Đại Thiếu Trở Về

Chương 71

Trước kia QQ của cha Cố tất cả đều là công việc, ngoại trừ ngẫu nhiên có người mắng di động Cố thị dùng không tốt hoặc là  Cố thị có vấn đề ở chỗ nào, cơ bản không có bình luận khác.

Nhưng hiện tại…. kêu cha chồng gọi cha vợ còn rất nhiều.

Cha Cố tự nhận mình là người tiên tiến, nhưng lúc nhìn thấy những cái này, vẫn hơi không chịu nổi.

Thế nhưng, tuy rằng mọi người gửi rất nhiều bình luận, nhưng cũng không dám xác nhận thân phận của Cố Ngôn Tử.

Dù sao Cố thị ngoại trừ gửi một cái QQ như vậy, cũng không đăng những chứng cứ khác.

Nhưng như vậy cũng không gây trở ngại cho bọn họ nghiên cứu Cố thị và tập đoàn Minh Lợi.

Mà một khi nghiên cứu….

“Nhiều năm qua Cố thị và tập đoàn Minh Lợi vẫn hợp tác, còn giúp đỡ lẫn nhau, nhìn thấy quan hệ rất tốt!”

“Tôi còn phát hiện năm trước Cố thị và tập đoàn Minh Lợi làm đầu tư, thế nhưng là làm cùng nhau!”

“Ngọa tào! Quả thật như vậy! hơn nữa những công ty bọn họ đầu tư, hiện tại có vài cái làm ăn rất được, nhất định buôn bán lời không ít!”

“Hai tập đoàn này, vừa thấy liền biết có gian tình!”

…..

Nhóm bạn mạng nói chuyện như vậy, có người bắt đầu tiết lộ.

“Tôi là người của đoàn phim , nói nhỏ cho mọi  người biết, lúc trước quay phim dùng xe sang và khu nhà cao cấp, đều là Cố Ngôn Tử cung cấp, hắn còn nói hắn…”

“Cố Ngôn Tử ta có quen ! lúc trước học cùng trường đại học với tôi, là một hotboy, còn là phú nhị đại! nếu không có việc này làm ầm ĩ, tôi cũng không biết thì ra sau khi hắn tốt nghiệp đi làm biên kịch.”

“Tôi là người của Cố thị, chủ tịch của chúng tôi trước kia rất thích ở họp mặt cuối năm khoe con hắn, nhưng gần đây đã không thấy khoe nữa, tôi còn tưởng đại thiếu gia biến thành tên ăn chơi, hiện tại đột nhiên nghĩ tới…. Có phải hay không đại thiếu gia đi làm biên kịch, chủ tịch mới không khen nữa?”

…..

Này còn chưa tính, đột nhiên, có một phú nhị đại ở thành phố S rất nổi danh nói Cố Ngôn Tử: “Kháo! Cố Ngôn Tử cậu thế nhưng tóm được chú Trịnh! Lợi hại!”

Phú nhị đại này họ Chu, là một trong những người bạn thơ ấu của Cố Ngôn Tử, thế nhưng sau khi  hai người lớn lên, cũng không cùng nhau chơi nữa, về phần nguyên nhân…. Vị Chu thiếu này hơi thích giở trò, bởi vì cảm thấy cuộc sống không thú vị, hắn từ nhỏ liền thích các loại hoạt động kích thích, cha Cố không thể tiếp nhận được những cái này, liền không cho Cố Ngôn Tử chơi với hắn nữa.

Mà mấy năm nay Chu thiếu cũng chạy khắp nơi, ở cùng với trưởng bối xem ra thế nào cũng không an phận….. hắn không chỉ học một năm trung học sau đó liền nghỉ học, còn chạy tới nước ngoài học nghệ thuật, hiện tại còn yêu thích đua xe cưỡi ngựa nhảy dù nhìn thấy toàn là hoạt động nguy hiểm.

Thế nhưng cũng bởi vì như vậy, hắn rất nổi danh, hơn nữa trước kia hắn có một đoạn thời gian thích ở trên mạng chia sẻ cuộc sống của mình, fan trên QQ của hắn rất nhiều, Tôn Minh Nghĩa còn kém xa.

Fan trên QQ của hắn chừng mấy trăm vạn.

Vị huynh đệ này tuy rằng có rất nhiều fan trên QQ, nhưng kỳ thật không hay lên QQ xem bát quái, bình thường cũng không chú ý giới giải trí, lần nãy vẫn là người khác ở trên mạng thấy được chuyện của Cố thị và Cố Ngôn Tử mới gọi điện cho hắn, hắn mới lên mạng xem.

Mà QQ của hắn vừa đăng lên liền không giống như dĩ vãng…

“Emmmmm tôi vừa nhìn thấy cái gì? Chu thiếu anh gọi Trịnh Gia Hòa là chú sao?”

“ông xã, tôi nhớ rõ anh chỉ nhỏ hơn Trịnh Gia Hòa vài tuổi….”

“Điểm chú ý của các người có bị lệch hay không? Điểm quan trọng không phải là Chu thiếu quen biết Cố Ngôn Tử sao?”

“Cho nên Cố Ngôn Tử thật là đại thiếu gia nhà giàu? Cố Ngôn Tử của tôi thật lợi hại….”

….

Nhóm người trên mạng cũng chỉ ha ha cho qua, sau khi biết được thân phận Cố Ngôn Tử, ngoại trừ kinh ngạc cũng không có cảm xúc khác, người Bành gia thì ngây dại.

Cha Bành là chủ tịch của giải trí Tinh Duyệt, vẫn đùa giỡn trên QQ rất thuận lợi, sau khi thông tin chứng thực QQ của Cố Ngôn Tử thay đổi, hắn cùng liền một mực chú ý chuyện này.

Sau khi chú ý, sắc mặt càng ngày càng khó coi.

Chuyện của Cố Ngôn Tử và Trịnh Gia Hòa, hắn cũng biết, biết Cố Ngôn Tử là ở ngày con của hắn đính hôn  dụ dỗ Trịnh Gia Hòa.

Hắn vẫn rất kỳ quái, không nghĩ một người như Trịnh Gia Hòa, vì sao lại thích Cố Ngôn Tử, còn giúp đỡ Cố Ngôn Tử như vậy.

Lúc trước hắn nghĩ Trịnh Gia Hòa kiến thức quá ít, nhưng hiện tại xem ra…. Làm sao mà kiến thức quá ít, chắc chắn Trịnh Gia Hòa ngay từ đầu, chính là quen biết Cố Ngôn Tử!

Đúng là bởi vì quen biết Cố Ngôn Tử, nhìn thấy Cố Ngôn Tử bị khi dễ, hắn mới có thể mang người đi!

Sau đó…. Cố Ngôn Tử là người thừa kế của Cố thị, cũng không thích việc buôn bán lại thích viết kịch bản, tóm một người như vậy, tương đương với tóm được Cố thị, Trịnh Gia Hòa đương nhiên sẽ không buông tha khối thịt béo Cố Ngôn Tử này!

Nghĩ như vậy, cha Bành hối hận đến xanh ruột.

Hắn nếu không ngăn cản con mình và Cố Ngôn Tử yêu nhau, chỉ dựa vào lúc trước Cố Ngôn Tử khăng khăng một mực với con hắn, sau này Cố thị không chừng là của Bành gia bọn họ.

Về phần người thừa kế của Bành gia bọn họ… không phải con hắn có thể tìm một người đẻ thuê hay sao?

Cho dù không tìm người đẻ thuê, hắn cũng không phải không thể sinh!

Mẹ Bành cũng há hốc mồm: “Này… này….”

Bành gia mặc dù có tiền, nhưng mẹ Bành vẫn không vào được giới thượng lưu.

Thứ nhất là Bành gia còn chưa đủ gọi là có tiền, thứ hai, gốc gác của Bành gia chỉ là gia đình bình dân, cũng không học qua sách vở gì, lại làm bà chủ gia đình vài năm, cùng các phu nhân đương nhiên là không hợp nhau.

Nhưng mà chính vì như vậy, mẹ Bành càng muốn tham gia vào cái giới kia.

Trước khi biết Bành Tĩnh Hoằng thích nam nhân, bà toàn tâm toàn ý muốn con mình tìm một người con dâu nhà có tiền so với bọn họ nhiều hơn, mình cũng sẽ được thơm lây.

Kết quả hiện tại, tính toán ban đầu của bà đều thành bong bóng không nói, người lúc trước bà chướng mắt, thế nhưng lại là người trong giới thượng lưu.

Từ khi phát hiện được tính hướng của Bành Tĩnh Hoằng đã hơn một năm, mẹ Bành kỳ thật đã sớm chấp nhận chuyện con mình thích nam nhân. Bà chạy lên lầu, tìm con trai mình: “Tĩnh Hoằng, con nhìn thấy tin tức trên mạng chưa? Cố Ngôn Tử thế nhưng có quan hệ với Cố thị, còn có thể là con trai của Cố Tề Chấn, hắn thích con như vậy, con đi tìm hắn nói vài lời hay, hắn nhất định sẽ tha thứ cho con!”

“Mẹ, hiện tại mẹ nói những lời này thì có ích gì?” Bành Tĩnh Hoằng cười khổ.

Tin  tức trên mạng, hắn cũng thấy được.

Trách không được lúc trước hắn đưa Cố Ngôn Tử đi ăn đồ mắc tiền, mua quần áo mắc tiền, Cố Ngôn Tử vẫn thực bình tĩnh, thì ra là như vậy….

Trách không được lúc trước Cố Ngôn Tử sẽ đi theo Trịnh Gia Hòa, thì ra là như vậy!

Lúc trước hắn nghĩ Cố Ngôn Tử cùng hắn chia tay, là vì muốn ở bên Trịnh Gia Hòa, kỳ thật là không phải? thế nhưng, hiện tại bọn họ khẳng định là ở bên nhau.

“Tĩnh Hoằng, con có biết hay không, ba con bên ngoài còn có nữ nhân khác, hiện tại hồ ly tinh kia còn có con, con không tính toàn cho mình nhiều một chút, sau này nói không chừng cái gì cũng không chiếm được!” mẹ Bành nói.

Bành Tĩnh Hoằng ngây ngẩn cả người: “Cái gì?”

“Trước kia cha con tìm nữ nhân, chưa bao giờ để cho có con, mẹ cũng không quản, nhưng hiện tại ngay cả con cũng đã có! Tĩnh Hoằng, con sao lại không biết tính toán cho mình một chút?”

Bành Tĩnh Hoằng biết chuyện cha mình ở bên ngoài ngoại tình, nhưng cũng không biết tình nhân của cha mình, thế nhưng ngay cả con cũng đã có, trong lúc nhất thời như bị sét đánh.

Mẹ Bành còn đang khuyên bảo.

Mẹ Bành nhớ rõ lúc trước mình đối với Cố Ngôn Tử không hề khách khí, nhưng Cố Ngôn Tử vẫn nhịn…. bà tin tưởng Cố Ngôn Tử là thật lòng thích con bà, nếu như thế, con bà nhất định có thể kéo Cố Ngôn Tử trở về.

Bành Tĩnh Hoằng không để ý tới mẹ mình. Mẹ hắn xem phim truyền hình thấy nữ chính bị ngược thực thảm, nhưng vẫn không rời không bỏ nam chính, nhưng Cố Ngôn Tử không phải người như thế.

Bành Tĩnh Hoằng che ngực mình, trong lúc nhất thời đau đến không thể hô hấp.

Cùng thời gian, Tôn Minh Nghĩa ném máy tính của mình.

Mà hắn vừa mới ném xong, cha hắn liền phá cửa mà vào, giơ gậy đánh vào trên chân hắn: “Tôi kêu anh đừng đắc tội với người ta, anh sao còn không nghe! Việc làm ăn của nhà chúng ta đểu sắp bị hủy, anh thế nhưng còn ở trên mạng đắc tội với người ta! Anh có phải là muốn cả nhà sống không được thoải mái, thì anh mới có thể hiểu chuyện một chút?”

Xưởng xe điện của Tôn gia không mở nổi nữa, rõ ràng là có người nhắm vào.

Nếu không phải lúc trước hắn có tiền mua mấy căn nhà, hiện tại chắc là đã táng gia bại sản không chỗ dung thân!

Nhưng cho dù như vậy, nhà bọn họ cũng không thể sống thoải mái—- nhà bọn họ có bốn căn nhà, lúc công ty phá sản, pháp viện thu hồi đi một căn, nhà mình ở một căn, còn bán đi một căn để trả tiền cho vay… hiện tại chỉ còn có một căn không thể cho thuê!

Tôn Minh Nghĩa bị đánh cho nói không ra lời.

Đàm Trăn đã tới Nam Á, nhưng vẫn chú ý tình huống ở trong nước, đương nhiên cũng thấy được mấy tin tức liên quan đến Cố Ngôn Tử.

Mặt hắn đều xanh.

Hắn thế nhưng vẫn nghĩ mình so với Cố Ngôn Tử xuất sắc hơn…. Nhưng sự thật không như tưởng tượng!

Cố Ngôn Tử muốn tiền có tiền, muốn tướng mạo có tướng mạo, kỳ thật mặt nào cũng hơn hắn!

Đàm Trăn run rẩy. lúc trước hắn không sợ cái gì, nhưng lúc này chỉ sợ Cố Ngôn Tử tra ra sau lưng việc này, có bóng dáng của hắn.

Nhưng ý tưởng của những người này, Cố Ngôn Tử cũng không biết.

Hiện tại hắn đang xem QQ của vị Chu thiếu kia, sau đó liền phát hiện vị này trả lời bình luận của mình, đã đem bán hắn sạch sẽ.

Vị này đầu tiên khẳng định thân phận của hắn, nói hắn là người thừa kế của Cố thị, là con trai độc nhất của chủ tịch Cố thị.

Tiếp theo, nói hắn từ nhỏ so với những đứa nhỏ nhà người khác, tất cả các phương diện đều thực xuất sắc.

Cuối cùng… còn nói Trịnh Gia Hòa tuy rằng tuổi so với bọn hắn lớn hơn không bao nhiêu, nhưng vai vế lại lớn, trước kia bọn họ đều gọi hắn là chú….

“A a a a a! thật là đáng yêu!”

“Cặp này càng ngày càng đáng yêu rồi!”

“Không nghĩ tới Cố đại thiếu gia, thế nhưng thật sự là Cố đại thiếu gia!”

“Tôi quyết định, sau này bạn trai của tôi chính là Cố Ngôn Tử!”

“Cố Ngôn Tử mới không phải là bạn trai các người! hắn là ông xã của tôi!”

…..

Đương nhiên cho dù là hiện tại, vẫn có người siêng năng đi bôi đen Cố Ngôn Tử.

“Rõ ràng là đại thiếu gia có tiền, lúc trước còn nói nghèo, nói cái gì mà người nghèo nhưng chí không nhỏ… ha ha!”

“Bạn gì ơi! Cố Ngôn Tử căn bản không nói qua những lời này!”

“Đúng vậy, đây là Giang đạo nói!”

“Nói tới Giang đạo, các người có nhớ không, lúc trước có người nói Giang đạo nhất định sẽ bị đả kích…”

“Cố Ngôn Tử cũng không phải là người muốn bò lên trên, nhưng hắn kỳ thật không…. Giang đạo có phải là đã bị đả kích hay không?”