Vĩnh Trình ôm lấy nam nhân, làm cho nam nhân nửa tựa vào giường, nắm lấy tay nam nhân, đặt lên ngực mình: "Muốn em sao? Nếu muốn em, thì thay em cởi ra đi."
Nam nhân giúp Vĩnh Trình giải khai móc áo, hắn không nhớ rõ khi nào thì quần áo của "bà xã" lại theo kiểu của nam giới? Nam nhân trong óc hỗn loạn, hai mắt nửa khép, lung lay sắp đổ dựa vào giường, nếu có ai đó chỉ cần đẩy nhẹ hắn một cái, hắn sẽ ngã lăn xuống.
Vĩnh Trình đứng ở một bên cởi bỏ dây lưng, rồi đến quần, để nam nhân ôm lấy phân thân (1) của mình, cầm lấy tay nam nhân, chậm rãi vận động, dục vọng rất nhanh bành trướng trong tay nam nhân, thứ trào dâng sung huyết kia ở trong tay nam nhân trở nên nóng rực, Vĩnh Trình quỳ gối bên cạnh nam nhân, nhìn thấy nam nhân mở rộng hai chân, mị mị hai tròng mắt, trong mắt tràn đầy dục vọng.
Anh ôm lấy thứ ở giữa hai chân nam nhân, nhẹ nhàng thưởng thức, nam nhân phát ra tiếng thoải mái hừ nhẹ, dưới kỹ xảo khiêu khích của anh, nam nhân cũng cứng lên, anh xoay người ngồi giữa hai chân nam nhân, làm cho nam nhân gập chân lại, mọi thứ của nam nhân hết thảy đều triển lộ trước mắt anh, hai chân thon dài, màu da khỏe mạnh.... Nam nhân khẽ nghiêng đầu, đôi môi hé mở, miệng phát ra tiếng rên rỉ động lòng người.
Vĩnh Trình vuốt ve bắp đùi của nam nhân, cùng với hai mông mềm mại, khẽ nghiêng người về phía trước, bắt lấy đôi môi khẽ nhếch của nam nhân, đầu lưỡi hoạt nhập vào khoang miệng, tinh tế ʍút̼ lấy mật nước trong miệng nam nhân, thong thả quấn lấy đầu lưỡi nam nhân.
Môi hai người giao hòa, hôn môi quấn lấy nhau trở nên tình sắc lại mơ mài, hơi thở trao nhau tại chóp mũi, đó là hương vị sạch sẽ của đối phương, hơi thở nóng rực xuyên qua làn da, giống như một ngọn lửa thiêu đốt, vừa ướt át, vừa hư nhuyễn triền miên, đầu lưỡi giao hòa, hàm chứa, ɭϊếʍƈ.... Nam nhân cũng không chán ghét hôn môi thân mật như vậy, ngược lại cảm thấy thực thoải mái, bị hôn đến toàn thân như nhũn ra, dục vọng thân thể bị khơi mào mà trở nên nóng rực, dưới thế công hôn môi cao siêu của đối phương, nam nhân trầm mê, thường thường phát ra tiếng rên rỉ rất nhỏ.
Tâm Nghi khi nào thì trở nên hôn như vậy?
Nam nhân thần chí không rõ ôm cổ đối phương, thân thể để gần sát vào đối phương, cảm giác ma sát da thịt làm cho nam nhân nhợt nhạt hút không khí, đồng thời nam nhân còn chủ động hé môi, nghênh đón đầu lưỡi thấp nhuyễn của nam nhân, hai lưỡi triền miên đan vào nhau, hấp lực mạnh mẽ kia làm cho nam nhân lui không ra, chỉ có thể càng nhiệt liệt dây dưa.
Chỉ là hôn môi đã biến thành kịch liệt như thế, lưng nam nhân tựa vào đầu giường, hai chân dang rộng, ngực phập phồng không chừng, bị hôn đến ý loạn tình mê, hắn thân thủ xoa nắn bộ ngực sữa của "bà xã", lại chạm đến cơ ngực rắn chắc, ngực của "bà xã" nhỏ đi? Hơn nữa lại thành rắn chắc? Ư, thôi kệ....
Hai tay nam nhân ngượng ngùng vuốt ve bộ ngực của "vợ mình", miệng bị gắt gao bao trùm, chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ như có như không, nhìn đến tư thái liêu nhân của nam nhân này, Vĩnh Trình ly khai đôi môi nam nhân, ngón tay thon dài từ đùi nam nhân di chuyển xuống, tham nhập giữa hai chân nam nhân, đông tác rất nhẹ chen vào khe hở hẹp hòi.
Ngón tay Vĩnh Trình bị con đường hẹp hòi mà lửa nóng giáp lấy, anh lo lắng làm bị thương nam nhân, ngón tay chậm rãi ở trong thân thể vận động, lại thêm một ngón, nội vách tường nóng rực cùng thanh trí khiến Vĩnh Trình rất là vừa lòng, hắn đem nam nhân kéo xuống dưới, để nam nhân bốn phía dang rộng nằm trên giường, hai tròng mắt hẹp dài của Vĩnh Trình ẩn ẩn lóe ra tia sáng.
(1) Phân thân: dương v*t (ai cũng biết =)))