Mục Tuyền sắc mặt bình tĩnh, nhưng khi bà ngồi xuống quán thịt bò nướng ngoài cửa phía đông trường học mà không lật tung bàn lên, Tô Xán đã thấy đây là kỳ tích rồi.
Sau khi gọi món xong, ông Đường và Tô Lý Thành tán gẫu trên trời dưới biển, từ vấn đề tập đoàn Đại Dung, sang kiến trúc công trình, rồi thiên văn lịch sử. Ông Đường kiến thức cực kỳ uyên bác, đề tài nào cũng tìm ra được câu chuyện đặc sắc để kể, không khiến người ta cảm giác khoe khoang.
Thức ăn được mang lên, Đường Vũ hiển nhiên cũng chung lo lắng với Tô Xán, một lời mời của cha Tô Xán làm tính chất sự việc thay đổi hẳn, chưa bao giờ trong một ngày cô thay đổi tư thái nhiều đến thế.
Đường Vũ và Tô Xán chỉ lo cúi đầu ăn, đến giao lưu ánh mắt cũng không dám, nếu như ai đó cúi đầu xuống bàn, sẽ thấy hai chân bọn họ đều thu vào trong, co ro căng thẳng tới tội nghiệp.
Cả hai đều thấy giở khóc dở cười, trông cái tình thế này, có vẻ giống một cuộc gặp mặt gia trưởng không chính thức của hai nhà rồi, mọi thứ vượt qua khỏi mơ tưởng về cuộc đời đại học vô tư tự do của bọn họ, ngay ngày đầu tiên đã thế này, chẳng biết chuyện sẽ đi tới đâu.
Mục Tuyền gắp vài miếng, nếm qua rồi đặt đũa xuống, mắt nhìn thẳng vào Tô Xán.
Tô Xán cố ý vờ như không thấy, cúi gằm mặt ăn thiếu chút nữa cắm luôn mặt vào cái bát, lòng nghĩ, nếu không phải cha mình ở đây, Đường Vũ không ở bên cạnh, biến thành cái tình thế gặp mặt gia trưởng thế này thì Tô Xán rất muốn nói một câu:" Dì ơi, dì muốn nói gì thì nói đi, đừng nhịn trong lòng mà sinh bệnh, cháu cũng bị dày vò."
Thực ra Mục Tuyền chỉ muốn quan tâm hỏi xem Tô Xán được bao nhiêu điểm, có điều nhìn hai đứa bé ngoan như chim cun cút thế kìa, sao chẳng hiểu hai đứa ngốc đó đang nghĩ gì, thôi không hỏi nữa, lòng vừa bực mình vừa buồn cười.
Kệ Đường Vũ và Tô Xán thấp thỏm, Mục Tuyền cũng tham gia câu chuyện cùng chồng và Tô Lý Thành, không khí bữa ăn khó thoải mái hòa hợp.
Một bữa cơm gọi chẳng mấy món mà tốn gần 1.000, Tô Lý Thành xưa nay tiết kiệm nhưng đối với số tiền quá lớn cho một bữa ăn này vẫn cảm thấy rất đáng giá, cho dù xót tiền, thầm nghĩ Thương Hải đúng là thành phố lớn.
Tiếp đó hai nhà chia tay, đi làm thủ tục nhận phòng, chuyển đồ dùng sinh hoạt vào.
Làm xong những thứ này, Tô Lý Thành ngồi xuống giường Tô Xán, lấy ra từ ví ra 1.200:
- Cha mẹ bàn với nhau mỗi tháng cho con 600 tiền sinh hoạt, có điều xem tình hình vật giá ở Thương Hải thế này là không đủ rồi, con cũng nên có ít tiền dư dả trong túi, vậy một tháng cha mẹ sẽ cho con 1.200, từ tháng sau cha sẽ gửi vào thẻ cho con, tiết kiệm mà dùng, không đủ thì gọi điện cho cha mẹ, đừng để con gái nhà người ta phải bỏ tiền, như cha đây một thời gian dài phải dựa vào cậu cả con, không ngẩng đầu lên được.
Xem ra sau buổi gặp mặt gia trưởng hôm nay, cha đã nhận định quan hệ giữa mình và Đường Vũ rồi, không biết cha về nhà kể với mẹ, đoán chừng mình sẽ không được yên thân một thời gian.
Trong phòng của Đường Vũ, Mục Tuyền cũng vừa lấy ra một cái thẻ:
- Mẹ cho vào đây trước 6.000, vốn chuẩn bị cho một học kỳ của con, mỗi tháng lấy 1.000, có điều bây giờ chắc con phải chi tiêu nhiều hơn rồi, một tháng con lấy 2.000 đi, mẹ sẽ gửi thêm vào cho con. Đừng quên mẹ dạy con, con gái phải độc lập, không tiêu tiền của con trai.
Đường Vũ ngạc nhiên nhìn mẹ mình, khuôn mặt mẹ vẫn bình tĩnh như trước giờ, làm cô không nhìn ra mẹ mình có ý gì.
Không phải cứng rắn không cho phép, cũng không cảnh cáo mình phải cẩn thận chú ý cái gì, mà chỉ nói mình phải độc lập, nói thế tức là mẹ đã thừa nhận quan hệ của mình và Tô Xán rồi, đã chấp nhận Tô Xán rồi?
Buổi tối ngày hôm đó trước khi đi ngủ, như thường lệ Tô Xán và Đường Vũ lại nhắn tin cho nhau.
“Hôm nay ăn cơm xong cha bạn có nói gì không?” Ý Đường Vũ rõ ràng là hỏi cha Tô Lý Thành có đánh giá gì về mình không.
“Cha mình không nói gì, chỉ tăng gấp đôi tiền sinh hoạt cho mình. Còn mẹ bạn không nói gì chứ?”
Đường Vũ nhớ tới lời mẹ mình nói, ngần ngừ một lúc nhắn lại “ Mẹ mình cũng tăng gấp đôi tiền sinh hoạt.”
Tô Xán ngồi bật dậy, đọc tin nhắn ba lần mới dám tin, lòng kích động không thôi, vậy tức là cha mẹ Đường Vũ cũng ngầm thừa nhận quan hệ của mình và Đường Vũ rồi?
Thực sự không thể nhìn thấu được Mục Tuyền.
Có lẽ đến khi nào mình và Đường Vũ có con rồi may ra mới hiểu được.
Nghĩ thế Tô Xán lại nảy lòng tham, y không muốn chỉ ngầm thừa nhận, y muốn công khai chính thức, y còn một lời hứa chưa hoàn thành với Đường Vũ, mình sẽ thực hiện nó, cho nha đầu đó thấy mình nói được làm được, cũng để cha mẹ cô ấy thấy mình hoàn toàn có khả năng mang lại hạnh phúc cho cô ấy, không chỉ tình cảm mà cả vật chất.
Tới lúc thể hiện một phần thực lực của mình rồi.
…..
Hai nhà Tô Xán và Đường Vũ tới trường báo danh trước ngày báo danh chính thức một ngày, mặc dù trường học ghi rõ ngày sinh viên mới báo danh, nhưng báo danh trước cũng được chấp nhận, chẳng qua là không công khai mà thôi.
Cho nên Tô Xán và Đường Vũ tránh được giờ cao điểm.
Ma xui quỷ khiến thế nào mà cha hai người gặp nhau, rồi cùng nhau đi ăn trưa, một lần gặp gia trưởng không chính thức xem như đã xác nhận quan hệ yêu đương của bọn họ, sau đó mọi người đi làm việc của mình.
Khi Tô Xán đem hành lý vào phòng bốn người được phân phối ở nhà 13 khu đông, căn phòng tan hoang chẳng có thứ gì, cho thấy nó vừa trải qua buổi "rửa tội" tàn khốc của đám sinh viên mới tốt nghiệp.
Quét dọn phòng, sắp xếp hành lý xong, hai cha con Tô Xán ra ngoài thuê nhà khách ở.
Gần đây có khách sạn Như Gia, Mạc Thái đều thuộc chuỗi khách sạn có tiếng, nhưng giờ chật kín khách mất rồi, toàn là gia trưởng đưa con cái mình tới trường.
Tô Lý Thành ở trong một gian phòng tiêu chuẩn đơn giản nhất ở nhà khách Cẩm Giang, phải đặt trước mới có đấy, thế là tốt lắm rồi, thời điểm này khối nhà phải ở chung trong gian phòng lớn, trải chiếu nằm sàn nhà kìa, còn muốn tiện nghi gì á, đòi hỏi quá rồi đấy, muốn có ra công viên, có điều hòa không khí miễn phí.
Hôm sau là ngày chính thức báo danh, bắt đầu từ sáng, con đường ba làn xe dẫn tới trường học đã gần đạt tới trạng thái tắc đường, quá nhiều xe ô tô, bãi để xe dưới lòng đất đã kín chỗ, xe để tràn lan bất kỳ khoảng trống nào có thể.
Tiếp đó những cái va li to tướng được lôi ra khỏi cốp xe, cả nhà tổng động viên vận chuyển, không chỉ có cha mẹ, thậm chí ông bà nội cũng tham dự vào, vào được ĐH Thượng Hải với một số gia đình mà nói là vinh dự của cả gia tộc chứ không phải đùa.
Cha con Tô Xán căn cứ vào ( Hướng dẫn sinh viên mới ĐH Thượng Hải) do trường học cung cấp, tiến hành hoàn thiện từng khâu báo cáo một.
Căn cứ vào hệ mình chọn chia lớp, tới tìm hiểu tiếp xúc với giáo viên phụ đạo, rồi chọn môn học trong một tuần tiếp theo, đăng ký, chụp anh, nghi thức nhập học, thi nhập học, lấy thẻ sinh viên...v...v...v....
Đi trong ngôi trường mang phong cách kiến trúc Châu Âu, mắt Tô Xán nhìn khắp bốn phía, phía trước mắt là KTX nữ, có thể nhận ran gay tức khắc vì những món đồ lót xinh xinh đủ mọi màu sắc treo ở cửa sổ, thế nhưng đó chưa phải là mục tiêu của Tô Xán, y muốn tìm ra cái KTX nơi nam nữ hệ tin tức ở chung trong truyền thuyết, chuyện này sớm râm ran trong giới sinh viên mới.
Bên cạnh khu KTX nữ có một cái hồ nhỏ, bên cạnh là ngọn đồi đất cao chừng chục mét, cây cối um tùm, nhìn bên ngoài thì nên thơ trữ tình, nhưng bằng kinh nghiệm bản thân trước kia, Tô Xán biết nơi đó tuyệt đối chục bước chân có một cái bao cao su.