Đại Niết Bàn

Quyển 6 - Chương 251: Ai thương cho ai

- Ha ha, Tô Lý Thành muốn trì hoãn tới bao giờ nữa đây, xem vẻ mặt kia, chắc không trấn tĩnh nổi rồi.

Hứa Trường Thành hơi nghiêng người sang nói nhỏ với Chu Chiêu Phong:

- Người này ở Dung Thành nghe nói chỉ biết ôm chân Vương Bạc, có điều xem ra cũng có trình độ đấy.

Chu Chiêu Phong nhìn Tô Lý Thành do dự chưa đọc báo cáo, nhưng hoàn toàn không phải là bộ dạng kinh hoàng luống cuống mồ hôi như tắm khi phát hiện ra bản thảo của mình giống hệt phát biểu trước đó của lãnh đạo tổ thanh tra tỉnh, lâm nguy không loạn, đúng là không tầm thương, có chút đạo hạnh, nhưng thì sao nào, dù Tôn Ngộ Không cũng vượt qua nổi ngũ chỉ sơn của Thích Ca Mầu Ni.

Chỉ tiếc ông ta chẳng phải là Thích Ca Mầu Ni.

Khi bên dưới bắt đầu có người khác nhận ra có vẻ Tô Lý Thành trì hoãn hơi lâu, chẳng lẽ có sự cố, hai người Chu Hứa đã ăn mừng trong lòng thì Tô Lý Thành cuối cùng cũng lên tiếng:

- Năm kiến thiết tăng trưởng cơ sở, giữ gìn tăng trưởng, giữ gìn dân sinh, giữ gìn giao thông, giữ gìn an toàn, giữ gìn ổn định...

Khai cục rộng lớn, hoàn toàn không có chút bóng dáng nào bài phát biểu trước đó của Cảnh La Tường, lời nói lưu loát, thần thái vững vàng tự tin, từng câu từng chữ rành rọt thông qua loa phóng thanh truyền khắp hội trường.

Vừa rồi không phải là Tô Lý Thành cố tình đóng kịch mà thực sự có chút căng thẳng, cần trấn tĩnh lại.

Mặt hai người Chu Hứa dần cứng lại, còn Quách Hoài vừa rồi còn thương cảm cho Dương Lệ hồng nhan bạc mệnh thì bây giờ lòng hoảng loạn tới run rẩy, chỉ một thoáng hắn nghĩ ra hậu quả của việc này, thứ nhất hắn không thực hiện được chỉ thị của hai người Chu Hứa, chắc chắn từ nay trong lòng họ sẽ không tin tưởng hắn nữa. Thứ hai, chứng tỏ Tô Lý Thành phát hiện ra vấn đề, Trình Thụy Niên thoát nạn thì hắn không thoát được liên quan, Tô Lý Thành không đổ, thì tương lai hắn sẽ thê thảm, có thể nói lần này Quách Hoài đắc tội hết với các phương rồi.

Bài phát biểu kéo dài hai mươi phút, đến cuối cùng Tô Lý Thành nói:

- Tôi vừa mới tới Hoàng Thành, dùng lời thông tục một chút là tay mới, hi vọng được mọi người chỉ bảo giúp đỡ, cùng kiến thiết thành phố càng mỹ hảo hơn.

Hoàn toàn đúng quy củ, không có bất kỳ sai sót nào, phía dưới vỗ tay rào rào.

Hội nghị diễn ra trong hai tiếng đồng hồ, mọi người đều giống như trước kia nghe báo cáo, gặp lãnh đạo, hoặc ngáp ngủ, hoặc buồn chán, thế nhưng tai luôn giỏng lên nghe, thi thoảng có phát biểu đụng chạm tới thần kinh là lập tức ngồi thẳng dậy, mặt nghiêm nghị, phải nói đây là bản lĩnh hiếm có.

Khi bế mạc, Hứa Trường Thành và Chu Chiêu Phong bình tĩnh rời đi, gặp đoàn người Tô Lý Thành vẫn vui vẻ chào hỏi, như hoàn toàn không biết chuyện gì, Chu Chiêu Phong còn giơ ngón tay cái lên:

- Thị trưởng Tô, có trình độ.

Rời hội trường, mặt hai người Chu Hứa liền trở nên âm u, nhìn Quách Hoài:

- Lão Quách, chuyện này làm không tốt.

Quách Hoàn rùng mình, còn đang định giải thích thì Chu Chiêu Phong hừ một cái, phẩy tay đi vào xe, Hứa Trường Thành không thèm nhìn hắn cái nào, cũng lên xe đi nốt, để lại một mình Quách Hoài đứng trơ ra giữa bậc thêm, lòng khủng hoảng, mặt như đưa đám, lần này thì hắn dẫn lửa thiêu thân rồi.

Lúc nãy hắn thương cảm cho Dương Lệ, bây giờ, liệu có ai thương cho hắn?

**************

Đth Hoàng Thành vào 8 giờ phát tin tức thời sự cho chiếu đoạn phát biểu của Tô Lý Thành, lần đầu truyền hình tượng của vị tân phó thị trưởng tới người dân toàn thành phố.

- Yển Tắc Hồ là miếng thịt béo nhất còn lại ở Hoàng Thành này, Tô Lý Thành mới tới đã định nhúng tay vào? Ài, phát biểu hay lắm, chỉ e thành cùng một giuộc với đám quan viên Hứa Trường Thành rồi.

Một ông chủ địa ốc ở hộp đêm thảo luận với người bạn bên cạnh, cho rằng Tô Lý Thành tất nhiên không dám đắc tội với Hứa gia, vậy chỉ có hợp tác:

- Nhìn tình thế thời gian trước, vốn tưởng mấy công ty nhỏ chúng ta có thể tranh thủ thời cơ rồi, giờ thì hết, của Hứa gia lại về với Hứa gia.

Người khác làm trong cơ quan nhà nước, trong bữa cơm gia đình nói:

- Con người Tô Lý Thành rất khó đánh giá, ông ta mặc dù mang ý chí trên tỉnh xuống, có đại lão trên tỉnh nói, không cần sợ đụng chạm tới ai, chỉ cần phát triển tốt kinh tế, xoay chuyển ẩn họa tương lai của Hoàng Thành. Ha ha, nhưng ai chẳng giữ mình, tôi làm việc bao năm, còn khẩu hiệu nào chưa thấy qua, rốt cuộc đâu vẫn hoàn đó.

Cũng có người coi thường:

- Ôi dào làm quan mà, nói một đằng, làm một nẻo thôi.

Nói chung trong mắt đại đa số người có quan tâm, có lợi ích ảnh hưởng trực tiếp từ chính sách, biến động của thành phố, Tô Lý Thành được coi là vị phó thị trưởng bình thường rồi, quan bình thường cũng tự có uy, không ai dám tùy tiện nhắc tới danh hiệu thị trưởng xô xe nữa.

Sau sự kiện này Tô Lý Thành đích thân nói với ban thư ký muốn Trình Thụy Niên làm thư ký của mình, Quách Hoài không dám ý kiến một lời, tích cực chuẩn bị thủ tục điều động công tác.

Làm Quách Hoài càng kinh hãi hơn là sau đó Tô Lý Thành vẫn mỉm cười với mình.

Ngày hôm sau tới văn phòng, Tô Lý Thành gật đầu chào một tiếng "Lão Quách", giống như bạn bè nhiều năm, càng làm Quách Hoài cả ngày như ngồi trên bàn chông, quan trọng nhất Tô Lý Thành không hề có hành động nào gây khó dễ hắn, cứ như chưa có chuyện gì xảy ra, trong chính trị đây mới là điều đáng sợ nhất, khiến hắn càng thấy sĩ đồ mình sắp kết thúc rồi.

*********

Sau ba ngày công khai thanh tra, tới ngày thứ tư Cảnh La Tường xuất hiện ở phòng khách nhà Tô Xán.

Từ trong xe đi ra Cảnh La Tưởng còn mỗi tay xách một bình Mao Đài cùng túi vịt ướp khô, đặt lên bàn nói:

- Cái này là do sở trưởng Triệu đặc biệt căn dặn, nên tôi đành mạo hiểm mang tiếng hối lộ lãnh đạo cũng phải đưa tới cho thị trưởng Tô.

Cảnh La Tường gia thế bất phàm, ông nội là nhà cách mạng vô sản, liệt sĩ nổi tiếng Cảnh Hoa, cha càng là nhân vật truyền kỳ, năm 48 chỉ huy quân dã chiến tung hoành Hoa Đông, làm chính ủy khu cảnh bị, thường ủy ủy ban cách mạng, hiện là ủy viên TW, có mối quan hệ sâu với nhà Vương Bạc, nhưng rất kín tiếng, không mấy cái rõ bối cảnh của ông ta.

Bản thân ở trên tỉnh là nhân vật quan hệ mật thiết với Triệu Lập Quân.

Tuần thị viên không phải chức vụ lãnh đạo, chẳng có thực quyền, nhưng người ở vị trí này không phải là lãnh đạo sắp kết thúc sinh mệnh chính trị lui về dưỡng lão thì là người thăng tiến nhanh, thiếu tư lịch tương ứng, tạm thời ở vị trí này quá độ.

Riêng luận Cảnh La Tường ít hơn Triệu Lập Quân bốn tuổi, đang tuổi giao tiếp ba mươi tới bốn mươi, ở độ sung sức, nhìn là biết nhân vật có tương lai lớn.

Ở tiểu khu chính phủ, chiếc xe mang biển số đặc biệt mẫn cảm đó khiến nhiều người chú ý, dù không tận mắt nhìn thấy Cảnh La Tường họ cũng đoán ra được nhân vật tới bái phỏng Tô Lý Thành là ai.

Cho dù tính cách thật của Cảnh La Tường là gì, nhưng ông ta rất biết ứng xử, khá giống với phong thái Triệu Lập Quân.

Tô Lý Thành cảm khái:

- Lão Triệu là người chân tình, bao năm qua lên tới vị trí này mà con người không thay đổi, thật hiếm có...

Sau đại hội đảng, Vương Bạc đảm nhiệm chức vị phó bí thư tỉnh ủy, tạm thời vẫn kiêm nhiệm bí thư thành ủy. Triệu Lập Quân thành sở trưởng sở cảnh sát, chiếm một suất ở thường ủy tỉnh. Đông Kiến Quân của Đại Dung từ sau khi Tô Lý Thành rời nhiệm, chức vụ không có gì thay đổi, tập đoàn Đại Dung vì quá độ tốt đẹp không gây ra địa chấn nhân sự, tới nay lịch trình tiến bộ của nhà Tô Lý Thành trở thành truyền kỳ ở tập đoàn, được người xung quanh nói mãi.

Tất cả như chớp mắt cái đã thay đổi, giống như nằm mơ vậy.