Đại Thúc Ngộ Thượng Lang

Chương 102

"Vấn đề này, mày căn bản là không cần phải biết." Cự trụ của Nhiên Nghị cấp tiến trong con đường nóng cháy đến sắp thiêu đốt của nam nhân, mãnh liệt trừu sáp, va chạm vào bờ mông phát ra tiếng vang thanh thuy, nam nhân hai mắt rưng rưng nghẹn ngào, trong cơn giao hợp bạo lực phát ra tiếng rên rỉ yếu ớt, Nhiên Nghị là cảm thấy được nam nhân đang ngâm nga, nghe được hán càng ra sức xuyên vào thân thể mềm nhẵn của nam nhân.


Nam nhân trong cơn ái tình bạo lực này bị đánh cho hôn mê bất tỉnh, khi hắn tỉnh lại, hung thủ đối với hắn thi bạo đã áo mũ chỉnh tề đứng trước mặt hắn.


"Tỉnh, còn tưởng rằng làm hai hạ thì sẽ chết." Nhiên Nghị nắm lấy cằm nam nhân, thưởng thức gương mặt loang lổ nước mắt, làn da tên này cũng không tệ lắm, sờ vào cũng rất trơn bóng.


"Cậu thả tôi ra đi, tôi đối với cậu cũng không có tác dụng gì." Nam nhân khàn khàn giọng nói, muốn thuyết phục Nhiên Nghị buông tha mình ra, hắn gian nan kéo lấy tấm trải giường, che dấu thân thể trần trụi của mình.


Nhiên Nghị phát hiện hành động nhỏ này của nam nhân, cũng không có ngăn cản, y chỉ nói: "Mày đối với tao có tác dụng rất lớn, có thể sánh bằng việc bắt vợ mày, Vĩnh Trình hiện tại sẽ đối phó tao, nói như thế nào trên tay tao cũng phải lưu lại một vương bài."
"...." 


"Anh thấy tôi nói đúng không, đại thúc." Trong mắt Nhiên Nghị cười đến mỉa mai, "Vĩnh Trình mỗi ngày đều ngủ với anh, ngủ đến sinh tình, nhưng cũng đừng nói với tôi, anh không biết nó thích anh."


"...." Ánh mắt nam nhân chấn động, đối mặt với một Nhiên Nghị lời nói nhỏ nhẹ nhưng lại đầy cười nhạo, hắn thực sự không nói được gì, không biết dùng biểu tình gì đối mặt với kẻ đáng sợ này.


"A, tôi thiếu chút nữa quên, vợ anh bị người ta ngủ, anh đều trì độn không biết, cũng khó trách anh không biết Vĩnh Trình thích anh." Ngón tay của Nhiên Nghị trượt xuống giữa hai chân nam nhân, không hề liệu trước xâm nhập vào thân thể nam nhân, không có chút ôn nhu, khiến nam nhân cảm thấy được rất đau.


"Ư..." Bởi vì miệng nam nhân phát ra âm thanh thống khổ, ngón tay của Nhiên Nghị đặt vào nơi đã nứt ra của nam nhân, không kiêng nể gì trừu sáp, hoàn toàn không để ý đến cảm thụ của nam nhân.


Chơi đùa bí huyệt của nam nhân trong chốc lát, y tựa hồ cảm thấy không ý nghĩa, đối với phản ứng của nam nhân cũng không vừa lòng, y rút tay về, lau sạch sẽ, liền ôm lấy nam nhân đang trần trụi bước ra cửa.


"Cậu muốn dẫn tôi đi làm sao?" Nam nhân kinh hỉ nghĩ đến Nhiên Nghị buông tha mình, "Cậu muốn đưa tôi về?" Nam nhân gian nan tìm đáp án..


"Ít nằm mơ, ta sẽ dễ dàng buông tha ngươi, ngươi hiện tại là chiêu bài của ta, không có ngươi, ta cái gì đều "làm" không được." Nhiên Nghị nửa trào phúng nửa xem thường nam nhân, nhìn đến nam nhân toàn thân phát run, sắc mặt khó coi, y tự nhiên cũng sẽ không cho nam nhân vui vẻ, y ác ý bẹo lấy mông nam nhân, "Tao thật không rõ, Thư Diệu vì sao lại thích một thằng đàn ông yếu đuối vô dụng như mày."


"Từ từ... Tôi... tôi còn không có mặc quần áo... Như vậy đi ra nòoài..."
Như vậy đi ra ngoài bị thấy thì hắn còn cái gì gặp mặt người.
Không, không cần!


Nhiên Nghị sao lại có thể vũ nhục hắn như vậy, nam nhân cắn chặt răng, nước mắt chỉ kém một chút sẽ chảy ra, nhưng hắn cuối cùng vẫn nhịn xuống, hắn không thể khóc, hắn biết nếu mình khóc, kết cục sẽ còn thê thảm hơn, Nhiên Nghị thuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha hắn.


Từ thái độ đêm qua của Nhiên Nghị là có thể nhìn ra, y đối với nam nhân kỳ thật cũng không có cảm tình gì, thậm chí có thể nói không có, y muốn chính là báo thù, là chiêu bài áp chế Vĩnh Trình mà thôi, chỉ đơn giản như vậy.