Tạm thời không đề cập đến đủ loại động viên và phân phối của tổng bộ đối với chiến tranh. Chỗ Lôi Động ở bảy mươi sáu đảo nam ngược lại là chỗ gió êm sóng lặng nhất. Nhưng mà người nào cũng biết, trận chiến này đã ở trong trạng thái hết sức căng thẳng. Kỳ thật trong lịch sử đã có rất nhiều tông phái đại chiến với nhau. Đều là từ một chuyện nhỏ mà ra. Âm Sát Tông và Thiên Âm Cung đã có mâu thuẫn từ trước, những xung đột liên quan đến lợi ích chưa bao giờ kết thúc cả. Lúc này đây chính là những mâu thuẫn đã tích tụ từ trước đó rất lâu lập tức bạo phát ra.
Do Âu Dương Mật thống soái đệ tam lĩnh, hắn đã dùng hơn phân nửa thực lực của đệ tam lĩnh, chỉ trong thời gian bảy tám ngày liền dễ dàng san bằng bảy mươi sáu đảo. Đương nhiên, cái này cũng là bởi vì tuyệt đại đa số mọi thế lực ở đây căn bản đều không có chuẩn bị tốt đối với việc chiến đấu với Âm Sát Tông. Ý chí cũng không mạnh mẽ. Mà Âm Sát Tông cũng trực tiếp chiếm lĩnh bảy mươi sáu tòa đảo này. Bọn họ cũng tuyên bố ra bên ngoài, người chủ trì bảy mươi sáu đảo này là Hàn Vũ.
Tuy rằng Hàn Vũ không sinh ra ở bảy mươi sáu đảo, nhưng mà thanh danh của hắn ở bảy mươi sáu đảo từ trước đến nay cũng coi như không tệ, lại đảm nhiệm chức vụ phó thành chủ của Tiểu Châu thành trong nhiều năm. Tất cả những tu sĩ của nam bảy mươi sáu đảo này đều rất quen thuộc với cái tên Hàn Vũ này. Bởi vậy cho hắn ra mặt thu phục nam bảy mươi sáu đảo thì lực chống cự ở trong lòng những người khác giảm đi rất nhiều.
Hơn nữa, năng lực của Hàn Vũ cũng coi như không tệ, Ở trong khu vực của nam bảy mươi sáu đảo hắn không ngừng rêu rao những chỗ không được của Trữ Tiêu, nhất nhất công khai tội danh của hắn.
Ví dụ như hắn vì một nữ nhân của Thiên Âm cung mà không những phản bội lại Âm Sát tông có thiên đại ân tình đối với hắn mà còn định giết chết một tiểu đội sứ giả vô tội của Âm Sát Tông. Còn tiếp tục nói hắn làm như vậy chẳng qua là vì muốn tạo niềm vui cho nữ nhân kia, căn bản là không hề để lợi ích của tu sĩ nam bảy mươi sáu đảo vào mắt. Quan trọng nhất là trước khi đại quân của Âm Sát Tông tiến đến trả thù, hắn liền sớm dẫn theo gia quyến và các đệ tử quét sạch đại lượng tài nguyên mà chạy trốn đi, hoàn toàn không có nửa điểm chống cự. Dường như hắn đã sớm lên kế hoạch bán đứng tu sĩ của bảy mươi sáu đảo, còn rất nhiều chuyện nữa. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn
Những lời tuyên truyền của Hàn Vũ cực kỳ có hiệu quả, lập tức khiến cho những tu sĩ vốn có tâm lý chống cự đã bắt đầu cảm thấy Trữ Tiêu và Thiên Âm Cung thực sự là rất đáng ghét. Nhất là Trữ Tiêu, cực kỳ đáng giận, hắn biết rõ Âm Sát Tông sẽ đến trả thù nên đã sớm chạy mất. Đây chính là chuyện tình không thể khoan dung nhất. May mà hắn chỉ là thành chủ của Tiểu Châu thành chứ không phải là Minh chủ của nam bảy mươi sáu đảo.
Hán Vũ nhanh chóng liền nhận được đại lượng linh thạch, trang bị, đan dược và các tài nguyên ủng hộ của Âm Sát Tông. Hắn kiến lập ra một chi quân đội tên là nam đảo hộ vệ quân. Trong đó những tu sĩ Luyện khí kỳ ngoài tầng thứ năm có hơn tám trăm người.
Tu sĩ Trúc cơ kỳ có hơn trăm người. Tu sĩ Kim đan kỳ tổng cộng cả gã thì cũng được ba người. Hai gã khác đều là lão tổ của đại gia tộc ở bản địa. Thứ nhất là vì cực kỳ ghen ghét Thiên Âm Cung và Trữ Tiêu đã đánh vỡ sự yên bình của nam đảo. Thứ hai là cũng nhân cơ hội này tổ chức tộc nhân gia nhập hộ vệ quân, bám chặt vào cái đùi lớn của Âm Sát Tông.
Đối với đám đệ tử tinh nhuệ nhất của Âm Sát Tông như Lôi Động, cái chi đội gọi là nam đảo hộ vệ quân này thực lực tốt xấu lẫn lộn, thuộc loại đạo quân ô hợp. Chưa đề cập tới tu sĩ Luyện khí kỳ, chỉ nói đến đám tu sĩ Trúc cơ kỳ kỳ đã có số lượng lớn hơn rất nhiều so với đệ tam linh của Chiến Đường.
Nhưng mà thực lực của hai bên lại có cách biệt một trời một vực. Nhưng mà nói đi cũng phải nói trở lại, những người này dầu gì cũng chỉ là nhân công mà thôi. Hơn trăm tu sĩ Trúc cơ kỳ tụ tập ở cùng một chỗ, cho dù thực lực có là đồ bỏ đi thì tu sĩ Kim đan nhìn thấy cũng chỉ có thể nhắm mắt đi đường vòng. Nếu nhìn thấy hơn trăm cái pháp thuật hoặc linh khí đồng thời đánh tới, cảm giác không cần nghĩ cũng biết là đáng sợ cỡ nào.
Huống chi hiện giờ nam bảy mươi sáu đảo là một mảnh hỗn loạn. Cực kỳ cần một cái thế lực lớn xuất hiện để duy trì lại trật tự, bố phòng đối với bên ngoài, tuần tra, vân vân. Việc này cũng không thể hoàn toàn để cho Chiến Đường của Âm Sát Đông đi làm được?
Tu sĩ của đệ tam lĩnh cũng không phải nhàn rỗi. Tiểu đội của Lôi Động ở chỗ này, bình thường luôn phải tuần tra gắt gao, nhưng hôm nay bỗng nhận được một cái nhiệm vụ đặc thù.
Một nhóm chín người điều khiển U Minh Cửu Hào cẩn thận phi hành về hướng đông bắc. U Minh Cửu Hào gần như là dán sát ở trên mặt biển mà bay đi. Năng lực hộ thuẫn được triển khai toàn bộ, thỉnh thoảng xuyên qua một vài con sóng lớn. Tốc độ cũng không nhanh lắm, ước chừng bảy tám canh giờ sau mới đi được vạn dặm. Trương Hoành cho U Minh Cửu Hào hạ xuống một cái đảo nhỏ không người. Những người còn lại đều tranh thủ luyện khí đả tọa, nghỉ ngơi dưỡng sức.
Ba ngày sau đó, hai con quỷ sai đem thông tin của đồng đội từ bên ngoài đã trở về. Sắc mặt của Trương Hoành lập tức khẽ biến, hơi nghiêm túc nói.
- Đến đây, tất cả mọi người lập tức tiến vào trạng thái chiến đấu.
Mọi người đứng dậy, mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng. Phía chân trời xa xa có hai chiếc thuyền chiến, một trước một sau đang phi nhanh đến, không có bất kỳ dấu hiệu giảm tốc độ nào. Thực hiển nhiên, chẳng qua là bọn hắn chỉ đi ngang qua nơi này mà thôi.
Mục tiêu lần này của tiểu đội Trương Hoành chính là hai chiếc thuyền chiến này. Đây là hai chiếc thuyền chiến xuất phát từ một phân đà nằm trên một hòn đảo thuộc về Thiên Âm Cung. Nó chuyên chở một ít quặng sắt của Đông Hải và các linh dược kỳ trân hoặc vật tư trở về tổng bộ của Thiên Âm Cung.
Con thuyền chiến phía trước hiện lên màu bạch ngọc. Thể trạng nhỏ xinh, chỉ dài khoảng bảy tám trượng, rộng ba bốn trượng. Bên trên có dấu hiệu của Thiên Âm Cung. Chớ có xem thường chiếc thuyền chiến này. Tuy rằng nhỏ nhưng nó cũng là một chiến hạm, ít nhất ở trên đó cũng có một tiểu đội năm tu sĩ Trúc cơ. Họ là đội hộ tống thuyền chiến của Thiên Âm Cung. Đương nhiên tiểu đội hộ tống này thực sự không phải là đệ tử tinh nhuệ của Thiên Âm Cung mà thuộc loại đệ tử bình thường, đóng quân ở các phân đà.
Đồng dạng là tu sĩ Trúc cơ kỳ, nếu như dựa trên thực lực mà phân chia thì chính độ kém nhất có lẽ là tán tu và tranh viên của các gia tộc vừa và nhỏ. Thứ bọn họ thiếu khuyết nhất chính là công pháp và tài nguyên. Đây cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng khiến cho bọn họ cực kỳ có khát vọng đối với tài nguyên và công pháp. Thực lực cao hơn một chút là đám đệ tử bình thường của đại tông phái, thực lực xem như tương đối khá. Nhưng mà so với đệ tử tinh nhuệ thì còn kém hơn không chỉ một bậc.