Dị vật xâm nhập khiến cho miệng huyệt nam nhân co rút thật chặt, ngón tay Thư Diệu và Nhiên Nghị bị bí huyệt nam nhân nuốt càng thêm sâu. Nội vách tường nóng ướt của nam nhân thật trơn, thật mềm mại. Sau một lúc ngắn ngủi tạm dừng, ngón tay Nhiên Nghị bắt đầu chuyển động, ngón tay được dịch trong cơ thể nam nhân bôi trơn, ở bí huyệt nam nhân ra ra vào vào. Ngón tay Thư Diệu lại dừng lại trong cơ thể của nam nhân, nhẹ nhàng chạm đến nội vách tường của y, động tác cũng không vội vã. Chờ nam nhân hoàn toàn thích ứng sau ngón tay hắn mới bắt đầu chậm rãi cử động.
Ngón tay hai người ở trong bí huyệt nam nhân co rúm, khi thì chuyển động, khi thì chạm đến nội vách tường mẫn cảm bóng loáng lại mềm mại chết người kia, cái chân nam nhân đang khoát lên người Nhiên Nghị đang run rẩy.
Kẹp chặt như vậy……
Nhiên Nghị đổ mồ hôi, hai ngón tay chen vào, nam nhân không thoải mái lộn xộn bị Nhiên Nghị ấn lại.
Cảm giác được thân thể nam nhân có chút căng thẳng, Thư Diệu ngậm vành tai nam nhân, đầu lưỡi trượt vào trong tai nam nhân. Đôi môi ôn nhu ngậm vào lỗ tai đang nóng lên của nam nhân, ôn nhu nhắc nhở y: “Mộ Thiên, anh có thể nghe được tôi nói đi, mau thả lỏng, bằng không sẽ làm anh bị thương.”
Nam nhân không có thả lỏng, ba ngón tay chen vào trong cơ thể nam nhân có vẻ rất là chật chội, hơn nữa thân thể nam nhân bài xích nên tiến vào có chút khó khăn, nếu cường ngạnh làm bậy, nam nhân khẳng định sẽ bị thương.
“Không cần sợ, tôi là Thư Diệu, tôi sẽ không thương tổn anh.” Thư Diệu ôn nhu an ủi nam nhân mê man, hắn biết nam nhân có thể nghe thấy, quả nhiên không quá lâu sau thân thể nam nhân rõ ràng thả lỏng.
Nhiên Nghị không rên một tiếng rút dây lưng, không chút nào che dấu cởi qυầи ɭót ra, bắt nam nhân cầm dục vọng sớm đứng thẳng của hắn. Dục vọng nóng cháy cùng lòng bàn tay nóng bỏng va chạm, Nhiên Nghị thiếu chút nữa nhịn không được thích đến hét lên. Nhưng nhìn thấy nam nhân một bộ muốn chết không sống, hắn lại muốn quất mấy bạt tai đem nam nhân quất tỉnh (=..= ăn quả nhớ kẻ trồng cây nha ca), nhưng bận tâm tới Thư Diệu ở bên cạnh, hắn không thể thực thi ác tâm của hắn, chỉ có thể chen ngón tay vào trong cơ thể nam nhân, đùa bỡn nội vách tường ướt át của y.
“Đúng, cứ như vậy, không phải sợ, tôi là Thư Diệu, tôi sẽ không thương tổn anh, anh phải tin tưởng tôi.” Thư Diệu một bên nhẹ giọng dụ dỗ nam nhân, làm cho nam nhân thả lỏng, hắn một bên lại thêm vào một ngón tay……
Bốn ngón tay nhồi vào hậu huyệt của nam nhân, nam nhân bất an lui về phía sau, lưng nam nhân gắt gao dán ngực Thư Diệu. Thư Diệu cúi đầu, ôn nhu ʍút̼ vào vành tai nam nhân, ngậm vật mềm mại kia ở trong miệng, dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng ma sát. Bị khoang miệng ấm áp bao vây, nam nhân thả lỏng, thân thể nam nhân mềm nhũn, đầu của y lõm sâu vào gối đầu mềm mại _ cái loại cảm giác vô lực lại ủ rũ tan rã này bao phủ nam nhân.
Không mở mắt ra được, không thể phát ra khí lực, lại có thể nghe thấy, cảm giác được bốn ngón tay trong thân thể kia càng lúc càng nhanh hơn. Tiếng nước “Phốc chi” theo cử động của ngón tay hai người càng trở nên rõ ràng, càng phát ra vang dội, ɖâʍ loạn.
Một bàn tay Nhiên Nghị khống chế tay nam nhân, làm cho bàn tay nóng bóng của nam nhân cầm dục vọng của hắn, chậm rãi hoạt động. Mà tay kia của hắn thì không quên “chiếu cố” bí huyệt hẹp hòi của nam nhân, cùng ngón tay Thư Diệu xâm nhập điểm bí ẩn kia.
Nóng quá……
Nóng đến thật thoải mái, thật mất hồn……
Thẳng đến khi bí huyệt nam nhân hoàn toàn thả lỏng thì hai người mới ăn ý rút ngón tay ra. Thư Diệu đỡ lấy thắt lưng nam nhân, dục vọng bành trướng giữa háng, ở một giây quần bị cởi xuống thì bắn ra ngoài. Vật thể cứng rắn để ở giữa hai chân nam nhân, hắn không nghĩ đợi nữa, đỡ lấy dục vọng của mình trực tiếp để vào trong con đường bị khai thác qua của nam nhân.
Nháy mắt khi bị tiến vào, nam nhân hơi nhíu mày, biểu tình mê mang trên mặt cũng có một tia kinh hoảng, lại mang theo một chút thẹn thùng. Nam nhân đột nhiên lộ ra biểu tình như vậy làm cho ánh mắt Nhiên Nghị ở trên mặt hắn ngừng vài giây, ngay cả Thư Diệu cũng không biết Nhiên Nghị hiện tại đang nghĩ cái gì.
Thư Diệu liếc mắt nhìn Nhiên Nghị một cái, liền giữ chặt thắt lưng nam nhân, đem dục vọng của mình đẩy vào chỗ sâu nhất trong cơ thể y. Trong con đường hẹp hòi phát ra khoái cảm tuyệt vời, nóng rực lại hít thở không thông, thật thoải mái, thật chặt chẽ.
Tư vị mất hồn kia khiến Thư Diệu cũng nhịn không được hút khí, hắn nhả vành tai nam nhân ra, đầu lưỡi trượt đến sau gáy y……
Lấy này là đồng thời.
Ngón tay Nhiên Nghị chen vào nơi gắn kết giữa hai người, sau một hồi cố gắng khai thác, mới bỏ cái tay nam nhân đang phủ lên dục vọng của hắn ra, thuận thế nâng đùi nam nhân lên, đem vật thể bành trướng đang vận sức chờ phát động dưới thân mình kia trượt vào nơi gắn kết thân mật của hai người. Theo dịch trơn trong cơ thể nam nhân, cùng chất lỏng phân bố ở phía trước của Nhiên Nghị, hắn dùng sức xỏ xuyên qua thân thể nam nhân.
Hạ thân nam nhân bị hai dục vọng tráng kiện chèn ép vừa đầy vừa trướng, lại có chút ngứa, nam nhân đầu đầy mồ hôi thở hổn hển, cảm giác thân thể bành trướng không có biến mất. Luật động một nhanh một chậm trong người đang tiến hành, động tác Thư Diệu rất ôn nhu, mà động tác Nhiên Nghị lại có vẻ dồn dập, thậm chí là có điểm gấp gáp (=.,= đói sắp xỉu rồi), nhưng Nhiên Nghị cũng không thể không thừa nhận chính mình rất mê thân thể nam nhân.
Khối thân thể này quá tuyệt vời, nếu thật sự là dùng để làʍ ȶìиɦ, kia quả thực là cực phẩm. Nhưng mỗi khi Nhiên Nghị nghĩ tới nam nhân tự tung tự tác, trong mắt hắn liền tràn ngập khinh bỉ cùng khinh thường, căn bản không đem nam nhân để vào mắt. Hắn liên tục ở bên tai cảnh cáo nam nhân, này cũng là chỗ hắn ghét nhất ở nam nhân.
Lần này hai người đều không có sốt ruột vì trong cơ thể của nam nhân, động hay không động đều rất thích, cho dù cứ như vậy im lặng dừng ở trong thân thể nam nhân, xúc cảm nóng ướt tuyệt vời kia cũng sẽ làm cho “ tính” trí của hai người bừng bừng phấn chấn. Đợi nam nhân hoàn toàn thích ứng sau hai người mới một trước một sau kẹp lấy nam nhân, giữ chặt thân thể y rồi bắt đầu tiến công, cướp đoạt, đòi lấy thân thể nam nhân. Bốn bàn tay to lớn vuốt ve mỗi một tấc trên thân thể nam nhân.
Cảm giác được tiết tấu mạnh mẽ kia, nam nhân nhíu chặt mày, đôi môi run nhè nhẹ, khi có khi không phun ra tiếng rên rỉ. Dục vọng của Thư Diệu ma sát mỗi điểm mẫn cảm trong cơ thể y, khiêu khích từng điểm mẫn cảm có thể khiến nam nhân cũng trở nên phối hợp. Mỗi một lần va chạm vào trong cơ thể nam nhân, bí huyệt nam nhân đều sẽ theo bản năng co rút một cái.
Thật biết kẹp!
Tần suất ra vào thân thể nam nhân của Nhiên Nghị rất nhanh, cùng tần suất ôn nhu của Thư Diệu hình thành đối lập mãnh liệt. Hai người cất chứa cùng một không gian, tiết tấu cũng hoàn toàn bất đồng, nhưng này lại không ảnh hưởng gì với nhau. Hai người một nhanh một chậm “yêu thương” nam nhân, Nhiên Nghị chỉ cần rút ra, Thư Diệu liền xâm nhập; đồng dạng nếu Thư Diệu rời khỏi, Nhiên Nghị sẽ dùng lực đỉnh vào.
Tình ái không gián đoạn, thường xuyên này làm cho người ta không thể thừa nhận. Khoái cảm hít thở không thông kia lan khắp tấm lưng mệt mỏi của nam nhân, bắt đầu từ lưng, khuếch tán khắp cơ thể……
Lâm Mộ Thiên dưới tình huống này không có biện pháp nói, cảm giác mãnh liệt kia lại kích thích thúc đẩy tim y run rẩy, thân thể bị bày ra các loại tư thế, tiến vào cũng càng mãnh liệt. Dục vọng của Thư Diệu và Nhiên Nghị đồng thời chiếm đầy thân thể y, lửa nóng cứng rắn đẩy vào thật sâu, đỉnh khoái cảm nhiều lần bị ma sát, tần suất đong đưa qua lại kéo theo nhiệt dịch nhỏ xuống trên chăn nệm.
Hơi thở nam nhân đang run rẩy, địa phương nuốt dục vọng tráng kiện của hai người lúc này bị tiến vào, bị trướng đầy, giữa mông nam nhân ngậm cự trụ của hai người. Từ địa phương gắn kết của ba người có chất lỏng trắng đục nhỏ xuống, giữa mông nam nhân bị nhồi, nhìn qua phi thường mê người.
Hai người bế nam nhân lên đổi một tư thế khác, Thư Diệu ngồi ở trên giường, dựa lưng vào đầu giường, nam nhân toàn thân vô lực như nhũn ra liền ngồi đưa lưng về phía hắn. Dục vọng của Thư Diệu còn chôn sâu trong con đường chặt chẽ của nam nhân.
Nhiên Nghị cảm thấy tư thế này quả không tồi, hắn quỳ gối giữa hai chân nam nhân, nhìn Thư Diệu tách hai chân nam nhân ra, làm cho nơi tương liên của bọn họ hoàn toàn rơi vào trong mắt hắn. Bí huyệt nam nhân vì xâm nhập của Thư Diệu mà co rút lại, nhìn qua như là chủ động “nuốt” vào dục vọng của Thư Diệu. Nhiên Nghị như thế nào chịu được kích thích này, hai tay hắn giữ chặt hai chân nam nhân, làm cho thân thể nam nhân lơ lửng, bộ vị riêng tư của nam nhân càng thêm loã lồ ở trước mặt hắn.
Huyệt khẩu có chút đỏ lên kia màu sắc không tồi, Nhiên Nghị dùng ngón tay chạm thân thể nam nhân mấy cái, xác định thông suốt sau mới đặt dục vọng ở giữa mông nam nhân “Phốc chi” một tiếng trượt vào thân thể y. Nam nhân vô lực rên rỉ vài tiếng, dục vọng đứng lên ngay trước đang đáng thương “khóc” ra. Nam nhân nửa hôn mê bị làm đến chỉ còn lại có tiếng thở dốc áp lực cùng tiếng rên rỉ mỏng manh, Nhiên Nghị vừa lòng nở nụ cười, trong mắt đắc ý không ít. Hắn nâng chân nam nhân lên, tăng tốc thẳng tiến bên trong người y.
Mỗi một lần hắn tiến vào, mỗi một lần hắn rời khỏi, đều kích thích thân thể nam nhân, mà Thư Diệu ôn nhu tiến hành theo phương thức làʍ ȶìиɦ chất lượng, làm cho nam nhân phát ra tiếng hừ nhẹ áp lực. Hai người tần suất luân phiên, không ngừng phá vỡ khoái cảm nam nhân.
Thế công nóng bỏng như “sandwich” này làm cho khoái cảm của nam nhân không ngừng kéo lên. Động tác Nhiên Nghị thực tùy ý, hắn giữ hai chân nam nhân, theo đó là một trận co rút mãnh liệt lại vội vã. Thư Diệu lại thích vỗ về song mông nam nhân, cũng làm cho bí huyệt nam nhân ngậm chặt dục vọng của hắn. Hắn đỡ thắt lưng nam nhân chậm rãi lay động, khiến cho lửa nóng cứng rắn kia dựng ở trong cơ thể nam nhân thuận thế vẽ vòng.
Nam nhân chỉ cảm thấy da đầu đều run lên, vật thể lửa nóng trong cơ thể không hề ngừng nghỉ, tần suất ra vào quá nhanh khiến nam nhân không theo kịp tiết tấu, nam nhân chỉ cảm thấy ngay cả hô hấp của mình đều sắp ngừng!
Mãnh liệt như vậy, gấp gáp như vậy, dùng sức như vậy!
Chưa đầy nửa giờ, trên thân nam nhân liền lấp kín mồ hôi, chăn đã sớm bị đá xuống đất, thân thể trần trụi của nam nhân bị hai người ôm đến ôm đi. Không phải Thư Diệu đem nam nhân ngăn chặn trên giường tiến vào thì chính là Nhiên Nghị làm cho nam nhân tựa vào trên giường tiến vào. Bằng không thì hai người cùng nhau đem nam nhân kẹp ở bên trong, địa phương mềm dẻo chặt chẽ của nam nhân đồng thời tiếp nhận hai người.
Ngậm rất sâu, rất sâu, khoái cảm từng đợt từng đợt truyền đến, không riêng gì nam nhân, ngay cả Thư Diệu và Nhiên Nghị cũng đều nóng đến đổ mồ hôi. Mồ hôi của hai người nhỏ xuống trên người nam nhân, giống như muốn tổn thương da thịt y. Không biết qua bao lâu, động tác hai người vẫn chưa ngừng, nam nhân bị hai người loay hoay, lại đổi tư thế khác, nhận hai người tiến vào.
Thư Diệu rất chiếu cố cảm xúc của nam nhân, thỉnh thoảng sẽ ở bên tai nam nhân an ủi vài câu, trấn an cảm xúc y, khiến cho trận tình ái này càng diễn ra thuận lợi hơn.
Tiếng rên rỉ của nam nhân hơi run run, suy yếu, không biết là khó chịu hay là thoải mái……
Nhiên Nghị hơi thở không xong, giọng nói ở bên tai nam nhân vang lên: “Đại thúc, thoải mái không?” Giọng hắn rất thấp, tràn ngập từ tính, ẩn chứa mị lực làm người ta tâm thần nhộn nhạo.