Đại Ma Đầu

Chương 326: Hải Phách Vương và Minh Hỏa chủ pháo (thượng)


- Số một, ta nhớ là lúc ngươi đi ra ngoài chỉ mang theo có một cái túi da thôi mà.

- Đích xác là chỉ có một. Nhưng mà vừa rồi có mấy tên tiểu tử đui mù của tiểu gia tộc nào đó ở trên một chiếc thuyền chiến muốn cướp của ta cho nên…

Lôi Động đưa hai tay lên, nở nụ cười, nhún vai nói.

- Ta cũng chỉ có thể thu nhận.

Trương Hoành không nói gì, thì ra là có người đi cướp lại bị cướp lại. Nhưng mà sắc mặt của hắn cũng trở nên có chút âm lãnh, giận dữ nói.

- Số một, ngươi có biết là người của gia tộc đui mù nào không? Thật sự là đáng chết, ngay cả thành viên Chiến Đường của Âm Sát Tông cũng dám động, khi nào trở về chúng ta đi diệt tộc bọn chúng.

- Ta cũng chỉ biết là người của đảo bảy mươi sáu gì đó thôi. Dù sao thì ba người bọn họ đều đã chết, còn tiện nghi cho ta một chút tài sản nữa. Dù sao thì mục tiêu của Âm Sát Tông chúng ta cũng là khống chế khu vực này chứ không phải là giết sạch.

Lôi Động cũng không có ý kiến gì cười nói.

- Nhưng mà, đội trưởng. Ta phát hiện ra người của hải vực này, bất luận là kinh nghiệm tranh đấu, hay là linh khí trang bị trên người, so với một vài thành viên trong gia tộc trên đất liền chúng ta đều tốt hơn rất nhiều.


Sắc mặt của Trương Hoành cũng hơi dịu xuống, dường như vẫn có chút canh cánh trong lòng như trước.

- Coi như tiện nghi cho đám gia tộc không biết trời cao đất dầy kia đi. Ngươi nói đúng, bởi vì Đông Hải rất loạn, cho nên tranh đấu giữa các thế lực gia tộc với nhau vượt xa so với những thế lực ở trong phạm vi mà Âm Sát Tông chúng ta trực tiếp quản lý. Mọi người ở đây cũng không hiếm khi thấy tu sĩ Trúc cơ kỳ đánh nhau. Kinh nghiệm cũng sẽ không quá ít. Mấy người vừa rồi bị ngươi giết chết, phỏng chừng cũng là ngư dân ra biển bắt cá.

Ngươi đừng thấy ở đây có bộ dạng an toàn như vậy, nhưng trên thực tế bên trong biển rộng mênh mông, sự tình gì cũng có thể phát sinh. Bởi vậy những tu sĩ dám ra biển kiếm tiền, nhiều nhiều ít ít cũng phải có của cải mới được. Bởi vậy sau này ngươi ra biển thì phải cẩn thận một chút, nếu gặp phải chuyện gì thì phải gọi mọi người đến.

- Vâng thưa đội trưởng.

Lôi Động hơi có chút hành lễ.

Sắc mặt của Trương Hoành hơi hòa hoãn xuống, gật đầu nói.

- Số một, không phải là ta cố ý nói ngươi mà là ngươi mới tới Đông Hải, còn chưa từng chân chính cảm thụ qua nguy hiểm ở chỗ này. Thứ có thể sinh sống ở trong hoàn cảnh nguy hiểm, bất luận là người hay là yêu thú, cũng sẽ không hề đơn giản. Tốt lắm, mọi người hãy nhanh chóng thống kê số Giác Lân Ngư mình bắt được xem nào, sau đó chúng ta còn có việc phải làm.

Kết quả, không thể nghi ngờ là Lôi Động xếp thứ nhất. Chín mươi con Giác Lân Ngư, ước chừng nhiều gấp đôi so với Trương Hoành xếp thứ hai. Những người kế tiếp thì cũng không hơn kém nhau bao nhiêu, nhiều thì hơn hai mươi con, ít thì cũng được hơn mười con.

Trương Hoành lại lấy ra một cái móc lớn, cho người móc con Giác Lân Ngư này vào. Sau đó dùng một thanh tiểu đao rạch vài vết thương ở trên người nó. Ngay sau đó lại đem cái móc cột vào một sợi dây trong suốt to bằng cánh tay buộc vào Minh Hỏa chủ pháo. Trương Hoành vừa làm vừa giải thích nói.


- Số một ngươi chớ có xem thường cái móc này. Nó được làm từ Vạn Niên Hàn Thiết dung hợp với tinh diệu thạch rồi dùng thủ pháp luyện khí tạo thành. Còn cả cái dây thừng trong suốt này nữa chính là được làm từ tơ của đôi Huyền Minh Băng Tằm có thực lực Kim đan hậu kỳ trong tông phái, trải qua thủ pháp gia công đặc thù mà ngưng kết thành sợi dây câu này. Đôi Huyền Minh Băng Tằm kia nhả được một trăm trượng thì mới có thể tạo ra được một đoạn dây câu. Thứ tơ tằm này chính là thứ tốt mà có linh thạch cũng chưa chắc đã mua được. Nhưng mà mấy thứ này đều là các vị tiền bối của đệ tam lĩnh chúng ta truyền lại, không cần chúng ta tiêu phí điểm cống hiến để đổi lấy. Kỳ thật nói đi cũng phải nói lại, có muốn đổi cũng không thể đổi được.

Lôi Động cũng có chút động dung, nguyên bản hắn còn đang có chút kỳ quái. Nếu Hải Phách Vương có chiến lực tương đương với Kim đan sơ kỳ thì làm sao có thể bắt được? Lưỡi câu và dây câu bình thường căn bản là không chịu nổi sức mạnh.

Mọi người đồng loạt động thủ, bên trên sợi dây câu trong suốt cứ cách hai ba trượng lại buộc lên một cái lưỡi câu, trên đó có giắt một con Giác Lân Ngư. Sinh mệnh lực của loại Giác Lân Ngư này cực kỳ ương ngạnh, mình đầy thương tích cũng vẫn còn mạnh mẽ giãy dụa. Ước chừng sau khi đã buộc năm sáu chục con lên trên sợi dây xong thì Trương Hoành mới ra lệnh cho mọi người dừng tay. Chỉ là giá trị của năm sáu chục con cá mồi kia cũng rất xa xỉ.

Lúc này một đầu của sợi dây tơ tằm trong suốt lớn bằng cánh tay kia buộc vào Minh Hỏa chủ pháo, một đầu thì được thả xuống biển. Căn cứ theo giới thiệu của Trương Hoành thì sợi dây này dài chừng một trăm năm mươi trượng, giá cả mỗi một trượng tuyệt đối không thấp hơn năm mươi vạn điểm cống hiến. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Dù sao thì sản lượng một năm của hai con băng tằm có thực lực Kim đan hậu kỳ kia cũng có hạn, mà đây chỉ là giá cả ở trong tông phái mà thôi. Phí tổn của đám móc câu này cũng tuyệt đối không thấp, cộng lại cũng gần tương đương với một cái thuyền chiến. Muốn bắt được loại yêu thú như Hải Phách Vương này, không bỏ ra chút tiền vốn thì không thể làm được.

Sau khi đã cố định chặt chẽ đầu còn lại, Trương Hoành hưng phấn triệu tập mọi người tụ tập ở hai bên mép thuyền. Còn hắn thì sử dụng thần niệm để điều khiển thuyền chiến chậm rãi tiến về phía trước. Không bao lâu sau, tốc độ của con thuyền chiến này càng lúc càng nhanh. Cái xâu cá dài hơn một trăm trượng, dần dần trở thành một cái đuôi ở trong lòng biển.

Mọi người đều cực kỳ khẩn trương nhìn chằm chằm vào con sóng lớn đang không ngừng quay cuồng cái xâu cá kia. Ngay cả Lôi Động cũng đã bắt đầu hưng phấn, hắn đã sống hai kiếp nhưng đây là lần đầu tiên tham gia vào hoạt động chuẩn bị xử lý một con yêu thú cấp Kim đan.

Mặc dù là thực lực của Lôi Động bây giờ cũng không yếu, nhưng nếu một mình đối mặt với loại yêu thú khủng bố cấp Kim đan này thì cũng chỉ có thể ngước nhìn. Thử nghĩ xem, một đám tu sĩ Trúc cơ kỳ lại đi câu Hải Phách Vương cấp Kim đan. Đây là việc làm kích thích bực nào?

Khi chiếc dây câu bị kéo thành một cái đuôi dài ở phía sau, chiếc thuyền đã đi tới địa điểm dự tính thì thời gian cũng đã được một nén nhang rồi. Mãi cho đến nửa canh giờ sau, trên mặt biển đột nhiên xuất hiện một con sinh vật to đến hơn mười trượng. Tên gia hỏa to lớn này khiến cho Lôi Động có chút trợn mắt há hốc mồm. Thứ này không hề giống với cái thứ hình con cá ở trong tưởng tượng của Lôi Động. Nó có chút cùng loại với cá sấu, toàn thân đầy lân giáp, cái đầu cực lớn, cái miệng rộng đến vài thước, bên trong dày đặc răng nhọn phát ra hàn quang lạnh lẽo.

- Tới rồi, mọi người giữ yên lặng.

Tiếng nói của Trương Hoành chợt vang lên ở trong lỗ tai của Lôi Động. Xem chừng những lời này chỉ là nói ra với mỗi mình hắn.