Editor: Tiêu
Tôi nhặt ở bên cạnh một đống đá, trong bóng đêm, nghĩ tới sao anh ta có thể nhận ra tôi nhanh như vậy, nếu có biến, tôi sẽ dùng tảng đá này đập trước một nhát để phòng thân.
Ngọn đèn dầu lảo đào, từ từ tiến tới, dưới đáy sơn cốc chỉ có một con đường nhỏ hẹp, rất nhanh sau đó, ngọn đèn dầu liền tới trước mặt tôi.
Tôi thấy người cầm đèn, mặc áo tránh gió rách nát, người đó đi tới trước mặt tôi, hắn không thấy tôi trong bóng tối, chỉ là giống như ngừng lại thở dốc, nhìn liếc ra xung quanh.
Tiếp theo hắn ngồi xuống, để đèn lên một tảng đá cao hơn nửa người, ánh lửa chiếu sáng mặt hắn.
Trong một khắc đó, tôi có cảm giác vừa nhận ra lại vừa không nhận ra, lập tức tôi phát hiện, cả hai cảm giác đó đều đúng. Vì, tôi nhìn thấy kia là mặt mình. Người vừa tới, có dáng dấp giống tôi như đúc.
Tôi nheo mắt lại- Trương Hải Khách? Hay là-
Trên mặt hắn đầy vẻ uể oải, mê man nhìn quanh tứ phía, đây không phải Trương Hải Khách, ánh mắt của Trương Hải Khách kiên định và lợi hại hơn nhiều.
Người kia dường như không còn định tiếp tục đi nữa, bắt đầu quay ra sửa xoạn túi đeo trên lưng, trong túi hắn có một chút đồ ăn, hắn dường như đang đói.
Tay tôi hơi run lên, đầu óc trống rỗng, không biết nên phản ứng ra sao. Bỗng nhiên, người kia dường như nghe thấy cái gì, cảnh giác ngẩng đầu lên, tôi lập tức ngừng thở, lại thấy nơi hắn nhìn tới không phải phía tôi.
Hắn rõi mắt vào sâu trong thung lũng, tôi quay đầu nhìn lại, chợt thấy một chấm lửa, từ xa xa phiêu động đi tới.
Ngô Tà trước mặt tôi, dường như căng thẳng, hắn nhìn quanh một hồi, lôi ra một khẩu súng lục, sau đó không làm thêm bất kỳ động tác nào nữa.
Tôi nằm dán vào một bên tảng đá, chừng nửa giờ, bắt đầu thấy một người cầm đuốc, thận trọng bước tới đây.
Người này mặc quần áo đi rừng của người Miêu, giơ cao đuốc, lưng đeo một chiếc túi lớn, đi tới gần chỗ tôi, dường như là ngửi thấy mùi dầu hỏa quan đây, hắn liền rút ra một cái cuốc. Thấy Ngô Tà cầm đèn dầu nhìn hắn, hai người đều không chút kinh ngạc, tiếp theo, liền buông ba lô xuống.
Tóc hắn rất dài, so với tôi và người đến trước đó còn phải dài hơn. Ria mép rất lâu rồi không được cạo, hắn cầm cuốc, bổ vào bãi đá, làm thành một nơi có thể dùng để nghĩ ngơi.
Tôi nhìn mặt người thứ ba, toàn thân bất giác đổ mồ hôi lạnh, vẫn là mặt tôi.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Đầu óc tôi có chút rõ ràng, có chút lẫn lộn, không thể nào suy nghĩ được.
Vì sao không phải chỉ một mình tôi tới nơi này?
Những người kia, nhất cử nhất động của bọn họ, giống như chính tôi vậy. Lẽ nào, những người đó cùng dáng người giống tôi, cái mà Trương Hải Khách vẫn nghi hoặc là Ngô Tà ngụy trang, là có mục đích gì chư?
Tiếp theo, trong bóng tối, từng ánh lửa hiện ra, đèn đuốc bắt đầu sáng lên. Tôi sợ hãi nhận ra rằng, có rất nhiều người, đang đi tới đây.
Điên à. Tôi thầm than, nhìn nơi này đang dần sáng lên, lông tóc trên người tôi cùng dựng đứng.
Những người kia, bọn họ không hề để ý gì tới nhau, khi đi tới gần đây, đều giống như tôi, tìm một chỗ ngồi xuống, cũng không nói chuyện gì, không nhìn gì, chỉ yên lặng mà nghỉ lại. Rất nhanh sau đó, trong thung lũng ngoài cửa Thanh Đồng, ánh hỏa quang lấm tấm cộng hưởng với nhau, ánh sao bốn phía biến mất, chỉ còn lại một vùng như trong hội đèn lồng Shiva*, đèn đuốc khắp núi.
Chú thích:
Hội đèn lồng Shiva: Được bắt đầu từ ngày 10/3, hàng triệu tín đồ Hindu giáo đã đổ về ngôi đền Kathmandu của Nepal để tham dự vào lễ hội Maha Shivaratri, tưởng nhớ vị thần Shiva.
Thần Shiva là vị thần quan trọng nhất trong Hindu giáo và ngôi đền ở Kathmandu cũng là ngôi đền thiêng liêng nhất trong hệ thống các ngôi đền thờ thần Shiva.
Lễ hội năm nay thu hút lượng khách du lịch lớn hơn mọi năm, chủ yếu từ quốc gia láng giềng Ấn Độ. Truyền thuyết kể rằng, khi vợ của thần Shiva, nữ thần Parvati qua đời, Shiva đã đi đến khu rừng gần ngôi đền với một cơ thể dính đầy tro. Vì vậy, một số tín đồ đã dùng cách hành hương khổ hạnh để trông giống như vị thần của họ.
Chương trình tường thuật trực tiếp: Thanh Đồng môn mở cửa!!!!!!!!!!!!!!!
Hiện tại trước cửa Thanh Đồng đang tụ tập rất nhiều tín đồ khả nghi, theo như xác nhận ban đầu thì mới có hai tín đồ khả nghi được nhận diện, họ đều mang khuôn mặt Ngô Tà, vậy tức là đã có ba Ngô Tà. Từ một nguồn tin vỉa hè, có thể ngày mai, ngày kia tác giả sẽ để Tiểu Ca ra khỏi Thanh Đồng môn trong tâm thế của một Đường Tăng, thấy tận Ba Ngô Tà, liệu anh có thể phân biệt được đâu là thật đâu là giả, và hai Ngô Tà kia tới đây chỉ là vì hâm mộ Tiểu Ca hay còn ý đồ nào khác?