Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 198: Đừng Sợ, Ta Đến Đây

- Hai vị đệ tử tam đại dừng sợ, ta đến đây.

Đinh Hạo cười với Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao, nụ cười như mặt trời chiếu vào lòng hai thiếu nữ.

Chớp mắt khi Đinh Hạo xoay người đối diện đệ tử ký danh của Tinh Vẫn tông thì nụ cười mỉm chi hóa thành khối băng, hắn không chút che giấu sát khí.

Từ lúc Đinh Hạo vào di tích thượng cổ tông môn đến nay trên đường đi chính mắt thấy vô số võ giả lưu lạc và tán tu nhân loại bị người Tinh Vẫn tông tàn sát, thi thể chảy máu. Đinh Hạo dần bất mãn với Tinh Vẫn tông.

Nên biết rằng nhân tộc và yêu ma giằng co và còn rơi vào thế yếu, mỗi một võ giả tán tu nhân loại đều là tài phú của nhân tộc. Trên đường đi Tinh Vẫn tông giết chóc thả tay, môn phái này đúng là bại hoại trong chín môn phái.

Mới rồi mấy đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông lộ bộ mặt xấu xa càng khiến Đinh Hạo muốn giết người.

Kẻ gây họa cho nhân tộc, giết!

Kẻ khi dễ cùng tộc, giết!

Tay phải Đinh Hạo bóp hư không, ánh sáng chớp lóe, thanh kiếm rỉ sét màu đỏ xuất hiện trong tay hắn.

Đinh Hạo nhấc chân bước tới.

Đinh Hạo mang theo khí thế áp đảo khó tả thong dong đi hướng đám người thiếu niên độc nhãn long.

Một màu áo xanh cho mười mấy đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông cảm giác dãy núi xanh nguy nga ập vào mặt.

Thiếu niên độc nhãn long biến sắc mặt, cắn răng phun ra hai chữ:

- Đinh Hạo!

Các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông cùng biến sắc mặt, thấy áp lực.

Ngày hôm qua khi Vấn Kiếm tông và Thanh Bình học viện xung đột có nhiều người đứng xem, bên trong dĩ nhiên có đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông.

Bọn họ chính mắt thấy lực lượng mạnh mẽ không gì sánh bằng của Đinh Hạo đánh bại tiểu tổ tông tóc bạc của Thanh Bình học viện. Với nhiều người xem cuộc chiến đó, điều đáng sợ nhất là bọn họ nhìn ra được Đinh Hạo rất mạnh, nhưng bọn họ không thể phán đoán thực lực của hắn mạnh đến mức nào.

Bây giờ, khi bọn họ đối diện thiếu niên có gan khiêu chiến với Mục Thiên Dưỡng vẫn có cảm giác đó.

Thiếu niên giơ kiếm trước mặt bọn họ rất mạnh.

Mạnh đến mức các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông không thể đo lường.

Thiếu niên độc nhãn long thay đổi sắc mặt nhìn bốn phía, chỉ thấy một mình Đinh Hạo, không có người Vấn Kiếm tông khác đi ra thì lấy lại can đảm.


Thiếu niên độc nhãn long nhe răng thử thăm dò:

- Một mình ngươi? Dám đứng ra? Ha ha, không biết nên nói ngươi can đảm hay ngu ngốc, xem ra Vấn Kiếm tông sắp thiếu một thiếu niên.

Ai biết Đinh Hạo không thèm nhìn thiếu niên độc nhãn long.

- Bạn già, ngày hôm nay cho ngươi uống máu no nê.

Đinh Hạo cúi đầu, nhẹ búng thanh kiếm rỉ sét.

Kiếm ngân như rồng ngâm vang trong không gian u ám trống trải.

Trong khoảnh khắc Đinh Hạo ngẩng đầu lên, mắt bắn ra tia sáng lạnh sắc bén như đao lóc xương. Đinh Hạo khẽ quát, lắc người, một chuỗi tàn ảnh xanh nhạt như tên lời dây cung bắn hướng thiếu niên độc nhãn long.

Ánh sáng lạnh đến trước sau đó là kiếm ra như rồng.

Thiếu niên độc nhãn long hoảng hốt.

Đập vào mặt thiếu niên độc nhãn long là băng khí sắc bén như tia chớp công kích, hơi thở đáng sợ tựa búa sắp gõ vào đầu làm trán gã đau đớn sắp vỡ ra.

Đinh Hạo xuất hiện trước mặt thiếu niên độc nhãn long.

Tốc độ quá nhanh, như quy quái.

Trường kiếm đâm thẳng, mũi kiếm và thân kiếm thành một tuyến như sao băng trong bóng đêm.

Thiếu niên độc nhãn long vội vàng không kịp kích phát ám khí đã sẵn sàng trong bao da lộc.

Thiếu niên độc nhãn long bản năng giơ hai cánh tay che trước trán, nhún chân, huyền công bùng nổ. Thiếu niên độc nhãn long như lá cây vội vàng trượt ra sau, muốn tránh thoát công kích trời sụp đất nứt này.

Nhưng đã quá muộn.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Tiếng kim loại va vào nhau như mưa rơi trên lá cùng với một chuỗi hỏa hoa trong không gian yên tĩnh.

Là mũi kiếm của Đinh Hạo trong chớp mắt liên tục chỉ vào bao da lộc.

Bao da lộc có phủ một lớp tài kim loại mềm, cực kỳ cứng rắn cho nên mới bắn ra hỏa hoa. Đây là lý do tại sao thiếu niên độc nhãn long dùng hai tay ngăn trường kiếm của Đinh Hạo.

Nhưng thiếu niên độc nhãn long nhanh chóng hối hận thì hành động của mình.


Bởi vì hai tay thiếu niên độc nhãn long bị mũi kiếm đâm cảm giác như bị chùy công thành liên tục đập xuống, xương tay đau muốn nứt ra, sắp vỡ.

Cùng lúc đó, khí lạnh màu bạc như con giòi trên xương chân từ phía mũi kiếm va chạm lan tràn, bao phủ tầng ngoài bao da lộc. Bao tay như phủ một lớp ngân bạc, hai cánh tay, hai bàn tay thiếu niên độc nhãn long cứng ngắc.

Vốn thiếu niên độc nhãn long chủ động thụt lùi nhưng bây giờ đã mất đi sự thong dong, tiêu sái của khinh công thân pháp.

Thân hình run rẩy!

Hai chân hổng lên.

Thân hình ngửa ra sau!

Trông thiếu niên độc nhãn long giống bao cát bị quất, chật vật không chịu nổi.

Càng khiến thiếu niên độc nhãn long bay mất ba hồn bảy vía là trong trường kiếm thanh kiếm rỉ sét truyền đến lực lượng mạnh mẽ, một kiếm nhanh hơn kiếm, bá đạo hơn, mãnh liệt hơn. Chớp mắt Đinh Hạo đã đâm ra năm mươi sáu kiếm, tầng kim loại mềm giấu trong bao tay da lộc của thiếu niên độc nhãn long sắp bị đâm thủng.

Thiếu niên độc nhãn long sợ bay mất hồn vía, vừa vội vã thụt lùi vừa tức giận quát:

- Tổ cha nó còn đứng đực mặt ra đó? Cùng nhau lên đi, làm thịt tạp chủng Vấn Kiếm tông này!

Đến lúc này các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông mới phản ứng lại.

Đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông hành động.

Trong khoảnh khắc tiếng xé gió chói tai vang lên, các loại ám khí kỳ dị bao phủ Đinh Hạo.

Ngọc Giác Dao kiềm không được lên tiếng nhắc nhở:

- Đinh sư huynh cẩn thận!

Trái tim Mộ Dung Yên Chức treo cao:

- Tồi tệ!

Tuy nhiên giây sau hai thiếu nữ đệ tử ký danh của Vấn Kiếm tông yên bụng.

Bởi vì Đinh Hạo dứt khoát bỏ tủy kích thiếu niên độc nhãn long.

Đinh Hạo phát động thân pháp tự quyết mê, lắc người huyễn hóa ra mười mấy ảo ảnh, trong không khí đỏ trống trải của quỷ thành càng mơ hồ. Đinh Hạo nhanh như chớp tránh thoát ám khi như mưa to, xông hướng các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông.

Đinh Hạo như cọp vào bầy dê.

Sau đó vén màn cuộc đồ sát.

Phập!

Kiếm quang lấp lóe, một dòng suối máu phun lên cao.

Bay lên cùng suối máu là cái đầu đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông còn kinh khủng trợn to mắt.

Máu nóng phun ra từ thân hình mất đầu. Hai đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông đứng bên cạnh bị dính máu đầy mặt, máu làm mơ hồ tầm mắt. Nỗi sợ hãi chưa từng có như bàn tay tử thần bóp cổ họng hai đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông, bọn họ bản năng muốn hét to.

Nhưng cùng lúc đó, cổ họng hai đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông được một nụ hôn tử thân lạnh lẽo lấy đi khả năng nói chuyện vĩnh viễn.