Đại Thúc Ngộ Thượng Lang

Chương 140: H

Trong mộng giống như có Thư Diệu và cũng có Lâm Việt, y bị kẹp ở giữa hai người, nhận hai người xâm nhập. Cái loại cảm giác này rất rõ ràng, giống như thật. Lâm Việt từ phía sau ôm y, Thư Diệu thì từ phía trước nắm lấy y, đồng thời nhận dục vọng của hai người. Hai người đều rất cẩn thận đỡ thân thể y, lúc tiến vào đều coi như ôn nhu.


Ở trong mộng y thế nhưng cũng có khoái cảm, y mơ hồ cảm giác mình giống như cưỡi lên trên người Thư Diệu. Lâm Việt vẫn ôm lưng y, tình huống có chút hỗn loạn, thần trí y mê man, trí nhớ có chút mơ hồ, hình như còn rên rỉ ……


Trong trí nhớ tựa hồ bị hôn, bị vuốt ve, bị tiến vào, trong mộng cũng không biết thay đổi bao nhiêu tư thế. Y hình như còn mở đùi ra khóa ngồi ở trên người Thư Diệu, bị Thư Diệu hôn sâu và vuốt ve. Sau hình như Lâm Việt ôm y qua, đặt y ở trên đùi từ trên xuống dưới tiến vào thân thể y, cường lực ma sát làm cho y vô lực lắc đầu, trong cổ họng phát ra tiếng rên rỉ khó có thể khắc chế.


“Mộ Thiên, anh quá tuyệt vời, vừa nóng, vừa mềm lại vừa chặt …..”
“Anh hai, anh là của em, anh toàn bộ đều là của em…..”


Thư Diệu và Lâm Việt tựa hồ còn không ngừng ở bên tai y nói nhỏ, lỗ tai bị ngậm vào, tiếng thở dốc quanh quẩn bên tai, miệng rên rỉ cũng đồng thời bị nụ hôn sâu ngăn chặn. Hô hấp nóng rực cùng dục vọng nóng cháy không ngừng cắn nuốt ý thức y. Cái loại khoái cảm từ ngón chân lan truyền đến não này làm cho y chỉ có thể từ trong xoang mũi phát ra tiếng hừ nhẹ mất hồn.


Có người đang không ngừng vuốt ve thân thể y, hôn môi y, triền miên ʍút̼ vào đầu lưỡi y, đồng thời còn bị người nâng chân lên tiến vào. Cảm giác ma sát ra ra vào vào kia làm cho ngón chân y đều căng thẳng, lưng một trận tê dại, khiến cho lòng người ngứa ngáy. Xúc cảm kia rất rõ ràng nhưng ý thức cũng thật mơ hồ.


***
Ngày hôm sau, lúc nam nhân tỉnh lại, phát hiện vẫn là Thư Diệu ôm mình, Lâm Việt không có ở trong phòng. Nam nhân giật giật thân liền phát hiện toàn thân bủn rủn vô lực. (đấy, thấy chưa:v bọn này chuyên gia kê đơn mà >”<)


Lúc này, Thư Diệu chậm rãi mở to mắt, đôi mắt ôn nhu mỉm cười nhìn chăm chú vào hai má phiếm hồng của nam nhân.
“Ngày…… Ngày hôm qua……” Nam nhân ấp a ấp úng hỏi, “Tối qua có phải hay không……”


Thư Diệu cũng không trả lời y mà thản nhiên đứng dậy mặc quần áo rồi ôm nam nhân đến phòng tắm. Hai người cùng nhau tắm rửa, hai chân nam nhân như nhũn ra ngồi ở trong bồn tắm lớn, do dự mà duỗi tay sờ về phái bí huyệt mình.
Phát hiện nơi đó hình như hơi thũng……


Thư Diệu đứng ở bên cạnh cởi quần áo, vừa mới chuyển qua liền thấy một màn như vậy, quả thực có thể dùng từ hương diễm để hình dung. Hắn hai ba phát liền cởi sạch quần áo (=.,=), nhảy vào trong bồn tắm siêu lớn, một tay ôm bả vai nam nhân, một tay nhẹ nhàng khoát lên bên cạnh ao. Hắn nghiêng đầu nhìn nam nhân, tóc đen dày của hắn lây dính bọt nước tinh tế, dưới ánh đèn lóe ra ánh sáng động lòng người.


“ Anh làm sao vậy, không vui sao?” Hắn quan sát biểu tình nam nhân. Diện mạo nam nhân không tính khó coi, nhưng cũng không thể gọi là tuấn tú mà nhiều lắm chỉ là tạm được. Nếu không có mấy cái hóa trang này thì cũng chỉ có thể nói là bình thường, nhưng tính cách nam nhân làm cho Thư Diệu có xúc động muốn bảo vệ, hắn chính là thích như vậy.


Trên mặt nam nhân dính bọt nước, hắn vươn tay, dùng đầu ngón tay quệt giọt nước đi.
Nam nhân dừng một chút, nhìn về phía hắn: “Hôm nay cậu không cần đến công ty sao? Lâm Việt sáng sớm đã đi rồi, nếu cậu có việc cũng đi trước đi……”


“Công ty tôi hôm nay không có việc gì mà cuối tuần anh đi nước ngoài tham gia liên hoan phim, tôi đi không được. Vì thế cho nên hai ngày này tôi sẽ ở cùng anh.” Thư Diệu vươn tay lấy qua sữa tắm, thoa ở trên người nam nhân, thay nam nhân tắm rửa.