Đại Thúc Ngộ Thượng Lang

Chương 286

“ Uhm.” Nam nhân còn chưa nói xong, Thanh Dương liền vẻ mặt lười biếng ngắt lời nam nhân. Hắn rất hiểu nam nhân, biết nam nhân lúc này có thể nói mấy lời mất hứng, vì ngăn cản hành vi vờ ngớ ngẩn của nam nhân, hai tay hắn chậm rãi theo thắt lưng mềm dẻo của nam nhân trượt về phía đùi y.


Nam nhân còn muốn nói tiếp nhưng Thanh Dương lại vào lúc này hơi dùng chút sức đè ép hai chân nam nhân, làm cho dục vọng của hắn ở trong cơ thể nam nhân nhẹ nhàng nhu động trước sau. Nam nhân mất đi năng lực chống đỡ, ngã sấp vào trên người Thanh Dương……
Bốn mắt nhìn nhau.


Cảm xúc nói không nên lời lan tràn hai bên, nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc của Thanh Dương, tâm nam nhân bị đảo loạn. Chỉ nghe Thanh Dương lười biếng đối nam nhân nói một câu: “Như vậy, hôm nay liền từ anh động cũng tốt.”


Lông mi Thanh Dương dính bọt nước, lông mi dày đậm cong vút che dấu cảm xúc trong mắt hắn, hai mắt Thanh Dương u tĩnh như hồ sâu, khiến y đoán không ra……


Nam nhân muốn bịt miệng mình, y như thế nào ở lúc đề nghị loại chuyện này. Rơi vào đường cùng, nam nhân đành phải chậm rãi nâng thắt lưng lên động hai cái, nhưng động tác kia quá ɖâʍ uế, quá xấu hổ, nam nhân không có biện pháp tiếp tục nữa. Y chỉ có thể có ngậm miệng lại nhìn về phía Thanh Dương như là xin giúp đỡ.


Thanh Dương đổi tư thế, để nam nhân nằm ở thành bể. Hắn nâng chân nam nhân lên, nằm sấp ở trên người nam nhân rồi chậm rãi động eo, làm cho dục vọng không ngừng xâm nhập bí huyệt nóng ướt lại hẹp hòi của nam nhân.


Nam nhân cảm giác được vật thể lửa nóng thường xuyên ra vào trong cơ thể, dục vọng của Thanh Dương nhẹ nhàng ma sát nội vách tường mẫn cảm của y. Thanh Dương cúi đầu thưởng thức khuôn mặt ngượng ngùng đỏ ửng của nam nhân.


Theo lẽ thường mà nói, nam nhân không phải nữ nhân, hẳn là đã sớm qua cái tuổi thẹn thùng, nhưng làm tới trình độ này, vào sâu như vậy, trần trụi như vậy, ɖâʍ mỹ như vậy…… Đến cuối cùng, nam nhân vẫn sẽ đỏ mặt, vẫn sẽ ngượng ngùng, vẫn sẽ thẹn thùng.


Tiếng rên rỉ yếu ớt của nam nhân thật say lòng người, đôi mắt lười biếng của Thanh Dương hơi hơi nheo lại, đáy mắt như hồ sâu lộ ra một tia ám quang mê người. Nam nhân thở hổn hển, dục vọng của Thanh Dương càng ngày càng xâm nhập sâu bên trong y, ngay lúc nam nhân sắp rên rỉ ra tiếng, Thanh Dương hơi hơi kề sát vào môi nam nhân, tiến môi đến bên miệng nam nhân.


“Hôn hay không hôn, tự mình chọn.” bên miệng Thanh Dương ẩn chứa nụ cười nhạt tới cơ hồ nhìn không thấy, nhiệt khí thở ra từ miệng hắn làm ướt đôi môi nam nhân.
“ Đừng mà……” Đôi môi nam nhân mẫn cảm run run.


Môi Thanh Dương cách y rất gần, ngay ở bên môi y ái muội thở dốc, chỉ có điều chậm chạp chưa hôn lên. Hơi thở nhợt nhạt đảo qua đôi môi khẽ run của nam nhân, thân thể nam nhân vì kích thích mà căng chặt. Địa phương hẹp hòi đang chậm rãi buộc chặt, con đường chặt chẽ kia đem dục vọng nuốt càng sâu, càng chặt……


Hôn hay không hôn?
Hôn hay là không hôn?
Trong óc nam nhân đần độn, ȶìиɦ ɖu͙ƈ xui khiến ý thức, khiến thân thể y không nghe chỉ huy. Nam nhân tự nhiên mở đùi ra, dòng nước không ngừng đun nóng trong bể khiến làn da ngâm trong nước của nam nhân nóng đỏ lên, làn da màu mật bịt kín một tầng sắc thái ȶìиɦ ɖu͙ƈ.


Thanh Dương cử động eo, đỉnh vào thân thể nam nhân, làm cho thân thể nam nhân di động lên xuống khiến môi tự nhiên tiến lên, Thanh Dương thuận thế hôn lên môi nam nhân……
Tiếng rên rỉ yếu ớt mà nam nhân phát ra đều đang run run, môi hai người dính vào nhau, đầu lưỡi ma sát đầu lưỡi, ái muội nhẹ hôn.


Lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân —
“Ông chủ, ông chủ Lâm và ông chủ Vĩnh đến đây, hai vị ấy đều mời anh ra ngoài thương lượng chuyện khai thác khu giải trí. Tôi đã dựa theo phân phó mời họ tới thư phòng của anh, chờ ông chủ anh qua.”


Vệ sĩ cung kính trả lời, lại dẫn phát gợn sóng rung chuyển trong mắt nam nhân _ thật hiển nhiên, ông chủ Lâm và ông chủ Vĩnh trong miệng vệ sĩ, chính là Lâm Việt và Vĩnh Trình……


Thanh Dương bảo vệ sĩ ở bên ngoài chờ, thẳng đến khi hai người làm xong, Thanh Dương cũng không có sốt ruột rời đi. Hắn tựa hồ không ngại để cho Lâm Việt và Vĩnh Trình chờ thêm chút nữa.


Hắn lười biếng ôm thắt lưng nam nhân, dục vọng vẫn như trước chôn sâu ở trong cơ thể nam nhân. Hắn hôn đôi môi y, nam nhân cứ như vậy bị Thanh Dương hôn, nhưng lúc nãy Thanh Dương hỏi y có muốn tìm người tái hôn không, những lời này xác thực làm cho trong lòng nam nhân có chút không thoải mái.


Cảm giác vừa ngọt ngào vừa đau khổ ở đầu lưỡi nam nhân lan tràn……
Ảo giác hỗn loạn này thúc đẩy nam nhân tránh được nụ hôn của Thanh Dương, Thanh Dương thản nhiên nhìn chăm chú vào nam nhân biểu hiện khác thường: “Vừa rồi vẫn còn tốt, sao giờ lại như vậy?”


Giọng Thanh Dương lười biếng lại dễ nghe.


Mặt nam nhân chậm rãi dựa vào sườn mặt Thanh Dương, nam nhân chủ động kéo gần khoảng cách của nhau như vậy vẫn là lần đầu tiên. Nam nhân hơi trừng mắt rồi mới hỏi: “Trước đó cậu nói những lời này, rốt cuộc là ý gì, cậu không phải là…… Có phải nghĩ cùng tôi làm, không nghĩ cho tôi tình cảm hay không?” Giọng nam nhân rất nhỏ, y không nghĩ tới hậu quả, liền trực tiếp hỏi ra miệng như vậy.


Tâm y, thật loạn……
Thanh Dương trấn định trả lời: “Không phải.” hai mắt hắn không một chút dao động, làm cho nam nhân đoán không ra tâm tư của hắn.
“……”
“Tôi không phải ý đó.” Thanh Dương thản nhiên lặp lại.


“Cậu biết đấy, tôi sẽ không quấn quít lấy cậu, cậu cần gì phải nói những lời này.” Giọng nam nhân run rẩy, y hy vọng Thanh Dương hiểu, cũng không cần hiểu lầm y, nam nhân không muốn xin Thanh Dương cái gì cả.


“Tôi chỉ là thay Lâm Việt truyền đạt lại mà thôi. Những lời này, cũng không phải tôi hỏi anh, là Lâm Việt nhờ tôi hỏi anh.” Thanh Dương nói ra chân tướng khiến ánh mắt nam nhân bất an lắc lư.
Lâm Việt?
Lâm Việt bảo Thanh Dương tới hỏi y loại chuyện này?


“Chuyện anh muốn Lâm Việt kết hôn sinh con, Lâm Việt đều nói cho tôi biết.” Thanh Dương không muốn nói chi tiết, nhưng trên thực tế, nam nhân cũng cảm giác được Thanh Dương biết rất nhiều chuyện.


“Đúng vậy, tôi bảo cậu ấy kết hôn, cậu ấy còn trẻ, cần có một cuộc sống bình thường, đối với việc tôi không muốn tái hôn, cũng xin cậu……” Nam nhân tạm dừng một chút, “Cũng xin cậu về sau không cần hỏi lại tôi loại vấn đề này nữa……”


Thanh Dương vẻ mặt lạnh nhạt gật đầu, kỳ thật hắn cũng không muốn hỏi nam nhân mấy vấn đề như vậy, hắn thầm nghĩ tiến thêm một bước nữa xác định một chút tâm tình nam nhân, thuận đường chọc chọc nam nhân.
Thật sự không nghĩ tới nam nhân lại để ý như vậy.


Bất quá phản ứng của nam nhân làm cho Thanh Dương thật vừa lòng, ít nhất để cho hắn hiểu nam nhân kỳ thật cũng không cần đàn bà. Điều này đối với Thanh Dương mà nói, cũng đối với nam nhân mà nói, đều là chuyện tốt.
“Thanh Dương, cậu đối với tôi là cái dạng gì …… …… Cảm……?”


Thanh Dương không đợi nam nhân nói xong, liền lười biếng ngắt lời nam nhân đang ấp a ấp úng: “Là thích.”
Một chữ “thích” đã khiến cho nam nhân kinh ngạc không nhỏ, vẻ mặt y phức tạp nhìn Thanh Dương. Không biết là như thế nào, nam nhân lại một chữ cũng nói không ra, Thanh Dương nói thích y……


Nội tâm nam nhân bị chấn động, Thanh Dương chính mồm nói ‘thích y’, như vậy cũng chính là chứng minh nam nhân không có tự mình đa tình, bởi vì nam nhân không thể không thừa nhận y thích Thanh Dương.


Đợi được câu trả lời chính xác của Thanh Dương sau đó không biết là cao hứng, hay là quá mức khϊế͙p͙ sợ, qua một hồi lâu nam nhân mới nói ra lời: “Không cần nói đùa……”
Thanh Dương dùng nụ hôn đáp lại nam nhân.
Nụ hôn nhàn nhạt, lười biếng kia khiến khóe mắt nam nhân có chút ướt át…..


Sau đó Thanh Dương mới thong thả buộc lại áo tắm, chuẩn bị đi gặp hai người đang ở thư phòng chờ hắn kia, hắn ôn tồn hôn nam nhân vài cái rồi đi làm việc. Thanh Dương bảo nam nhân từ từ tắm, không cần gấp gáp, nam nhân có chút thẹn thùng gật đầu. Y biết Thanh Dương rất bận, y không muốn gây trở ngại Thanh Dương làm việc.


Nam nhân rất biết điều, y không có đi quấy rầy Thanh Dương cùng bọn họ bàn chuyện, y cũng không tiện xuất hiện ở nơi đó. Đến lúc đó Vĩnh Trình khẳng định sẽ hỏi tại sao y lại ở chỗ này, Vĩnh Trình khẳng định sẽ để ý……


Hơn nữa, Lâm Việt cũng sẽ có cái nhìn khác với y, vì tránh cho phiền toái không cần thiết này, nam nhân không có đi thư phòng mà là mặc quần áo quay lại phòng mình.
Ở ngã rẽ hành lang.


Nam nhân không lưu ý, đụng phải người đối diện đang đi đến, dưới chân nam nhân vừa trượt đụng vào tường, nam nhân ăn đau nhẹ nhàng “ah” một tiếng. Đến khi nam nhân thấy rõ đối phương, cái tay che đầu của y rõ ràng cứng đờ.


“Anh hai, sao anh lại ở trong này?” Lâm Việt mặt không chút thay đổi nhìn chằm chằm nam nhân quần áo không chỉnh, áo tắm nam nhân hỗn độn tản ra, da thịt ở ngực và đùi đều bại lộ ra ngoài.


Hai mắt Lâm Việt bình tĩnh nhìn chăm chú vào làn da lộ bên ngoài của nam nhân, nam nhân khẩn trương kéo áo lại. Bị Lâm Việt vừa vặn đụng phải, tình huống đột ngột như vậy khiến y có chút xấu hổ.
“Thật xin lỗi, không phát hiện cậu đi tới……”
Nam nhân đang giải thích.


“Vì sao nói chuyện lại không ngẩng đầu, anh cũng không làm sai gì cả.” Lâm Việt tiến lên hai bước, thay nam nhân kéo lại áo. Hắn vươn tay đẩy ra cái tay khẽ run của nam nhân, thay nam nhân cột lại đai lưng.


Nhìn bộ dáng Lâm Việt thấp đầu thay y sửa sang lại áo, trong lòng nam nhân vẫn là cao hứng, y nghi hoặc hỏi Lâm Việt: “Cậu không phải hẳn là ở thư phòng chờ Thanh Dương sao?”


“Thanh Dương bảo tôi đi lên thay anh ta lấy tư liệu, không nghĩ tới lại ở chỗ này nhìn thấy anh.” Giọng Lâm Việt vững vàng trả lời câu hỏi của nam nhân, hắn nhìn thoáng qua áo ngủ nam nhân, “Thư Diệu có biết anh ở trong này hay không?”


“Cậu ấy không biết.” Nam nhân thành thực trả lời. Nam nhân đơn giản đem chuyện mấy ngày hôm trước nói với Lâm Việt, nếu là trước đây y khẳng định không có cách nào thản nhiên như vậy, nhưng quan hệ giữa y và Lâm Việt hiện tại đã trở lại chất phác nên y vẫn quyết định nói cho em trai mình biết.


Lâm Việt nghe xong sau, trầm mặc một lát. Hắn nhìn chăm chú vào nam nhân, hai mắt bình tĩnh lại thâm sâu, trầm mặc quan sát một lúc sau, hắn mới nói với nam nhân như nhắc nhở: “Anh hai, nếu anh đã chọn Thư Diệu thì tốt nhất không cần cùng Thanh Dương thiết lập quan hệ.”
“……” Nam nhân không mở miệng.


“Nói thật ra, sao anh lại mặc thành như vậy, anh đến nơi này của Thanh Dương đã bao lâu rồi? Anh còn chuẩn bị ở trong này bao lâu?”
“……”


Lâm Việt nhận thấy được mình tựa hồ quá mức khẩn trương, hắn ngậm miệng lại, điều chỉnh cảm xúc mình. Hắn không nghĩ tới lại ở chỗ này nhìn thấy nam nhân, áo ngủ trên thân nam nhân lại hỗn độn mở rộng.  Lâm Việt hơi cau mày, nhìn thấy nam nhân quần áo không chỉnh, nội tâm hắn áp lực dục vọng, thực sự có điểm nhịn không được……


“Trả lời tôi.” Giọng nói lãnh tĩnh của Lâm Việt lộ ra uy nghiêm không cần nói cũng biết, làm cho nam nhân không thể mở không miệng trả lời:


“Không phải tôi mới vừa nói với cậu rồi sao, tôi đến đây vài ngày, đêm nay ở chỗ này của Thanh Dương. Sáng mai tôi sẽ trở về nhà, cậu không cần lo lắng cho tôi.”
Lâm Việt nhìn nam nhân, nhịn không được hỏi y: “Thanh Dương đối với anh tốt không?”
“ Có.” Nam nhân gật đầu.


Lâm Việt nhìn chằm chằm hôn ngân nhàn nhạt trước ngực nam nhân, lúc này hắn mới rõ ràng, đó là dấu vết sau hoan ái. Nhìn thấy trên thân nam nhân có ấn ký của người khác, hắn không tránh khỏi hờn giận, đáy mắt hắn nháy mắt ngưng kết ra một tầng băng sương lãnh liệt.


Nam nhân đem chuyện lúc nãy Thanh Dương hỏi y có muốn kết hôn không, từ đầu đến cuối nói lại với Lâm Việt, y cũng trả lời Lâm Việt _ y không muốn tái hôn, cũng không muốn tìm phụ nữ. Nam nhân giờ mới suy nghĩ cẩn thận, Lâm Việt là đang thử y.
Nếu y đáp ứng…


Như vậy nói lên tất cả những việc y làm với Lâm Việt đều là giả, và chỉ muốn bỏ rơi Lâm Việt mà thôi……
Nếu y không đáp ứng…
Như vậy, Lâm Việt hẳn là sẽ ngoan ngoãn nghe lời……


“Đêm nay anh cùng tôi trở về, anh ở tại chỗ này thủy chung cũng không tiện.” Lâm Việt rõ ràng tỉnh lược xưng hô đối với nam nhân, giọng điệu hắn cũng tùy theo cảm xúc biến hóa mà dần dần trở nên lạnh lùng.


“Ngày mai tôi sẽ đi……” Giọng nam nhân rất ổn định, không chút khó chịu: “Lâm Việt, tôi thừa nhận, mặc dù có thời điểm tôi thật hồ đồ, nhưng cậu đừng đem tôi trở thành ngu ngốc. Có một số việc tôi không muốn nói ra, nhưng trong lòng tôi cũng hiểu được.” Nam nhân chỉ là không muốn khiến cho mọi người đều khó xử, y lựa chọn không nói, không hỏi, không đi chõ mõm vào, thầm nghĩ khiến cho cân bằng giữa hai bên duy trì lâu một chút.


“……”
“Tôi chỉ là không giỏi biểu đạt.” Có đôi khi, nam nhân nói tới bên miệng lại nói không ra……
“……”


“Cậu bàn việc xong cũng sớm trở về đi, qua vài ngày mời vị hôn thê của cậu ra ngoài ăn cơm, tôi về phòng trước.” Nam nhân biểu hiện ra dáng mà một huynh trưởng nên có, nam nhân nói ra lời này cũng đã dùng dũng khí rất lớn.


Nam nhân hiếm khi thể hiện định lực và chủ kiến, hơn nữa dũng cảm cự tuyệt Lâm Việt, biểu hiện như vậy cũng không thể nói rõ là nam nhân tiến bộ. Chỉ là tình thế bức bách thôi, nam nhân chỉ không muốn khiến cho mình nhìn qua không có chút khí thế làm anh trai……


Lâm Việt chậm chạp không có phản đối, tựa hồ không nghĩ tới nam nhân ở lúc này bùng nổ. Nhưng khi nam nhân sắp vòng qua bên cạnh hắn, hắn bắt được vạt áo bên hông nam nhân, kéo nam nhân ấn ở trên tường.


Lâm Việt nhẫn nại cũng có giới hạn, nam nhân một lần nữa khiêu chiến điểm mấu chốt của hắn, khiến hắn thật giận. Hắn nhường nhịn lâu như vậy, kết quả là em trai ruột còn đánh không lại một tên Thanh Dương.


Cái phần huyết thống ràng buộc mà lâu dài tới nay đã khiến cho Lâm Việt kiêu ngạo, giờ khắc này trở nên cỡ nào buồn cười. Ai bảo nam nhân muốn dùng loại giọng điệu này giáo huấn hắn, lại còn ăn mặc “gợi cảm” như vậy ở trước mắt hắn lúc ẩn lúc hiện……


Ban đầu lúc nhìn thấy cái đùi bóng loáng của nam nhân như ẩn như hiện dưới lớp áo tắm, hắn liền nghĩ nam nhân đang cố ý câu dẫn hắn.
“Lâm Việt, cậu đừng xằng bậy, nơi này là nhà Thanh Dương, sao cậu có thể, ưm……” Nam nhân khẩn trương kêu tên Lâm Việt, nhưng Lâm Việt căn bản nghe không vô.


Hắn ôm sát eo nam nhân, nhẹ nhàng dùng sức lôi kéo, nam nhân liền lập tức cùng hắn thân mật dán sát nhau, thân thể hai người dán rất chặt không lưu một khe hở nào. Nam nhân còn không kịp phản ứng, tay hắn liền thuận thế luồn vào áo tắm nam nhân nhanh chóng vén vạt áo y lên, xoa cái đùi thon dài lại mềm dẻo của y.


Nam nhân cảm giác được tay Lâm Việt ở trên đùi y bá đạo hoành hành, vừa nắn, vừa niết, lại vừa một trận vỗ về chơi đùa tình sắc, nam nhân cơ hồ sắp bị hành vi đánh bất ngờ của Lâm Việt làm tức đến ngất xỉu.


Mặt Lâm Việt dán lên khuôn mặt đang nóng lên của nam nhân, hắn ôm nam nhân rất chặt khiến nam nhân sắp thở không nổi. Tay Lâm Việt qua lại vuốt ve đùi nam nhân, cùng với cái mông rắn chắc của nam nhân, nam nhân bị vuốt ve đến nỗi hai chân như nhũn ra, chỉ có thể dựa vào Lâm Việt ôm để chống đỡ thân thể, nam nhân muốn mở miệng bảo Lâm Việt không cần sờ nữa.


Nhưng là
Lâm Việt không có cho nam nhân cơ hội mở miệng, hắn trực tiếp tiến môi qua hướng tới môi nam nhân, lập tức nam nhân liền cảm giác được một cỗ hơi thở nóng rực ở bên môi y tự do, cổ nhiệt kia kích thích đôi môi nam nhân……


Lâm Việt không có hôn y mà là cố ý dừng lại ở bên môi nam nhân, thẳng đến khi nam nhân hoàn toàn thả lỏng cảnh giác sau đó hắn mới dùng sức hôn nam nhân……
Dùng đôi môi cực nóng kia gắt gao ngăn chặn đôi run run của y.


Nam nhân khẩn trương đến mức tâm cũng sắp nhảy ra ngoài, đây là nhà Thanh Dương, hơn nữa lại là trên hành lang, tùy thời đều sẽ có người đến ……