Đại Niết Bàn

Quyển 6 - Chương 191: Phản ứng

“Anh hùng cứu mỹ nhân, Tô Xán ra mặt vì mỹ nữ giám đốc của Sâm Xuyên!”, chẳng có gì đáng ngạc nhiên, buổi tối ngày hôm đó tin tức nhanh chóng xuất hiện trên diễn đàn ĐH Thượng Hải, nhanh chóng lan đi, nhiều người thức đêm đợi xem diễn biến, sáng sớm vội vàng vàng vàng dậy lên mạng cập nhật tin mới nhất.

- Phải truy cho ra đám người kia là ai, coi sinh viên ĐH Thượng Hải chúng ta là kẻ ngu ngốc để bọn chúng lợi dụng à? ĐH Thượng Hải không phải nơi bọn chúng muốn làm gì thì làm.

Đây là tiếng lòng chung của tuyệt đại đa số sinh viên, nhưng bọn họ không có mặt ở hiện trưởng, có thể bình tâm suy xét vấn đề nên mới có thể dễ dàng nói ra những lời như vậy.

- Tô Xán thật là ngầu, lúc đó tôi cũng có mặt, khi cậu ấy dẫn Tống Chân chạy mất, trái tim tôi như mất đi một mảnh không tìm lại được nữa.

Khỏi nói cũng biết là phát biểu của cô gái giống Đồng Đồng, hoàn toàn không quan tâm tới chuyện phải trái đấu đá ra sao, đơn giản bị hành động của Tô Xán làm cảm động.

- Hành động của Tô Xán đáng nghi ngờ về mục đích, đáng nghi ngờ về nhân cách và ứng xử, tại sao trước đó cậu ta lại đánh người, tại sao sau khi chuyện xảy ra không ở lại trường cùng lãnh đạo trường bàn bạc cách giải quyết, lại còn đánh cả bảo vệ bỏ đi? Cậu ta đơn thuần là chỉ thích chơi nổi mà thôi, điểm lại những chuyện cậu ta gây ra từ khi vào nhập học tới giờ xem, một người bốn năm học có một chuyện như vậy cũng đã hiếm, cậu ta lại liên tục gây chuyện, đếm không xuể, rõ ràng là người thích gây chú ý.

Bài viết này không biết là do chủ nó tính cách bảo thủ hay đơn thuần ghen tỵ, dù thế nào kết quả cũng bị vô số người trích dẫn chửi cho tối tăm mặt mũi, không dám viết thêm lời nào nữa.

- Thật tuyệt vời, thật không thể tin nổi.

Thành phần spammer không đáng nhắc tới:

………….

Văn phòng làm việc phong in ấn và biên tập báo đô thị Đông Nam, nhân viên sáng sớm đúng giở lên tàu điện tới tổng bộ tòa báo, lấy từ trong ngăn kéo ra một gói trà nhìn bao bì nhăn nhúm đủ biết không phải là loại đắt tiền lắm, sau đó đổ ít vào cốc, bật máy đun nước sôi, cầm cốc về chỗ, giở tờ báo trước mắt ra, chuẩn bị tắm mình trong nắng ban mai, thưởng thức nhật báo in suốt đêm ra.

Nhân viên này của phòng in ấn và biên tập ba năm trước tốt nghiệp Đh Thượng Hải, khi đó vốn tưởng cầm cái bằng của ĐH Thượng Hải tới sẽ có ngay một công việc tốt, ai ngờ lại toàn làm công việc pha trà rót nước, người ta chẳng thèm nhìn lấy một cái. Nên nhân viên này hoàn toàn bỏ đi tâm thái cao ngạo, vất vả hai năm rưỡi cuối cùng được vào cái văn phòng này.

Cái gọi là sinh viên tốt nghiệp đại học danh giá đa phần chỉ như sinh viên trường thường mà thôi, phải vật lộn nuôi miệng nuôi gia đình. Nhưng khi ra ngoài xã hội nhiều năm nhìn lại, luôn có cảm giác thân thiết, đó là sự thành công của tư tưởng Đh Thượng Hải truyền thừa.

Nhìn thấy tin trên báo, nhân viên đó đặt ngay cốc trà xuống, trên diễn đàn Đh Thượng Hải, đại tiểu thư của tập đoàn Sâm Xuyên bị đối thủ dùng phương thức cạnh tranh ác ý bôi bẩn, sau đó một sinh viên đứng lên phản bác, dẫn đại tiểu thư rưng rưng nước mắt, phá vây bỏ đi...

Nhân viên đó đọc từ đầu tới cuối mồm cứ há hốc, có lẽ ruồi bay vào cũng không hay, đây thực sự không phải là tóm tắt nội dung bộ phim Hàn Quốc nào đó chứ?

Sát vách có hai đồng nghiệp đang bàn tán việc này, một người nói:

- Lần trước tôi tham gia cuộc triển lãm kỹ thuật mới, đã từng gặp cô gái này rồi, nói không ngoa chứ, chấn động luôn ấy, khi đó không biết bao nhiêu nam nhân ở sau lưng thảo luận. Bây giờ, đúng là hồng nhan họa thủy...

Người kia nói:

- Nghe nói là tập đoàn Sâm Xuyên có va chạm lợi ích với thế lực ở kinh thành, xem ra có người muốn dằn mặt Sâm Xuyên đây, chỉ tiếc rằng chuyện không thành, bất giờ tiền mất tật mang, xem Sâm Xuyên sẽ phản đòn thế nào? Vụ này sẽ còn náo nhiệt.

Khi mọi người đang bàn tán xôn xao, thì chủ nhiệm phòng tin tức đi vào, mặt hùng hùng hổ hổ, đập bàn nhỏi:

- Hiện giờ ai đang phụ tách mảng Đh Thượng Hải?

- Hiện giờ do phòng hai kiêm mảng giáo dục và chính phủ, mảng thương nghiệp do phóng viên Vương và phóng viên Chu phụ trách tìm hiểu nội tình tập đoàn Sâm Xuyên..

Vị phó chủ nhiệm chưa hiểu vấn đề, đứng dậy trả lời:

- Trừ hai người Chu Vương, những người khác gọi điện thoại rút về hết đi. Bên trên có lệnh, sự kiện ở ĐH Thượng Hải không được làm lớn lên, phóng viên tới đó triệu cả về đi.

Vị chủ nhiệm nói xong vội vội vàng vàng đi sang phòng khác.

Mọi người nhìn nhau, cảm thán:

- Không thẹn là đại học cấp phó bộ, năng lượng của Đh Thượng Hải đúng là đáng sợ, tin tức gì bọn họ cũng khống chế được, ảnh hưởng gì cũng giảm xuống mức thấp nhất. Bên ngoài suốt ngày đưa tin về tập đoàn nào đó, xí nghiệp TW nào đó ghê gớm lắm, thực sự đáng sợ nhất là mấy trường đại học kiểu này, bọn họ mới là người có thể hô mưa gọi gió.

Chẳng còn cách nào khác, bọn họ đem tin tức bắt mắt nhất hôm nay loại bỏ, chẳng ai oán trách gì lớn, mấy tin tức nhạy cảm thế này, xác định là khả năng bị hủy rất cao, chuyện xảy ra không phải chỉ một vài lần nữa, tin tức thay thế bao giờ cũng sẵn sàng, còn tự do báo chí? Tôi muốn đăng thì đăng, không thích thì tôi bỏ, đó là tự do còn gì nữa.

………..

Bên ngoài như thế, trên mạng như thế, bên trọng ĐH Thượng Hải cuồn cuộn sóng ngầm.

- Ý kiến của tôi là phải đuổi học ngay đứa sinh viên này, chuyện ảnh hưởng rất ác liệt. Bên ngoài, chúng ta sẽ truy cứu trách nhiệm pháp luật của kẻ quấy rối, còn nội bộ, đứa sinh viên này cũng phải xử lý thích đáng. Tôi biết thân phận của nó, cha là tổng giám đốc quốc xĩ cấp tỉnh, bản thân mở công ty bên ngoài, còn là tỷ phú sáng nghiệp gì đó, nhưng thân phận gì cũng phải xử lý. Loại sinh viên như thế không nói cũng biết trước nay quá thuận lợi, thân phận quá ưu tú, ngông nghênh ngang ngược, nhìn nó tùy tiện ra tay đánh người ở lễ đường là biết, đây là hành vi coi thường nội quy nghiêm trọng.

Trưởng phòng giáo vụ Tiết Thụy trong cuộc họp khẩn cấp kịch liệt lên tiếng:

- Tôi không đồng ý.

Lục Xuyên Minh đứng dậy:

- Động cơ Tô Xán đi lên sân khấu lúc đó là đáng khẳng định, không phải ai trong chúng ta đều có dũng khí đó, lấy đức nuôi người là mục đích của trường ta. Còn chi tiết hai bên xung đột là do có nguyên cớ, có thể tha thứ được.

- Tôi không cho rằng như thế là có thể tha thứ được, dũng khí đáng khen, nhưng không phải lý do tùy ý đánh người. Đối diện với mặt u tối của xã hội, dám lên tiếng vạch trần đáng khen thưởng. Nhưng trong cuộc xung đột đó, có ba bảo vệ của trường bị thương mà không bắt được người. Từ điểm đó cho thấy người kia là vệ sĩ chuyên nghiệp, một sinh viên đi học lại kè kè vệ sĩ bên cạnh, tôi nghĩ ngờ mục đích đi học của cậu ta, hơn nữa còn nghiêm trọng ảnh hưởng tới nề nếp trường.

Nữ chủ nhiệm đảng họ Quách nói:

- Tôi thấy có thể lý giải, mặc dù phương pháp xử trí không thỏa đáng, nhưng xuất phát điểm có thể khẳng định, nếu không mọi người nghĩ xem kết cục thế nào? Một cô bé mới trên hai mươi vô cớ bị nhóm người công kích, chúng ta phía bên tổ chức lại không thể bảo vệ khách mời diễn giảng, tôi không hiểu lối tư duy của mọi người, tôi rất nghi ngờ đây có phải hành vi đổ vấy trách nhiệm cho sinh viên để đánh lạc hướng năng lực tổ chức yếu kém hay không?

- Chủ nhiệm Quách, chị đừng quy kết như thế, chúng tôi đứng ở góc độ kỷ luật trường nói.

Lục Xuyên Minh nhíu mày, ở đây có người lớn tiếng dứt khoát muốn đuổi học Tô Xán, phải chẳng được ai đó chỉ thị hoặc ủy thác.

- Trước đó đứa sinh viên này còn đi đêm không về, sau đó đánh cả giáo viên tuần tra. Nhưng được viện trưởng Lục bao che, hành vi dung dưỡng đó khiến sinh viên này càng không biết kiềng nể là gì nữa, tôi thấy học viện kinh tế không nên vì lợi ích nhất thời nào đó mà bao che, hủy đi danh tiếng của trường.

Tiết Thụy không lùi bước:

- Lão Tiết, nếu nghe những lời này ở thời điểm khác, người ta còn tưởng đang đấu tố địa chủ đấy.

Hai bên cãi nhau càng lúc càng lớn, hiệu trưởng Vương Tiểu Ất mặt âm trầm lên tiếng:

- Đủ rồi.