Đại Thúc Ngộ Thượng Lang

Chương 262

Lâm Mộ Thiên nhận nụ hôn của Thanh Dương, khí lực y giống như bị rút cạn, cả người đều mềm nhũn. Có lẽ vì đối phương là Thanh Dương cho nên nam nhân thả lỏng thân thể, thả lỏng cảm xúc, thả lỏng tâm tình.


Động tác Thanh Dương rất chậm, nụ hôn lười biếng lại cực giàu từ tính. Có mấy lần nam nhân đều phát ra tiếng hừ nhẹ, đầu lưỡi Thanh Dương thỉnh thoảng khiêu khích, nhẹ ngậm, ʍút̼ vào ……


Hơi thở của nam nhân ở trong nụ hôn dần dần trở nên ồ ồ, hai tay Thanh Dương theo lưng nam nhân trượt xuống eo y. Một bàn tay ôm thắt lưng nam nhân qua, một bàn tay đang chậm rãi cởi nút áo nam nhân, hắn nhẹ nhàng ôm lấy, hai người liền dán càng gần nhau.


Thanh Dương khẽ nhếch hai mắt, thưởng thức khuôn mặt vì ȶìиɦ ɖu͙ƈ mà nhuộm đẫm màu đỏ ửng của nam nhân. Hơi thở cực nóng của nam nhân cùng thân thể nóng cháy, còn có tiếng thở hơi suyễn như có như không kia, không cái nào là không khiến Thanh Dương cảm thấy tốt đẹp.


Hôn một trận sau thì Lâm Mộ Thiên mới thanh tỉnh tránh được Thanh Dương, nam nhân nghiêng đầu nhìn về phía màn hình lớn như trốn tránh, lại vừa lúc nhìn thấy cảnh Thư Diệu và A Nhạc hôn môi trên màn hình. Nam nhân cúi đầu, trong lòng càng thêm phức tạp.


Thanh Dương cũng hơi cúi đầu, da thịt màu mật ong của nam nhân dưới lớp áo như ẩn như hiện. Nhìn quần áo nam nhân bị hắn cởi ra từng chút một, đường cong thân thể nam nhân chậm rãi hiện ra ở trước mặt hắn.


Nam nhân vì khẩn trương mà ngực phập phồng, quần áo ma sát thân thể y làm cho nhũ thủ trước ngực y hơi hơi đứng thẳng, nhũ tiêm đầy đặn nhìn qua thật mê người.


Ngón tay Thanh Dương xoa nhũ tiêm nam nhân, thân thể nam nhân rõ ràng đang run rẩy. Nam nhân nắm chặt tay Thanh Dương, chậm rãi nói: “Nơi này là rạp chiếu phim, đừng như vậy……”
Nam nhân thẹn thùng.


“Thả lỏng một chút, giao cho tôi.” Thanh Dương một mặt an ủi nam nhân, một mặt lấy đầu ngón tay thong thả ma sát nhũ thủ đứng thẳng của nam nhân. Hắn cụp đầu xuống chuyên chú thưởng thức nhũ thủ mềm mại lại nảy nở của nam nhân, ngữ điệu của hắn vừa nhẹ lại vừa chậm nói: “Nơi này của anh màu sắc thật đẹp, làm cho người ta rất muốn nếm thử.”


Nam nhân bắt được tay Thanh Dương, lại ngăn không được miệng Thanh Dương. Ngay vào lúc nam nhân thất thần, Thanh Dương lười biếng cúi đầu, miễn cưỡng ngậm vào nhũ thủ hơi dựng lên ở trước ngực nam nhân.


“Thanh Dương……” Lâm Mộ Thiên đột nhiên hút không khí, y hoàn toàn thật không ngờ Thanh Dương lại làm ra hành động như vậy. Nơi này lại là rạp chiếu phim, ở địa phương xa lạ này, y bị người cởi quần áo, khuôn ngực lộ ra nhận Thanh Dương ɭϊếʍƈ hôn.


Nghe thấy tiếng nam nhân nhẹ gọi, Thanh Dương ngậm nhũ tiêm khẽ run của nam nhân thản nhiên hỏi một câu: “Cái gì?” Lập tức hắn vươn tay búng lớp áo vướng bận trước ngực của nam nhân ra, áo nam nhân tụt xuống tới cổ tay, toàn bộ vai và khuôn ngực trần trụi đều bại lộ trong không khí. Thanh Dương một ngụm ngậm vào nhũ tiêm nam nhân, một bàn tay nhẹ nhàng âu yếm một bên khác trước ngực nam nhân.


Động tác bất thình lình khiến cho nam nhân phát ra tiếng nghẹn ngào yếu ớt, Thanh Dương đẩy tay vịn ngăn cản ở giữa hai người lên. Hắn đỡ lấy thân thể hơi nghiêng của nam nhân, làm cho nam nhân tựa vào bên cạnh hắn. Hắn cúi đầu thong thả ʍút̼ nhũ tiêm bị nước bọt làm ướt của nam nhân vào.


Nam nhân cảm giác được hơi thở của Thanh Dương phun ở ngực y, hơi thở hơi nóng kia kích thích mỗi một tế bào trên thân thể nam nhân. Đầu lưỡi ướt mềm của Thanh Dương chậm rãi ma sát nhũ tiêm nở ra của y, cái loại cảm giác tê dại ngưa ngứa này làm cho nam nhân nhịn không được rên nhẹ vài tiếng. Thanh Dương nghe thấy thanh âm khó có thể khống chế của nam nhân thì đáy mắt sâu như đáy hồ kia có một tia dao động khó có thể phát hiện.


Tiếng rên đầy áp lực của nam nhân nghe vào tai hắn rất êm ái, lộ ra sự quyến rũ khó nén lại khẩn trương, thậm chí còn mang theo một tiếng e hèm ngượng ngùng, loại cảm giác này làm cho Thanh Dương cảm thấy vô hạn tốt đẹp. Hắn quen nghe tiếng thở gấp và tiếng rên rỉ quyến rũ của phụ nữ rồi, nên nói như thế nào cũng có chút chán ngấy. Phản ứng mà nam nhân cho hắn là ngây ngô, tựa như xử nữ chưa từng có kinh nghiệm, phản ứng trúc trắc cùng thân thể vì khẩn trương mà khẽ run rẩy kia của nam nhân đều khiến cho Thanh Dương đối với thân thể nam tính sinh ra một phen nhận thức mới.


Hắn cũng từng ôm qua một số đàn ông, tuy rằng tỷ lệ không nhiều lắm, nhưng ở trong ấn tượng của hắn, không có ai giống Lâm Mộ Thiên thẹn thùng như vậy, mẫn cảm như vậy, khϊế͙p͙ sợ như vậy.


Chỉ có Lâm Mộ Thiên mới ở những lúc như thế này nhắc nhở hắn nơi này là rạp chiếu phim, phản ứng của nam nhân làm cho Thanh Dương cảm thấy thật mới mẻ. Thân thể nam nhân thật sự là mẫn cảm đến không chịu được, chỉ cần ngón tay hắn nhẹ nhàng lướt qua da thịt y, nam nhân sẽ khẽ run nghiêng đầu. Mái tóc đen ngắn gọn rũ xuống, mồ hôi trên trán không che dấu được nhộn nhạo chấn động kia trong mắt nam nhân.


“Xin đừng…… Không cần hút nữa……” Lâm Mộ Thiên vươn tay đụng tới sườn mặt hoàn mỹ của Thanh Dương, khoảnh khắc đầu ngón tay chạm đến sườn mặt hơi nóng của Thanh Dương, nhũ tiêm bị người chậm rãi hút một cái thật mạnh. Nam nhân mất đi khí lực đẩy Thanh Dương, đầu ngón tay vô lực vuốt sườn mặt Thanh Dương.


Cùng lúc đó
Nam nhân cảm giác được đầu lưỡi Thanh Dương để ở trên nhũ tiêm y, đang thong thả ma sát, đè ép. Đôi môi ướt át của Thanh Dương vì ngậm nhũ tiêm nam nhân mà phát ra tiếng ʍút̼ ɖâʍ mỹ.


Thanh Dương lui lại, tự nhiên ngẩng đầu, kéo nam nhân gần lại một chút. Nam nhân vô lực tựa vào trên người hắn, tay hắn xuyên qua nách nam nhân đem nam nhân nghiêng người ôm vào trong ngực, hai tay hắn đồng thời vuốt bộ ngực rắn chắc lại mềm dẻo của nam nhân. Thân thể nam nhân bất an nhích lại gần hắn, Thanh Dương nghiêng đầu hôn khóe môi nam nhân, nam nhân có chút sững sờ.


Mà lúc này.


Tầm mắt Thanh Dương dừng ở trước ngực nam nhân, nhũ tiêm vừa rồi bị hấp qua đã dựng thẳng lên, hơn nữa có màu hồng nhuận, nhũ tiêm thoáng ướt của nam nhân tản ra ánh sáng ɖâʍ mỹ lại mê người. Lòng bàn tay hắn bao trùm bộ ngực mềm dẻo của nam nhân chậm rãi nhu lộng, cảm giác được nam nhân bất an, Thanh Dương lười biếng ngẩng đầu nhìn y.


Nam nhân vẻ mặt hơi mê loạn, đôi môi run run giống như đang chờ hắn hôn, phản ứng có chút thẹn thùng của nam nhân làm cho Thanh Dương thực vừa lòng. Điều này làm cho Thanh Dương có loại ảo giác tốt đẹp cứ như hắn là người đầu tiên của nam nhân.


“Nếu anh không thích, vậy không hút, anh thật sự vô cùng mẫn cảm.” Thanh Dương một mặt ở bên tai nam nhân nói nhỏ, một mặt lấy ngón tay xoa nhũ tiêm đỏ lên của nam nhân, nam nhân rõ ràng chôn đầu vào trong cổ Thanh Dương.


Nam nhân không thể không thừa nhận, Thanh Dương vuốt ve khiến y sinh ra cảm giác hưng phấn. Y biết Thanh Dương thích nữ giới hơn nam giới, nhưng y không rõ vì sao lúc trước Thanh Dương phải nói như vậy, mà hiện tại lại đối với y làm loại chuyện này……
“Sẽ có người đến.” Nam nhân lo lắng bị người thấy.


Thanh Dương rất bình tĩnh trấn an tâm tình khẩn trương của nam nhân: “Không có người đến.”
“Nhưng mà……”


“Không cần nhưng mà, nói cho tôi biết, đến tột cùng anh đang lo lắng cái gì?” Thanh Dương ổn định cảm xúc của nam nhân, đôi môi hơi lạnh dán lên sườn mặt nóng lên của y. Trầm mặc trong chốc lát nam nhân cũng không nói gì, Thanh Dương lại thản nhiên mở miệng: “ Không cần bởi vậy mà cảm thấy khuất nhục, anh hẳn là hiểu được, tôi cũng không phải đang đùa giỡn anh.”


Nam nhân sửng sốt, lúc này y căn bản không có dũng khí nhìn Thanh Dương. Thanh Dương thế nhưng biết y suy nghĩ cái gì, ngay tại thời điểm nam nhân sững sờ, Thanh Dương dứt khoát ngăn chặn đôi môi nam nhân.
Giây tiếp theo……


Nam nhân rõ ràng cảm giác được đầu lưỡi ướt mềm kia xâm nhập, quấy đầu lưỡi y, rồi chậm rãi quấn lên đầu lưỡi y, miễn cưỡng ma sát đầu lưỡi nam nhân, trằn trọc hôn đôi môi vì khoái cảm mà run run của nam nhân. Hai tay nam nhân tự nhiên đặt ở trên đùi Thanh Dương, đối mặt nụ hôn chăm chú của Thanh Dương nam nhân giống như bị rút hết khí lực toàn thân, ánh mắt y bắt đầu trở nên mê ly.


Bộ phim này, nam nhân căn bản xem không vào, dưới âu yếm không ngừng của Thanh Dương, dục vọng của nam nhân đã sớm đứng thẳng, bụng dưới cực nóng cùng kích thích khó nhịn làm cho nam nhân khó có thể mở miệng. Dục vọng của y cứ như vậy bị Thanh Dương trêu chọc, ngay cả hơi thở cũng rõ ràng trở nên nóng rực mà hỗn loạn.


Cũng không phải đang đùa giỡn y?
Vậy đây là đang làm gì? Yêu thương y? Hay là giống đối với người yêu âu yếm y?


Nhưng là, ai lại ở rạp chiếu phim này đối với người mình thích làm chuyện như vậy. Ngoại trừ “đùa bỡn” ra nam nhân không thể nghĩ ra từ nào đúng hơn để hình dung tình cảnh giờ phút này.


Nam nhân rũ mắt xuống, mí mắt không lấn át được thương cảm trong đôi mắt. Nhìn thấy ngón tay Thanh Dương nắm nhũ tiêm y, ngón tay nắm bắt qua lại ma sát, còn không quên lấy ngón tay nâng lên quầng ɖú y chậm rãi nhu nắn. Trong mắt Thanh Dương lộ ra hơi thở lười biếng mê người, hắn miễn cưỡng ngậm vào đôi môi nam nhân, nụ hôn không chút hoang mang của hắn khiến y không thể đuổi kịp tiết tấu. Tiết tấu cực kỳ thong thả này làm cho nam nhân cảm thấy đậm vị ȶìиɦ ɖu͙ƈ.


Dù Thanh Dương cùng y hôn môi, cùng y làʍ ȶìиɦ, cùng y bảo trì quan hệ trước kia, Thanh Dương cũng sẽ không nói thích y. Nếu Thanh Dương thật sự thích y, như vậy lúc đó sẽ không sẽ nói ra lời như vậy.


Nhưng đối mặt Thanh Dương hôn môi, nam nhân vẫn không có cách nào cự tuyệt. Nam nhân cũng không biết bộ dạng quần áo cởi một nửa của mình giờ phút này thật ɖâʍ loạn, nhưng lại tràn ngập mê hoặc.


Giữa môi hai người phát ra tiếng ʍút̼ vào “chậc chậc” ái muội, hai cái tay vuốt ve trước ngực nam nhân của Thanh Dương bắt đầu dời đi phương hướng: một bàn tay ôm eo nam nhân, ở nơi mẫn cảm trên eo nam nhân chậm rãi vuốt ve, dẫn tới hai tay nam nhân phát run; mà một bàn tay khác của hắn thì đang cởi thắt lưng nam nhân ra.


Nghe được tiếng ấn nút kim loại văng ra cùng tiếng thắt lưng bị kéo, nam nhân cảm giác được bên hông bị buông lỏng. Thắt lưng bị rút, phéc-mơ-tuya bị kéo ra, nam nhân cảm giác được tay Thanh Dương kéo biên qυầи ɭót y, một bàn tay trắng nõn luồn vào trong quần y, xoa dục vọng nóng bỏng đã sớm đứng thẳng giữa háng nam nhân.


Đụng đến dục vọng đã cứng rắn của nam nhân, khóe miệng Thanh Dương tràn ra vài ý cười yếu ớt khó có thể phát hiện. Hắn hôn nam nhân vô lực thật lâu, nam nhân cũng dịu ngoan nhận nụ hôn ướt át của hắn.


Nhận thấy được nam nhân như có như không đáp lại, lông mi Thanh Dương đang nhẹ nhàng run run, phản ứng của nam nhân khiến cho hắn kinh hỉ ôm sát thắt lưng y. Nhưng khi nam nhân cảm giác được tay Thanh Dương cầm lấy dục vọng của y bắt đầu cử động, y lại nghiêng đầu tránh được nụ hôn của Thanh Dương, đồng thời cũng vươn tay giữ chặt tay Thanh Dương.


Nam nhân còn chưa từ trong hơi thở mê loạn thoát ra, y hơi thở gấp gáp, nhìn về phía Thanh Dương: “Thanh Dương……” Nam nhân ôn nhu kêu tên của hắn, hắn bất động thanh sắc nhìn chằm chằm nam nhân.
Hắn không vội, hắn không hy vọng nam nhân khổ sở, cũng không hy vọng nam nhân vì chấn kinh mà cự tuyệt hắn.


Thanh Dương “ừ” một tiếng, xem như hưởng ứng nam nhân nhẹ gọi, giọng hắn nhẹ nhàng gợi cảm nói không nên lời. Vô luận là lúc nào, Thanh Dương cũng luôn có thể bình tĩnh đối mặt, cho dù là tại loại thời điểm này cũng không ngoại lệ.


“Lúc đó vì sao cậu phải nói như vậy, cậu rõ ràng biết tôi không phải ý tứ kia, khi đó cậu đối với tôi rất tốt, tôi là vì cảm kích cậu, xem cậu như bạn bè, mới đối với cậu tốt như vậy……” Nam nhân đang hỏi chuyện của nhiều năm về trước. Thanh Dương cũng biết nam nhân đang hỏi cái gì, hắn lẳng lặng nghe nam nhân nói cả một đống lớn.


Nhiều năm trôi qua như vậy, thì ra nam nhân vẫn còn nhớ rõ……


Đôi mắt u tĩnh của Thanh Dương không hề gợn sóng, bình tĩnh có chút đáng sợ, nhưng không khó nhìn ra trong đó ẩn chứa nhu hoà. Thanh Dương chăm chú nhìn nam nhân trong chốc lát, hắn thủy chung đều không có nói gì, bởi vì hiện tại đã không cần phải giải thích nữa. Những chuyện này đều đã qua rồi, hiện tại mới là quan trọng nhất.


Không nhận được câu trả lời của Thanh Dương, nam nhân thật sốt ruột, y đã biết sẽ như vậy, Thanh Dương nhất định chỉ có lệ với y.


Bàng hoàng, do dự thật lâu, nam nhân mới cố lấy tất cả dũng khí, đứt quãng hỏi ra lời trong lòng: “Thanh Dương…… Cậu…… Cậu rốt cuộc…… Rốt cuộc có hay không…… Có từng thích tôi hay không?”


Trong hai mắt u tĩnh mà trầm tĩnh mê người của Thanh Dương nổi lên dao động rất nhỏ, lòng bàn tay hơi lạnh của hắn thong thả bao lấy dục vọng cực nóng giữa háng nam nhân……
Bị Thanh Dương nắm ở trong tay như vậy, nam nhân nhợt nhạt bật một hơi.


Không có được câu trả lời của Thanh Dương, nam nhân run run tiếp tục truy vấn: “Xin cậu…… Xin cậu nhất định phải trả lời tôi……” Nam nhân vẫn duy trì lễ phép hỏi Thanh Dương, tuy rằng lo lắng, tuy rằng sợ hãi, nhưng giờ khắc này y vẫn rất muốn biết……


Y chăm chú nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc của Thanh Dương, mỗi lần y nói một chữ, đôi môi y đều có thể đụng tới đôi môi mềm mại của Thanh Dương, hơi thở cực nóng của y phun ở giữa môi hai người.
Tim y đập rất nhanh, cùng đợi Thanh Dương trả lời……