Đấu La Đại Lục

Chương 296: Khí hồn chân thân - Ám Kim Hạo Thiên Chuy

Dịch giả: Zipxp

Biên tập: A Lá

Hạo Thiên Chùy cầm trong tay bắt đầu xuất hiện biến hóa, nguyên bổn thân chuỳ màu đen đã hoàn toàn biến thành màu vàng nhạt chói sáng, thân chùy nhanh chóng thu nhỏ lại cho đến khi dài ước một thước năm, đầu chùy lớn như thùng nước mới ngừng.

Ngay lúc này, Đường Tam chính mình trên người cũng bao trùm một tầng quang mang màu vàng nhạt, hắn cùng với Hạo Thiên Chùy trên người phóng thích hơi thở giống nhau.

Đường Tam nâng chùy bằng một ngón tay (làm xiếc chắc >.< - A Lá), một đoàn quang ảnh màu vàng lợt trước người Đường Tam trong nháy mắt phóng đại, tựa hồ hình ảnh Hạo Thiên Chùy phóng đại ra vô hạn.

Ầm ầm nổ vang, phía Hỏa Vô Song ba người đang lao đến, cơ hồ bị ném ngược lại, bay thẳng ra ngoài hơn trăm thước, rơi xuống dưới chân núi.

Đứng trước chùy ảnh kinh khủng, tựa ngay cả hỏa vũ cùng hai gã phụ trợ hệ hồn sư khác cũng bị đánh sâu vào, tựa như biến thành mấy cái hồ lô bình thường bay ra ngoài, đừng nói có thể tái thi triển hồn kĩ, thậm chí không có cơ hội ra tay, ngay cả nửa phần chống cự đều không thể làm được.

Hạo Thiên Chùy, thiên hạ đệ nhất khí võ hồn, há có thể là hư danh được sao? Ngay lúc này, cho dù là ở đây là Phong Hào Đấu La, trong mắt đều tràn ngập quang thải trong suốt, thậm chí là Giáo hoàng trong đại điện và mấy tên lão giả cũng chậm rãi ngẩng đầu.

Đây là bảy mươi cấp thể hiện ra uy lực khí hồn chân thân của Hạo Thiên Chùy - trấn môn võ hồn của đệ nhất tông môn võ hồn giới.

Nguyên bổn một tay cầm Hạo Thiên Chùy hiện giờ Đường Tam đổi thành hai tay, không biết tại sao, mặc dù đã đánh bại đối thủ, nhưng hắn hiện tại trong lòng lại sinh ra một cỗ dục vọng mãnh liệt.

Dục vọng thi triển Hạo Thiên Chùy, dục vong dùng Loạn Phi Phong chùy pháp thi triển nó

Nửa xoay người, Đường Tam tay phải cầm một vật màu vàng lợt chính là Hạo Thiên Chùy đang chuyển động nhẹ một lúc, trong tai hắn đột nhiên vang lên một âm thanh trầm thấp, nhưng lại tràn ngập lực lượng,

"Dừng. Thu lại lực lượng. Thu hồi vũ hồn."

Âm thanh nọ mang theo một loại mị lực kì dị, kéo Đường Tam một lần nữa đem Hạo Thiên Chùy thu hồi trước người. Quang thải màu vàng nhạt từ trên thân chùy mạnh mẽ tản ra, bay nhanh quay về trong cơ thể của Đường Tam.

Mà thân Hạo Thiên Chùy cũng lặng yên khôi phục lại nguyên bộ dáng tiểu hắc chùy.

Nếu như không phải nó mới vừa rồi vung lên ra oai, sợ rằng không ai có thể nghĩ ra một tiểu cây chuỳ đen bóng, cư nhiên có thể phát huy uy lực khủng bố đến như vậy.

Đường Tam trên mặt thần sắc xuất hiện biến hóa rõ ràng, từ ngạc nhiên ngắn ngủi biến thành thống khổ, hắn rõ ràng cảm giác được, linh hồn của chính mình tựa hồ bị rút cạn, sau đó lại lặng yên một lần nữa rót vào trong cơ thể. Ngay lúc này, hắn đột nhiên hiểu ra một việc.

Sử dụng Hạo Thiên Chùy khí hồn chân thân, tiêu hao không chỉ là hồn lực bản thân, đồng thời còn có linh hồn của chính mình. Một khắc này, là linh hồn chính mình cùng Hạo Thiên Chùy trong lúc đó dung hợp, mới có thể sinh ra khí hồn chân thân chính thức.

"Thu." Đường Tam miễn cưỡng cố nói ra một chữ.

Sử Lai Khắc Thất Quái sáu người khác lúc này mới đồng thời thu lực, chín vầng sáng chậm rãi lui lại.

Lúc này quang mang hoàn toàn quay trở vào trong Cửu Bảo Lưu Ly Tháp, Áo Tư Tạp không muốn rút tay ra khỏi bộ ngực mềm mại (nãy giờ tưởng ôm sau lưng Trữ Vinh Vinh, hoá ra là … >.< - A Lá), bảy người cơ hồ đồng thời thở dài một hơi. Nhìn trận đấu tưởng như chấm dứt một cách đơn giản, thế nhưng bọn họ trên người mồ hôi đã thấm ướt hết áo.

Ngay khi hai chân Đường Tam tỏ ra một chút run rẩy, Đái Mộc Bạch từ phía sau vội vã tóm lấy đầu vai hắn, mới có thể ổn định thân thể của hắn.

Lúc này Đường Tam, giống như một người mới từ trong nước đi ra, cả người đã bị mồ hôi làm ướt đẫm.

Nhưng hắn trong tâm thật là sung sướng.

Không có sử dụng qua cái loại lực lượng này, vĩnh viễn cũng không có cách hiểu được sự kinh khủng của nó. Nhưng Đường Tam hiện tại biết rồi, hắn lần đầu tiên chính thức cảm nhận được sự kinh khủng của Hạo Thiên Chùy.

Hắn trong lòng rất nôn nóng, bởi vì hắn không thể át chế được suy nghĩ, nếu như thi triển khí hồn chân thân và sử dụng Loạn Phi Phong chùy pháp, đến tột cùng sẽ có uy lực như thế nào.

Đây mới là thiên hạ đệ nhất tông. Hạo Thiên tức là thực lực a!

Trận đấu chấm dứt so với dự đoán còn nhanh hơn nhiều. Thậm chí làm rất nhiều người hiện tại còn chưa có phục hồi tinh thần lại.

Mỗi người ăn một cây khôi phục đại hương tràng do Áo Tư Tạp tại chế tạo trước trận đấu, Sử Lai Khắc Thất Quái lúc này nhận được kết quả. Đứng giữa sân đấu, Hồng Y giáo chủ không thể không tuyên bố. Trận chung kết ngày mai, Sử Lai Khắc học viện đánh với Võ Hồn điện học viện.

Hít sâu khẩu khí, dưới tác dụng của khôi phục đại hương tràng, Đường Tam thân thể trống không đã thư thái rất nhiều. Hắn vốn đã trải qua Bát Giác Huyền Băng Thảo cùng Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ cải tạo thân thể cứng cỏi hơn nhiều so với người bình thường, Huyền Thiên công lại có đặc điểm khôi phục nhanh hơn so với hồn sư bình thường. Hắn tin tưởng, trước khi trận đấu ngày mai bắt đầu, người hôm nay tiêu hao nhiều nhất chính là mình, nhất định có thể khôi phục đến tốt nhất trạng thái.

Đi tới trước mặt Đại sư, Đường Tam trong mắt bao hàm đặc thù quang mang," Sư phụ, cám ơn ngài." Đường Tam biết, nếu như không phải cái kia thanh âm đột nhiên vang lên bên tai mình, khiến mình đình chỉ thi triển Loạn Phi Phong chùy pháp, nếu không, lúc này mình có thể đã bởi vì không cách nào khống chế mà linh hồn bị suy yếu.

Như vậy có lẽ bản thân sẽ không chết, nhưng khẳng định sẽ biến thành một người ngu ngốc. Mặc dù lúc đó hắn không cách nào phân biệt được âm thanh là phát ra từ nơi nào, nhưng trong tiềm thức, hắn nhận định chỉ có sư phụ mình mới có thể ở thời khắc mấu chốt chỉ điểm cho mình.

Đại sư cũng không có vì chiến thắng của Sử Lai Khắc Thất Quái mà hưng phấn, mà ngược lại, hắn chau mày, "Không nghĩ tới, dưới tình huống chỉ cần đủ hồn lực như vậy, ngươi cũng có thể dùng Hạo Thiên Chùy khí hồn chân thân. Quả nhiên không hổ là đương thời đệ nhất khí võ hồn, là lỗi của ta."

Trước khi trận đấu bắt đầu, Đại sư chỉ là đem kỹ năng thất vị nhất thể dung hợp kĩ dạy cho Sử Lai Khắc Thất Quái, đây là nghiên cứu hắn đã sớm nắm chắc, cho dù, là đệ tử của hắn, Đường Tam cũng có năng lực nghiên cứu như vậy, nhưng hắn dù sao không có đủ thời gian như Đại sư.

Sau khi đem thất vị nhất thể dung hợp kĩ truyền thụ cho Sử Lai Khắc Thất Quái, Đại sư chỉ là nói cho Đường Tam, do hắn chỉ huy, bằng tốc độ nhanh nhất đánh bại đối thủ, bảo tồn hồn lực. Hắn tin tưởng đệ tử mình nhất định có thể sử dụng một biện pháp hữu hiệu để hoàn thành nhiệm vụ này.

Nhưng Đại sư cũng không nghĩ tới, thất vị nhất thể dung hợp kĩ khi hồn lực ngưng tụ, lại làm cho Đường Tam có thể sử dụng ra Hạo Thiên Chùy khí hồn chân thân.

Ngẩng đầu, Đại sư hướng tới Giáo Hoàng điện phía trước, Giáo hoàng Bỉ Bỉ Đông nhìn lại, hai người đích ánh mắt tại không trung va chạm một chút, Giáo hoàng nhíu mày, nhưng trong mắt lại khó nén một tia quang mang bội phục, thậm chí vẫn mang theo vài phần kiêu ngạo.

Tựa hồ muốn nói, ngươi không hổ là nam nhân ta thích.

So cảm xúc của Giáo hoàng, ánh mắt của Thất Bảo Lưu Ly tông tông chủ Trữ Phong Trí bộc trực hơn nhiều.

Kính nể nhìn Đại sư, ngay lúc này, hắn mới thật sự đem Đại sư trở thành bằng hữu cùng cấp địa vị với mình.

Trở lại chỗ ở, Đại sư chưa cho Sử Lai Khắc Thất Quái thời gian tu chỉnh, lập tức vừa về liền kéo bọn họ vào căn phòng của mình.

Chờ cho mọi người trước tiên ngồi xuống, tiếp tục ăn khôi phục hương tràng của Áo Tư Tạp, đồng thời đem Giáng Châu cũng kêu vào trong phòng, phát động ra quầng sáng khôi phục, trợ giúp mọi người khôi phục hồn lực.

Trận đấu nhìn qua có vẻ chấm dứt một cách dễ dàng, mặc dù Sử Lai Khắc Thất Quái cũng không có bất cứ ai bị thương, nhưng hồn lực của bọn hắn vận chuyển cũng tuyệt đối không ít, nhất là Đường Tam sử dụng khí hồn chân thân, cơ hồ càng tranh thủ toàn bộ hồn lực.

Nhìn mọi người, sắc mặt Đại sư có vẻ có chút trầm ngưng, hướng Đường Tam nói: "Ngày mai quyết đấu, hồn lực của ngươi có khả năng khôi phục đến tốt nhất trạng thái chứ?"

Đường Tam không chút do dự đích gật đầu, "Không thành vấn đề. Ta nơi này có thực vật cố bổn bồi nguyên (giúp đỡ khôi phục), khôi phục hồn lực tuyệt không thành vấn đề."

Sắc mặt Đại sư buông lỏng vài phần, thở dài một tiếng, nói: "Kế hoạch không theo kịp biến hóa, ta tính sai mất rồi."

Mọi người có chút kinh ngạc nhìn hắn, đối với bọn họ mà nói, chiến thắng Thần Phong học viện trận này có thể nói là lắng toàn thắng không hề lo, bọn họ không rõ Đại sư tại sao còn có thể nói như vậy.

Đại sư trầm giọng nói: "Nếu như sớm biết rằng Tiểu Tam có thể dưới tình huống thất vị nhất thể dung hợp kĩ xuất ra khí hồn chân thân để thi triển Hạo Thiên Chùy, trận hôm nay đáng lẽ liều mạng tiêu hao lớn một chút, cũng không nên để các ngươi sử dụng cái kỹ năng này. Có Hạo Thiên Chùy khí hồn chân thân, đối chiến Võ Hồn điện học viện chiến đội, ta cơ hồ có mười thành nắm chắc. Nhưng hiện tại đã để bại lộ, thực sự không ổn."

Đái Mộc Bạch nói:" Đại sư, tại sao lại không ổn? Chẳng lẽ một đêm thời gian, Võ Hồn điện chiến đội có thể nghĩ ra cách phá vỡ chiến thuật thất vị nhất thể dung hợp kĩ của chúng ta?"

Đại sư lắc đầu," Không phải là như thế này. Các ngươi không nên quên, đối thủ các ngươi ngày mai sắp sửa đối mặt, sau lưng là Võ Hồn điện, nơi có được thế lực hồn sư cực mạnh làm hậu thuẫn. Võ Hồn điện cường giả vô số, Phong Hào Đấu La cũng không biết có mấy vị, tất cả bọn họ nghĩ chả lẽ không ra phương pháp nào? Càng huống chi, Tiểu Tam tại trong khoảng thời gian ngắn, cũng không có thể tái thi triển ra khí hồn chân thân. Nếu không nói, đối với thân thể của hắn sinh ra tổn thương không cách nào đoán trước, rất có thể sẽ ảnh hưởng đến tương lai hắn."

"Khí hồn chân thân cùng võ hồn chân thân thu được hiệu quả ngang nhau bằng những cách khác nhau. Nhưng điểm đáng sợ nhất của khí hồn chân thân chính là đem linh hồn của chính mình cùng khí vũ hồn hòa hợp nhất thể, là tiêu hao linh hồn lực. Khi Tiểu Tam thi triển, hồn lực có thể mượn từ trên người các ngươi, nhưng tiêu hao linh hồn lực lại là của chính hắn. Lấy thực lực hiện tại của hắn, linh hồn còn xa mới đủ duy trì. Nếu như liên tục hai ngày thi triển kỹ năng như vậy, trăm phần trăm sẽ tạo thành thương tổn đối với linh hồn. Nhẹ thì trí nhớ giảm sút, trở nên chậm chạp. Nặng thì trực tiếp biến thành ngu ngốc. Bởi vậy, khí hồn chân thân ngày mai tuyệt không khả năng sử dụng lại. Thất vị nhất thể dung hợp kĩ cũng vậy. Các ngươi phải nhớ kỹ, bây giờ kỹ năng của mình đã bị địch nhân hoàn toàn hiểu rõ, đầu tiên nhất định phải tạo ra biến hoá. Chỉ có thông qua biến hóa, mới có thể làm loạn tiết tấu của đối thủ, đem quyền chủ động nắm giữ trong tay mình."

Áo Tư Tạp có chút lo lắng hỏi:" Đại sư, chúng ta đây ngày mai nên làm cái gì đây? Cho dù chúng ta có thể bảo trì tốt nhất trạng thái nghênh chiến, nhưng là hồn lực của đối thủ so với chúng ta cao hơn nhiều lắm, lại có võ hồn dung hợp kĩ tồn tại, muốn chiến thắng bọn họ thật sự quá khó khăn."

Đại sư nhìn về phía Đường Tam," Khó khăn cũng không đại biểu tuyệt đối, hiện tại các ngươi bắt đầu tu luyện đi, tại chỗ này, ta muốn cẩn thận ngẫm lại chiến thuật ngày mai. Tiểu Tam, ngươi theo ta đi ra, ta muốn cùng ngươi một mình nói chuyện."

" Dạ, sư phụ."

Hồn lực Đường Tam lúc này đã khôi phục vài phần, đi theo Đại sư ra khỏi phòng.

Những người khác cũng không biết Đường Tam cùng Đại sư trong lúc đó nói gì đó, nhưng bọn họ lại đều hiểu được, ngày mai đánh một trận, Đường Tam không thể nghi ngờ sẽ phải là mấu chốt trong mấu chốt.

Nhưng bọn họ cũng biết, trong Sử Lai Khắc Thất Quái thực lực cực mạnh, biến hóa nhiều nhất chính là hắn, cũng khẳng định sớm được đối thủ nhằm vào. Dưới tình huống được ba gã hồn vương của đối phương chăm sóc hắn có thể phát huy ra thực lực chân chính sao?

Đại sư mang theo Đường Tam đi tới cái căn phòng khác.

" Tiểu Tam, trận đấu ngày mai, thất vị nhất thể dung hợp kĩ không thể dùng lại. Nói một chút suy nghĩ của ngươi." Đại sư bình tĩnh nói.

Đường Tam gật đầu," Ý tứ của ngày ta có thể hiểu được. Thất vị nhất thể dung hợp kĩ hôm nay đã bại lộ, ngày mai khẳng định sẽ bị đối thủ nhằm vào. Mà phía đối phương, Tà Nguyệt cùng Hồ Liệt với võ hồn dung hợp kĩ ra sức chống đở, khẳng định có thể tạm thời ngăn trở uy lực dung hợp kĩ của chúng ta, năm gã còn lại chỉ cần phá hư trận hình chúng ta, chúng ta nhất định sẽ thua. Hiện tại chúng ta muốn chiến thắng đối thủ thì phương pháp có hai cách, một cách chính là ta không để ý linh hồn tiêu hao, lần nữa thi triển khí hồn chân thân, nhưng cách này cũng có có thể sẽ bị đối thủ nhằm vào, xác suất thắng chừng năm thành. Cách còn lại là phá võ hồn dung hợp kĩ của hai người bọn họ, khiến cho bọn họ mất đi năng lực chiến đấu sau đó tập trung bảy người hợp lực đánh đối phương lúc này chỉ còn lại năm người."

" Nga?" Đại sư có chút kinh ngạc nhìn Đường Tam," Ngươi có phương pháp đối phó hai người võ hồn dung hợp kĩ của đối phương? Ngươi cần hiểu được, võ hồn dung hợp kĩ không giống như kỹ năng dung hợp khác. Một khi hoàn thành, cơ hồ là không có sơ hở. Hơn nữa uy lực cực lớn. Giống như theo lời ngươi, khi thi triển võ hồn dung hợp kĩ, đối phương hai người trong thực tế lực chiến đấu dung hợp cùng một chỗ cũng có thể tăng lên tới chừng bảy mươi cấp."

Đường Tam trong mắt toát ra kiên định quang mang. Hai đấm nắm chặt, "Bọn họ, giao cho ta đi. Chỉ cần Mộc Bạch bọn họ tranh thủ cho ta đủ thời gian, ta tin tưởng ta có thể làm được."

Suốt hai canh giờ, Đường Tam cùng Đại sư thủy chung ở lại trong căn phòng mật đàm, bọn họ thảo luận cái gì chỉ có chính bọn họ mới biết được.

Giáo Hoàng điện. Nghị sự đại điện.

Giáo hoàng Bỉ Bỉ Đông ngồi ngay ngắn tại chủ vị, Cúc đấu la cùng Quỷ đấu la phân biệt ngồi ở hai bên nàng. Trước mặt bọn họ chính là bảy tên đội viên đại biểu võ hồn điện học viện tham gia thi đấu đang đứng.

Tà Nguyệt cùng Hồ Liệt Na đứng ở vị trí đầu đoàn.

" Mới vừa rồi ta nói, các ngươi đều nghe hiểu được chứ?" Bỉ Bỉ Đông lạnh nhạt nói.

" Hiểu được. Giáo hoàng miện hạ." Cho dù là một đời hoàng kim của Võ Hồn điện, nhưng Tà Nguyệt ba người vẫn là cực kì cung kính đáp ứng.

Bỉ Bỉ Đông lãnh đạm nói: "Hôm nay Đường Tam thi triển qua khí hồn chân thân. Ngày mai tất nhiên khó có khả năng lần nữa thi triển. Hắn chính là song sinh võ hồn, nếu như mạnh mẽ lần nữa sử dụng, cho dù không chết cũng sẽ không thể trở thành uy hiếp chúng ta. Bởi vậy, các ngươi cũng không nhất định ở phương diện này lo lắng. Các ngươi chỉ cần chú ý bọn họ dùng thất vị nhất thể dung hợp kĩ, dựa theo lời ta mới vừa rồi theo lời ta đem chiến thuật phá hư, bằng vào thực lực chân chính đối chiến, bọn họ căn bản không có khả năng là đối thủ các ngươi "

" Dạ."

Thanh âm quỷ mị có chút trầm thấp của Quỷ đấu la từ bên người Giáo hoàng vang lên. "Các ngươi hẳn là biết trận đấu này ý nghĩa gì. Không chỉ là cơ hội tạo thanh danh cho các ngươi, đồng thời cũng tượng trưng cho việc sở hữu ba khối hồn cốt. Võ hồn điện làm ban tổ chức, nếu như các ngươi thật sự thua, ba khối hồn cốt này là khó có khả năng thu hồi. Có người của Thất Bảo Lưu Ly tông cùng nhiều cao cấp hồn sư học viện như vậy nhìn, đây là phần thưởng cho các ngươi, đồng thời cũng là áp lực. Nếu như thua, ta sẽ đem các ngươi vài người đều đến Mê Tung Đại hạp cốc đi lịch lãm ba năm."

Nghe thấy Mê Tung Đại hạp cốc mấy chữ, Tà Nguyệt bảy người cơ hồ đồng thời giật mình tâm linh một cái rùng mình, ánh mắt nhất thời biến hoá càng thêm kiên định. Cái địa phương quỷ quái kia, chỉ có quỷ mới có thể sinh tồn. Ba năm. Chỉ sợ bọn họ thật sự phải đổi thành quỷ.

" Tốt lắm, các ngươi đi xuống nghỉ ngơi đi." Bỉ Bỉ Đông vung tay lên. Tà Nguyệt bảy người vội vã từ bên hông của nghị sự đại điện đi ra.

Nâng tay tại trước mặt để trên bàn đánh có tiết tấu, Bỉ Bỉ Đông trong mắt lưu lộ quang mang suy tư.

Cúc đấu la Nguyệt Quan nói:" Miện hạ, ngài lo lắng sao? Mặc dù bọn họ hôm nay chiếm cứ thượng phong, nhưng trên thực tế, thắng lợi cũng bình thường như trước nghiêng về chúng ta bên này."

Than nhẹ một tiếng, Giáo hoàng nói: "Ta lo lắng cũng không phải Sử Lai Khắc Thất Quái nọ, bảy đứa tiểu hài tử mặc dù thiên phú dị bẩm, nhưng tuổi bọn chúng dù sao vẫn còn nhỏ, tiềm lực bản thân còn không có hoàn toàn mở ra. Ngoại trừ Đường Tam, những đứa kia trong tương lai cũng không đủ gây phiền toái cho ta. Chuyện mà ta lo lắng chính là Đại sư. Rất nhiều năm trước kia, ta đã nhận thấy, sự thông minh tài trí của hắn chính là cả cuộc đời ta mới thấy. Mặc dù võ hồn của hắn bởi vì biến dị mà không cách nào tu luyện đến cấp độ cao, nhưng trí tuệ người này lại kinh tài tuyệt diễm, việc ta nghĩ tới, hắn cũng nhất định có thể nghĩ tới. Hôm nay cũng vậy, thất vị nhất thể dung hợp kĩ võ hồn bất đồng thuộc tính các ngươi cũng thấy được. Ít nhất ta tự vấn cũng không cách nào an bài được chu đáo đến như vậy. Ta lo lắng không biết ngày mai hắn sẽ lại có an bài gì đặc thù xuất hiện, gia tăng chuyện xấu."

Quỷ đấu la trong mắt hiện lên một đạo hàn quang," Không bằng, cho ta đi giết hắn. Cho dù có Độc đấu la ở chỗ của Sử Lai Khắc học viện, ta cũng có tám phần nắm chặt có thể một kích giết chết."

Giáo hoàng hừ lạnh một tiếng, "Ngươi nếu có nắm chắc như vậy, vậy Đường Tam cũng sẽ không còn sống đi tới nơi này. Quỷ mị, ngươi quên năm đó sư phụ là như thế nào dạy của ngươi sao? Sư tử bắt thỏ, cũng phải dung toàn lực. Khinh địch, là điều tối kị của binh gia."

"Vâng, miện hạ."

Giáo hoàng tiếp tục nói: " Trong tay Đại sư có Võ Hồn điện trưởng lão lệnh, tuyệt đối không khả năng xuống tay với hắn. Càng huống chi, nơi này là Võ Hồn thành. Bên trong Võ Hồn thành nếu tùy tiện làm chết người, mà lại còn là danh dự trưởng lão Võ Hồn điện của chúng ta, Võ Hồn điện chúng ta ở trong mắt hồn sư giới thanh danh không phải bị rớt xuống thê thảm sao? Càng huống chi sau lưng Đại sư còn có một cái Lam Điện Bá Vương Long gia tộc, cho dù hắn đã rời khỏi gia tộc, nhưng dù sao cũng là trực hệ thành viên. Các ngươi nhớ kỹ, sau này không có mệnh lệnh của ta, không cho phép ai hướng hắn động thủ."

"Tối rồi, các ngươi đều đi nghỉ ngơi đi. Ta muốn suy nghĩ thật kỹ lại." Trong mắt quang mang ảm đạm vài phần, Bỉ Bỉ Đông phất phất tay.

Cúc đấu la cùng Quỷ đấu la lặng yên không một tiếng động rời đi, trong đại điện nghị sự lúc này chỉ còn lại một mình Giáo hoàng Bỉ Bỉ Đông.

Ngơ ngẩn ngồi tại chỗ, ánh mắt Bỉ Bỉ Đông bắt đầu trở nên phức tạp, thì thào tự nói, "Tiểu Cương a Tiểu Cương, ngươi vẫn làm ta kinh ngạc như vậy. Chẳng lẽ, năm đó thật là sư phụ chia rẽ chúng ta sao? Chúng ta cả đời này, có lẽ thật là hữu duyên vô phận đi. Điều ta có thể làm, cũng chỉ có bảo vệ ngươi an toàn. Về phần những người khác, ta cũng cố rất nhiều nhưng không được......"

Một đêm nhanh chóng trôi qua.

Sáng ngày hôm sau, Sử Lai Khắc Thất Quái tinh thần tỉnh táo xuất hiện ở tại cửa từ rất sớm.

Dùng qua cơm sáng, bảy người thần hoàn khí đủ đứng ở trước mặt Đại sư.

Tối hôm qua trước khi tu luyện Đường Tam cố ý ăn hai phiến Long Chi Diệp, nội lực Huyền Thiên Công lúc này đã hoàn toàn khôi phục.

Đại sư ánh mắt đảo qua trên người bảy người, "Trận đấu theo kế hoạch tiến hành. Làm hết sức, bất cứ việc gì xảy ra, lấy an toàn của bản thân làm trọng."

"Dạ."

" Tốt lắm, xuất phát đi." Đại sư hướng mọi người vung tay lên.

Đúng lúc này, một thanh âm đột nhiên ngăn trở bọn họ," Chờ một chút."

Đại sư sửng sốt, ánh mắt nhìn về phương hướng thanh âm truyền đến, "Phất Lan Đức, ngươi còn có cái gì muốn nói sao?"

Hôm nay Phất Lan Đức, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc.

Từ khi Sử Lai Khắc Thất Quái lọt vào vòng trong làm cho hắn tâm thần vui sướng, khuôn mặt không lúc nào không tươi cười, nhưng lúc này trên mặt hắn một điểm tươi cười cũng không có.

Đi tới trước mặt thất quái, sửa sang lại một chút vạt áo cho Đái Mộc Bạch đang đứng ở đầu, sau đó mới hướng tới bảy người nói: "Bọn nhỏ. Đối với các ngươi mà nói, đây là trận cuối cùng trước khi các ngươi tốt nghiệp. Thẳng thắn mà nói, có thể nuôi dưỡng xuất ra mấy thiên tài các ngươi, ta cảm thấy rất vinh hạnh, cũng cực kì kiêu ngạo. Thiên hạ có tiệc rượu nào mà không tàn, Sử Lai Khắc học viện không cách nào tiếp tục trợ giúp các ngươi phát triển. Tương lai sau này, đều phải nhờ vào hành tẩu của chính mình."

"Trước đó ta nói rồi, lấy không được quán quân sẽ không cho các ngươi tốt nghiệp. Việc đó chỉ bất quá là một câu nói đùa, các ngươi không cần để tâm. Hiện tại ta muốn nói với các ngươi là bất luận thắng bại, các ngươi đều là sự kiêu ngạo của ta, cũng đều là hài tử của ta. Ta quyết không cho phép các ngươi bất luận kẻ nào ở này trong trận đấu cuối cùng xuất hiện tình huống thương vong. Quán quân cũng không trọng yếu, quan trọng là bản thân các ngươi. Điều ta muốn không phải là kết quả thắng lợi, mà là các ngươi bình an trở về. Tốt lắm, tất cả những gì ta nói chỉ có như vậy."

Mã Hồng Tuấn nói:" Sư phụ, ánh mắt của ngươi như thế nào đỏ?"

" A? Có hạt cát." Phất Lan Đức nhanh chóng xoay người sang chỗ khác. Sử Lai Khắc học viện chiến đội người chỉ huy là Đại sư, nhưng hắn là viện trưởng, bọn nhỏ mỗi một ngày cố gắng trong mắt hắn đều nhìn thấy rõ ràng. Hắn đương nhiên biết, Sử Lai Khắc Thất Quái cố gắng như vậy trong trận đấu, cũng không chỉ là vì rèn luyện chính mình, càng không phải bởi vì tốt nghiệp mà là muốn mang về vinh dự thật lớn cho Sử Lai Khắc học viện.

Giống như lời hắn nói vậy, Sử Lai Khắc Thất Quái mỗi một cá nhân giống nhau đều như là hài tử của hắn. Tới giờ quyết đấu cuối cùng, sắp đối mặt với cường giả trước mặt, Phất Lan Đức không nhịn được nói ra những lời trong lòng của mình.

Ở trong lòng hắn, kim tiền cố nhiên trọng yếu, nhưng bao nhiêu kim tiền cũng không có cách nào đổi lấy bảy tên tiểu quái vật trước mặt này.

Đường Tam mỉm cười," Phất Lan Đức viện trưởng, người ta khi đệ tử thi đấu đều khích lệ, ngài lại không phải làm cho chúng ta nản lòng sao? Ngài yên tâm đi. Chúng ta đều không muốn chết. Càng huống chi, còn có ba khối hồn cốt làm cho chúng ta thèm thuồng nữa chứ."

Đại sư vỗ vỗ bả vai Phất Lan Đức, ánh mắt trở nên sắc bén hơn ngày thường, hô," Xuất phát."

Ngẩng đầu mà bước, Sử Lai Khắc Thất Quái đi khỏi chỗ ở, trên ngã tư đường, không ít hồn sư tại hai bên đường yên lặng nhìn bọn họ. Mặc dù ở trong mắt bọn họ, hồn lực của những hài tử có lẽ không tính cái gì, nhưng bọn hắn tuổi còn rất nhỏ, dũng khí bọn họ khiêu chiến Võ Hồn điện học viện chiến đội thật khiến mọi người âm thầm chờ đợi thưởng thức cuộc chiến hồn sư sắp diễn ra.

Giáo Hoàng điện ngay trước mắt, Đường Tam đột nhiên phát hiện, chính mình mỗi khi bước trên một bậc thềm đá, bước chân đều trở nên vô cùng kiên định. Hắn chưa bao giờ giống như bây giờ có khát vọng giành được thắng lợi. Hắn biết, nếu như hôm nay trận đấu này chính mình thua, như vậy tất nhiên sẽ hối hận cả đời.

Ánh mặt trời mang đến Giáo Hoàng điện màu vàng chói lọi, mỗi người ánh mắt đều trở nên ngưng trọng đứng lên, mắt thấy Sử Lai Khắc Thất Quái từng bước đạp trên thềm đá, không khí phảng phất bắt đầu trở nên ngưng trọng hơn.

Cùng xem cuộc chiến hôm qua với Giáo Hoàng là Trữ Phong Trí và ba vị Phong Hào Đấu La đều đã an vị, phần thưởng cho là ba khối hồn cốt, lẳng lặng nằm ở một cái bàn màu đỏ thản nhiên phóng thích quang mang.

Võ Hồn điện học viện chiến đội yên lặng đứng ở nơi đó, một cỗ sát khí mãnh liệt mà lạnh như băng tựa như lưỡi dao sắc bén bức thẳng Sử Lai Khắc Thất Quái. Dưới áp lực khổng lồ này đè xuống, tiếng bước chân leo núi Sử Lai Khắc Thất Quái rõ ràng trở nên trì hoãn vài phần. Trận đấu mặc dù còn chưa bắt đầu, nhưng song phương giao phong cũng đã bắt đầu rồi.

"Toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh đại tái chung kết quyết đấu sắp bắt đầu, song phương đội viên chuẩn bị, một phút sau, trận đấu bắt đầu."

Song phương đều tự trở về vị trí cũ, Sử Lai Khắc Thất Quái đem Đại sư vây quanh ở trung ương, Đường Tam đưa tay vào túi Như Ý Bách Bảo Nang, lấy ra bảy lá cây màu xanh bích, chính mình ăn một lá, còn thừa đích đưa cho Sử Lai Khắc Thất Quái mỗi người một lá.

Cố bổn bồi nguyên Long Chi Diệp sau khi dùng chẳng những có thể gia tăng tốc độ chữa thương, kích thích hồn lực hồi phục rất nhanh, đồng thời cũng có thể đủ giúp tinh thần càng thêm tập trung. Lúc này ăn trước trận đấu, chính là vì trong trận đấu có thể giúp thời gian bảo trì trạng thái toàn thịnh kéo dài hơn.

" Tiểu Tam." Đái Mộc Bạch nhìn về phía Đường Tam

Đường Tam kiên định đích hướng hắn gật đầu," Yên tâm đi, ta không thành vấn đề. Các ngươi có vấn đề gì không?"

Đại sư dẫn đầu giơ lên tay phải chính mình, Sử Lai Khắc Thất Quái mỗi người cũng đồng dạng giơ tay lên, tám cánh tay hướng lên cùng một chỗ, đồng thời phát ra một tiếng hét lớn rung trời." Tất thắng."

Đúng vậy. Tất thắng, đây là bọn họ tín niệm duy nhất.

Bên kia, Võ Hồn điện học viện chiến đội đột nhiên nghe được Sử Lai Khắc học viện bên này đích hét lớn tiếng, đội trưởng Tà Nguyệt không khỏi bĩu môi, cười lạnh một tiếng," Tất thắng sao? Hôm nay chúng ta sẽ cho bọn họ xem một chút cái gì mới là thực lực chân chính. Chênh lệch hồn lực, là khoảng cách không thể vượt qua. Trong chúng ta cho dù là hồn sư cấp bậc thấp nhất cũng ngang cấp với đội trưởng bọn chúng, không sai biệt lắm. Ta muốn nhìn xem, bọn họ dựa vào cái gì để chiến thắng."

Ánh mắt lạnh như băng mà tà dị đảo qua trên người đồng đội, Tà Nguyệt lạnh giọng nói:" Giáo hoàng đại nhân đang nhìn, các trưởng lão đang nhìn. Trận đấu này chúng ta chẳng những muốn thắng lợi, mà là phải toàn thắng, tuyệt không cho bọn hắn bất cứ cơ hội gì. Đường Tam kia, để ta xử lý. Chúng ta là cái gì?"

" Quán---- quân----." Càng thêm mãnh liệt tiếng rống giận dữ từ Võ Hồn điện học viện chiến đội bên này vang lên.

Nhìn từ xa, song phương giằng co không chút nhường nhịn nhau khiến những hồn sư đang xem cuộc chiến dưới chân núi không khỏi đều có loại cảm giác nhiệt huyết sôi trào, ai mà không trải qua tuổi trẻ chứ? Ai mà không có nhiệt huyết chứ? Đối bọn họ mà nói, trận đấu này thắng bại cũng không quan trọng, quan trọng là có thể chứng kiến một hồi đoàn chiến đặc sắc.

Thời gian một phút cũng không dài. Rất nhanh, song phương đội viên theo sau trọng tài đi vào sân đấu. Có lẽ là vì cùng Sử Lai Khắc học viện đối chọi, hôm nay Võ Hồn điện học viện chiến đội cố ý thay đổi một thân đồng phục hỏa hồng sắc, mặt trên thêu kim tuyến lấp lánh, chất liệu rõ ràng rất tốt.

So sánh bọn họ với, Sử Lai Khắc học viện bên kia toàn thân màu xanh biếc, hơn nữa đồng phục mang theo vô số quảng cáo thương hiệu của đội nhìn có vẻ rất buồn cười.

Nhưng là, chưa người nào đi giễu cợt bọn họ, có thể từng bước tiến tới trận đấu này, có thể tiến vào toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh tổng kết tái, không có ai dám nhạo báng bọn họ.

"Trận đấu chuẩn bị, song phương có thể phóng thích võ hồn."

Làm trọng tài là Hồng Y giáo chủ, khi song phương đứng đối mặt nhau, lập tức tuyên bố.

Song phương mười bốn người đối mặt lẫn nhau, ai cũng không có nói một câu lời, nhưng hơi thở kịch liệt va chạm lại khiến chút ý vị hỏa dược tại trong nháy mắt tăng lên tới cực hạn. Ngay lúc này, cho dù là Giáo hoàng Bỉ Bỉ Đông tôn quý vô cùng hay cường giả đều đem ánh mắt hoàn toàn tập trung trong trận đấu ở nơi này.

Bảy người Võ Hồn điện học viện chiến đội cơ hồ đồng thời động, hồn lực mênh mông từ trong cơ thể bọn họ trong nháy mắt bộc phát.

Đứng ở trước nhất là ba người Tà Nguyệt, trên thân từng người đều lóe ra hai vàng, hai tím, một đen năm cái hồn hoàn tốt nhất phối hợp. Ở phía sau bọn họ, bốn người khác cũng đều là hai vàng hai tím bốn cái hồn hoàn tốt nhất trang bị. Ánh mắt mỗi người đều trở nên cực kì kiên nghị. Trong đó đứng ở mặt sau cùng là một gã nam đệ tử rất nhanh lui về phía sau từng bước, trong tay một thanh quyền trượng màu vàng. Không hề nghi ngờ, hắn sở hữu chính là phụ trợ hình khí võ hồn.

Đồng thời khi bọn họ phóng thích võ hồn, Sử Lai Khắc Thất Quái bên này cũng bắt đầu rồi phóng thích. Bảy người dựa theo trình tự, đứng đầu chính là Đường Tam cùng Đái Mộc Bạch, phía sau bọn họ phân biệt là Chu Trúc Thanh, Mã Hồng Tuấn cùng Tiểu Vũ, cuối cùng là Trữ Vinh Vinh cùng Áo Tư Tạp, bày ra một cái trận hình hai – ba - hai.

Cùng trận đấu truớc hoàn toàn bất đồng, lần này, Sử Lai Khắc học viện cũng không có tái thi triển thất vị nhất thể dung hợp kĩ, mà là cực kì bình thường đồng thời phóng xuất ra võ hồn chính mình.

Bảy người, toàn bộ đều có bốn hồn hoàn, đương nhiên, người đựoc chú ý nhất, vẫn là Đường Tam có được vạn năm hồn hoàn.

Giáo hoàng Bỉ Bỉ Đông nhíu mày, không tự giác hướng tới phương hướng Đại sư nhìn lại, trong lòng thầm nghĩ, Tiểu Cương, ngươi quả nhiên lại biến trận.

Đại sư cũng không có nhìn nàng, chỉ tập trung tinh thần nhìn chăm chú vào tình huống giữa sân, vẻ mặt của hắn không hề còn một chút bình tĩnh, đối với trận đấu này, hắn cũng không có nắm chặt tuyệt đối.

" Trận đấu bắt đầu." Ngay khi tuyên bố trận chung kết toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh đại tái bắt đầu, Hồng Y giáo chủ nhanh chóng lui về phía sau, rời khỏi sàn đấu.

Võ Hồn điện học viện chiến đội người thứ nhất động cũng không phải đội trưởng Tà Nguyệt đứng ở đầu, mà là muội muội hắn Hồ Liệt Na.

Nhẹ nhàng tiến bước, Hồ Liệt Na tựa hồ chỉ là thân hình vừa chuyển, cũng đã đi tới trước nhất phương. Một tia thản nhiên tươi cười từ trên mặt nàng hiện ra, theo võ hồn phóng thích, nàng tựa hồ trở nên đẹp, hơn nữa từ sau lưng xuất ra một cái đuôi to lông xù mượt.

Quang mang màu đỏ nhạt từ trên người nàng hiện lên, nụ cười thản nhiên xuất hiện, nhìn về phía Đường Tam, động tác cùng lần trước khi đối phó Thiên Đấu hoàng gia học viện Ngọc Thiên Hằng giống nhau như đúc. Mị lực đặc biệt làm người khác không thể tự kềm chế ý nghĩ muốn ngắm nàng.

Nhưng khiến cho Hồ Liệt Na có chút giật mình chính là, đối mặt với mị hoặc do nàng phóng thích, Sử Lai Khắc Thất Quái cũng không động, ngoại trừ Đường Tam cùng Tiểu Vũ, năm người kia đều nhanh chóng nhắm hai mắt lại, cũng lấy tay bịt kín lỗ tai, hoàn toàn ngăn cách thị giác cùng thính giác.

Cho dù là kỹ năng mị hoặc tốt muốn kích động ít nhất phải thông qua một trong sáu giác quan: thính giác, thị giác, vị giác, khứu giác, xúc giác, cảm giác mà gây ảnh hưởng. Lúc này, Hồ Liệt Nna có thể ảnh hưởng đến Sử Lai Khắc Thất Quái vô phùng chính là thị giác cùng thính giác, Sử Lai Khắc Thất Quái động tác tỉnh táo không thể nghi ngờ khiến mị hoặc của nàng bị mất hiệu quả.

Tiểu Vũ đột nhiên tiến lên trước một bước, hướng về Hồ Liệt Na thản nhiên cười, trên người đệ nhị hồn hoàn kim quang lóe, đôi mắt đã hoàn toàn biến thành màu đỏ, nhu cốt mị thỏ đệ nhị hồn kĩ, Mị Hoặc, phát động.

Lấy Mị Hoặc đối Mị Hoặc, ai có tinh thần lực càng mạnh, người đó sẽ chiếm cứ thượng phong.

Tiểu Vũ cùng Hồ Liệt Na cơ hồ đồng thời kêu lên một tiếng đau đớn, Hồ Liệt Na thân thể chỉ rung một cái, nhưng Tiểu Vũ lại lui xuống ba bước, sắc mặt một mảnh tái nhợt, hai hàng máu tươi theo chóp mũi tựa như con rắn nhỏ uốn lượn chảy xuôi xuống, hiển nhiên là bị thương. Nói về hồn lực cùng tinh thần lực, nàng so với Hồ Liệt Na vẫn còn chênh lệch không hề nhỏ.

Tiểu Vũ mặc dù bị thương, nhưng không thể nghi ngờ cũng đánh vỡ kế hoạch của Hồ Liệt Na. Sắc mặt khẽ biến, Hồ Liệt Na nhất thời động.

Cùng lúc đó, Đường Tam đứng đầu đội hình cũng trở tay tiếp nhận một điểm màu ánh sáng phấn hồng do Áo Tư Tạp vứt tới, bước về phía trước, thẳng đến bên bảy người đối phương, đồng thời, sáu căn Lam Ngân Thảo từ tay phải hắn bắn nhanh ra, phân biệt quấn quanh ở tại bên hông sáu người phe mình. Lam Ngân Thảo khống chế đã triển khai.

Hồ Liệt Na lạnh lùng nhìn Đường Tam tiến lên, trên người năm cái hồn hoàn cực có quy luật đích lóe ra một chút, đầu tiên là màu đen đệ ngũ hồn hoàn, sau đó là đệ tứ, đệ tam, đệ nhị, thẳng đến cuối cùng cái màu vàng đệ nhất hồn hoàn. Mỗi một cái hồn hoàn lúc ba động, trên người nàng hồng quang sẽ trở nên cường thịnh hơn. Phía sau nàng là Tà Nguyệt ở lúc này cũng đã động.

Nguyệt Nhận của Tà Nguyệt cũng không phải một thanh, mà là hai thanh, hai thanh toàn thân màu đỏ, tựa như vầng trăng khuyết, hai tay của hắn phân biệt nắm tại chính giữa hai thanh Nguyệt Nhận. Lúc này theo động tác thân thể, hai tay của hắn giang ra, toàn thân từ phía sau hướng tới chính muội muội của mình đánh tới. (so sánh với ch. 123 đoạn Võ hồn điện chiến đội vs đội của Ngọc Thiên Hằng, lão Tam Thiếu này thực sự là một lão lười, hoàn toàn copy paste mấy đoạn miêu tả này – A Lá)

Lúc này trong nháy mắt, hai đạo kim quang đồng thời từ quyền trượng trong tay gã phụ trợ hệ hồn sư Võ Hồn điện học viện chiến đội bắn ra, kim quang lóng lánh, bay nhanh dung nhập trong cơ thể Tà Nguyệt cùng Hồ Liệt Na.

Quang mang màu đỏ chợt hiện ra, ngay trong sát na Tà Nguyệt đánh tới Hồ Liệt Na, tầng hồng quang nọ đưa thân thể hai người bọn họ bao vây ở vào cùng một chỗ.

Cùng lúc đó, tầng hồng quang cũng trong nháy mắt mở rộng ra, tựa như một cái quang cầu khuếch tán, bao quát đến gần nửa diện tích sân đấu.