Ánh mặt trời xuyên qua kính pha lê sáng bóng vào hành lang của tổng bộ Facebook TQ, vài hạt bụi nho nhỏ vui tươi bay múa trong cột ánh sáng, trái ngược với không khí tĩnh lặng không gợn chút gió ở trong những phòng làm việc.
Cửa có bảo vệ mặc đồng phục đứng gác, bọn họ là quân nhân xuất ngũ tới từ công ty bảo an chuyên nghiệp, tấm lưng thẳng tắp, ánh mắt kiên cường mang tới cho người ta cảm giác an toàn.
Vì hiện giờ có khả năng xuất hiện tình huống khẩn cấp, cho nên Facebook TQ tăng cường bảo vệ, đề phòng giới truyền thông nóng lòng lấy tin tức xâm nhập.
Nhìn thấy Tô Xán, mấy cô tiếp tân vội vàng đứng dậy chào, có lẽ bởi vì bầu không khí căng thẳng, ảnh hưởng tới mấy cô gái, thường ngày thấy Tô Xán bọn họ rất vui vẻ, thậm chí đôi khi chào y với giọng điệu làm nũng sởn da gà.
Tô Xán mỉm cười với ba cô gái như thường lệ, vừa đi qua logo lớn cực kỳ cá tính, liền có nhiều người tới trước mặt.
"Chủ tịch Tô", " Trợ lý Lý", " Giám đốc Mục có tài liệu này cần chủ tịch xem gắp...", " Giám đốc Lưu trong văn phòng, đã hỏi chủ tịch tới chưa mấy lần rồi..."
Kỷ luật nội bộ Facebook kỳ thực khá tản mạn, đại bộ phận nhân viên kỹ thuật, thống kê, số học đều là đám trạch nam cả, kết cấu Facebook TQ quyết định nó không phải là công ty có đấu tranh văn phòng kịch liệt, tuy môi trường mở, mọi người đều chuyên chú vào công việc của mình.
Đám trạch nam kia nhìn thấy chủ tịch chỉ ngẩng đầu lên nhìn một cái, sau đó lại vùi đầu làm việc của mình, thậm chí còn có chuyện vì công việc đang gấp mà tranh dùng máy in với chủ quản của mình, thể hiện một không khí làm việc không ràng buộc, phát huy được tối đa năng lực mỗi người. Đương nhiên cũng rất nhiều người không thích ứng được với kiểu làm việc này, một phần nhân viên xin nghỉ làm sau một thời gian, còn những người đã say mê cách làm việc ở nơi này đi tới chỗ khác rất khó thích ứng.
Thế nhưng bây giờ Tô Xán đi vào mọi người đều chăm chú nhìn theo bước chân hắn, sự kiện hiện tại thực sự có khả năng ảnh hưởng tới tương lai Facebook TQ.
Hai nhân viên đại học Đồng Tề, tốt nghiệp từ năm 97, thuộc nhóm 50 nhân viên đầu tiên nghe mấy trợ lý xung quanh nhốn nháo chào Tô Xán thì dừng công việc, nói chuyện với nhau:
- Tôi nghe nói Mark tới trong nước cực kỳ được hoan nghênh, tới diễn đàn kinh tế ở Bắc Kinh bắt tay với nhiều nhà đầu tư quốc tế, chẳng lẽ chuyện đó là thật, Facebook Mỹ đang thiếu tiền nên muốn bán cổ phần chúng ta? Vậy chúng ta phải làm sao, lúc đó có cắt giảm biên chế không, hay đổi mới nhân sự không?
- Không biết nữa, tôi chỉ cảm khái ngày đầu cậu ta tới đây, hôm phát biểu trên cuộc họp tổng kết năm, mọi người tung hô cậu ta như vậy, thoảng chốc cậu ta định vứt bỏ chúng ta rồi. Nếu công ty qua được giai đoạn này có khi lại tốt, không bị phụ thuộc vào phía Mỹ nữa.
- Anh nói gì thế, sẽ có người khác mua lại mà, chẳng biết rồi thế nào, tôi thích nơi này, chỉ sợ đi nơi khác, không còn hứng thú làm việc nữa.
Tô Xán đi qua đủ ánh mắt, đủ biểu cảm tới thẳng văn phòng Mục Quốc Phong.
Lưu Văn Cường ngồi trước bàn làm việc của Mục Quốc Phong hớn hở nói gì đó, thấy Tô Xán đi vào, hai người rời chỗ, đi ra ghế sô pha.
Mục Quốc Phong nói luôn vào đề tài:
- Kiều Thụ Hâm đề xuất trở về Mỹ trước, Mark lên tiếng ngăn cản, nói đã đặt vé thống nhất, mọi người cùng trở về. Còn nói hiện giờ hắn trở về, chưa thể an bài công việc, có lẽ đã cảnh giác rồi. Nhưng Kiều Thụ Hâm lấy lý do về Mỹ thăm người nhà và bạn đi trước.
Lưu Văn Cường kể tiếp:
- Khi Kiều Thụ Hâm tới nơi có nhân viên của Facebook đứng đợi, đoán chừng thuộc loại điều tra thương nghiệp muốn giám sát anh ta. Kiều Thụ Hâm trốn vào nhà vệ sinh tránh được, sau đó bắt xe sân bay, tới thẳng thung lũng Silicon. Theo tin mới nhất thì anh ấy đã liên hệ được với Donald của Washington Post, ông ta đang tham dự hoạt động tuyên truyền ở Boston., mai sẽ bay sang San Francisco, bọn họ sẽ gặp nhau ở đó. Kiều Thụ Hâm cũng đang nghĩ cách liên hệ với họ. Phía James của Accel thì đi Texas một tuần, ba bốn ngày nữa mới trở về.
Tô Xán gật đầu, nhưng không hề có sự hưng phấn như Lưu Văn Cường.
Tô Xán đi ra ngoài thì chạm mặt Khải Đặc, Khải Đặc trên 40, sống ở trong chung cư thương phẩm gần khu Từ Gia Hối, phía dưới chung cư có công viên nhỏ làm chỗ vui chơi cho trẻ con, đi vài bước còn có một hồ bơi, mỗi ngày đi xuống nhà đều gặp những gia đình dắt con nhỏ tản bộ, đường phố nơi này chẳng được rộng rãi sạch sẽ như khu dân cư Mỹ, người dân náo động ồn ào hơn, nhưng Khải Đặc lại rất quyến luyến.
Khải Đặc đi tới bên Tô Xán, nói:
- Cậu theo tôi một chút được không?
Tô Xán và Khải Đặc tới khu nghỉ ngơi công ty, những người khác đều biết ý tránh cả đi. Khải Đặc nhìn quanh cười buồn bã:
- Tôi biết hiện giờ người trong công ty nhìn tôi thế nào, song tôi có chức phận của mình, Mark hỏi tôi về tình hình ở Facebook TQ, tôi phải nói đúng sự thực, phải chịu trách nhiệm với công việc được giao. Tôi chỉ làm công việc tôi phải làm mà thôi, tôi không muốn bị kẹp giữa hai cậu.
Tô Xán rất cảm thông:
- Tôi hiểu, mỗi chiếc lá đều có chốn rụng của mình, không thể trách chị, chị đã làm tròn công việc của mình.
Thời gian qua Khải Đặc bị bạn bè đồng nghiệp chung sức với nhau hai năm qua xa lánh bài xích, bây giờ phát tiết cả ra, thời gian hai năm tuy không dài, nhưng là giai đoạn Facebook TQ từ không hóa có, tình cảm đương nhiên phải khác.
Khải Đặc lấy ra một cái khăn thấm nước mắt:
- Mai là sinh nhật của tôi rồi, đáng lẽ tôi sẽ là người đầu tiên nhận được thiếp chúc mừng của Đường Vũ sau khi cô ấy du học về, có thể mang ra khoe làm các chàng trai trẻ ghen tỵ, vậy mà...
- Chị yên tâm, cô ấy viết thiếp cho chị rồi, tôi cũng đặt bánh cho chị, đúng 42 tầng.
Tô Xán nghiêm túc nói:
- Cậu không biết nhắc tới tuổi phụ nữ là mất lịch sự à, còn bánh 42 tầng, cậu định tôi vứt đâu?
Khả Đặc nửa tức nửa thấy ấm lòng, kìm lại cảm xúc, sau đó nghiêm túc nói:
- Mark đang tiếp xúc với Chiêm Hóa, bọn họ đã đạt thành hiệp nghị với Hồng Sam rồi, tôi không thể biết chi tiết, song tin rằng giống như mọi người đúng, cậu ấy định bán đi cổ phần của Facebook TQ, hơn nữa còn muốn bán hết.
Chuyện này Tô Xán đoán được rồi, chỉ trong một năm ngắn ngủi, Chiêm Hóa đã dùng túi tiền lớn của mình nâng đỡ nhiều công ty công nghệ và internet, nhưng tới nay chưa có công ty nào đủ lực thách thức địa vị của Tô Xán. Cho nên chỉ cần Mark bán cho bọn họ 20% cổ phần thôi, Facebook TQ sẽ gặp phiền toái không nhỏ.
Tô Xán hít sâu một hơi:
- Sao chị lại nói cho tôi?
- Tôi nói rồi, đây là chức trách của tôi, tôi là tổng giám sát tài chính, chuyện liên quan tới nguy hiểm tài chính của Facebook TQ, tôi có trách nhiệm đưa ra lời cảnh báo.
Khải Đặc hoàn toàn khôi phục dáng vẻ nghiêm khắc của nữ cường nhân:
- Còn nếu nói có nguyên nhân khác, Facebook TQ do tôi góp công dựng lên, tôi không có quyền hỏi hay can thiệp vào quyết định của Mark, nhưng tôi phải giúp nó giải trừ mọi uy hiếp.
Năm ngày sau, Mark kết thúc chuyến đi của mình ở Trung Quốc, trở về Mỹ.
Ở sân bay, Tô Xán cùng toàn bộ quản lý cấp cao của Facebook TQ tiễn chân hắn.
Trước khi đi, Mark nói với Tô Xán:
- Tôi đã tìm được nhà đầu tư mới, bọn họ đồng ý mua cổ phần Facebook TQ, điều này có nghĩa là chúng ta lại có thể mở rộng nhanh chóng về phía trước rồi, thời gian tới tôi đợi cậu ở Palo Alto, ký hợp đồng điều chỉnh cổ phiếu.
Tô Xán vỗ vai Mark:
- Yên tâm đi, tôi sẽ tới, đó nhất định là thời khắc lịch sử.
Vì cái vỗ vai thân thiết này, Mark nắm tay Tô Xán đặt trên vai mình, gật đầu, sau đó không nói thêm lời nào nữa, cùng nhóm Chris lên máy bay.
Mọi người không biết rằng, hơn một tháng sau, chuyện này thực sự trở thành thời khắc lịch sử.