Sau khi rời khỏi chỗ tu luyện thường ngày, Tinh Hồn hướng về phía bắc phi hành khoảng năm mươi dặm. Địa phương này rộng khoảng hai trăm thước, linh khí khá sung túc, chắc hẳn bên dưới đã phong ấn một dòng linh mạch Nhị phẩm linh mạch cao cấp. Sau khi chuyển đến Ma Thú sơn mạch sinh sống khoảng ba tháng thì hắn phát hiện chỗ này, thổ nhưỡng so với những chỗ khác rất tốt, rất thích hợp để trồng thảo dược.
Sau đó hắn liền bảo Hoa Tử Khâm chuyển đến cho hắn một dòng linh mạch cao cấp, sau đó phong ấn xuống lòng đất, đồng thời bố trí thêm vài cái Tụ Linh trận, biến nơi này thành một cái dược viên. Tuy rằng phẩm chất so với dược viên Bách Thảo phong kém hơn một bậc, thế nhưng vẫn có thể tạo ra một số lượng tài liệu luyện đan nhất định.
Thổ nhưỡng tốt, lại có linh khí cực kỳ sung túc, cứ nửa năm Tinh Hồn lại đến đây một lần để thu hoạch, số tài liệu tuy rằng phẩm chất không cao, đều là những tài liệu khá bình thường, thế nhưng sau khi luyện thành đan dược lại thu về một số tiền cực kỳ khủng khiếp. Một trong những nguồn thu nhập chính duy trì Ảnh Nguyệt sơn trang chính là nhờ vào số đan dược này, tận dụng càng triệt để thì càng tốt.
Khi Tinh Hồn vừa đặt chân xuống thì đột nhiệt một cái bóng khổng lồ xuất hiện, cao đến hơn mười thước, bao phủ thân thể săn chắc bên ngoài là một lớp lông mao màu trắng tuyệt đẹp. Nó phóng người tới, thế nhưng không phải tấn công mà trông giống như nhìn thấy chủ nhân của mình vậy. Đầu yêu thú này là Kim Ngân Báo, yêu thú Thánh cấp mà hắn thu phục trước đây để giúp hắn trông coi dược viên này.
Thu phục được nó Tinh Hồn hao tổn không ít công sức, phải tiến vào sâu bên trong Ma Thú sơn mạch mới bắt được. Sau khi để nó nhận chủ, mỗi nữa tháng Tinh Hồn lại mang thức ăn đến cho nó, đồng thời tìm cách khiến nó đề thăng tu vi. Với huyết thống của Kim Ngân Báo, sau khi trưởng thành chỉ dừng lại ở Đế cấp đỉnh phong mà thôi, nhờ có Tinh Hồn mà nó mới đột phá bước vào yêu thú Thánh cấp, bởi vậy nên Kim Ngân Báo đối với Tinh Hồn cực kỳ trung thành. Nhìn nó biến hóa thu nhỏ lại bản thể, cứ cạ cạ cái đầu vào chân Tinh Hồn, trông đáng yêu vô cùng.
- Ồ, sức mạnh của ngươi lại tăng, năm đó thu phục ngươi quả là một quyết định đúng đắn. Kim Thiết đan đây, tranh thủ ăn vào rồi luyện hóa, ta ở đây một ngày giúp ngươi hộ pháp.
Tinh Hồn ngồi xuống, nhẹ nhàng xoa đầu nó, sau đó lấy ra một viên kim đan màu bạc to bằng ngón tay cái để cho Kim Ngân Báo ăn vào. Kim Thiết đan tỏa ra hương thơm ngào ngạt, nhìn thấy nó Kim Ngân Báo ánh mắt sáng rực lên, nước miếng nhỏ tong tóc, hận không thể lập tức nuốt nó vào. Đối với yêu thú đã đến cực hạn huyết mạch như nó, một bước tiến nhỏ đã là thành tựu rất to lớn rồi. Cái miệng nhỏ ngậm Kim Thiết đan, lại cạ cạ cái đầu đầu lông mao mềm mại vào Tinh Hồn, ý tứ cảm ơn rồi sau đó quay lưng rời đi, có lẽ tìm một chỗ nào đó gần đây bắt đầu luyện hóa dược lực Kim Thiết đan.
Hắn đứng lặng người nhìn dược viên trước mặt, thế nhưng tâm tình dường như đang đặt ở một nơi xa xăm nào đó. Đã ba năm rồi, hắn chưa một lần trở về thăm nàng, chẳng biết nàng đã khá hơn chút nào chưa. Bất chợt Tinh Hồn trở nên ảo não, những năm này, mỗi lúc rãnh rỗi hắn lại đọc các kinh thư thượng cổ để tìm cách thu hồi hồn phách đã mất của Sở Điệp.
Trong cơ thể của Sở Điệp chỉ còn sót lại một phần hồn phách, Tinh Hồn phải dùng các dòng linh mạch thượng phẩm kết hợp với Tụ Linh trận giúp nàng duy trì thân thể, cho nên mới bảo tồn đến bây giờ. Muốn nàng tỉnh lại thì phải tìm được những phần hồn phách đã mất kia, nếu không mãi mãi Sở Điệp sẽ chìm trong giấc ngủ.
Tuy rằng đã tìm hiểu được nhiều cách, thế nhưng đều không thể áp dụng với Sở Điệp. Vì vậy nên mới khiến hắn trở nên bất lực. Cuối cùng quyết định chỉ khi nào tu luyện thành tiên nhân, thử đến Địa Ngục Minh Giới một chuyến để tìm kết quả mà thôi. Địa Ngục chi tử Diêm Vương là nhân vật nắm giữ sinh mệnh vạn vật sau khi chết đi, bây giờ việc tốt nhất cần làm chính là hoàn hảo bảo trụ thân thể của Sở Điệp mà thôi.
- Đợi đám Long Uyên toàn bộ đột phá Nguyên Anh kỳ thì cũng nên rời khỏi Ma Thú sơn mạch rồi.
Vốn dĩ hắn định ở lại Ma Thú sơn mạch lâu hơn một chút, thế nhưng trong thư Diệp Nhất Phàm truyền đến, Phong Thần chiến nửa năm nữa sẽ diễn ra tại Phong Thần thánh địa, đây chính là cơ hội tốt để Ảnh Nguyệt sơn trang khẳng định vị thế của mình. Thân là người đứng đầu Ảnh Nguyệt sơn trang, Tinh Hồn không thể không trở về. Đồng thời hắn cũng muốn xem xem, trong những năm này, thế lực mà hắn xây dựng mạnh mẽ như thế nào.
********* Quyển 5: Quân Lâm Thiên Hạ *********
Vô Thượng Thiên cung.
Thánh cảnh Mộng Long cung. Chỉ thấy những đầu long ảnh xuất hiện đầy trời, không ngừng cắn nuốt linh khí thiên địa, nhìn uy thế vô cùng. Ngồi chính giữa Mộng Long cung, Tàng Thiên Ca một thân bạch y phiêu dật, khuôn mặt thần tuấn, đôi mắt nhắm lại, tựa hồ đang hòa cùng với thiên địa, thân ảnh lúc ẩn lúc hiện, huyền diệu vô cùng.
Thiên tư Tàng Thiên Ca vốn đã kinh hãi thế tục, lại còn được thiên hạ đệ nhất nhân Chu Kiếm Minh trực tiếp chỉ dạy, chỉ trong ba năm, Tàng Thiên Ca đã đột phá Chân Thần cảnh hậu kỳ đỉnh phong, nếu không có gì bất giờ, một năm nữa hắn sẽ đột phá Thượng Thần cảnh.
Hai mươi mốt tuổi trở thành cường giả Thượng Thần cảnh, tốc độ tu luyện yêu nghiệt như vậy, chỉ sợ chỉ có mỗi Tàng Thiên Ca mới làm được một thôi. Cửu Chuyển Thần Long Quyết của hắn cũng đã đạt đến tầng thứ sáu Lục Hợp, thật sự đúng là muốn bức chết người khác mà. Bao nhiêu chuyện tốt đều dồn vào hắn của, kẻ được thiên mệnh sở quy đúng là khác biệt.
Đột nhiên giữa hư không một đạo quyền cương đánh xuống, mới xuất ra tuy nhỏ, thế nhưng không ngừng hấp thu linh khí, trong chớp mắt đã to đến trăm trượng, cơ hồ muốn trực tiếp hủy đi cả cái Mộng Long cung này.
Thế nhưng dường như đã đoán trước, Tàng Thiên Ca thậm chí không mở mắt ra, chỉ thấy song thủ biến đổi, long ảnh đầy trời bỗng hóa thành một đầu kim long uy dũng. Kim long ngâm lên một tiếng, bay thẳng lên bầu trời, tựa hồ kim phong phi thiên, bầu trời đột nhiên kim quang chói lọi, chỉ nghe ầm một tiếng, quyền cương chớp mắt bị đánh nát, còn kim long thân ảnh chỉ hơi nhạt lại một chút.
Tàng Thiên Ca thu lại thủ ấn, kim long trên trời ngâm lên một tiếng rồi tan biến giữa hư không, giọng nói của Tàng Thiên Ca lãnh đạm vang lên:
- Đại ca, đừng quậy nữa, kẻo sư tôn của đệ lại ném huynh đi đấy.
Bỗng nhiên một nhân ảnh từ trên trời đáp xuống, y phục thô sơ, vài chỗ được may chấp vá trông rất bần hàn, để lộ ra khuôn ngực và đôi cánh tay đầy sức mạnh. Trên tay cầm một vò rượu ngửa đầu trút xuống, rồi cười lớn một tiếng, cơ hồ thập phần thống khoái:
- Ha ha, đại ca ngươi không sợ trời không sợ đất, cùng lắm bị thuyết giáo một chút rồi cấm cửa mà thôi. Cơ mà mấy tháng không gặp, tu vi ngươi lại tăng mạnh, đại ca không phải đối thủ của ngươi nữa rồi.
Tàng Thiên Ca đứng dậy, khí thế thu liễm, trông hắn bây giờ không khác gì một người bình thường cả. Đứng đối diện với Võ Canh, nói:
- Đại ca đùa rồi, tuy tu vi đệ rất cao, thế nhưng kinh nghiệm chiến đấu vẫn còn rất hạn chế, nếu thực sự đánh nhau thì chắc chắn đệ không thể đánh lại đại ca được.
- Ha ha, vẫn khiêm tốn như vậy, thế nhưng ta thích. Thiên Ca, đệ có muốn đi với ta lịch lãm thế giới này một chuyến không?
- Chuyện này đệ cũng từng nghĩ đến. Vốn định đi tìm sư tôn để xin ý kiến thì đại ca xuất hiện, như vậy cũng tốt, có đại ca có lẽ sư tôn sẽ đồng ý.
- Vậy còn chờ gì nữa, đi tìm sư phụ ngươi thôi.
Trên đường tới chỗ Chu Kiếm Minh, dường như nhớ ra chuyện gì đó, Võ Canh bỗng nói:
- Thiên Ca, đệ có biết gì về Phong Thần chiến không?
Tàng Thiên Ca ánh mắt ngạc nhiên nhìn Võ Canh, đáp:
- Phong Thần chiến? Cái này đương nhiên đệ biết, Phong Thần thánh địa chính là do Vô Thượng Thiên cung quản lý mà. Đại ca, không lẽ đại ca định tham dự Phong Thần chiến sao?
- Tất nhiên rồi, Phong Thần chiến là nơi tụ tập cao thủ trong toàn thiên hạ, chỉ nghĩ đến thôi cũng đã rất thích thú rồi. Nếu có thể góp mặt trong Thiên Vương bảng hoặc Phong Vân bảng thì chính là vinh hoa muôn đời. Náo nhiệt như vậy, đại ca làm sao không đến được chứ? Ha ha…
Nhìn khuôn mặt chính trực của Võ Canh lộ rõ vẻ thích thú, vừa cười vừa cầm vò rượu trong tay không ngừng cho vào miệng. Hắn vốn là kẻ cuồng võ, suốt ngày chỉ thích đánh nhau, Phong Thần chiến lại là nơi chí tôn trong giới võ đạo, Võ Canh tất nhiên rất muốn tham dự rồi, thậm chí còn hận không thể ngay lập tức diễn ra nữa kìa.
Phong Thần chiến năm trăm năm diễn ra một lần, là nơi tụ hội của vô số cường giả trong thiên hạ cùng nhau tranh phong cao thấp để được ghi danh vào Phong Thần bảng và Thiên Vương bảng và Phong Vân bảng. Phong Vân bảng dành cho cường giả Thượng Thần cảnh tranh phong, còn Thiên Vương bảng dành cho cường giả dưới Thượng Thần cảnh. Phong Vân bảng không giới hạn độ tuổi, dù đã được phong hiệu hay chưa thì đều được tham dự; còn Thiên Vương bảng dành cho các đại thiên tài dưới ba trăm tuổi tranh phong. Vinh dự của một võ giả chính là được ghi danh trên Thiên Vương bảng và Phong Vân bảng, thế nên mỗi lần Phong Thần chiến diễn ra đều rất sôi nổi.
Đồng thời sau khi Phong Thần chiến diễn ra thì năm năm sau chính là cuộc chiến giữa Mang Hoang dị tộc và Nhân loại, Phong Thần chiến được xem như là một màn cọ sát để bước vào cuộc chiến tồn vong bảo vệ nhân tộc.