Có lẽ đoán được Tinh Hồn đang nghĩ gì trong đầu, chỉ thấy Thái mỉm cười ôn hòa, nói:
- Hiện tại có lẽ người vẫn chưa tin tưởng, nhưng sau này người sẽ tự nhận thức được thôi.
Tinh Hồn trong đầu suy nghĩ gì đó, sau vài giây thì nói:
- Tiền bối, ta còn có một thắc mắc. Không lẽ người biết gì về thân phận của ta sao?
Từ trước đến nay, thân phận thật sự của bản thân là một điều mà Tinh Hồn rất mực quan tâm. Trải qua nhiều chuyện, càng lúc hắn càng cảm thấy mờ mịt về thân phận của mình. Mẫu thân hắn kể, hắn là một cô nhi được bà vô tình nhặt được trong một cái miếu hoang. Cho đến khi đó, tuy rằng cũng muốn biết được thân phận của mình, phụ mẫu ruột thịt là ai, nhưng vẫn chưa đến mức quá ham muốn.
Nhưng kể từ sau trận chiến với Thiên Phong quốc và Trịnh Thần Không, khi ấy bởi vì cái chết của Sở Tiểu Điệp và Tô Hân Nhi, Tinh Hồn nhập ma hóa thành yêu ma, chân chính là một yêu ma. Nhân loại muốn nhập ma, một là bị vấn bẩn bởi sức mạnh hắc ám của yêu ma, hai là bán linh hồn cho yêu ma. Còn Tinh Hồn thì hoàn toàn không thuộc hai trường hợp trên nhưng lại biến thành yêu ma. Điều này khiến cho hắn rất đỗi hoài nghi về thân phận của mình. Rốt cuộc là nhân loại hay tà ma? Tinh Hồn vẫn luôn một mực truy tìm đáp án, nhưng chẳng một ai có thể giúp hắn giải đáp thắc mắc này cả.
Bây giờ, trước mặt hắn là một vị Thái cổ tiên tôn, nói chuyện với hắn một cách ngang hàng, và dường như có ý khiêm nhường nữa. Có thể khiến cho một vị Thái cổ tiên tôn chí cao vô thượng xưng hô như vậy, chắc chắn là có gì đó ẩn khuất ở đây. Thế nên Tinh Hồn mới không ngần ngại hỏi.
Đối với nghi vấn của Tinh Hồn, gương mặt của Thái không lộ ra một điểm khác thường nào, chỉ đáp lại một cách bình thản:
- Ta đương nhiên biết được thân phận của người. Chỉ là… bây giờ vẫn chưa phải là lúc để người biết chuyện này. Thần thức này của ta không được giao nhiệm vụ giúp người tìm hiểu quá khứ. Nhưng người yên tâm, khắp Tam giới này có khá nhiều thần thức của ta, sớm muộn gì người cũng sẽ tìm được thần thức gần với bản tôn nhất, khi đó thân phận của người tự nhiên sẽ được sáng tỏ.
Mỗi thần thức được bố trí tại một chỗ và có nhiệm vụ riêng của nó, điều này Tinh Hồn nhờ đọc sách mà biết được. Hiện tại Thái đã nói như vậy, Tinh Hồn cũng không còn cách nào khác, đành chờ một cơ hội khác để tìm hiểu vậy. Đương nhiên… trong lòng cũng có một chút thất vọng. Đó chỉ là trong sách vở ghi chép lại, còn có đúng như Thái nói là không biết hay là cố tình không nói, âu có lẽ chỉ có Thái mới biết mà thôi.
Trở lại, sau khi giới thiệu xong về Hoành thiên bí cảnh, Thái ánh mắt hướng về phía cây cầu, thanh âm ôn hòa, bắt đầu nói tiếp:
- Cây cầu trước mặt người tên gọi là Luyện khí kiều, thực chất là để khảo nghiệm mức độ linh hồn, tinh thần và cường độ thân thể của tộc Long Uyên . Một Luyện khí sư buộc phải có ba phẩm chất này, và muốn trở thành một Luyện khí sư cao cấp thì cả linh hồn, tinh thần và thân thể phải thuộc loại ưu việt nhất. Đối với người khác là như vậy, còn người thì ta hoàn toàn tin tưởng. Chỉ là… linh hồn của người hiện tại đang gặp vấn đề. Nhưng yên tâm, nếu như có rắc rối gì thì ta sẽ tương trợ người. Bây giờ người bắt đầu tiến lên bậc thang đi. Ta sẽ chờ người ở tế đàn.
Nói xong, Thái liền biến mất khỏi chỗ đó giống như một bóng ma. Thái rời khỏi chỗ này như thế này, Tinh Hồn hoàn toàn không hề nhận ra được. Quả nhiên là thủ đoạn cao cấp của Thái cổ tiên tôn, thực sự là dọa người mà.
Không có thời gian suy nghĩ nhiều, bởi vì bên ngoài còn có ba người Tàng Tử Đan, Thiên tuyết miêu và Kiều An đang đợi. Phải nhanh chóng kết thúc khảo nghiệm này để còn tiếp tục khảo nghiệm ở Địa ngục tháp.
Tinh Hồn bắt đầu đặt chân lên cầu thang, từ từ bước lên phía trên. Luyện khí kiều, một khảo nghiệm mà bộ tộc Long Uyên sáng tạo ra để xem xét tố chất của tông tộc đệ tử về sau đạt thành tựu như thế nào. Thái nói, tộc Long Uyên là bộ tộc luyện khí nổi tiếng nhất thời viễn cổ, ngay cả thần binh mà các cao thủ thời viễn cổ cũng phải thèm muốn, không biết trình độ của tộc Long Uyên này cao cường đến mức nào.
Những thủ thuật Luyện khí mà Tinh Hồn học được, không biết là tài liệu từ đâu, tham ngộ không được bao nhiêu, nhưng vẫn khiến cho trình độ của hắn vượt xa Luyện khí sư nhân loại Huyền thiên giới. Họa chăng chỉ có tộc người lùn sống ở Đông Hải mới có thể cùng hắn tranh phong mà thôi. Chỉ là, tinh hoa Luyện khí thuật của tộc người lùn đã bị tiêu hủy từ thời thượng cổ Huyền Thiên giới, thế nên trình độ bây giờ có thể sánh được với Tinh Hồn hay không vẫn chưa biết được.
Lại nói, trong ba phẩm chất trên, khảo nghiệm tinh thần chính là nguy hiểm nhất. Linh hồn bị tổn thương, mặt dù khó khăn nhưng vẫn có cách để phục hồi trở lại. Thân thể cũng như vậy, chỉ cần có phương pháp chữa trị đều có thể khiến một phế nhân tu luyện trở lại. Giống như Tinh Hồn vậy, kinh mạch đứt gãy, nhờ có được phương pháp chữa trị mà hắn tìm hiểu được tại Hắc ám động phủ mà phục hồi trở lại, giúp cho việc tu luyện nhanh hơn rất nhiều.
Nhưng còn tinh thần thì, nếu không cẩn thận bị tổn thương, linh hồn sẽ bị xóa sạch kí ức, trở thành một tên ngu ngốc điên điên khùng khùng. Tinh thần dù là đối với Luyện khí sư hay Luyện dược sư đều quan trọng như nhau cả. Tinh thần minh mẫn, đầu óc nhạy bén thì xác suất luyện ra sản phẩm rất cao. Còn đầu óc mụ mị, ngu ngốc chỉ sợ một phần thành công cũng không nắm chắc được.
Thế nên mới nói, khảo nghiệm tinh thần là quan trọng nhất, cũng là nguy hiểm nhất. Tinh Hồn đã bước hơn một ngàn bậc thang mà không gặp phải một trở ngại nào cả. Một ngàn bước tiếp theo, Tinh Hồn liền cảm nhận được bước chân mình nặng hơn một chút, dường như có một lực lượng vô hình nào đó đè ép lên người, nhưng vẫn không khiến cho Tinh Hồn gặp khó khắn.
Cường độ tinh thần, thân thể và linh hồn của Tinh Hồn rất mạnh. Với những mức độ khảo nghiệm này, Tinh Hồn có thể vượt qua dễ dàng. Đã bước qua năm ngàn bậc thang rồi, linh hồn của Tinh Hồn bắt đầu có dấu hiệu mệt mỏi.
Chuyện này chưa bao giờ xảy ra cả. Linh hồn của cường giả Độ kiếp kỳ thập nhị trọng vô cùng mạnh mẽ, muốn đánh vỡ cũng khó, không ngờ bây giờ lại có dấu hiệu mệt mỏi. Chợt nhớ về câu nói của Thái, linh hồn của hắn gặp vấn đề. Rốt cuộc là vấn đề gì mà khiến cho Thái lưu tâm đến như vậy? Thậm chí là sẵn sàng ra tay tương trợ nếu gặp khó khăn.
Kẻ cứng đầu như Tinh Hồn, khảo nghiệm của bản thân, dù khó khăn đến mức nào thì cũng muốn tự thân vận động, tự thân vượt qua. Tuyệt đối không nhận sự trợ giúp từ kẻ khác. Ánh mắt trở nên kiên quyết, hướng thẳng về phía trước mà tiến lên.
Bước lên được sáu trăm bước nữa, đột nhiên bậc thang bên dưới rực lên ánh đỏ. Nhìn kỹ lại thì chính là một biển lửa cháy dưới chân Tinh Hồn. Kỳ lạ là, ngọn lửa này lại khiến cho thân thể Tinh Hồn cực kỳ đau đớn.
Thân mang Hỏa chi bổn nguyên sinh ra Thuần dương chi hỏa bảo vệ thân thể, đó là còn chưa nói đến Thủy chi bổn nguyên sinh ra Hắc thủy kháng lại toàn bộ hỏa diễm. Không ngờ bây giờ lại bị hỏa diễm tấn công, quả nhiên là một chuyện nực cười.
Bỗng linh quang trong đầu lóe lên, sực nhớ ra chuyện gì đó. Gương mặt Tinh Hồn bình tĩnh trở lại, nhắm mắt định thần. Vài giây sau thì mở ra, cảnh quang xung quanh liền trở lại bình thường. Mây trắng lượn lờ, gió thổi mát mẻ, khiến cho tâm tình người ta cực kỳ thoải mái.
Cứ như vậy Tinh Hồn tiếp tục bước đi. Trên mỗi bậc thang, Tinh Hồn gặp đủ loại ảo giác, như bị nhốt trong hầm băng, bị hàn vạn thanh kiếm đâm xuyên qua người, đầu trâu mặt ngựa dọa giết, mỹ nữ dụ hoặc… nhưng toàn bộ huyễn cảnh đều không thể tác động đến tinh thần của Tinh Hồn.
Hai khắc trôi qua, tổng cộng Tinh Hồn bước đi gần hai mươi vạn bậc thang. Tuy rằng thể lực Tinh Hồn rất tốt, nhưng cầu thang này mỗi bước đều tăng cường độ tinh thần, linh hồn và thân thể, thế nên Tinh Hồn cũng rất mệt mỏi. Ngồi xếp bằng xuống, nuốt vào một viên Thuần nguyên đan, chốc lát liền phục hồi trở lại.
Sau đó, Tinh Hồn đứng thẳng dậy, mở đôi mắt huyết hồng ra nhìn trước mặt. Chỉ thấy, phía trước là một tế đàn hình tròn rất lớn, bán kính chừng một trăm thước. Mặt sàn của tế đàn là những dòng cổ ngữ kỳ lạ, chính là Tiên thiên cổ ngữ.
Trung tâm của tế đàn có một cái hố chừng mười mét, không biết là để chứa vật gì. Chỉ thấy phía trên cái hố đó ba mươi thước có một cái bệ đá, giống như dùng để đặt một vật gì đó. Còn xung quanh cái hố cũng có mười cái bệ đá khác nhau, trên mỗi bệ đá có một cái hố với mười hình thù khác nhau. Trong số đó, có hai hình nhìn rất quen.
Hai hình đó chính là để đặt Phượng hoàng cổ cầm và Phục long cổ đỉnh vào. Ngay lập tức Tinh Hồn liền đoán ra, mười cái bệ đá này dùng để đặt Thập phương linh bảo vào, sau đó sẽ lấy ra tinh hoa của Thập phương linh bảo, cùng với vô số thiên tài địa bảo để luyện ra cổ kiếm Đồ Lục. Cũng chính là vật đã đẩy tộc Long Uyên vào con đường diệt vong.