Đại Ma Đầu

Chương 331: Phong vân gợn sóng (thượng)


Bởi vì ở phía sau của hắn còn có cả Âm Sát Tông, đây là thứ khiến hắn không thể đắc tội. Nhất là Trương Hoành này thật sự không phải là cá nhân đến đây du ngoạn mà là đại biểu cho Âm Sát Tông đi tuần tra qua chỗ này. Thuộc loại mang công vụ trong người, đây lại càng đại biểu cho vấn đề thể diện của Âm Sát Tông. Một khi hắn xảy ra vấn đề không may ở chỗ này, không đến thời gian một tháng sau, tất cả các cao thủ của Chiến Đường Âm Sát Tông sẽ tụ tập san bằng Tiểu Châu thành này.

Người vây xem rất nhiều, không những có đại lượng tu sĩ Luyện khí kỳ mà ngay cả rất nhiều tu sĩ Trúc cơ kỳ cũng đều chạy đến đây để xem náo nhiệt. Sau khi nhìn thấy các thành viên của Chiến Đường Âm Sát Tông, người nào người đấy đều mặc chiến giáp uy phong lẫm lẫm, cưỡi trên một chiếc thuyền chiến nhìn qua đã biết là tuyệt đối bất phàm. Ngay cả Hàn vũ đại nhân có địa vị cực cao trong lòng của bọn hắn cũng phải nói chuyện khách khách khí khí. Cả đám đều ngưỡng mộ không thôi, hận vì sao mình không phải là một thành viên ở trong đó.

Giờ phút này, Lôi Động nhiều ít đã có chút hiểu được đối với một trong những mục đích của nhiệm vụ tuần tra lần này. Nhìn thấy bên trong ánh mắt của đám tu sĩ vây quanh đã tràn ngập cuồng nhiệt, sau khi bọn hắn trở về, nhất định sẽ đem những chuyện chứng kiến ngày hôm nay rêu rao ra tứ phía. Hiển nhiên điều này sẽ trực tiếp mở rộng một ít sức ảnh hưởng và nổi tiếng của Âm Sát Tông ở chỗ này. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

- Trước không vội.

Trương Hoành lạnh lùng nói.

- Vì sao lại không thấy Trữ thành chủ của quý thành? Hay là hắn đi vắng, nên không ở trong thành?

Hàn Vũ biết Trương Hoành này, dường như hắn có chút bất mãn đối với việc chỉ có phó thành chủ đi ra nghênh đón. Nhưng mà hắn cũng chỉ có thể bất đắc dĩ. Cả quần đảo bảy mươi sáu này đều có khuynh hướng đi theo Âm Sát Tông. Nhưng mà gần đây không biết Trữ thành chủ uống thuốc gì, lại có thể càng ngày càng thân cận đối với người của Thiên Âm Cung. Rất có bộ dáng muốn đi theo người của Thiên Âm Cung. Mặc dù

nói là hành động lần này có rất nhiều người phản đối, nhưng mà không thể thay đổi quyết tâm của Trữ lão đại.

Bên trong quần đảo bảy mươi sáu này tổn cộng có hơn một trăm gia tộc và thế lực, chừng hai ba ngàn tu sĩ bản địa. Một khi chọc giận Âm Sát Tông, sợ là sẽ xảy ra một vấn đề lớn. Phải biết rằng hiện giờ với tài năng của mình thì Trữ lão đại đã đứng vững gót chân ở trong quần đảo bảy mươi sáu này. Nếu như không tiếp tục quan hệ với Âm Sát Tông, như vậy sẽ tiêu phí lực lượng tài nguyên rất lớn của Âm Sát Tông. Sẽ không có bất kỳ một cái tông phái nào sẽ nhân từ nương tay đối với kẻ phản bội. Cái này không chỉ liên quan đề vấn đề lợi ích, thể diện mà còn liên quan đến uy quyền của Âm Sát Tông.


Hàn Vũ đành phải cẩn thận nói.

- Trương đội trưởng, nơi này không phải chỗ nói chuyện, xin hãy đi đến phủ thành chủ, Hàn mỗ sẽ giải thích với ngài.

Trương Hoành thản nhiên nói.

- Không cần, Trương mỗ chính là tuần sát sử của Chiến Đường, chỉ phụ trách tuần tra và chiến tranh. Tiếp theo tự nhiên sẽ có người ở trong tông đặc biệt tới tìm hiểu tình huống.

Trương Hoành không hề có một chút ý muốn của đối với việc đến phủ thành chủ, hắn liền phất phất tay về phía sau, trực tiếp dẫn một ngàn người lên trên thuyền chiến.

Trương Hoành lập tức mở cái hộ thuẫn trong suốt ra, khống chế thuyền chiến phi hành về phía bên ngoài. Nhưng mà bất ngờ chính là toàn bộ cấm chế của Tiểu Châu Thành không có mở ra. Từ rất xa có một thanh âm nam tử hùng hậu truyền tới.

- Trương đội trưởng, nếu như đã tới đây, vì sao lại không xuống thuyền ngồi chơi một chút?

Trương Hoành hừ lạnh một tiếng, không trả lời mà khởi động Minh Hỏa chủ pháo, một viên pháo bắn thẳng vào cấm chế ở bên ngoài.


Một tiếng động lớn vang lên, các tu sĩ đứng vây xem ở bên dưới lập tức kinh sợ tản đi. Mà cấm chế ở trên bờ tường sau khi kinh động một trận đã bị đánh thủng một cái lỗ nhỏ, đang nhanh chóng khép lại. Sắc mặt của Trương Hoành khẽ biến đổi mấy lần, thấp giọng quát khẽ nói.

- Các huynh đệ, lần này là Trương mỗ khinh thường. Mọi người hãy dùng thủ đoạn công kích cực mạnh và Minh Hỏa pháo cùng nhau đánh tan cấm chế.

Một gã tu sĩ Kim đan ở phía xa xa đang nhanh chóng bay tới, cùng lúc đó liền lạnh lùng quát lên một tiếng.

- Hàn Vũ, ngươi còn dám thất thần? Mặc kệ có giữ hay là không giữ được bọn hắn, chúng ta cũng đều đã đắc tội chí tử với Âm Sát Tông, ngươi còn cho rằng ngươi có thể trốn thoát được sao?

Hàn Vũ nghe vậy thì biến sắc, thầm mắng lần này hắn đùa quá lớn rồi. Tên họ Trữ này cũng thật không phải là thứ tốt lành gì. Chính mình bị một nữ nhân quyến rũ, cũng định bồi tiếp cả bảy mươi sáu đảo này lên thuyền chiến của hắn. Trong lúc nhất thời, sắc mặt của hắn có chút âm tình bất định.

- Hàn Vũ, sống hay chết cho chính mình quyết định.

Trương Hoành quát lớn một tiếng, không hề để ý đến Minh Hỏa chủ pháo còn đang nóng bỏng, chưa kịp làm lạnh. Hắn liền bắn ra một pháo về phía cấm chế. Rất nhiều người cũng biết, thứ cấm chế này từ trước đến nay đều mạnh ở bên ngoài yếu ở bên trong. Nếu mà chỉ dựa vào một khẩu Minh Hỏa chủ pháo bắn thủng cấm chế này từ bên ngoài thì đó là chuyện tình không thể nào. Nhưng mà bắn thủng từ bên trong thì cũng chưa chắc. Ngoài ra còn có hai khẩu phó pháo cũng bắn ra Minh Hỏa đạn có uy lực không tầm thường.

Tất cả mọi người, bao gồm cả Lôi Động ở bên trong đều thi triển ra công kích lợi hại nhất. Thậm chí hắn còn triệu hồi ra cả con khôi lỗi có thực lực Trúc cơ kỳ đỉnh phong.

Oanh, cấm chế lại nổi lên một trận dập dờn ra bốn phía, bên trên bị đánh thủng một cái lỗ nhỏ. Cùng lúc đó, một đám công kích lòe loẹt nhất thời oanh kích về cái lỗ thủng kia, khiến cho cái lỗ thủng bên trên cấm chế kia lại càng rộng thêm ra. Nhưng mà, như vậy vẫn còn chưa đủ, vẫn còn kém hơn một chút. Trong lúc sắc mặt của Trương Hoành còn đang đại biến, Lôi Động liền bóp vỡ một cái phù lục. Chỉ thấy ở trước người của hắn đồng dạng có một viên Minh Hỏa Pháo đồng dạng hiện ra, mạnh mẽ đánh vào bên trên cấm chế. Cái lỗ thủng nguyên bản chỉ rộng có vài trượng, lập tức bị xé rách đến gần mười trượng.

Trương Hoành hết sức vui mừng, điều khiển U Minh Cửu Hào bay nhanh ra bên ngoài. Hàn Vũ kia do dự một chút, cũng không có truy kích mà ngược lại bộc phát ra một cỗ lực lượng, trực tiếp đánh về phía cái lỗ thủng trên cấm chế trước một bước. Một chưởng đánh ra này không phải là nhằm vào U Minh Cửu Hào mà là nhằm vào Trữ Tiêu đang đuổi theo sát phía sau. Dù sao thì hai thứ này cũng đang đứng thẳng nhau. Hàn Vũ hắn chỉ có một mình, cần gì phải đi theo Thiên Âm Cung ở bên này?

Trong lòng của hắn cũng là có chút suy nghĩ. Những tông phái đỉnh cấp này đều có một ít khí thế của mình ở bên trong. Lúc này đây, rõ ràng là Thiên Âm Cùng và Trữ Tiêu không đúng, dám chuẩn bị bắt tiểu đội Chiến Đường của Âm Sát Tông. Đã xảy ra loại đại sự này, chỉ sợ là Âm Sát Tông cử toàn bộ lực lượng giao chiến với Thiên Âm Cung thì bọn họ cũng không hối tiếc.