Bốn người hốn chiến, Tô Xán bị Vương Uy Uy và Lâm Trứu Vũ vô xỉ luân xa chiến bại trận, đành phải đứng dậy: - Tôi đi lấy vậy.
Vương Uy Uy và Lâm Trứu Vũ từ sau máy tính thò đầu ra: - Á, sao lại là cậu, không phải Lạc Nhiên à, sao lúc tôi đánh cậu, nó lại kêu như bị cưỡng gian thế?
Lâm Lạc Nhiên thè lưỡi ra làm mặt xấu: - Thừa biết bụng dạ xấu xa của hai người rồi, đây gọi là binh bất yếm trà. Sau đó nháy mắt với Tô Xán, phùng má làm bộ đáng yêu, thi triển mỹ nhân kế: - Xin lỗi nhé.
Tô Xán run người, điệu bộ đáng yêu của Lâm Lạc Nhiên, y không tiếp nhận nổi, hôm nay mình đã mời khách, còn phải chiếu cố hai tên tiểu tử một đại tiểu thư, thật đúng là...
Không biết rằng Tô Xán ngồi cùng với Lâm Lạc Nhiên khiến không ít mọt game trong quán ghen tị, đều rủa "Mẹ nó, thằng này đi chơi game còn có bạn gái đẹp như thế theo cùng!".
Bọn họ đánh lộn bậy một hồi tới 8h30, đám Vương Uy Uy thích náo nhiệt, gia nhập mạng lan đấu với người khác, tên này thiên phú chơi game rất cao, mới chơi chưa bao lâu đã biết chơi micro, cả quán nét không ai là đối thủ, khiến một đám đông tụ tập sau lưng xem. Theo Tô Xán thấy một phần không ít là để có thể đứng nhìn trộm khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Lạc Nhiên.
Chơi tới chỗ phấn khích, Vương Uy Uy bệnh cũ tái phát, giơ tay hô: - Ai thắng được tôi, tôi trả tiền máy. Kết quả bắt gặp ánh mắt Tô Xán, từ từ bỏ tay xuống, nhớ ra bây giờ mình đang cấm vận kinh tế, chơi game còn do Tô Xán mời khách.
Bên cạnh có một người tóc rẽ ngôi nãy giờ chỉ tập trung chơi, đẩy mắt kính nói: - Tôi chơi.
Đâm lao đành theo lao, Vương Uy Uy xoay tay: - Ok.
- Đấu đơn thuần thế này chán lắm, không bằng đánh cược chơi.
- Chơi ăn tiền? Vương Uy Uy hơi chùn, thứ hắn thiếu nhất bay giờ là tiền.
- Tôi không có tiền, cũng không chơi tiền. Rẽ Ngôi lắc đầu, người xung quanh im lằng thì thầm với nhau, đủ thấy Rẽ Ngôi khá có tiếng ở nơi này.
- Vậy cược cái gì?
Rẽ Ngôi chỉ Lâm Lạc Nhiên, mặc kệ ánh mắt ngạc nhiên của cô, môi nhếch lên cười rất tà ác: - Nếu tôi thắng, tôi muốn cô ấy làm máy chủ, dùng chó của tôi giết hết nông dân và căn cứ của cô ấy. Không được thoát game giữa chừng, thế nào?
Xung quanh tức thì cả đám con chới rú lên hưởng ứng: - Hay hay, chơi đi, chơi đi.
Trong mỗi trận đấu chơi nghiêm túc là tôn trọng trò chơi, cũng là tôn trọng đối thủ, Rẽ Ngôi lại thô bỉ cược Lâm Lạc Nhiên buông tay cho hắn đánh căn cứ, tuy bình thường chẳng sao cả, chỉ là trò chơi thôi, nhưng đối phương ngữ khí bỡn cợt phóng túng, làm Lâm Lạc Nhiên trừng mắt: - Mày.
Đám người tụ tập ở đây, có lẽ nửa xem chơi game, nửa là ngắm Lâm Lạc Nhiên, chỉ là một cô gái xinh đẹp như vậy, tự biết mình không có cơ hội gì, nếu có thể chọc cô giận, có lẽ cũng là một loại khoái cảm.
- Được! Không ngờ người đồng ý là Lâm Lạc Nhiên, còn chỉ Rẽ Ngôi: - Nếu mày thua, mày phải ra ngoài đường hét lên mình là thằng ngu. Vương Uy Uy, anh mà không thắng được hắn, em không tha cho anh.
- E là hắn muốn quấn lấy em đấy, em gái ạ. Có người bất ngờ phát ra một câu, khiến xung quanh cười ầm ĩ, tuy nói bọn họ không phải có ác ý, chỉ là thiếu niên thuần tình, nhìn Lâm Lạc Nhiên cũng mặt đỏ tim đập rồi, nhưng Lâm Lạc Nhiên nghe vào tai tức bể phổi, ngực phập phồng vì tức giận, càng khiến đám con trai ngây ngất, con yêu tinh này bất kể điệu bộ gì cũng đẹp mê hồn.
- Chơi ba trận nhé. Rẽ Ngôi lập máy chủ, Vương Uy Uy mặt âm trầm ngồi xuống, Tô Xán thì thở dài, mình chơi với bọn Tiết Dịch Dương suốt chả sao, đám này tới quán game cũng có chuyện.
Đang chuyên tâm phát triển căn cứ, đột nhiên có chấm đỏ lóe sáng ở bản đồ mini, hai con chó lao vào giết nông dân của hắn, vội chuyển nông dân sang mỏ khác. Rẽ Ngôi cười khẩy, hai con chó chuyển hướng sang căn cứ ở giữa, dự liệu được Vương Uy Uy dẫn nông dân ra chỗ không người dự khỏi căn cứ của hắn..
Rẽ ngôi thả thêm chó, vừa đánh vừa chạy, Vương Uy Uy ứng phó mệt nghỉ, lại bị cắn chết một nông dân, lúc này đối phương mới rút tàn binh về.
Lúc này Vương Uy Uy không dám có chút lơ là nào nữa, kỹ thuật điều khiển quân của Rẽ Ngôi hơn hắn một chút, chuyên tâm phát triển khoa học, mở rộng quân, có điều căn cứ bị phát hiện, nông dân tổn thất, đối phương liên tục tràn sang, kết quả không cần nói. Rẽ Ngôi thò đầu sang gây hấn: - 1 - 0 rồi nhé, ván sau dứt điểm.
- Anh là đồ ngốc, sao lại để thua. Lâm lạc Nhiên giậm chân tức tối, đấm vai Vương Uy Uy, Vương Uy Uy mặt nhăn nhó giang tay ra: - Thằng này lợi hại lắm.
Tô Xán ở bên nói: - Có cần tôi giúp không, nhưng nếu thắng, phải đồng ý với tôi một điều kiện.
Nếu bình thường chơi tiền, khi hắn có tiền, thua thì đành, hôm nay lại đặt cược liên quan tới Lâm Lạc Nhiên, chơi với nhau từ bé, Vương Uy Uy rất rõ bà cô này ngoài nhu mì, khi tức giận đáng sợ thế nào, có cơ hội thoát thân, hắn cầu mà chả được:
- Đừng nói một điều kiện, mười điều kiện tôi cũng đồng ý.
Vương Uy Uy quá nhiệt tình "nhường" cho Tô Xán làm Lâm Lạc Nhiên bất mãn, hắn đánh cười chữa ngượng: - Cậu ta muốn thể hiện trước mặt em, anh phải cho cơ hội chứ.
Tô Xán ấn Vương Uy Uy trở lại ghế: - Cậu chơi đi, tôi mách nước cho, cậu điều khiển quân tốt hơn tôi. Dù sao Tô Xán một thời gian dài không luyện tay nghề rồi, chiến thuật chưa quên, nhưng tay không đủ linh hoạt nữa.
Rẽ Ngồi thò đầu sang: - Còn tìm viện binh à, nhưng vụ đánh cược phải giữ lời đấy.
- Đương nhiên. Vương Uy Uy quay lại, mặt đe dọa, nói chỉ Tô Xán mới thấy: - Này, có chắc thắng nổi không đấy?
Thái độ rõ ràng, tôi bị hắn xỉ nhục thì cậu cũng không còn mấy ngày tháng tốt lành đâu, làm Tô Xán cười khổ: - Đành tận lực chứ biết làm sao.
Lập máy chủ, trận đấu bắt đầu, Rẽ Ngôi không dùng chiến thuật quấy nhiễu đến chết như trận đầu, lúc ấy Vương Uy Uy huênh hoang, hắn có cách đánh huênh hoang, giờ thấy có thêm người gà bài rất bình tĩnh thận trọng, hắn không dùng cách đánh trấn áp ấy.
Nhưng khi Rẽ Ngôi vừa hoàn thàn kiến thiết kinh tế chuẩn bị chuyển hóa thành cơ sở quân sự thăm dò bên ngoài thì người xem bên phía Vương Uy Uy "ồ" cả lên.
Xem cờ không nói mới là quân tử, chơi game cũng như vậy, người xem không để lộ, Rẽ Ngôi rất trấn tĩnh, song người xem phía hắn thì như mèo cào, chạy sang xem có chuyện gì.
Rẽ Ngôi phái quân trinh sát đi, phát hiện đối thủ dựng hai hai nhà lính, đây là cách đánh gì.
Đám đông lại xì xào kích động.
Năm con chó mở đường của Rẽ Ngôi đã thành đống máu.
Lại nhìn bàn đồ, phát hiện căn cứ bị tấn công, quân đội Zerg (tộc sâu) của đối thủ luồn sau lưng phá hoại, Rẽ Ngôi điều quân lại ứng chiến thì đối thủ chia quân thành từng nhóm nhỏ phá hoại lung tung, đến khi diệt hết quân đối thủ xong, đang gom quân phản kích thì sâu mẹ của đối thủ ùn ùn kéo tới, Rẽ Ngôi chống chọi một lúc rồi hét lên tức tối, thoát game.
Lâm Trứu Vũ reo hò tợn nhất, đừng nghĩ nếu Tô Xán, Vương Uy Uy thua mà hắn không bị va lây.
1 - 1, Rẽ Ngôi cũng là cao thủ, thua một trận chưa là gì, vẫn bình tĩnh tiếp tục trận tiếp theo.
Lấy ong thợ của Zerg vừa bắt đầu đã thăm dò bốn phía, phát hiện Terran của đối phương đang chăm chỉ xây dựng công sự, xem ra đang chuẩn bị chiến thuật chặn cổng làm rùa rụt đầu.
Thế là Rẽ Ngôi đem điểm tập hợp quân của trại linh ở bình nguyên trung tâm, áp chế Terran mở rộng, quân Terran phòng thủ rất xuất sắc và ưu tú, không có không quân phối hợp, Zerg phá được phòng ngự của xe tăng và lô cốt chẳng khác nào bán mạng.