Học xong buổi chiều, nhắn tin rủ Đường Vũ đi ăn tối, rồi đến bề bơi khách sạn Holiday.
Ở cổng khách sạn Đường Vũ bất ngờ gặp được người quen, là Trình Thông Thông, Nguyễn Tư Âu, Đồng Đồng những người bạn cùng phòng của bọn họ, cùng với nhóm nam nữ sinh viên mới, xách túi có khăn mặt khăn tắm đi vào.
Đường Vũ hơi ngạc nhiên, buổi chiều học xong về phòng chẳng có một ai, cô chỉ lấy đồ dùng đi bơi rồi ra, ai nghĩ gặp lại ở đây.
Phía bên kia cũng ngớ ra, sau đó Đồng Đồng hớn hở nói:
- Đường Vũ, thật khéo, hôm nay mấy người bạn học đang nói muốn tới đây bơi, bọn mình còn nghĩ bạn ở nơi nào, không ngờ lại đi hưởng thế giới hai người.
Chuyên gia xã giao Trình thông thông bước tới, tự nhiên đưa tay ra với Tô Xán, mắt liếc qua mặt y:
- Cậu là thầy giáo trẻ đúng không, hôm đó biểu hiện rất đặc sắc. Trình Thông Thông, bạn cùng phòng của Đường Vũ.
- Tô Xán, xin được chỉ giáo.
Tô Xán gật đầu.
- Đồng Đông, rất vui được quen cậu.
Đồng Đồng không quen bắt tay với nam nhân lạ, hôm ở lễ chào đón học sinh mới cũng từng vì Tô Xán mà tim đập mạnh, lúc này thấy y quá bình thường khi đứng bên Đường Vũ, có điều vẫn vẫy tay chào.
Nguyễn Tư Âu chỉ khẽ gật đầu chào, mấy nam sinh của CLB bơi lội cũng tới nhiệt tình chào hỏi, mắt chốc chốc liếc trên người Đường Vũ, chuyện buổi sáng đã lan truyền khắp trường, ai cũng ghen tỵ, sao mình không có diễm phúc gặp được mỹ nhân như thế này sớm hơn? Tên này đúng là tốt số.
Clb bơi lội có quan hệ hợp tác lâu dài với hồ bơi khách sạn Holiday, được hưởng ưu đãi, đám Trình Thông Thông qua con đường quen biết với thành viên CLB bơi lội hưởng ưu đãi tới đây bơi. Lúc đi qua đại sảnh lát đá hoa cương sáng bóng thấy một nhóm fan hâm mộ nữ bốn năm chục người, ríu ra ríu rít cầm tấm biển vẽ trái tim đủ màu, hình như có ngôi sao Hàn Quốc nào đó nghỉ ở đây. Ngoài ra còn có một tấm băng rôn hoan nghênh vị giáo sư nào đó tới diễn giảng.
Khách sạn Holiday tuy không phải khách sạn nổi tiếng, nhưng cũng là khách sạn 4 sao tiêu chuẩn, lại ở nơi có hoàn cảnh xung quanh tốt, nên là nơi chọn tổ chức nhiều sự kiện lớn.
Vào hồ bơi mới phát hiện thì ra CLB bơi lội đang huấn luyện, khu chung cư trường cũng có bồ bơi, nhưng bình thường rất đông người, xuống nước chỉ có thể đứng ngâm mình, cử động đã khó nói gì luyện tập.
Hoàn cảnh hồ bơi không tệ, có thể nhìn ra khách sạn bỏ không ít công sức cho nó, nhiệt độ duy trì ở mức 28 độ, cho dù bên ngoài gió thu buổi tối mang theo chút se se lạnh, thổi qua da khiến nổi gai óc li ti, thi ở đây nhiệt độ vừa vặn để xuống tắm.
Các nữ phục vụ ở đây thống nhất tết tóc, bên trên trang trí bằng trân châu, nghe nói là linh cảm giám đốc khách sạn khi nhìn tiếp viên hàng không ĐNA, trông đoan trang hiều dịu.
Tô Xán thay quần bơi chưa tới ba phút, ra bể bơi làm mấy động tác khởi động, nghe phía CLB bơi lội thi thoảng thổi còi "toét" một tiếng, sau đó nam nữ đứng trên thành hồ bơi đồng loạt lao xuống nước, rất khí thế.
Khi Đường Vũ cùng nhóm bạn cùng phòng đi ra, mắt Tô Xán rực lên như đèn pha ô tô, tuy mấy cô gái bên cạnh mặc những chiếc áo bơi táo bạo hơn nhiều, nhưng trong mắt Tô Xán chỉ có một mình Đường Vũ, mắt liếc từ bộ ngực trắng mịn, khe ngực lúc ẩn lúc hiện, vòng eo yểu điệu mê người, cặp đùi ngọc cực kỳ hấp dẫn trước giờ cùng lắm chỉ lộ ra chút ít khi cô mặc cái váy dài chấm gối hoàn toàn phơi bày sự cuốn hút của nó, ánh mắt của Tô Xán liền đình trệ ở chỗ đó, khó có thể kiềm chế nổi.
Đường Vũ vốn đang nói cười với bạn, thấy Tô Xản ngơ ngẩn nhìn mình liền thẹn thùng, đưa tay cố kéo áo bơi xuống chút nữa, non nửa cái mông lộ ra ngoài, ăn mặc thế này thực sự làm cô không tự nhiên chút nào.
Tô Xán thấy đúng là mình thiên tài, sao lại có thể nghĩ ra sách lược tuyệt vời này chứ? À không, mình đúng là thằng ngu, sao bây giờ mới nghĩ ra?
Ngồi dựa vào bên Tô Xán, nước trong hồ trong thấy cả đáy, dưới ánh đèn mang một màu xanh lam, Đường Vũ cho hai chân vào trong nước, khẽ đạp, nước nhấn chìm bàn chân cô.
Sau đó một tay quơ nước, hất vào mặt trư bát giới của Tô Xán, lườm y một cái cháy mày, nhưng quyến rũ vô ngần.
Đối với Trình Thông Thông mà nói, Đường Vũ là một kình địch, đúng là như vậy, từ lần đầu tiên nhìn thấy Đường Vũ, cô ta biết bọn họ cùng một loại người, nhưng có khả năng cũng không hoàn toàn như vậy.
Bọn họ đều thuộc loại hình luôn lả tiêu điểm của đám đông, cho dù ăn mặc bình thường ra sao, hoặc là ăn mặc hở hang như ở hồ bơi, tin rằng hai người từ lúc trưởng thành tới đại học, đều không thiếu những người xúm quanh.
Nhưng tính cách hai bên tựa hồ trái ngược nhau, Trình Thông Thông giỏi xã giao, đi tới đâu cũng có mối quan hệ rộng khắp với những nhân vật có tiếng nói ở đó, cho dù mới tới ĐH Thượng Hải bao lâu đã quen biết mấy clb lớn, qua lại giữa đám học trưởng học tỷ, dễ dàng mở mọi cánh cửa.
Còn Đường Vũ tựa hồ vĩnh viễn chỉ tồn tại lặng lẽ, vĩnh viễn giữ nụ cười nhẹ vừa đủ, nụ cười đó đại biểu khoảng cách xa xôi với người khác.
Đường Vũ không phải người khôn khéo, nhưng chính sự xa cách đó khiến cô càng thêm thần bí, càng khiến người ta chú ý, nhất là với đám nam nhân. Trong nội tâm Trình Thông Thông, mang chú đích ý và bài xích Đường Vũ.
Cô gái như Trình Thông Thông bước vào hồ bơi, lập tức có mấy nam sinh CLB bơi lội đi tới nghênh đón, vì tập khiêu vũ thời gian dài, vóc dáng Trình Thông Thông cực chuẩn, lại mặc bikini, bụng thon gọn, bờ mông tròn trịa khoe hết ra ngoài, thực sự là nóng bỏng mắt.
Cô gái kinh nghiệm này đâm chuẩn xác vào chỗ ngứa của những học trưởng da màu đồng khỏe khoắn của CLB bơi lội, Trình Thông Thông lại rất hiểu trêu chọc nam nhân, làm bộ rụt rè sợ nước, khi được đội trưởng dùng tư thế ám muội tay cầm tay, tay đỡ eo đưa tới bên hồ bơi, Trình Thông Thông còn kêu như con thỏ hoảng sợ "không đâu, sợ lắm"," ứ, đừng đẩy em".
Thực ra ngay từ năm hai sơ trung, Trình Thông Thông đã có thể bơi ngửa một cách điêu luyện ở hồ bơi có độ sâu tiêu chuẩn dành cho thi đấu rồi.
Nhưng những tiếc kêu nho nhỏ đó khiến tim đám nam sinh rung rinh liên hồi, trở thành nhân vật được chăm sóc đặc biệt, khiến mấy nữ sinh CLB cực kỳ bất mãn, từ dưới nước thò đầu lên âm trầm nhìn Trình Thông Thông đang đùn đẩy đội trưởng CLB.
Ngay cả Nguyễn Tư Âu và Đồng Đồng cũng cảm thấy cô bạn cùng phòng này đúng là cao thủ, không biết hôm nay sẽ có mấy học trưởng rơi vào biển tình.
Còn ở một đầu tĩnh lặng bề bơi, Đường Vũ và Tô Xán như chẳng hề quan tâm tới thế giới quanh mình, so với phía Trình Thông Thông, thành đối lập rõ ràng, nhưng thế giới hai người của bọn họ khiến người ta trông thoải mái dễ chịu.
- Khi tay vào nước, ngón tay chụm lại cong tự nhiên là được, sau đó xiên chéo vào nước, bàn tay hướng ra ngoài, đừng gồng, thả lỏng là được, giống như vươn tay ôm nước.
Tô Xán làm mẫu, sau đó hí hửng nói:
- Biết ôm nước không, thế này này, lại đây ôm mình thử.
Đường Vũ đánh tay y một cái, sớm biết Tô Xán không đứng đắn, dạy mình bơi chỉ là cái cớ, trong lòng cô vẫn cứ dịu ngọt, một bên là cảm giác áp lực nước đè lên ngực, một bên là tim đập gây ra chút râm ran ở bụng. Trước đó cô nhận lời Tô Xán đi bơi là vì không muốn từ chối thôi, bây giờ phát hiện cảm giác này có chút kỳ diệu.
- Hay là để mình đỡ bạn, bạn bơi thử, không phải sợ.
Đường Vũ vừa có chút ngần ngữ thì tay Tô Xán đã luồn qua lưng cô, ôm lấy vùng eo, cảm giác ấm áp từ vòng tay đó trong làn nước mát truyền tới nhiệt lượng độc đáo.
Cái tay kia không thành thật còn xoa nhẹ eo cô, mí mắt Đường Vũ hơi hạ xuống nhìn khuôn mặt kẻ mang bàn tay tội ác, thoáng qua chút lạnh.