành phố lớn, tại phía Tây Đế quốc Thiên Phong, Vạn Triều Thành cũng là Chủ thành của Đế quốc Thiên Phong, Vạn Triều Thành đương nhiên là những binh lính này đã nghe nói qua. Vạn Triều Thành Lý gia, tuy rằng những binh lính này không có biết rõ ràng, nhưng mà, cũng là dòng họ Lý, nói như vậy Gia chủ Vạn Triều Thành Lý gia cùng quý phủ của mình có nhất định quan hệ gì đó.

- Lý Gia chủ chờ, ta đây phải đi thông báo!

Một binh sĩ lập tức nói ra.

- Đi thôi, ta chờ một chút cũng được.

Lý Hàn phất phất tay, rất nhanh, người lính kia đi vào bên trong cửa chính, lớn tiếng hô một câu.

- Vạn Triều Thành Lý gia tới bái phóng Gia chủ!

Cứ như vậy liên tục kêu lên ba tiếng, một lát sau bên trong cửa sổ truyền tới một thanh âm trầm ổn.

- Thỉnh mời Gia chủ Vạn Triều Thành Lý gia vào.

Nhận được lời nói như vậy, người lính này lập tức đi ra.

- Gia chủ có lệnh, mời Lý Gia chủ đi vào bên trong.

Nhẹ gật đầu, Lý Hàn mang theo Lý Dật, đi vào cửa chính Lý gia.

Vào cửa chính Lý gia, Lý Dật rất là kinh ngạc, bên trong Lý phủ so sánh với Dong binh đoàn Thiết Kiếm diện tích cũng không kém hơn chút nào.

Bên trong chiếm diện tích cực rộng lớn, đi vào Lý phủ, Lý Dật có cảm giác mình đang đến doanh trại quân đội, có quân nhân y phục khôi giáp, còn có hàng ngàn binh lính thao luyện trên thao trường.

- Phụ thân, nơi này rốt cuộc là quân doanh hay là Lý phủ vậy?

Nhìn thấy tình hình trước mắt, Lý Dật mở miệng hỏi.


- Vũ Dũng Quân Lý gia, Tổng bộ ở bên trong Lý phủ.

Lý Hàn vừa cười vừa nói.

- Đế quốc Thiên Phong khai quốc Lý phủ vốn chính là một tòa thành trì nhỏ, bên trong có một chi quân đội, cũng không có gì bí mật, theo ta được biết, tại quý phủ của Tứ Đại Gia Tộc, đều có đồn trú hơn vạn quân đội. Một là vì bảo vệ gia tộc, thứ hai đem quân đội đóng quân ở đây cũng có lợi cho những gia tộc này khống chế quân đội.

Lý Hàn thản nhiên nói.

Nghe được Lý Hàn nói, Lý Dật trong lòng thầm nghĩ, trước kia chưa từng gặp qua Tứ Đại Gia Tộc, hiện tại nhìn thấy một trong Tứ Đại Gia Tộc là Lý gia, Lý Dật biết chính mình sau khi thu phục Tam bang Ngũ hội, đã nghĩ là thế lực nhất lưu Đế đô, lúc này đây hắn mới biết ý nghĩ này quả thật là mười phần ngây thơ.

Lý gia có được một chi quân đội, hoàn toàn không phải Lý Dật tập hợp đám Tam bang Ngũ hội ô hợp có thể chống đỡ được.

Lại hướng về phía trước đi tới, Lý Dật vẫn trông thấy vài trăm bộ đội đang thao diễn, tay cầm trường đao, trường thương tại chỗ chém giết, tiếng thét cuồn cuộn, làm cho người ta thực sự cảm giác như đang ở trên chiến trường.

Chứng kiến tình cảnh như vậy, Lý Dật trong lòng đột nhiên rất là cảm khái, Lý Dật cảm khái không phải cái gì khác, mà là hắn đột nhiên nghĩ đến thiếu gia Lý gia, Lý Hạo.

Người này là thiếu niên suốt ngày trầm luân vào tửu sắc, hắn ở trong hoàn cảnh quân đội lớn lên. Tại hoàn cảnh như vậy, Lý Hạo còn có thể phát triển thành cái dạng kia, thật đúng là cực phẩm.

- Không biết phụ thân nghĩ như thế nào, cả ngày trong nhà khắp nơi đều là chướng khí mù mịt, hừ, muốn uống chút rượu, cho một ít tiểu nha đầu xinh đẹp nhảy múa, như vậy thời gian trôi qua không phải tốt hơn sao?

Lúc này Lý Dật nghĩ tới những chuyện trước kia, phía trước đột nhiên truyền đến một cái thanh âm quen thuộc. Nghe thanh âm này, Lý Dật nhíu mày. Thanh âm này không phải là Lý Hạo sao?

Lý Hàn cùng với Lý Dật đi đến bái phỏng Lý gia là muốn hợp tác, trong lòng Lý Dật thấy rõ ràng Tứ Đại Gia Tộc, những thứ ẩn dấu chỉ sợ không phải như tưởng tượng của mình.

Có thể cùng Hoàng thất ngàn năm chống lại, hơn nữa còn có quân đội của mình, Lý Dật không tin thế lực như vậy, không có Đấu Hoàng cường giả tồn tại. Nếu như là không có Đấu Hoàng cường giả tồn tại, thì chỉ cần một chi quân đội tinh nhuệ như vậy, cũng đủ để đem thế lực Lý Dật mới thành lập tại Đế đô lập tức san bằng.

Đương nhiên, đứng ở sau lưng Lý Dật là Dong binh đoàn Thiết Kiếm, Đại Hoàng tử, rồi Lý Dật có thân phận Bạch Y Tế Ty của Đấu Thần Điện, cũng đủ để cho Tứ Đại Gia Tộc phải suy nghĩ cẩn thận.

Nghe thấy thanh âm Lý Hạo, Lý Dật đang nhớ lại thời gian trước kia, thì bỗng nghe thấy một tiếng rít.

- Lý Dật, ngươi làm sao chạy đến Lý gia của chúng ta?

- Ha ha, nguyên lai là Lý Hạo thiếu gia.

Đã muốn tránh, nhưng bất quá Lý Dật bị nhìn trúng thì cũng chỉ ha ha cười.

- Lý Dật, ngươi tới chỗ chúng ta làm cái gì?

Nói ra những lời này sắc mặt Lý Hạo đã lạnh xuống.

- A, là như vầy, ta đến bái phỏng Lý Gia chủ, dù sao tất cả mọi người đều họ Lý, hiện tại ta cũng tới Đế đô, có thể hai nhà chúng nên có quan hệ tốt.

Lý Dật cười hì hì nói.

- Ta khinh, ai muốn cùng ngươi thân cận!

Nghe thấy Lý Dật nói, Lý Hạo nặng nề nhổ một bải nước miếng, trong mắt lộ vẻ khinh thường.

- Lý Dật, lúc trước ngươi đang ở Tu La Quốc, tại sao không có nghĩ cùng với ta thân cận?

Lý Hạo hung hăng nói.

- Cái này, Lý Hạo thiếu gia, chính ngươi rất rõ ràng mà!

Lý Dật vừa cười vừa nói.

- Ta rõ ràng cái rắm.

Lý Hạo chửi ầm lên, nói.

- Ta chỉ rõ ràng, ha ha, Lý Dật, ngươi đến chỗ quý phủ Lý gia chúng ta, hiện tại, ta muốn rửa sạch hết những sỉ nhục trước kia.

Lý Hạo lớn tiếng cười nói.

- Lý Hạo, ngươi không biết xấu hổ, chẳng lẽ ngươi đã quên lúc trước ta giáo huấn như thế nào sao?


Nghe thấy Lý Hạo làm càn, trên mặt biểu lộ khinh thường, Lý Dật trầm giọng nói.

- Hôm nay, ta tới chỗ các ngươi muốn cùng phụ thân ngươi đàm phán chuyện hợp tác, ngươi không làm chủ được, đi ra!

Lý Dật lạnh lùng nói.

- Ngươi!

Nghe thấy Lý Dật nói, Lý Hạo khí thế giảm xuống.

Rất hiển nhiên, trước kia Lý Dật lưu cho Lý Hạo cảm giác sợ hãi đến tận đáy lòng.

Trên mặt lộ ra vẻ mặt kinh hoảng, rất nhanh, cách đó không xa truyền đến vô số âm thanh quân nhân, những âm thanh này như là nhắc nhở Lý Hạo.

- Lý Dật, nếu như ở bên ngoài, Lý Hạo ta có khả năng thật đúng là bị ngươi hù dọa. Nhưng mà, đáng tiếc Lý Dật, hôm nay ngươi đến Lý gia. Tại nhà của mình, ta nếu như vẫn bị ngươi hù dọa, Lý Hạo ta thật là so với heo chó còn không bằng.

Lý Hạo hung hăng nói.

- Lý Hạo, ngươi quả thật là so với heo chó cũng không bằng!

Nhìn Lý Hạo, ánh mắt Lý Dật lộ ra thần sắc thương xót, người này không biết trời cao đất rộng, chẳng lẽ hắn thật sự cho rằng, hắn ở trên địa bàn Lý gia, là có thể bắt nạt được Lý Dật này sao.

- Ngươi!

Nghe thấy Lý Dật nói, trong mắt Lý Hạo xuất hiện một loại tức giận, xấu hổ tới cực điểm.

- Lý Dật, ta sẽ khiến cho ngươi hối hận.

Lý Hạo tức giận nói.

- Ngô Đội trưởng!

Lý Hạo đột nhiên lớn tiếng kêu lên.

Nghe thấy tiếng Lý Hạo quát tháo, cách đó không xa có một đại đội đang thao luyện, quan chỉ huy đại đội đó vội vàng chạy đến.

- Thiếu gia, có chuyện gì?

Đi tới trước mặt Lý Hạo, vị quan chỉ huy này cung kính nói.

- Người này, muốn đến Lý gia chúng ta gây sự, ngươi bắt hắn cho ta. Còn người bên cạnh hắn, cùng bắt hết.

Lý Hạo chỉ vào hai người Lý Hàn cùng Lý Dật, lớn tiếng nói.

- Vâng, Thiếu gia!

Nghe thấy Lý Hạo nói, Ngô Đội trưởng lập tức lên tiếng.

Ngô Đội trưởng bất quá ở Vũ Dũng Quân quản hạt vài trăm người, chỉ là một Đại Đội trưởng mà thôi. Đối với mệnh lệnh của Lý Hạo, Ngô Đại Đội trưởng Vũ Dũng Quân tự nhiên là phải tuân theo.

- Các huynh đệ, theo ta bắt hai người kia lại!

Ngô Đại Đội trưởng rống lớn một tiếng.

Nghe thấy Ngô Đại Đội trưởng rống lên một tiếng, đội ngũ đang diễn tập lập tức nhanh chóng chạy vội tới, ngay lập tức vây quanh Lý Dật cùng Lý Hàn.

Nhìn thấy động tác của những người này, Lý Dật chỉ là cười lạnh, vẫn không nhúc nhích đứng ở một bên.

Lúc này những binh lính này muốn động thủ, Lý Hàn quyết đoán hô một tiếng.

- Chậm đã!

Lý Hàn thân là Gia chủ Vạn Triều Thành Lý gia, coi như là nhất phương kiêu hùng, khi nói ra lời này, tự nhiên toát ra một loại uy nghiêm, Lý Hàn vừa quát ra như vậy, những binh lính này động tác hơi chậm lại.

- Đây là cách tiếp khách của Lý gia Đế đô sao?

Nhìn thấy binh lính đang không ngừng vây quanh, Lý Hàn sắc mặt lạnh lẽo.

- Ngươi là người phương nào, vì cái gì tiến vào Lý gia chúng ta, còn muốn gây bất lợi với Lý gia chúng ta?

Ngô Đội trưởng quát.

- Thật sự là buồn cười a!

Nghe thấy Ngô Đội trưởng nói, Lý Hàn cao giọng nở nụ cười nói.

- Nếu như ta muốn đối phó với các ngươi, các binh sĩ ở ngoài còn cho ta vào đây sao?

Lý Hàn hỏi một tiếng.

- Nếu như muốn gây bất lợi với Lý gia, chúng ta còn có thể nghênh ngang đi ở trên đường, đợi cho Lý gia cho các ngươi tới bắt sao?

Lý Hàn chăm chú hỏi một câu.

Khi Lý Hàn nói những lời này, nghe thấy Lý Hàn nói có lý, Ngô Đội trưởng sửng sốt một chút.

Nhìn thấy Ngô Đội trưởng tạm ngừng động tác, vài trăm quân nhân đều cũng ngừng lại, tạm thời không có hướng về phía Lý Hàn cùng Lý Dật ra tay.