Lại giống như động tác duỗi lưng bình thường.
Nhưng khi trái tim đa số người dưới lôi đài đá xanh sắp nhảy lên tới cổ thì số ít cường giả trong đệ tử ký danh như Lý Lan, Lý Mục Vân, Lữ Cuồng, Lương Phi Tuyết, Võ si Trần Thắng cảm giác tim đập chân run.
Một kiếm tùy ý cho cá thiếu niên cao thủ Lý Lan, Lý Mục Vân, Lữ Cuồng, Lương Phi Tuyết, Võ si Trần Thắng cảm giác khó tả.
Phương xa.
Đám người Quan Phi Độ đệ tử tam đại tinh anh trên đài xem lễ trong khoảnh khắc này lộ biểu tình giật mình, đứng bật dậy, cực kỳ kinh ngạc nhìn thiếu niên tuấn tú mặc áo xanh trên lôi đài đá xanh.
Trên lôi đài.
Con ngươi Tôn Cửu Thiên co rút.
Trong phút chốc sinh tử, giống mèo mù gặp chuột chết, kiếm rỉ sét của Đinh Hạo vô cùng may mắn bắt giữ một vệt sáng lạnh chân thật duy nhất trong hư chiêu ảo ảnh Du Long kiếm thức.
Bùm!
Một tiếng vật cứng va chạm không lớn không nhỏ vang lên giữa lôi đài đá xanh.
Hình ảnh kỳ dị xuất hiện.
Trông như trên lôi đài đá xanh có một ngọn núi băng khổng lồ vô hình bị Đinh Hạo, Tôn Cửu Thiên bất cẩn đánh vỡ. Trong phút chốc băng tuyết bạc bắn tung tóe, bay khắp nơi. Khí lạnh phong sương từ vị trí hai kiếm giao nhau bùng nổ, bão tố thổi bốn phía.
Lạnh lẽo!
Rét căm căm!
Đây làp hản ứng đầu tiên của mọi người quanh lôi đài đá xanh.
Dường như thời gian từ cuối mùa hè đầu mùa thu bỗng nhiên chuyển hoán đến mùa đông lạnh nhất Tuyết Châu.
Có người thậm chí kinh ngạc phát hiện lỗ mũi và miệng thở khí thành mù sương, lông mũi đông cứng.
Trên sàn lôi đài đá xanh, sương tuyết bạc điên cuồng lan tràn như dây mây trắng tinh, lấy Đinh Hạo và Tôn Cửu Thiên làm trung tâm không thể ngăn chặn tràn ra, chớp mắt bao phủ khắp lôi đài đá xanh.
Ánh mặt trời chiếu xuống, sàn lôi đài đá xanh bị băng tuyết kỳ dị pủ lên giống như một tấm gương bạc khổng lồ phản chiếu ánh sáng rực rỡ.
Trên lôi đài đá xanh còn có bông tuyết trong suốt bay quanh Đinh Hạo, tựa tinh linh trắng tuyệt đẹp bay múa.
Đối diện Đinh Hạo là một tượng băng.
Tôn Cửu Thiên bị khí lạnh phong tuyết đột nhiên bùng nổ đóng băng.
Tôn Cửu Thiên tự hào huyền khí nóng cháy không phát huy chút tác dụng nào. Khi huyền khí băng sương biến dị của Đinh Hạo ập đến trước mặt thì toàn thân Tôn Cửu Thiên đã phu một tầng băng cứng trắng toát.
Tôn Cửu Thiên vẫn giữ tư thế vung kiếm tiêu sái ưu mỹ.
Nhưng xuyên qua băng tầng thì thấy thiếu niên cường giả xếp hạng bốn Thất Nghĩa Minh, Tôn Cửu Thiên kiêu ngạo không ai bì nổi trong Bạch Sam Trung Viện biểu tình đọng lại giật mình, khủng hoảng, luống cuống, biểu tình cuối cùng trước khi thua kinh kêu.
Tôn Cửu Thiên thất bại bị đóng băng vào giờp hút này.
Đinh Hạo một kiếm đóng băng Tôn Cửu Thiên?
Rung động!
Không thể tin!
Quanh lôi đài đá xanh đầy tiếng hút ngụm khí lạnh.
Yên tĩnh thật lâu sau lôi đài đá xanh vang tiếng vỗ tay sấm dậy như núi lửa ngừng mấy ngàn năm nay bùng nổ, không khí từ giật mình yên lặng đến sôi sục chỉ trong chớp mắt.
Thậm chí các nữ đệ tử ký danh Bạch Sam Trung Viện cũng không quan tâm mặt mũi sư huynh viện của mình mặt ửng hồng cùng nữ đệ tử ký danh viện khác hét chói tai, điên cuồng kêu tên Đinh Hạo.
Đám đệ tử ký danh đến từ Thanh Sam Đông Viện như Vương Tiểu Thất, Trương Phàm đều điên rồi.
Một kiếm kia kinh diễm phong tình, phong tuyết băng sương thần dị, thân hình thon dài áo xanh sừng sững, đóng băng lôi đài và đối thủ.
Nhìn thấy chưa? Đây là sư huynh của chúng ta, Đinh Hạo sư huynh của Thanh Sam Đông Viện!
Bây giờ còn ai dám nói câu Thanh Sam Đông Viện là yếu nhất trong năm viện.
Giờ phút này, Lý Lan biểu tình cực kỳ khó xem.
Đinh Hạo phát huy vượt qua Lý Lan dự đoán.
Trong một kiếm như kinh hồng đó ẩn chứa thần vận Lý Lan không làm được.
huyền khí băng sương phong tuyết đáng sợ rung động thần kinh Lý Lan, ngạc nhiên phát hiện thực lực cá nhân của tiểu tử thấp hèn xuất thân từ khu rác thải bị gã khinh thường đã có năng lực đánh ngang với gã.
Đinh Hạo dùng cách mộng ảo bẻ gãy nghiền nát đánh bại cao thủ của Thất Nghĩa Minh, Tôn Cửu Thiên. Đinh Hạo kéo danh tiếng, uy vọng của mình trong Thanh Sam Đông Viện, thậm chí là năm viện đông, tây, nam, bắc, trung lên đến độ cao hoàn toàn mới.
Đây là đả kích trí mạng đối với kế hoạch tiếp theo của Lý Lan.
Khi các đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện hoan hô nhảy nhót thì mặt Lý Lan xanh mét mang theo hai tâm phúc Cát Âm, Trương Thiên Luân xoay người phất tay áo bỏ đi, biến mất trong đám người.
Những thiên tài thiếu niên đã vào vòng trong như Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết, Lâm Tín cũng lộ biểu tình trầm trọng.
Trận chiến này đã chứng minh Đinh Hạo không phải ngựa ô mà thật sự có bản lãnh, đối thủ cường đại tạo thành uy hiếp cho bọn họ.
Không còn ai dám xem thường tuyển thủ đến từ Thanh Sam Đông Viện.
Trọng tài giật mình qua đi lớn tiếng tuyên bố:
- Thanh Sam Đông Viện, Đinh Hạo thắng!
Tuyên bố kết quả cuối cùng khiến đám người lại hoan hô liên tục như thủy triều.
Bóng trắng chớp lóe, sáu thiếu niên khác trong Thất Nghĩa Minh, sáu thiên tài thiếu niên nhảy lên lôi đài đá xanh đi tới bên cạnh Tôn Cửu Thiên bị đóng băng.
Ngón tay thuôn dài Lương Phi Tuyết nhẹ gõ tầng băng.
Răng rắc!
Một tiếng giòn vang, từng vệt nứt như mạng nhện sinh ra, băng vụn từ trên người Tôn Cửu Thiên rớt xuống không còn một miếng.
Con ngươi Đinh Hạo co rút.
Lương Phi Tuyết danh chấn năm viện đông, tây, nam, bắc, trung quả nhiên có thực lực khó nắm bắt.
Cái gọi là ếch ngồi đáy giếng là đây. Nhìn như Lương Phi Tuyết túy ý gõ một chỉ tan rã Tôn Cửu Thiên bị đóng băng, không tổn thương thân thể chút nào thể hiện ra trình độ khống chế huyền khí hơn người một bậc, làm người ta kinh thán.
- Phụt.
Tôn Cửu Thiên phun ra búng máu đen, mặt ủ rũ.
Lý Mục Vân hơi nhíu mày, đột nhiên nhẹ vỗ hai cái lên vai Tôn Cửu Thiên.
Có thể thấy một vệt sáng tím rót vào người Tôn Cửu Thiên.
Chớp mắt mặt Tôn Cửu Thiên từ ủ rũ biến hồng hào, ngực phập phồng kịch liệt bình ổn lại. Tôn Cửu Thiên không cần ai dìu đã tự mình đứng vững, huyền khí nhanh chóng hồi phục.
- Tiểu tử, ngươi xuống tay áu độc rồi.
Lão ngũ Phùng Hành Quân của Thất Nghĩa Minh tính tình nóng nảy, thấy tứ ca Tôn Cửu Thiên bị thương không nhẹ thì trừng mắt Đinh Hạo chỉ trích.
Mấy người khác nhìn Đinh Hạo ẩn chứa đối địch.
Đinh Hạo khẽ cười, không giải thích.
Lý Mục Vân khoát tay ý bảo mấy người khác bình tĩnh.
Lý Mục Vân bước tới một bước nhìn chằm chằm giây lát, vẻ mặt bình tĩnh nói:
- Trên lôi đài, cùng thi triển sở trưởng, tử thương là không thể tránh được. Tứ đệ của ta tài nghệ không bằng người, không lời nào để nói. Nhưng ta thật lòng hy vọng trong tứ cường vòng tiếp theo có thể tự mình so tài với Đinh sư đệ.
Lý Mục Vân nói xong bảy huynh đệ nhảy xuống lôi đài, biến mất trong đám người.