Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 232: Giải thích và đội chấp pháp

- Giải thích thì...

Khuôn mặt dữ tợn của nam nhân vạm vỡ Tôn Lượng lộ biểu tình âm mưu thành công, vuốt cằm, mắt xoay tròn.

Tôn Lượng cười âm trầm nói:

- Này dễ nói, chỉ cần nàng bồi thường tổn thất năm trăm huyền tinh thạch cho ta thì bỏ qua chuyện này.

Năm trăm huyền tinh thạch?

Không khí nhốn nháo vì câu nói của Tôn Lượng biến tĩnh lặng.

Vang lên một chuỗi tiếng hút ngụm khí lạnh.

Một cây Điệp Cương kiếm bình thường mà Tôn Lượng hét giá năm trăm huyền tinh thạch bồi thường, rõ ràng là trấn lột. Dù là vũ khí bách luyện tinh cương chém sắt như chém bùn cũng không có giá năm trăm huyền tinh thạch. Đây là thu nhập hươn một năm của thương đoàn cỡ trung.

Mệt Tôn Lượng không biết ngượng nói ra miệng.

Lệnh Hồ Doanh Doanh giật mình kêu lên:

- Năm trăm huyền tinh thạch?

Tuy Lệnh Hồ Doanh Doanh đã đoán được Tôn Lượng sẽ hét giá cao nhưng cao đến mức này thì thật là mất trí rồi. Cộng hết đồ trong Thiên Thượng Nhân Gian cũng không đáng giá năm trăm huyền tinh thạch, rõ ràng Tôn Lượng muốn đuổi tận giết tuyệt.

- Như thế nào? Không bồi thường? Không bồi thường thì hôm nay lão tử đập nát tiệm lừa đảo các ngươi!

Tôn Lượng nhe răng cười, gã đến vì gây sự, không quan tâm bồi thường. Tôn Lượng chỉ cần cửa hàng.

- Ngươi...

Lệnh Hồ Doanh Doanh tức giận người run run, nghiến răng nói:

- Các ngươi... Đừng quá đáng.

Tôn Lượng độc ác cười to bảo:

- Quá đáng? Ha ha ha ha ha ha!

Tôn Lượng kiêu căng, vênh váo nói:


- Hôm nay đại gia ta quá đáng rồi nàng làm gì ta? Như thế nào? Không bồi thường đúng không? Các huynh đệ, đập cho ta!

Tôn Lượng dứt lời, một đám người du côn lao ra khỏi đám người. Ai nấy thân hình vạm vỡ, hung thần ác sát, tay cầm gậy, đại đao hùng hổ lao vào Thiên Thượng Nhân Gian, định đập phá.

Chính lúc này...

Giọng thiếu niên đầy khí thế vang lên:

- Khoan đã!

A?

Mọi người nhìn sang, thấy một thiếu niên cao khoảng một thewơcs bảy, mặc trường sam màu xanh, lưng đeo trường kiếm, mặt trắng, tóc đen, mắt hẹp dài, môi mỏng, mũi ưng hơi thở âm trầm chậm rãi đi ra từ hậu đường Thiên Thượng Nhân Gian.

- Vị bằng hữu này, sự thật như thế nào trong lòng ngươi và ta biết rõ, ta bồi thường cho ngươi một viên hạ phẩm huyền tinh thạch, chuyện này bỏ qua đi. Cái gọi là mọi chuyện chừa một đường, sau này dễ gặp mặt, cần gì làm việc tuyệt đường như vậy?

Thiếu niên mũi ưng mỉm cười bình tĩnh rất có khí chất, chậm rãi nói chuyện.

Tôn Lượng đánh giá thiếu niên mũi ưng từ trên uống dưới, khinh thường nói:

- Ngươi là cái thứ gì?

Thiếu niên mũi ưng không tức không giận, biểu tình như thường bình tĩnh nói:

- Tại hạ là một trong chủ sở hữu Thiên Thượng Nhân Gian, chỉ là một đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện bình thường.

Thanh Sam Đông Viện?

Tôn Lượng giật mình, bản năng nghĩ đến một thiếu niên không thể trêu vào.

Nhưng Tôn Lượng nhìn kỹ thiếu niên mũi ưng trước mắt, bề ngoài khác với người kia quá xa. Mặc dù khí chất có chút giống, nhưng thiếu niên mũi ưng so với người đó thì kém rất nhiều, chắc không phải cùng một người. Tôn Lượng thở phào.

Biểu tình Tôn Lượng kiêu căng nói:

- Như thế nào? Một đệ tử ký danh đê tiện cũng dám nhúng tay vào chuyện của lão tử?

Không đợi Vương Tiểu Thất nói gì Tôn Lượng đã khoát tay, mấtk iên nhẫn nói:


- Thôi thôi, mặc kệ ngươi là cái thứ gì hôm nay nếu bồi thường năm trăm huyền tinh thạch cho đại gia ta thì bỏ qua chuyện này. Nếu không, lão tử không cần biết ngươi là ai, sẽ đập nát tiệm lừa đảo này!

- Xem ra các hạ thật sự muốn dồn chueyẹn vào đường cùng? Nhưng trước khi gây chuyện hãy hỏi cho rõ ràng dù là đệ tử ký danh nhưng có vài người không phải tiểu nhân vật như ngươi ó thể truê vào.

Biểu tình trên mặt Vương Tiểu Thất chợt biến kiêu ngạo, hùng hổ nói:

- Cây Điệp Cương kiếm của ngươi vốn không phải Thiên Thượng Nhân Gian ta bán ra, nếu thật sự làm lớn chuyện thì không được bồi thường dù chỉ là một huyền tinh thạch!

Tôn Lượng thấy thiếu niên mũi ưng bỗng cứng miệng, trong lòng gã nổi lên nghi ngờ.

Nhưng Tôn Lượng ngẫm lại lai lịch Thiên Thượng Nhân Gian, mấy ngày trước gã đã phái người điều tra rõ ràng, sau lưng tuyệt đối không có thế lực lớn gì. Thiếu niên mũi ưng trước mắt qua thời gian dài mới dám đi ra chắc chỉ phô trương thanh thế. Ha ha, tưởng gã sẽ bị hù sợ sao?

- Ha ha ha ha ha ha! Lão tử nói mua ở chỗ của ngươi thì chính là tại đây!

Tôn Lượng bá đạo nhe răng nói:

- Nếu ngươi là đệ nhất kiếm Thanh Sam Đông Viện Đinh Hạo thì hom nay lão tử không nói hai lời lập tức xin lỗi rời đi. Ha ha, đáng tiếc ngươi không phải. Vậy nên lão tử khuyên ngươi hãy ngoan ngoãn bồi thường năm trăm huyền tinh thạch, nếu không thì... Hì hì, lão tử sẽ dùng nắm đấm nói đạo lý với ngươi.

Nói đến đây Tôn Lượng siết nắm tay, đã mất đi kiên nhẫn.

Vương Tiểu Thất thầm mừng rỡ nhưng không nói toạc ra, lạnh lùng cười:

- Nơi này là khu thương mại Vấn Kiếm tông, các ngươi du côn vô lại cũng dám ngang ngược như vậy, thật là không biết sống chết. Không sợ nói thật cho ngươi biết, ta đã phái người đi mới chấp pháp kiếm sĩ đội chấp pháp, chắc bọn họ sắp đến.

Vì giữ trật tự các nơi trong tông môn, đặc biệt là khu thương mại, Vấn Kiếm tông chuyên môn tuyển một số đệ tử ngoại, nội môn có thực lực khá hợp thành đội chấp pháp số lượng nhất định, giải quyết các loại mâu thuẫn trong thương nhân.

Đội chấp pháp pháp luật nghiêm ngặt, là tổ chức có quyền lực cao nhất nơi này.

Mới đầu Vương Tiểu Thất ở trong nội đường, gã xuất hiện chậm như vậy là vì kêu đội chấp pháp đến. Vương Tiểu Thất xuất thân từ thế gia thương nhân, gặp ác bá vô lại như Tôn Lượng có thế lực nhất định không thể cứng đối cứng, dùng đầu ó giải quyết mới là cách Vương Tiểu Thất thích nhất.

Nghe Vương Tiểu Thất nói, Lệnh Hồ Doanh Doanh và vài nhân viên bán hàng trong Thiên Thượng Nhân Gian thở pahò nhẹ nhõm.

Nếu đội chấp pháp đến thì chắc có thể giữ lẽ công bằng.

Ai ngờ Tôn Lượng nghe xong không sợ còn ngửa đầu cười to bảo:

- Ha ha ha ha ha ha! Đội chấp pháp? Ha ha ha ha ha ha! Tốt, tốt quá, ta cũng hy vọng đội chấp pháp mau đến...

Tôn Lượng chưa nói xong thì đám đông xôn xao.

Đám người đứng xem biểu tình sợ hãi tránh ra một con đường.

Mười mấy thanh niên mặc đồng phục giáp nhẹ đỏ rực, lưng đeo trường kiếm đỏ cùng kiểu, mặt không biểu tình đi tới, khí thếl ạnh băng âm u khiến người nghẹt thở.

Thanh niên cao gầy mặt tam giác dẫn đầu mặt đen như sắt, không biểu tình, lạnh băng.

Thanh niên cao gầy mặt tam giác cực kỳ uy nghiêm đánh giá bốn phía, lạnh lùng quát:

- Như thế nào? Không làm ăn mà dám tụ tập gây sự? Không lẽ muốn chết?