Hôm nay, tôi ca ngợi những thất bại của những năm trước. Tại sao ư?
Vì lý do dưới đây:
Khi tôi lật đến những trang sử về cuộc chiến đâu của con người để làm cho thế giới chúng ta trở thành nơi tốt đẹp hơn, tôi thấy được “những thất bại” của quá khứ - những thất bại có ý nghĩa với nhân loại hơn những cái gọi là các thành công được ghi nhận trong lịch sử thế giới.
Hôm nay tôi xin ca ngợi Socrates – vì tôi nhìn thấy gương mặt thô kệch của ông lúc ông đứng ở nơi cuối cùng của đường ray được gọi là thất bại, ngước mắt nhìn lên trong những khoảnh khắc dường như vĩnh cửu, trước khi ông uống chén thuốc độc mà những kẻ hành hạ ông đã bắt ông phải uống.
Hôm nay tôi xin ca ngợi Christopher Columbus – vì tôi thấy ông, một tù nhân giữa đống dây xích, “phần thưởng” dành cho ông vì sự hy sinh của ông trong việc dong buồm đến những vùng biển chưa được biết đến trên bản đồ, để khám phá ra một lục địa vô danh và chứng minh rằng trái đất tròn.
Hôm nay tôi xin ca ngợi Thomas Paine – vì tôi nhìn thấy gương mặt của người mà người Anh tìm cách bắt giữ và giết vì là kẻ khởi xướng cuộc Cách Mạng Mỹ. Tôi thấy ông đang nằm trong một nhà tù bẩn thỉu ở Pháp, như thể ông đang bình tĩnh chờ đợi, dưới bóng của máy chém, cái chết mà ông mong đợi sẽ đến với ông vì điều ông đã làm nhân danh nhân loại.
Hôm nay tôi xin ca ngợi Martin Luther King Jr. – vì tôi thấy ông đang bị bắn hạ bởi một viên đạn của tên bắn tỉa – “phần thưởng” ông nhận được vì truyền bá tình yêu thương và hòa bình cho nhân loại.
Hôm nay tôi xin ca ngợi “người đàn ông xứ Galilee (Chúa Jesus) – vì tôi thấy gương mặt buồn bã của người khi chịu đau đớn trên thập tự giá ở Calvary, “phần thưởng” người nhận được vì sự hy sinh cho nhân loại.
Vâng, hôm nay tôi xin ca ngợi tất cả những ai là người đang và sẽ thất bại, và tất cả những anh hùng chưa được ca ngợi - những người đã thất bại cho nhân loại.
Ồ, làm một người thất bại như thế,
Để được ghi tên trong sử sách, như một người dũng cảm đối mặt với sự phê phán.
Như một người dám thất bại và đặt tính nhân văn lên trên cá nhân, nguyên tắc đạo đức lên trên lợi ích vật chất!
Những “kẻ thất bại” như thế chính là niềm hy vọng của thế giới.
Hỡi những con người bị liệt vào danh sách “những kẻ thất bại”, hãy tiến lên!
Đâu đó trong thế giới công việc sẽ luôn có chỗ cho bạn.
Không có thất bại nào được ghi lại trong biên niên sử của những con người chân thật, chỉ có những con người khiếp nhược, những người thất bại và không dám cố gắng lần nữa.
Hôm nay tôi xin ca ngợi người thất bại.
Mỗi thất bại là một bài học khiến con người phải thử nghiệm một phương pháp mới trước đây chưa bao giờ tính đến.