Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 76: Cường Đại Làm Người Ta Tuyệt Vọng

Tiếng chuông đã vang lên.

Trận đấu long tranh hổ đấu sắp bắt đầu.

Trên lôi đài.

Đinh Hạo nhìn đối thủ của mình, lần đầu tiên cảm nhận được áp lực nghẹt thở.

Lý Mục Vân là đối thủ mạnh nhất Đinh Hạo gặp, duy nhất.

Thiếu niên dần có danh hiệu Vua áo trắng trong Bạch Sam Trung Viện có phong thái vương giả, cho người cảm giác long hổ tùy hành, khí độ cao quý uy nghiêm. Lý Mục Vân đứng đầu Thất Nghĩa Minh danh chấn năm viện đông, tây, nam, bắc, trung, là niềm kiêu hãnh của Bạch Sam Trung Viện, cũng là hóa thân cường đại.

Ít có ai thấy Lý Mục Vân dốc sức ứng chiến.

Nhưng mọi người đều biết Lý Mục Vân rất mạnh, siêu mạnh.

Nếu Lý Mục Vân không mạnh thì sao Lương Phi Tuyết cam nguyện xếp hạng hai trong Thất Nghĩa Minh? Những huynh đệ kiệt ngạo bất thuần khác trong Thất Nghĩa Minh như Phùng Hành Quân, Trần Khải Đông, Võ si Trần Thắng, Tôn Cửu Thiên sẽ răm rắp nghe theo Lý Mục Vân, sai đâu đánh đó?

Nhiều lúc Lý Mục Vân chỉ đứng đối diện đã khiến địch thủ áp lực khó mà chống đợ.

Trong năm viện đại tái lần này Lý Mục Vân một đường đi tới đè bẹp đối thủ, thắng không có gì ngoài ý muốn, không có tranh luận.

Nhiều đệ tử ký danh Bạch Sam Trung Viện, người hâm mộ Lý Mục Vân, một số trưởng lão ngoại môn đều vững tin cho rằng năm viện đại tái lần đầu tiên trong đệ tử ký danh hoàn toàn chuẩn bị vì thiếu niên này. Năm viện đại tái là điển lễ đưa thiên tài tuyệt thế Lý Mục Vân lên ngôi số một.

Đinh Hạo rất mạnh.

Trước đó Đinh Hạo thể hiện ra nhiều điểm làm người giật mình.

Nhưng trong lòng đa số người cái mạnh của Đinh Hạo chưa đủ để uy hiếp Lý Mục Vân.

Lúc này khi Đinh Hạo đứng đối diện Lý Mục Vân, hắn cảm nhận được cảm giác của các đối thủ khi gặp gã. Cái cảm giác gần như tuyệt vọng, một người bình thường đối diện ngọn núi, con chim nhỏ trước biển rộng, không thể vượt qua, không thể bay lên.

Người nam nhân này trời sinh có một loại khí chất chỉ liếc mắt một cái đủ khiến đối thủ tuyệt vọng.

- Nếu ta là ngươi sẽ chủ động nhận thua.

Lý Mục Vân nhìn Đinh Hạo, bình tĩnh nói:

- Đừng mong chờ có may mắn gì, ngươi căn bản không phải đối thủ của ta.

Lời này thốt ra từ miệng Lý Mục Vân không khiến người thấy bị sỉ nhục hay xem thường, giống như vạch một sự thật.


Đinh Hạo mỉm cười nói:

- Không thử thì sao biết được?

Lý Mục Vân lắc đầu, nói:

- Cho ngươi một cơ hội nữa, nhận thua đi. Ta không muốn phá hủy võ đạo chi tâm của một thiên tài còn đang trưởng thành. Chúng ta chênh lệch vượt qua ngươi tưởng tượng, Đinh Hạo, ngươi chưa có tư cách khiêu chiến cùng ta.

- Vậy sao?

Đinh Hạo siết chặt kiếm rỉ sét, hỏi:

- Nếu như ngươi nói thì ai mới có tư cách khiêu chiến với ngươi?

- Trong ngũ viện có lẽ chỉ có một người hoặc không có ai.

Lý Mục Vân nhìn động tác của Đinh Hạo, lắc đầu, nói:

- Xem ra ngươi đã lựa chọn, vậy thì xuất chiêu đi. Ta nhường ngươi ba chiêu, trong vòng bao chiêu nếu ngươi khiến ta nhúc nhích một bước thì xem như ta thua.

Ăn nói thật lớn lối!

Giọng điệu quá cuồng!

Tư thế kiêu ngạo của Lý Mục Vân làm các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện chửi ầm lên.

Đinh Hạo không nói gì, kiếm rỉ sét giơ trước ngực làm thế thủ, khí thế thay đổi. Từng luồng khí lạnh lấy Đinh Hạo làm trung tâm phóng ra ngoài.

Ngay sau đó như mùa đột nhiên biến đổi.

Từng luồng khói trắng quay quanh người Đinh Hạo, trong sương khói, giọt nước ngưng kết thành bông tuyết trong suốt giống ám khí tinh xảo lại tựa tinh linh thủ hộ màu trắng chậm rãi xoay tròn quanh Đinh Hạo.

Đây là lực lượng huyền khí băng sương mạnh nhất Đinh Hạo hiện có.

Thực lực đỉnh nhị khiếu Võ Đồ cảnh.

kiếm rỉ sét khẽ rung trong tay Đinh Hạo, phát ra một chuỗi kiếm ngân.

Một giọt sương lóng lánh rực rỡ phủ lên thân kiếm.

Lúc này Đinh Hạo bùng nổ hoàn toàn lực lượng mạnh nhất của mình.


Đệ tử ký danh quanh lôi đài đá xanh mười thước toàn thân run lẩy bẩy tránh xa, vẻ mặt giật mình. Sớm nghe nói huyền khí băng sương biến dị của Đinh Hạo cựck ỳ bá đạo nhưng các đệ tử ký danh không ngờ nó bá đạo đến mức này.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Khí thế bùng nổ.

Sáu ươi hạt tuyết tinh xảo bắn ra vạch độ cong hoàn mỹ khác nhau trên không trung, xoay tròn từ bốn phương tám hướng bao phủ Lý Mục Vân.

Quanh lôi đài đá xanh vang tiếng kinh kêu.

Huyền khí băng sương biến dị ngưng kết mảnh vụn băng tuyết giống ám khí chế tạo bằng tinh cương bay đầy trời thật sự rất kinh người. Đệ tử nhị khiếu Võ Đồ cảnh bình thường gặp chiêu thức kỳ dị như vậy chắc chớp mắt đã hoảng hốt luống cuống.

Lý Mục Vân mỉm cười nói:

- Loại kỹ xảo này có lẽ có thể quấy nhiễu người khác nhưng với ta... Vô dụng.

Một vệt sáng tím xẹt qua người Lý Mục Vân.

Bông tuyết lấp lánh bay đầy trời dường như gặp nhiệt độ cực nóng, chớp mắt hòa tan bốc hơi trở thành hơi nước, biến mất trong không khí.

Vù vù vù vù vù!

Lúc này trường kiếm của Đinh Hạo đã đến.

Đinh Hạo nhảy lên cao, như một tia chớp bạc, thân thể và mặt đất gần như thành đường thẳng song song.

Trường kiếm như hồng, khí lạnh bạc theo thân thể Đinh Hạo hóa thành bão tố rồng dài. Khi Lý Mục Vân tan bông tuyết tập kích thì kiếm của Đinh Hạo cách trán gã một tấc.

Mọi thứ nắm chắc thời gian không chệch một ly, Đinh Hạo đã tính kỹ từ trước.

Nhưng vẻ mặt Lý Mục Vân không có gì là ngạc nhiên.

Lý Mục Vân vẫn mỉm cười, giơ tay, hai ngón tay nhìn chậm nhưng rất nhanh vạch tàn ảnh giữa hư không. Trong tích tắc kẹp huyền khí băng sương có thể xuyên qua tường đá hao cương dày nửa thước.

Lý Mục Vân nhẹ nhàng như bắt lấy con mèo nhỏ nghịch ngợm.

Đinh Hạo ở trên không trung, cổ tay run lên, trường kiếm không thể đâm tới nửa phần.

Công kích lại lần nữa vô hiệu!

Nhưng mắt Đinh Hạo càng sáng, không có vẻ gì là thất vọng.

Bởi vì trong khoảnh khắc huyền khí băng sương lại bùng nổ, một tầng sương bạc không thể ngăn chặn dọc theo mũi kiếm an tràn hướng ngón tay, bàn tay, cổ tay, cánh tay, bả vai Lý Mục Vân.

- Đây chính là huyền khí thuộc tính biến dị siêu đẳng thần giai của ngươi?

Lý Mục Vân cười khẽ nói:

- Chỉ có thế.

Khi Lý Mục Vân nói chuyện thì lòng bàn tay tỏa ánh sáng tím nhạt.

Không biết huyền khí tím là thuộc tính gì, không có hơi nóng, uy nhiếp trung chính hệt như Lý Mục Vân. Nhưng khi tia sáng tím chớp lóe lại giống nước sôi đổ vào tuyết chớp mắt xau đuổi sương bạc đông trên cánh tay.

Lý Mục Vân cường đại làm người ta tuyệt vọng.