Đấu Thần

Chương 474: Hoàng Đầu To

Như vậy, Thiếu chủ yêu cầu hắn đảm nhận toàn bộ lực lượng Lý Minh tại Đế Đô, Tạ Vũ làm sao có thể cự tuyệt đây?

Lý Dật tươi cười ôn hòa giống như ngày xuân, Lý Dật khẽ vung tay, trong lòng Tạ Vũ cảm thấy cam tâm tình nguyện, một trăm, một ngàn lần nguyện ý tiếp nhận phân bộ Lý Minh tại Đế Đô, dốc sức phát triển.

Đồng thời, Tạ Vũ phát ra trọng thề, cúc cung tận tụy cho đến máu chảy đầu rơi, cũng nhất định phải khiến cho thế lực của chủ nhân phát triển tốt, muốn đem thế lực của chủ nhân phát triển không ngừng, trở thành thế lực nhất lưu tại Đế Đô!

Lý Dật trong hai ngày nay vô cùng thoải mái, im lặng tu luyện, hơn một tháng đến nay, toàn thân vùi đầu vào xử lý công việc, thời gian tu luyện, thật sự là quá ít a.

Lý Dật rất hâm mộ Tạ Vũ rất nhanh đã đạt được trình độ Tam Tinh Đấu Vương, bởi vì Lý Dật chính mình từ lần trước thôn phệ Âm Dương Thần Lôi đột phá, nay cũng đã lâu mà không có đột phá. Luận về thực lực chân thật, Lý Dật nhìn thấy Tạ Vũ như vậy, bất quá cũng đã là Tam Tinh Đấu Vương.

o0o

An tĩnh như vậy tu luyện hai ngày sau đó, Lý Dật rốt cục có cảm giác sắp đột phá đến Tứ Tinh Đấu Vương.

- Có cảm giác sắp sửa đột phá, thật đúng là không tệ!

Trong nội tâm Lý Dật lẩm bẩm vài câu.

Lúc này Lý Dật cũng tạm dừng tu luyện, bên ngoài truyền tới tiếng bước chân, nghe tiếng bước chân, Lý Dật cũng biết là Toa Toa đến đây.

Lý Dật an bài Toa Toa cơ bản trở thành thư ký của Lý Dật, ai muốn đi vào trong sân tìm Lý Dật, đầu tiên phải thông qua Toa Toa.

- Thiếu gia, đây là thư của Tạ Vũ Tổng quản!

Bàn tay nhỏ bé trắng noãn của Toa Toa đang cầm một phong thơ, đưa tới trước mặt Lý Dật.

- Tốt, ta xem xem!

Lý Dật tiếp nhận thư.

Càng xem, Lý Dật có cảm giác căng cứng, nhìn thần thái Lý Dật biến hóa, Toa Toa ân cần hỏi han.

- Thiếu gia, xảy ra chuyện gì?

- Ân, đây là ước chiến thư!

Thả ra lá thư trong tay, Lý Dật sắc mặt hòa hoãn.

- Tam bang Ngũ hội, còn lại một bang phái, bốn bang hội, hướng chúng ta phát khởi thư khiêu chiến, hẹn ba ngày sau tại phía nam Đế Đô trên Linh Sơn quyết chiến thắng bại. Lý Minh chúng ta thắng, bọn họ toàn bộ thuộc sở hữu của Lý Minh, nếu chúng ta thất bại, Lý Minh tại Đế Đô hết thảy, đều phụ thuộc vào bọn họ!

- Thật sự là không biết sống chết, Thiếu gia, đây không phải là vừa lúc sao? Bọn họ đều liên hợp ở cùng một chỗ, thiếu gia đưa bọn họ thu phục, cũng tránh khỏi sau này phải thu phục từng cái một.

Toa Toa nghe xong Lý Dật nói, cũng tức giận thốt lên.

Trong mắt của Toa Toa, những bang hội kia thật là không biết sống chết, cũng dám khiêu chiến Lý Dật. Lý Dật tại địa vị trong mắt Toa Toa là không có gì không thể chiến thắng.

Đương nhiên, Toa Toa là không có nhìn thấy Tuyết Lân, Đấu Tôn cường giả. Bên trong Đế quốc Thiên Phong, lời đồn về cường giả phổ biến nhất, mọi người bình thường đều cho rằng cường giả lợi hại nhất chính là Thiên Phong Thất Hoàng. Lý Dật cũng là Đấu Hoàng cường giả, như vậy tại Đế quốc Thiên Phong, chính là tồn tại vô địch!

- Cũng không hoàn toàn như thế!

Nghe xong Toa Toa nói, Lý Dật ánh mắt thâm thúy lên.

- Ta nghĩ, bọn họ biết rõ ràng cảnh giới của ta, nếu đã như vậy, còn có đảm lượng ước chiến, bọn họ khẳng định có con bài tẩy, bên kia khẳng định có gì tự tin khắc chế ta!

- Thiếu gia, chúng ta phải làm gì?

Lý Dật nói làm cho Toa Toa có điểm khẩn trương lên.


- Hừ, nếu chúng muốn ước chiến, chúng ta đương nhiên là ta muốn nghênh chiến, hơn nữa, Thiếu gia ta sợ ai chứ?

Lý Dật khẽ hừ cái mũi, mạnh mẽ nói.

Lý Dật nói ra lời nói tràn ngập khí phách, trong ánh mắt Toa Toa lại bắt đầu lập lòe vô số sao nhỏ.

o0o

Ba ngày thời gian, rất nhanh đã trôi qua, Liên minh Bang hội ước chiến Lý Minh, thời gian chỉ còn một ngày.

Linh Sơn, cách Đế Đô đại khái hai mươi mấy dặm đường.

Nếu như là ban ngày ban mặt tại Đế Đô phát sinh mấy ngàn người quyết đấu, hơn nữa là cường giả một bang, nhất định sẽ khiến cho chấn động không nhỏ.

Cách Đế Đô hơn hai mươi mấy dặm đường, ban ngày tại Linh Sơn, đã có không ít người đến đây.

Những ngày này, tại Đế Đô mọi người phát hiện ra một hiện tượng kỳ quái, rất nhiều nhân vật bang hội, bắt đầu lục tục ra khỏi thành. Những người này hoặc là hơn mười người một tổ, hoặc là hơn trăm người một tổ, không ngừng từ cửa Nam Đế Đô đi ra.

Có một ít nhân sĩ tin tức linh thông, nhìn thấy tình huống như vậy, lập tức biết rõ Lý Minh cùng với vài đại bang hội ước chiến.

Rất nhanh, những tin tức này tại Đế Đô truyền ra, năm đại bang hội ước chiến Lý Minh, quyết chiến tại Linh Sơn. Một ít người bình thường, cũng rời Đế Đô, hướng về phía Linh Sơn đi tới.

Quy mô bang hội quyết đấu lớn như vậy, cũng không phải lúc nào cũng có thể phát sinh. Chuyện như vậy, mười năm, thậm chí trăm năm đều không nhất định có thể bộc phát một lần, nếu như có thể tận mắt nhìn thấy đại quyết đấu lần này, từ nay về sau tại trước mặt người khác có thể nói phét thoải mái.

Khi Lý Dật đi đến hiện trường quyết chiến, hai bên nhân mã cũng đã đến đông đủ.

Lý Minh cũng tập kết hai ngàn người.

Vốn là, các sòng bạc không ngừng khuếch trương, nhân số Lý Minh cũng đã đạt tới hơn ba ngàn người. Không tính nhân viên sòng bạc, rất nhiều người không có nửa điểm tu vi, Lý Dật toàn bộ cho ở lại bên trong Đế Đô. Theo cách nhìn của Lý Dật, trong trận quyết đấu này đã không thể có tác dụng gì, còn không bằng ở nhà giữ sòng bạc, kiếm tiền.

Mà năm bang hội, lại xuất động hơn ba nghìn người, Lý Dật cũng có thể nhìn ra, những người này tu vi cũng không tệ, chỉnh thể thực lực so với Lý Minh cũng không khác biệt lớn.

- Nhân số kém hơn một ngàn, hai ngàn chống lại ba ngàn, Lý Minh có thể áp chế được không?

Lý Kỳ đi đến bên cạnh Lý Dật nói ra.

Ba nghìn chống lại hai ngàn, rõ ràng Lý Minh bên này nhân thủ ít hơn rất nhiều, chứng kiến nhân thủ Lý Minh ít, Liên minh Bang hội sớm đã phấn khích lên.

- Không cần lo!

Lý Dật trầm tĩnh nói:

- Người vô dụng, nhiều hơn nữa cũng không có có làm được cái gì!

Lý Dật trong tay có rất nhiều con bài tẩy, cũng không cần phải sợ Liên minh Bang hội nhiều người, nói về cấp Đấu Sư, có nhiều hơn nữa cũng vô dụng, chỉ sợ còn không đủ cho con khôi lỗi của mình giết.

Con khôi lỗi có cấp bậc Bát Tinh Đấu Hoàng, hơn nữa Thôn Thiên Thú thân là ma thú cao đẳng, tại trong mắt Lý Dật, trước mắt có hơn ba nghìn người này, thì chỉ có Đấu Vương cường giả mới là đáng giá coi trọng một chút.

Dù sao, đối phương năm bang hội liên minh, đã có hai mươi tám gã Đấu Vương cường giả, trái lại bên này Lý Dật, trước kia Thiên Ưng Bang có bốn Đấu Vương, Thần Long Hội cũng là bốn, hơn nữa Thanh Trúc Bang có bốn, vừa vặn mười hai Đấu Vương cường giả, hơn nữa Toa Toa, cùng đám người Tạ Vũ cùng vừa mới đột phá không lâu là năm Đấu Vương. Lý Minh bên này, cũng chỉ có mười tám Đấu Vương.

Đương nhiên, nhìn đội hình đối phương, Lý Dật rất rõ ràng ý đồ của đối phương, hai mươi tám Đấu Vương, chống lại mười tám Đấu Vương cùng với một gã Đấu Hoàng cường giả, tại ngoài sáng hay chỗ tối, mười tám Đấu Vương cường giả đối phó lẫn nhau. Còn bên trong liên minh bang phái còn có mười Đấu Vương cường giả, mười Đấu Vương này đối phó với một Đấu Hoàng cường giả, cơ hội nắm chắc thắng là rất lớn. Huống chi, mười Đấu Vương cường giả, còn có Bang chủ, Hội trưởng, đều là các nhân vật Đấu Vương trung giai, cao giai tồn tại.

Lý Dật sau khi có mặt, đối diện đám Liên minh Bang hội, trong đám người đột nhiên tách ra một con đường, từ đó đi ra năm Đấu Vương cường giả.

Chứng kiến năm người này tu vi thấp nhất đều có thực lực Bát Tinh Đấu Vương, Lý Dật lập tức biết rõ, năm Đấu Vương cường giả này chính là năm Bang chủ, Hội chủ của Liên minh Bang hội.


- Xin mời Lý Dật, Lý Minh đi ra nói chuyện!

Năm người kia đi đến, bên cạnh có một hán tử khôi ngô cao giọng hô.

Hán tử này cũng không biết dùng phương pháp gì, thanh âm giống như tiếng sấm, ầm ầm vang tới.

Những người tò mò đến xem lúc này cũng khá nhiều. Những người này cơ bản một ít đều là tu vi Đấu Giả, có đấu khí hộ thể, cũng cảm thấy thanh âm quá lớn, làm cho lỗ tai có điểm không thoải mái. Nhưng mà những vây xem, so với là người bình thường thì lại bất đồng.

Người Đế Đô dân số rất lớn, những kẻ này không sợ, dám đến xem náo nhiệt không ít, bất quá những người này cũng không dám tới gần, chỉ là ở cự ly xa xa mà quan sát.

Cho dù là như vậy, thanh âm của tráng hán kia tạo ra âm thanh mãnh liệt, làm cho không ít người vây xem bịt lấy lỗ tai, trên mặt lộ ra vẻ mặt thống khổ.

Như thế xem ra, tráng hán kia hẳn là tu luyện có một loại Đấu kỹ sóng âm công kích. Người tu luyện Đấu kỹ như vậy rất là hiếm thấy, tại thời điểm đối địch, đột nhiên từng tiếng âm ba công kích phát ra, đang đối mặt đánh nhau, căn bản là không kịp phòng hộ, rất dễ dàng trúng chiêu.

- Chủ nhân, chúng ta muốn hay không trả lời?

Nghe thấy bên kia thét gào, Tạ Vũ lập tức hỏi.

- Không quan hệ, xem bọn hắn có ý kiến gì!

Lý Dật thản nhiên nói.

Tạ Vũ ngay lập tức vung tay lên, người Lý Minh ào ào tránh ra một lối, nhường đường cho Lý Dật đi qua. Lý Dật bước chân trầm ổn, đi theo bên trái là Toa Toa, bên phải là Tạ Vũ, sau lưng là Đấu Vương cường giả của Lý Minh, chậm rãi đi tới trước mặt Liên minh Bang hội.

- Ha ha ha ha, ngươi chính là Lý Dật sao? Ta còn tưởng là cái gì ba đầu sáu tay, nguyên lai chỉ là một mao đầu tiểu tử miệng còn hôi sữa.

Nhìn thấy Lý Dật đi ra, hán tử râu quai nón ở chính giữa lớn tiếng nói.

Lý Dật hiện tại cũng chỉ có mười sáu mười bảy tuổi, mặc dù đã trải qua hai kiếp làm người, nhưng mà tướng mạo vẫn thể hiện ra là một người còn rất trẻ.

Hơn nữa hán tử râu quai nón cố ý hạ thấp danh tiếng Lý Dật một phen, Lý Dật tại trong miệng của hắn trở thành một mao đầu tiểu tử miệng còn hôi sữa.

- A, nói như vậy, ngươi nói miệng ngươi không bao giờ hôi mùi sữa?

Nghe thấy hán tử râu quai nón nói, Lý Dật cũng không tức giận, mặt mỉm cười, thản nhiên nói.

Lý Dật nói làm cho hán tử kia sững sờ, vậy mà trong khoảng thời gian ngắn không biết trả lời thế nào, nửa ngày sau, mới nói ra một câu.

- Lão tử hôi sữa đương nhiên là cũng có lúc. Nhưng ngươi cho rằng lão tử giống ngươi, là một cái mao đầu tiểu tử không biết trời cao đất rộng sao?

- Ta xác thực không tin, như vậy đi, ngươi tới làm cho thủ hạ ta nhìn xem ngươi rốt cuộc có hôi sữa không.

Lý Dật sờ lên cằm, con mắt đảo một vòng, nói.

- Ta…

Hán tử kia nghe thấy Lý Dật nói, đầu tiên là giận dữ lên. Rất hiển nhiên, Lý Dật nói như vậy đúng là miệt thị hắn, rất nhanh, hán tử này cũng nghĩ tới cái gì, phá lên cười.

- Tiểu tử, ngươi muốn xem trên người gia gia có hương vị gì sao? Tốt lắm, ngươi tới đây, gia gia cho ngươi xem đủ.

- Lớn mật!

- Muốn chết!

- Hoàng đại đầu, ngươi có phải hay không cảm thấy sống đủ rồi?

Hán tử râu quai nón vừa thốt xong, lập tức hàng loạt tiếng mắng tới tấp vào mặt hắn, hán tử này biệt danh gọi là Hoàng đại đầu.

- Ai hô lão tử là Hoàng đại đầu. Có gan tới đứng trước mặt lão tử mắng!

Hán tử râu quai nón giận dữ nói.

- Lý Dật tiểu nhi đối diện nghe cho kỹ đây, lão tử là Hội trưởng Tam Đường Hội, Hoàng Lập.

- Chính là Hoàng đại đầu đó! Lão tử nhận ra ngươi! Ngươi chính là Hoàng đại đầu!

Bên cạnh Lý Dật có người lớn tiếng hô.

Nghe thấy lời của người này, Lý Dật đánh giá cẩn thận, người này gọi là Hoàng đại đầu, quả nhiên đầu hắn so với người bình thường lớn hơn rất nhiều.

Nghe thấy người kia tại trước mắt bao người, không ngừng hô biệt danh của hắn, sắc mặt Hội trưởng Tam Đường Hội càng ngày càng khó coi.