Lý Dật lúc này mới nhìn thấy rõ dáng dấp của những Huyết Ma đột nhiên xuất hiện.
Trên người bọn họ đều mặc áo choàng huyết sắc, nhưng có vài chỗ phù hợp với tên của bọn họ, những áo choàng huyết sắc này không giống với những áo choàng bình thường, tựa hồ cực kỳ rộng rãi, lại có cảm giác mấy phần mờ ảo.
Phơi bày ra ở trên lóp da thịt bên ngoài, mơ hồ có mấy tia máu loãng đang lưu chuyển, khuôn mặt trắng bệch còn hơn giấy trắng mấy phần, khóe miệng nứt ra đến tận sau lỗ tai, lộ ra một hàm ràng rậm rạp trắng bóc và con mắt đỏ tươi, tà ác không nói ra lời.
Lúc này, con Huyết Ma đứng ở mũi thuyền cười lạnh một tiếng, dùng ngữ điệu khô cằn
nói:
-Lập tức dừng thuyền! Cút!
Lý Dật chỉ nhìn cười thản nhiên, không nói gì cả.
Ngược lại Lý Dẫn Chứng cười lạnh một tiếng, thấp giọng nói:
-Tới cũng đã tới rồi, các ngươi kêu đi thì chúng ta phải đi hay sao?
Nhìn thấy người đến không muốn rời đi, hai con Huyết Ma đó tựa hồ cũng không muốn phí lời. Chỉ nhìn thấy hai gã đều đồng thời rút ra vũ khí ở bên hông, cũng không quát lớn, cũng không nói thêm lời nào, sau khi đồng thời cười lạnh một tiếng, nhanh chóng giơ đao đánh về phía Lý Dẫn Chứng.
Còn những người khác, tựa hồ đều bị bọn chúng bỏ qua không thèm để ý đến.
Đấu khí huyết hồng dài nhỏ từ trên đao mang tràn ra, khiến trong không khí nhất thời tràn ngập đầy mùi máu tanh nồng mũi, làm người ta tựa hồ muốn phát nôn.
Trên thuyền Lý Dẫn Chứng đã cười nhạt một tiếng nói:
-Các ngươi dừng ra tay! Phòng bị cẩn thận!
Sau đó thấy hắn cũng không dùng đến vũ khí, chỉ là hai tay đột nhiên vỗ vào nhau, hai luồng đấu khí thủy lam sắc đã nhanh chóng tràn lên trên cánh tay hắn, hình thành dáng dấp của một cái găng tay, bao trùm lên khắp bàn tay của hắn.
Tiếp theo, lại là một tiếng cười lạnh, khi hai luồng đao quang đỏ tuơi rơi xuống trên người, hai tay của hắn đã như tia chớp rơi xuống trên lưỡi đao chém tới, sau đó dùng lực quay tay đã cướp được trường đao huyết sắc của đối phương về trong tay mình.
Cuối cùng nhân lúc gã Huyết Ma vẫn còn chua kịp phản ứng, Lý Dẫn Chứng đã cười lạnh một tiếng, dùng một cước đá văng đi.
Chỉ thấy theo động tác của hắn, trên người gã Huyết Ma ở trước mũi thuyền vốn có một chút Sa y Đấu khí mỏng manh nhất thời đã bị hắn dùng một cước đá vỡ, sau đó ngay cả động tác né tránh cũng không kịp làm, đã bị một chân của hắn nện vào ngay ngực. Nghe thấy mấy tiếng ‘răng rắc’ vang lên, hiển nhiên gã Huyết Ma này ngay cả xương cốt cũng không biết đứt thành bao nhiêu đoạn. Tiếp theo thân hình của hắn đột nhiên bay đi thật xa, nện xuống mặt nước.
Con ngươi của Lý Dật không kìm được khẽ nhíu lại... Từ thân thủ sắc bén này của Lý Dẫn Chứng mà nhìn, người này không phải đơn giản là mới tiến nhập vào cấp bậc Đấu Sư! Sợ rằng, cấp bậc Công pháp mà hắn tu luyện tuyệt đối không hề thấp, nếu không sao có thể có lực bạo phát và tốc độ mạnh mẽ như vậy?
Phải biết rằng, Huyết Ma Tộc luôn luôn lấy tốc độ mà nổi danh! Thế nhưng lúc này hai gã Huyết Ma ờ trước mặt Lý Dẫn Chứng, ngay cả cơ hội tránh né cũng không có, vấn đề ở đây có thể nói là chênh lệc thực lực cực lớn!
Bên này trong lòng Lý Dật đang âm thầm kinh ngạc, còn bên kia, gã Huyết Ma ở phía sau thuyền tựa hồ không ngờ rằng đồng bạn của mình lại bị những loài người ‘yếu ớt’ một chiêu đánh bại. Hắn đột nhiên bạo phát ra một tiếng quát dữ dội, thân hình đã hóa thành một đoàn huyết ảnh, đột nhiên lùi về phía hậu phương.
Cùng với sự vẽ ra của huyết ảnh, tốc độ của gã Huyết Ma này ít nhất cũng tăng cường thêm ba bốn lần, chỉ là trong chớp mắt đã lủi vào ven hồ, sau đó nhanh chong biến mất trong làn nước.
Còn Lý Dẫn Chứng vốn đánh xong một kích quay người trở lại, thế nhưng lại rơi xuống khoảng không.
Lần này tựa hồ Lý Dẫn Chứng cũng không ngờ. hắn cau mày. không nhịn được thấp giọng mắng một câu:
-Những tên Huyết Ma này, đánh không lại liền bỏ chạy!
Diệp Khinh Vũ ở bên cạnh tựa hồ thở dài một hơi nói:
-Những tên Huyết Ma này chính là như vậỵ thi gặp khó khăn thì liền bỏ chạy, mấy ngày nay không phải chúng ta đã gặp qua không ít rồi sao? Nhưng mà, nhìn tình hình này, xem ra hành động tối nay của chúng ta đã thất bại rồi... vẫn nên nhanh chóng suy nghĩ đường rút lui.
Lý Dẫn Chứng cau mày, liếc nhìn Lý Dật.
Lý Dật chỉ mún cười thản nhiên, vốn hắn đã tính ra, thực lực mà Lý Dẫn Chứng biểu hiện ra, ít nhất tương đương với Đấu Sư Đỉnh phong, nhưng vừa rồi một động tác tự nhiên rơi xuống khoảng không của hắn, càng chứng tỏ thực lực của người này cũng không đạt đến mức độ như trong tưởng tượng của mình. Có lẽ Công pháp hoặc là Đấu kỹ của hắn có chỗ đặc thù, cho nên mới có loại hiệu quả đó.
Nếu nói như vậy, thực lực của Lý Dẫn Chứng nhất thời đã hạ xuống một bậc, bản thân ở dưới tình hình không dùng bất cứ con át chủ bài nào, có thể không phải là đối thủ của hắn, nhưng chỉ cần tung ra át chủ bài của mình, có lẽ vẫn có thể giành được phần thắng! Kết luận này của hắn có lẽ là chắc chắn đến tám chín phần.
Trong lòng thoáng cười nhạt, sau giây lát Lý Dật mới thản nhiên nói:
-Như vậy chưa hẳn không phải là chuyện hay. Nếu nơi này không có bất cứ thứ gì canh phòng, chứng tỏ bản đồ cất giấu kho báu mà các ngươi có được là giả! Có mấy người phòng vệ, mới chứng tỏ tính chân thực của thứ đó... Đương nhiên mọi chuyện là do các ngươi quyết định, cho dù là muốn đi, cũng không có gì... Ta trái lại không có ý kiến gì! Nhưng theo ước định, sau khi đi ra ta sẽ dẫn Thần Thần đi.
Nghe vậy, sắc mặt của Lý Dẫn Chứng biến đổi, một lát sau hắn mới cắn răng nói:
-Nếu đã tới rồi. như vậy không thể tay không mà về được! Chúng ta chỉ cần gia tăng thêm tốc độ, hẳn cũng không có gì đáng ngại!
Mấy người còn lại hiển nhiên cũng không muốn rời đi như vậy, lập tức sau khi ánh mắt của mấy người khẽ giao nhau Tông Kiệt Khánh đã cười lạnh nói:
-Đã đi tới được đây rồi, muốn quay lại cũng không còn kịp nữa...
Lý Dật cười cười, mang theo mấy phần không để ý nói:
-Tùy các ngươi thôi.
Lý Dẫn Chứng nhíu mày nói:
-Được rồi, các ngươi chèo thuyền nhanh một chúng, ta sẽ đi đối phó với mấy Huyết Ma đó, bảo đảm bọn chúng trong một khoảng thời gian không cách nào ra tay được với chúng ta!
Dứt lời, Lý Dẫn Chứng đã hơi lùi xuống, rơi xuống vị trí đầu thuyền.
Hai người Tông Kiệt Khánh và Lý Hạo chia nhau chèo thuyền, chiếc thuyền nhỏ nhanh chóng tiến lên.
Còn Lý Dẫn Chứng đứng trên đầu thuyền, nhanh chong biến hóa ra thủ ấn.
Thủ ấn của hắn còn chưa biến hóa được mấy phần, Thần Thần nãy giờ vẫn chưa lên tiếng đã kêu lên một tiếng ‘ồ’, hiên nhiên thoáng hiện ra mấy phần kinh ngạc.
Lý Dật liếc nhìn nàng nói:
-Ngươi biết hắn đang làm gì không?
-Ân...
Thần Thần chần chờ trong chốc lát mới nói không chắc chắn lắm:
-Nhìn ấn kỹ mà hắn kết xuất, có lẽ là loại Đấu kỹ Sóng âm, nhưng lại có chút không giống với Đấu kỹ Sóng âm bình thường...
Lý Dật gật đầu, không nói gì chỉ nheo mắt tỉ mỉ nhìn động tác của Lý Dẫn Chứng.
Chỉ thấy ấn kỹ trên hai tay của Lý Dẫn Chứng nhanh chóng biến hóa, cuối cùng mơ hồ có mấy luồng bạch quang hiện lên trong đó, sau đó thân hình của hắn đột nhiên chấn động, dùng một chưởng tấn công xuống phía dưới.
Theo một chưởng đánh xuống này của hắn, nhìn thấy trên mặt hồ hai bên sườn của chiếc thuyền nhỏ, từng đợt sóng mạnh mẽ khuyếch tán ra bốn phía. Nhưng sau một đợt sóng khuếch tán này, lại không có chút phản ứng nào, chỉ sau chốc lát mặt nước lại đã yên tĩnh trở lại.
Nhưng mà, loại yên tĩnh dị dạng này chỉ duy trì trong giây lát, sau đó nhìn thấy từng thi thể của Huyết Ma từ dưới mặt nước nổi lên, rồi cứ bỗng bềnh trên mặt nước như vậy, quỷ dị đến cực hạn.
Hiển nhiên, đấu khí được gọi là sóng âm này đã trực tiếp giết chết đám Huyết Ma ẩn núp ở dưới mặt nước, nếu không thì cũng không có hiệu quả đáng sợ như vậy.
Lý Dẫn Chứng còn sợ chưa ổn thỏa, mặc dù sắc mặt đã có mấy phần trắng bệch, nhưng hắn vẫn nhanh chóng kết xuất ra hai lần ấn kỹ, đánh xuống mặt hồ sau đó hắn mới ngồi ngay ngắn trên đầu thuyền, chỉ là hơi thở đốc một chút.
Nhưng mà sau một lúc, bầu không khí của hồ Đại Minh trái lại phảng phất có sự biến đổi, khí tức vốn hơi âm u lại lạnh lẽo thêm mấy phần, theo sự tiến lên nhanh chóng của con thuyền cũng không có thểm gã Huyết Ma nào xuất hiện ngăn cản đoàn người tiến lên.
Lập tức, Tông Kiệt Khánh và Lý Hạo cũng gia tăng thêm tốc độ, không ai biết tình hình yên tĩnh như vậy có thể duy trì được bao lâu.
Trong đoàn người Lý Dật dù sao cũng không có người nào có bản lĩnh biến đổi đấu khí,
nếu gặp phải đối thủ cường đại hơn, tựa hồ ở trên thuyền không thể nào thi triển được, chính là tình thế bất lợi cực lớn mà thôi.
Nhưng mà, sự yên tĩnh như vậy cũng không kéo dài lâu. Trong nháy mắt, bỗng nhiên nhìn thấy trên mặt hồ trào dâng một trận sóng lớn, từ đằng xa bổ tới tựa hồ như muốn ném quăng con thuyền nhỏ. Sau đó chỉ thấy một thân hình huyết sắc gần như đỏ hồng từ mặt hồ chui lên, tiếp theo nhanh chóng bổ nhào về nơi Lý Dẫn Chứng đang đứng.
Trong không trung, một luồng đao quang hẹp dài lóe lên, mang theo mấy phần khí tức lạnh lẽo.
Lý Dẫn Chứng trong lúc nhất thời căn bản không kịp né tránh, chỉ là vô thức đánh ra một quyền, đã nhìn thấy đấu khí thủy lam sắc hung hăng rơi xuống trên đao quang đó.
Thế nhưng mà, một quyền chắc chắn của hắn lại nghe thấy một tiếng ‘bang‘, toàn bộ kình lực tự nhiên rơi vào khoảng không, tàn dư của đấu khí nhất thời đều rơi xuống trên mặt nước biến mất không thấy.
Và thân hình đó đột nhiên lóe lên, xuất hiện từ một phương hướng khác, đột nhiên đâm về hướng Lý Dật.
Lý Dật vốn không muốn ra tay, nhưng không ngờ kẻ đột nhiên xuất hiện này lại có thể không thuận mắt động thủ với mình như vậy. Đến lúc này, hắn đương nhiên không thể nhắm mắt chờ chết, chỉ là cười lạnh một tiếng, tay phái mạnh mẽ vung lên Đoạt Hồn Nhận trong tay áo đã bay ra đâm về phía luồng tàn ảnh đó!
-Đinh~~
Một tiếng vang giòn tan lên, không trung phảng phát như bạo phát một tia hỏa quang. Tàn ảnh huyết sắc mãnh liệt lóe lên, đã rơi xuống chồ đuôi thuyền, chậm rãi ngưng tụ thành một thân ảnh.
Gã Huyết Ma này xuất hiện bất luận là thanh thế hay là khí thế, đều không so sánh được với hai gã Huyết Ma trước đó, Lý Dật nhìn hắn cười lạnh một tiếng nói:
-Hay cho một chiêu Huyết Ảnh Đại Pháp!
Gã Huyết Ma này kêu lên một tiếng, trường đao hẹp dài trên tay từ xa chỉ về hướng Lý Dật, trầm giọng nói:
-Lý Dật các hạ, nể mặt Lưu Hoa Quận chúa, chuyện ngươi dẫn một đám người nhân loại này xông vào Thánh Địa của Huyết Ma Tộc chúng ta, chúng ta sẽ không nhắc đến nữa! Ngươi hãy nhanh chóng dẫn bọn chúng rời khỏi! Bằng không, đừng trách ta không khách khí!
-Thánh Địa?
Lý Dật hơi sửng sốt, không ngờ một địa phương nhìn qua vô cùng bình thường này lại có lai lịch bất phàm như vậy! Lập tức, hắn cười lạnh một tiếng nói:
-Ngươi là ai?
Đối phương lạnh lùng nói:
Ta là ai LÝ Dật các hạ ngươi không cần biết, ngươi chỉ cần nói với ta một câu ngươi có đồng ý rút lui hay không là được!
Lý Dật cười cười, ánh mắt quét qua mấy người ở sau lưng, rồi mới thản nhiên nói:
-Thật là xin lỗi! Nếu là tới đây để du ngoạn, ngươi ra mặt khách khí như vậy ta khẳng định sẽ rút lui! Đáng tiếc chúng ta tới tiểu đảo giữa hồ là cũng có đại sự phải làm. Nếu lúc này bỏ đi như vậy, nói không chừng sau này cũng không còn cơ hội nào nữa... Cho nên chỉ có thể xin lỗi thôi!
-Muốn chết!
Gã Huyết Ma đó cười lạnh một tiếng, đã biết không cần phí lời tựa hồ chỉ trong chớp mắt, thân hình của nó đã hóa thành một đoàn huyết ảnh. Sau đó, Lý Dật lập tức cảm nhận thấy một đoàn tàn ảnh từ bốn phương tám hướng đánh về phía mình.
Thế tấn công này hầu như tương đương với vô số người cùng nhau bao vây tấn công về phía Lý Dật, vào lúc này tốc độ của gã Huyết Ma này đã thi triển đến cực hạn, ở trong luồng huyết ảnh đó tựa hồ có vô số ánh đao cùng bổ nhào về phía Lý Dật.
-Xuy~~
Lý Dật sau khi miễn cưỡng né tránh mấy luồng đao quang, cuối cùng bị một đao đâm trúng vào ngực.
Huyết Ma đó cười lạnh một tiếng, thân hình hóa thành huyết ảnh cũng đã nhanh chóng ngưng kết lại thành hình.
Nhưng đến lúc này, tâm Llý của hắn cũng dâng lên cảm giác mấy phần cổ quái, làm sao giết chết người này, một chút cảm giác thực sự cũng không có.
Chính trong lúc này, thân ảnh Lý Dật ở trước mặt hắn đã biến mất nhanh chóng, và khi gã Huyết Ma vẫn còn chưa kịp phản ứng thân hình của Lý Dật đã lại hiện ra bên cạnh hắn, giống như chộp lấy cổ hắn, lạnh lùng nói:
Chỉ dựa vào ngươi mà cũng muốn giết ta sao? Bản lĩnh của ngươi còn không bằng một nửa của Phong Nhã, động thủ với ta còn quá non nớt!