Tinh Hồn vận chuyển Hỗn nguyên thiên thần quyết, hai tay kết ấn, không gian Luyện khí trở đột ngột nóng lên, trong chốc lát hỏa diễm bùng cháy, vây xung quanh Phục long đỉnh. Hỏa diễm này chính là Thuần dương chi hỏa, hiện giờ tu vi của Tinh Hồn còn yếu nên một lần triệu hồi Thuần dương chi hỏa tốn rất nhiều nguyên lực. Nhưng hắn làm vậy là vì có mục đích, chính là muốn thử nghiệm xem Phục long đỉnh hư tổn bề ngoài kia rốt cuộc cứng cáp đến mức độ nào. Quả nhiên đúng như Tinh Hồn suy đoán, Thuần dương chi hỏa không thể làm tổn hại dù chỉ một chút đến Phục long cổ đỉnh.
Dù hiện tại Tinh Hồn chỉ phát huy được sức mạnh của Thuần dương chi hỏa ở mức độ rất thấp, chỉ mới chạm được một chút sơ lông ở mức Nhập môn, thế nhưng cũng đủ để thiêu hủy tất cả những kim loại cứng cáp nhất ở Huyền Thiên giới. Phục long cổ đỉnh, xem ra phải tốn không ít thời gian để tham ngộ bí mật của nó. Hiện tại vẫn chưa phải lúc để làm việc này, Tinh Hồn tạm thời vứt chuyện tìm hiểu sang một bên, tập trung vào việc nâng cao tu vi.
Nửa khắc sau, dưới sự đốt nóng của Thuần dương chi hỏa, Phục long cổ đỉnh bắt đầu nóng lên. Tinh Hồn liền lấy ra Cửu sắc liên hoa ném vào. Ba phút sau, Cửu sắc liên hoa hóa thành dạng chất lỏng, tạp chất được bài trừ sạch hoàn toàn, chỉ để lại một cỗ năng lượng cực kỳ tinh thuần. Tinh Hồn tiếp tục cho vào một số thảo dược phụ liệu khác như Tuyết liên hoa, Chu quả, Long phu thảo… gần năm mươi loại linh thảo kỳ dược, đều là Vương cấp sơ giai và Vương cấp trung giai giúp tăng hiệu quả đề thăng tu vi. Số linh thảo kỳ dược này đều được lấy từ số Càn khôn trạc của đám vương công quý tộc, tinh anh đệ tử các phái trước đây, giá trị đều là giá trên trời.
Hai khắc sau, toàn bộ đều hóa thành dạng chất lỏng tinh thuần đã được loại bỏ tạp chất, Tinh Hồn hai tay kết ấn, khu động niệm lực khiến cho cỗ năng lượng tinh thuần kia dung hợp lại với nhau. Lại năm phút nữa trôi qua, từ bên trong Phục long cổ đỉnh phát ra quang mang cửu sắc, đồng thời một viên linh đan từ trong đó bay ra, ánh sáng rực rỡ khắp không gian luyện khí, hương thơm nồng làm cho người ta mê mẩn không thôi.
Viên linh đan này tên là Cửu liên thuần nguyên đan, phẩm cấp đã đạt tới Đế đan sơ giai. Nếu đem Cửu liên thuần nguyên đan này ra các phòng đấu giá, giá trị của nó có thể giúp phát triển một tông môn trong vòng mười năm. Đương nhiên, tông môn này chỉ thuộc tầm trung, nhưng như vậy cũng đủ biết giá trị của nó cao đến mức nào. Tác dụng rất nghịch thiên, tăng cường nguyên lực, cải tạo thiên phú bản thể, mở rộng và làm dẻo dai kinh mạch, nếu là võ giả dưới Thần đế cảnh sơ giai đang ở bình cảnh thì giúp họ trực tiếp đột phá. Đối với võ giả Thần đế cảnh trung kỳ cũng có tác dụng rất lớn, thế nên cũng được săn lùng rất nhiều. Nhưng có điều, Vương cấp linh đan luyện đã khó, Đế cấp linh đan còn khó hơn gấp chục, gấp trăm lần. Huống chi là Cửu liên thuần nguyên đan thuộc hàng cao cấp nhất trong số Đan cấp linh đan sơ giai, không phải là người nào cũng có thể luyện được. Chỉ sợ ngay cả nhân tộc đệ nhất Luyện dược sư Tư Mã Thương cũng không dám chắc luyện chắc chắn thành công mười phần, bảy phần có lẽ là cao nhất rồi. Tinh Hồn chỉ luyện một lần duy nhất đã thành công, trình độ luyện dược của hắn cơ hồ đã bỏ xa Tư Mã Thương.
Tinh Hồn ngồi xuống, trực tiếp nuốt Cửu liên thuần nguyên đan. Vừa nuốt vào liền hóa thành một cỗ năng lượng tinh thuần, Tinh Hồn lập tức khởi động Hỗn nguyên thiên thần quyết hấp thụ cỗ năng lượng tinh thuần này. Trong giây lát, năng lượng tràn ngập trong kinh mạch, làm mở rộng và dẻo dai kinh mạch, lại có them sự hỗ trợ của Càn khôn ngọc bích và Hắc đề tràng, trong ứng ngoại hợp rất ăn ý, giúp cho hiệu quả của Cửu liên thuần nguyên đan tăng lên gấp mấy lần. Cỗ lực lượng tinh thuần đi mấy vòng chu thiên, rồi sau đó đổ về đan điền, tựa như những dòng sông lớn đổ về đại hải vậy. Trong suốt quá trình không gặp một chút trở ngại, tác dụng lại rất lớn, quả thật là huyền diệu.
Tinh Hồn mơ hồ cảm nhận được, bình cảnh có dấu hiệu muốn phá vỡ. Trong long cực kỳ vui mừng, thế nhưng vẫn duy trì như trước, hấp thụ triệt để lực lượng tinh thuần. Một khắc sau, bình cảnh cuối cùng cũng bị phá vỡ. Tinh Hồn dùng niệm lực rời khỏi không gian Huyền Tiên các, xuất hiện bên ngoài dị giới.
Ngay khi vừa ra ngoài, trên thiên không, bầu trời vốn trong xanh bỗng bị mây đen che đi. Đây không phải mây đen bình thường, mà chính là Kiếp vân do Tinh Hồn đột phá gây nên. Giống như lúc trước, Tinh Hồn sử dụng Tuyệt kết giới bảo vệ bên ngoài, trực tiếp bay thẳng vào Kiếp vân.
Kẻ coi thường thiên địa đại đạo, không sợ lôi phạt mà bay thẳng vào giữa lòng Kiếp vân, ở thế giới này chỉ sợ ngoài Tinh Hồn ra thì chẳng ai làm được nữa. Tinh Hồn tiến thẳng vào Kiếp vân, lại tạo ra một đồ án âm dương phía trên đầu. Thiên địa đại đạo như bị xúc phạm, lập tức một đạo lôi phạt mang khí tức hủy diệt cuồng bạo đánh thẳng xuống chỗ Tinh Hồn. Nhưng khi vừa chạm vào đồ án âm dương thì biến mất không dấu tích. Lại tiếp tục đạo lôi phạt thứ hai, thứ ba liên tục đánh xuống. Cũng giống như trước, đều hóa thành cỗ năng lượng cực kỳ tinh thuần để Tinh Hồn hấp thụ. Lôi chi lực cho dù là ở đâu thì cũng không thể tinh thuần bằng lôi chi lực của Kiếp vân.
Ba giờ sau, kiếp vân từ tan biến, trên thiên không chỉ còn lại một điểm màu đen. Nhìn kỹ lại, đó là một thiếu niên trẻ tuổi, hồng y và bạch phát bay trong gió, mơ hồ xuất hiện một cỗ khí tức phi phàm, gương mặt tuấn tú, nam tử thế gian ít có người sánh bằng. Giữa trán xuất hiện một cái ấn ký làm cho người ta có cảm giác không dám nhìn gần, cơ hồ là thần thần bí bí. Thiếu niên trẻ tuổi này, hiển nhiên chính là Tinh Hồn.
Hắn thành công độ kiếp, đột phát Độ kiếp kỳ đệ tứ trọng, thực lực chân chính có thể đấu với võ giả Thần vương cảnh sơ kỳ đỉnh phong. Nếu gặp phải võ giả Thần vương cảnh trung kỳ, cho dù đánh không lại nhưng muốn rút lui thì cũng không phải phải vấn đề gì khó khăn. Tinh Hồn bỗng nhớ lại một người, chính là địch nhân hiện tại của hắn, chính là Trịnh Thần Không. Nửa năm trước khi Tinh Hồn một than một mình chiến đấu giữa vòng vây của mấy trăm cường giả, trong đó có cả nhân tộc đệ nhất thiên tài Trịnh Thần Không. Khi đó, Trịnh Thần Không có tu vi Thần Vương cảnh trung kỳ đỉnh phong, Tinh Hồn tự hỏi hiện tại thực lực chân chính của hắn đang ở mức nào. Có thể là đã đột phá Thần vương cảnh hậu kỳ, hoặc là trở thành Thần vương cảnh hậu kỳ đỉnh phong nửa bước Thần đế cảnh…
“Sớm muộn gì ta và ngươi cũng đối mặt nhau, lúc đó ta sẽ cho ngươi biết muốn giết ta sẽ có hậu quả như thế nào.” Tinh Hồn tự nói trong long, đôi mắt màu huyết ngọc xuất hiện một tầng sát khí. Nhưng ngay lập tức, Tinh Hồn liền ổn định lại tâm cảnh. Tu vi đã được củng cố vững chắc, có lẽ cũng nên đến gặp Phượng Cửu được rồi. Tinh Hồn xoay người, hướng ngọn núi trước mặt mà phi hành.
Đột phá Độ kiếp kỳ đệ tứ trọng, tốc độ phi hành của hắn lại được cải thiện, nhanh hơn Độ kiếp kỳ đệ tam trọng gấp ba lần. Hai giờ trôi qua, Tinh Hồn đã tiếp cận vùng phụ cận ngọn núi. Lúc này nhìn gần mới thấy, ngọn núi kia hùng vĩ đến mức nào. Tinh Hồn có thể cảm nhận được có một cỗ lực lượng mạnh mẽ bao phủ xung quanh ngọn núi, có lẽ cũng bởi vì vậy nên khu chỗ này tuyệt không có một đầu yêu thú nào sinh sống. Vùng phụ cận lực lượng đã như thế, không biết vùng trung tâm sẽ còn mạnh mẽ đến đâu.
Có điều, Tinh Hồn không để tâm đến nó, hắn đứng sững một hồi rồi tiếp tục bay thẳng vào trong. Thông qua cảm ứng, hai canh giờ sau, Tinh Hồn đứng ở trên đỉnh của ngọn núi. Giờ mới phát hiện thì ra đây là một ngọn núi lửa, có lẽ đã mấy ngàn, thậm chí là mấy vạn năm không hoạt động trở lại. Nhưng Tinh Hồn vẫn lờ mờ cảm nhận trong lòng núi, từng dòng dung nham cuồng bạo đang ẩn mình, nếu như nó phun trào chắc chắn sẽ hủy diệt tất cả sinh linh trong dị giới. Dù là yêu thú Vương cấp hậu kỳ cũng không thoát khỏi tử vong.
Nội tâm suy nghĩ, có lẽ đây chính là nơi đang phong ấn Cửu vĩ hỏa phượng hoàng. Bởi ngoài chỗ này ra, Tinh Hồn không nghĩ sẽ có chỗ nào khác đủ năng lượng để giam giữ một đầu thần thú cường đại. Lập tức Tinh Hồn thi triển Tuyệt kết giới bảo vệ, rồi bay thẳng vào lòng núi lửa. Hỏa diễm rất nóng, Tinh Hồn nhờ có được Hỏa chi bổn nguyên nên đối với hắn hoàn toàn vô dụng.
Nửa khắc sau, Tinh Hồn đặt chân xuống mặt đất. Xung quanh toàn là một màu đỏ rực, dung nham cuồng cuộn chảy. Lực lượng thật đáng sợ. Võ giả Thần hoàng cảnh chỉ sợ cũng không chịu nổi sức nóng ở chỗ này, có lẽ cường giả Đấu thần trở lên mới miễn cưỡng đặt chân ở nơi này. Nghĩ cũng đúng, nơi có thể giam giữ một đầu thần thú cường đại há có thể tầm thường.
Tinh Hồn âm thầm vận dụng Hỗn nguyên thiên thần quyết hấp thụ sức mạnh, hỏa chi lực ở đây rất mạnh, có tác dụng rất lớn đối với hắn nên hắn không thể bỏ qua được. Bất động một hồi, Tinh Hồn cận chuyển nguyên lực, thi triển Thiên ma nhiếp hồn chi nhãn, mở ra thần thức quan sát tình hình. Sau đó, hắn bắt đầu tiến vào sâu bên trong lòng núi.
Đi được chừng mười phút, thì bỗng trong đầu Tinh Hồn vang lên một giọng nói:
- Cuối cùng ngươi cũng đi vào đây.
Thanh âm trong trẻo thánh thót này chính là của Phượng Cửu. Trong giọng điệu có kinh ngạc lẫn vui mừng. Phượng Cửu tuy không có đứng chỗ Tinh Hồn, nhưng vẫn biết được tu vi hắn lại tiến triển, đột phá Chân thần cảnh sơ kỳ. Mới mấy ngày lại tiếp tục đột phá, tốc độ tu luyện cỡ này, trước giờ chưa từng gặp qua, đúng là biến thái yêu nghiệt. Phượng Cửu là một trong bốn đầu Tứ linh, thực lực chân chính cho dù nhân tộc đệ nhất nhân cũng không thể bì được, nhưng đứng trước một gã mới đặt chân vào Chân thần cảnh vẫn cảm nhận được một chút áp lực gì đó, bằng lời khó mà mô tả được.
Tinh Hồn dừng bước, lãnh đạm đáp lại:
- Ngươi đang ở đâu?
- Nơi ta bị phong ấn cách chỗ của ngươi còn khoảng năm ngàn mét, thế nhưng đừng vội tiến vào. Trước tiên ngươi đi tiếp một ngàn mét nửa, bên ngoài sẽ có một tầng đại trận, đó chính là tầng đầu tiên của Huyết hồn luyện ngục trận. Phá giải xong ba tầng, ngươi sẽ gặp được ta.