Có điều Mã Tiểu Đào không nghĩ cơ hội sẽ đến nhanh như vậy, khi Tinh Chi Thủ Hộ xuất hiện vết rách, vẻ mặt thờ ơ lạnh nhạt của cô cũng biến mất, cô hoàn toàn không nghĩ ra ai đã làm chuyện đó, vì Đái Thược Hành còn mãi bận rộn đối phó với bốn Hồn Vương một lúc. Sau đó, cô thấy Hoắc Vũ Hạo.
Vương Đông khi ấy đã hôn mê tựa vào lưng hắn, nhưng một khắc này, với sắc mặt tái nhợt, ánh mắt của hắn lại cực kỳ kiên quyết. Cho dù hiện nay hai người kém nhau bảy tuổi nhưng Mã Tiểu Đào không thể không thừa nhận, chỉ trong giây phút kia, cô đã bị ánh mắt của Hoắc Vũ Hạo làm xúc động.
Sự kiên quyết, cố chấp không khuất phục từ một đứa trẻ chỉ mới mười ba tuổi lại có thể làm cô xúc động ư? Lúc này, không hiểu tại sao cô lại thấy hắn sừng sững như một tòa núi lớn, một loại chấp niệm, khiến người ta bất giác tín nhiệm.
Sau đó, Mã Tiểu Đào liền thấy có một tia sáng bắn thẳng về phía chiếc lồng đang giam giữ cô, chiếc lồng run lên bần bật. Cô không biết Hoắc Vũ Hạo đã làm gì nhưng cô hoàn toàn tin tưởng và không có chút lo lắng nào.
Tích tắc sau, một ngọn lửa lặng lẽ xuất hiện, Phượng Hoàng tung cánh bay ra, còn ngọn lửa của cô đã tăng cấp đến một mức độ không tưởng.
Ẩn trong ngọn lửa nóng bỏng là một chút tà dị, hai tròng mắt Mã Tiểu Đào đã hóa thành đỏ sẫm, ngay sau đó, hai cánh Phượng Hoàng nở rộ sau lưng cô nhưng nương theo sự xuất hiện của đôi cánh, ngọn lửa cũng dần dần sẫm màu.
Một tiếng phượng ngâm thật lớn vang lên, vô cùng bá đạo kèm một sự tức giận sắp bùng phát, mà ngọn lửa lúc này đã cực kỳ sẫm màu tràn ngập tà khí. Cô giống như một người sắp chết đuối vớ được một cọng rơm, trong khoảnh khắc chiếc lồng với lực phòng ngự tuyệt đối không ngừng run rẩy, cả người Mã Tiểu Đào như hóa thành một quả đạn lửa phá vỡ lồng giam bay ra ngoài.
Cô không bay về phía công chúa Cửu Cửu mà ngược lại, ngang nhiên đón lấy bốn vị Hồn Vương đã hợp thành một thể kia.
Các học viên của học viện Sử Lai Khắc trước nay chưa bao giờ thiếu sự phối hợp, ngay khi Mã Tiểu Đào hành động thì Đái Thược Hành cũng bùng nổ. Tuy ban nãy hắn bị thương nhưng vết thương không nghiêm trọng lắm, ba kỹ năng tăng phúc sức mạnh đã sớm giúp cơ thể hắn cứng rắn không ai bì nổi rồi. Hắn và Mã Tiểu Đào lần lượt hành động mà hướng hắn chọn dĩ nhiên là phía công chúa Cửu Cửu.
Lúc này, một Hồn Vương còn lại của học viện Tinh La từ lúc bắt đầu đến giờ vẫn chưa ra tay rốt cuộc cũng hành động, một đôi cánh thật lớn xuất hiện sau lưng y, đôi cánh nhẹ nhàng chắn ngang đường di chuyển của Đái Thược Hành.
Thánh Dực, Chiến Hồn Vương hệ Phòng Ngự, Vũ Hồn Cự Dự Thứu.
Vũ hồn Tinh Quan của Cửu Cửu tuy rất mạnh những khuyết điểm vô cùng rõ ràng, Hồn Sư có được vũ hồn Tinh Quan thì sức mạnh cơ thể tăng lên rất ít, bởi vậy, công chúa Cửu Cửu tuy có năng lực phụ trợ rất mạnh nhưng về mặt phòng ngự và tấn công thì kém vô cùng. Cho nên, bên cạnh cô lúc nào cũng có một Chiến Hồn Vương hệ Phòng Ngự, sẵn sàng bảo vệ cô bất cứ lúc nào để tránh phát sinh chuyện ngoài ý muốn.
- Cút ngay.
Đái Thược Hành tức giận quát lớn.
Sau đó, hắn vươn đôi hổ chưởng cứng rắn của mình ra chụp lấy đôi cánh của đối phương.
Thân là Chiến Hồn Vương hệ Phòng Ngự, Thánh Dực dĩ nhiên không phải người dễ đối phó, Hồn Hoàn thứ hai và thứ tư đồng thời nhấp nháy, đôi cánh vốn màu nâu sau đó liền lóe ra ánh sáng, sáng bóng như kim loại.
Cả hai va chạm với nhau lóe ra từng tia lửa điện, trông hệt như vừa rồi là hai vũ khí bằng kim loại va chạm với nhau vậy.
Mã Tiểu Đào bị áp bức tức giận đến mức ấy, Đái Thược Hành có thể thoải mái hơn sao? Hắn là Đại công tử phủ Công Tước Bạch Hổ, sự kiêu ngạo trong lòng hắn tuyệt đối chỉ có hơn chứ không kém Mã Tiểu Đào. Nếu không phải tu vi Mã Tiểu Đào hơn hắn nhiều thì hắn đã sớm tranh giành chức đội trưởng rồi. Cho dù hiện này đúng là hắn đã trưởng thành hơn em trai mìn là Đái Hoa Bân nhiều lắm rồi nhưng tính cách thật sự cũng chả khác là bao.
Nguồn truyện: Truyện FULL
Lúc nãy bị đối thủ vây công đến bị thương, trong lòng Đái Thược Hành bực bội không tả nổi, nhưng lúc này, là trận chiến một đấu một. Hơn nữa, quan trọng hơn chính là, Tinh Chi Thủ Hộ đã vỡ nát, công chúa Cửu Cửu cũng bị thương không nhẹ, đồng thời Tinh Diệu Thuật cũng bị gián đoạn. Nói cách khác, đồng đội của cô lúc này không còn nhận được sự phụ trợ từ cô nữa.
Trong tình huống này, một Hồn Vương đấu với một Hồn Đế, kết quả thế nào không cần nghĩ cũng biết.
Nếu bình thường, một Chiến Hồn Đế hệ Cường Công gặp một Chiến Hồn Vương hệ Phòng Ngự ít nhiều gì vị hệ Phòng Ngự kia cũng chống đỡ được một ít, nhưng đáng tiếc, đối thủ của Thánh Dực là một Chiến Hồn Đế với vũ hồn Bạch Hổ cực kỳ am hiểu cận chiến đồng thời sức mạnh cơ thể đã được tăng phúc gấp nhiều lần.
Một tiếng động thật lớn vang lên, tuy đôi cánh cứng như kim loại kia đã chặn được đường của Đái Thược Hành nhưng đôi hổ chảo của hắn cũng đồng thời tóm được hai cánh của đối phương.
Một tiếng gầm thật lớn vang lên từ miệng Đái Thược Hành, sau đó, một tia sáng màu trắng sắc bén xuất hiện, kỹ năng Bạch Hổ Phá Diệt Sát lần thứ hai được sử dụng.
Có điều, lúc này công kích của hắn đã rơi vào không khí, một lực hấp thật mạnh từ trên bầu trời bay xuống, ngay sau đó, Thánh Dực đang đứng trước mặt Đái Thược Hành liền biến mất chỉ còn lại đôi cánh kim loại biến ra từ Vũ Hồn in hơn mười lỗ hổng thật dài.
Đây là do trọng tài Thiên Sát Đấu La ra tay, nếu không, Thương Dực mà gánh chịu đòn công kích này của Đái Thược Hành thì chắc chắn phải chết. Trong tình huống này, buộc lòng hắn phải ra tay, đồng thời cũng tuyên bố, Thánh Dực đã mất tư cách thi đấu.
Đái Thược Hành bên này thành công thì Mã Tiểu Đào cũng bắt đầu cho mọi người thấy cường giả mạnh nhất đội học viện Sử Lai Khắc, thậm chí có thể nói mạnh nhất cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái lần này, có thực lực như thế nào?
Ngọn lửa màu đỏ sậm bùng cháy bao phủ lấy cơ thể cô, cả người cô lại hóa thân thành một con Phượng Hoàng, như lúc này, nói chính xác phải là một con Tà Hỏa Phượng Hoàng.
Đúng vậy, hiện giờ cô đã không còn kềm lại chút Tà Hỏa nào. Bình thường, bất kể là tu luyện hay chiến đấu, cô đều áp chế phần Tà Hỏa trong ngọn lửa Phượng Hoàng, vì nó quá tà ác, nếu sử dụng, nó sẽ ảnh hưởng đến thần chí của cô. Nhưng đồng thời, nếu áp chế thì tu vi và thực lực của cô bị giảm xuống một khoản nhất định. Vì Tà Hỏa đó cũng là một phần, của cơ thể cô.
Giờ phút này, ngọn lửa màu đỏ sậm cho thấy, cô đã xuất toàn lực.
Theo một ý khác, lúc này Vũ Hồn mà Mã Tiểu Đào thi triển có điểm còn vượt qua cả vị tổ sư đời thứ nhất trong đội Sử Lai Khắc Thất Quái Đầu tiên, Mã Hồng Tuấn. Vì lúc đó, Mã Hồng Tuấn nhờ vào dược liệu thần kỳ đã giải quyết triệt để vấn đề tà khí, Vũ Hồn của y đã thành một Hỏa Phượng Hoàng thuần túy. Cũng vì thiếu phần tà khí, nên mặc dù vẫn mạnh nhưng khi bộc lộ ra lại kém một chút mãnh liệt và bá đạo.
Sau khi mất đi sự phụ trợ của Tinh Diệu Thuật, bốn người Hoàng Hà Vân hơi chậm lại một chút, bọn hắn vốn định đuổi theo Đái Thược Hành bỗng nhiên lại thấy Mã Tiểu Đào bay đến phía mình. Bọn họ tuy kích động nhưng vẫn ngang nhiên đối mặt với Mã Tiểu Đào.
Tuy nhiên, khuyết điểm của sự phối hợp bốn người lại lộ ra, trong thời gian cấp bách, bọn họ chỉ kịp xoay người lại. Người dẫn đầu là Hoàng Hà Vân lúc này vô cùng kích động, ban nãy hắn bị Mã Tiểu Đào áp chế, mà lúc này cô đột nhiên phá vỡ phòng hộ tuyệt đối xuất hiện, khí thế dĩ nhiên đã áp đảo được hắn.
Mặc dù vậy, Hoàng Hà Vân cũng không dám chậm trễ, hắn đấm hai đấm vào ngực của mình, sau đó, đôi mắt hắn bỗng đỏ như máu, hắn lớn tiếng gầm lên, một cơn lốc xoáy màu đen nháy mắt quét thẳng về phía Mã Tiểu Đào.
Đây là Hồn Kỹ thứ năm của Hoàng Hà Vân, cũng là kỹ năng mạnh nhất của hăn, Hắc Ám Cụ Phong. Dưới sự trợ giúp của ba đồng đội, một kích Hắc Ám Cụ Phong này đã gần như hóa thành thực thể, nó vừa xuất hiện, không khí trên sàn đấu vì nó mà tạo nên cảm giác như muốn tan chảy. Nơi cơn lốc đi qua, để lại trên sàn đấu một khe rãnh thật sâu đồng thời cũng tạo nên một lực hút rất mạnh, tập trung vào Mã Tiểu Đào.
Sau khi sử dụng một kích này, mạch máu trong người Hoàng Hà Vân đều biến thành màu xanh tím in hằn lên da. Lúc này hắn mà còn sử dụng Hồn Kỹ nữa nhất định sẽ nổ tan xác mà chết.
Độc Cô Thượng Thiện đứng sau hắn không thể không rút tay về, đồng thời cũng tiếp nhận vị trí đứng đầu từ Hoàng Hà Vân, đội hình bốn người nháy mắt rút còn ba.
Theo như tính toán của bọn họ, một kích toàn lực của Hoàng Hà Vân tệ lắm cũng phải khiến Mã Tiểu Đào trọng thương.
Nhưng, bọn họ không ngờ, Mã Tiểu Đào nóng nảy như thế lần này lại không chọn cứng đối cứng.
Đôi cánh lửa khổng lồ của cô đột nhiên vỗ mạnh, Mã Tiểu Đào trông như bị cơn lốc xoáy cuốn lấy nhưng thật ra, cô đang tăng tốc di chuyển.
Đây là ưu thế của một người có tu vi cao, đồng thời là Hồn Đế nhưng hồn lực của Đái Thược Hành kém Mã Tiểu Đào đến năm cấp, tu vi hiện nay của cô đã là cấp 67, chỉ còn vài bước chân nữa là đến cấp bậc Hồn Thánh. Sau khi ngọn lửa của cô được nâng cấp, thực lực kia, cho dù một Hồn Thánh bình thường sử dụng Hồn Lực cũng chưa chắc có thể mạnh hơn cô lúc này.
Đôi cánh của cô đập mạnh liên tục tạo nên ảo giác cô bị hút vào cơn lốc xoáy nhưng một màn quỷ dị bỗng xuất hiện, cuối cùng mọi người cũng có thể nhìn rõ, cô không phải bị hút vào Hắc Ám Cụ Phong, mà Hắc Ám Cụ Phong bị cô hút bay đến.
Cơ thể Mã Tiểu Đào lúc này song song với mặt đất, sau đó từ chân cô phụt ra một ngọn lửa mãnh liệt. Còn Hắc Ám Cụ Phong vốn đang đến sát bên cô bỗng nhiên như chạm phải nham thạch nóng chảy, nhất thời có chút run rẩy, thể tích thoáng giảm. Mà Mã Tiểu Đào nương vào đôi Hồn Cốt dưới chân, tốc độ dĩ nhiên tăng mạnh, cả người quét thành một đường cong cắt ngang Hắc Ám Cụ Phong rồi bay thẳng về phía ba người Độc Cô Thượng Thiện.
Trên không trung, Hồn Hoàn thứ năm của cô lóe sáng, ngọn lửa Phượng Hoàng của cô đột nhiên hóa thành từng vòng sáng quấn quanh người cô, cô khẽ thét lên một tiếng chói tai, cả người lại tăng tốc, rồi biến mất trong ngọn lửa đỏ sẫm, cô đã thật sự hóa thành một con Hỏa Phượng Hoàng, tích tắc sau liền đến trước mặt Độc Cô Thượng Thiện.