Đại La Thiên Tôn

Quyển 3 - Chương 140: Trường sinh bất tử (Thượng)

Không gian tán loạn một hồi, cuối cùng cũng trở lại với vẻ bình yên của nó. Phục long cổ đỉnh cũng như vậy, huyền quang rực lên trong khoảng khắc rồi cũng vơi đi, trở về với dáng vẻ cổ xưa với khí tức tang thương của tuế nguyệt.

Cảm thấy không còn nguy hiểm, Tinh Hồn lúc này mới tiến lại gần xem xét Phục long cổ đỉnh. Đôi mắt dán chặt vào thân đỉnh, quan sát rất tỉ mỉ, thế nhưng vẫn không hề nhận ra một điểm kỳ lạ nào. Đặt tay phải chạm vào thân đỉnh, nguyên lực trong đan điền vận chuyển, truyền vào Phục long cổ đỉnh. Nhưng giống như rơi vào cõi hư vô vậy, Phục long cổ đỉnh vẫn đứng yên bất động, không lộ ra một chút khác thường nào.

Mày kiếm cau lại, khuôn mặt trầm xuống, Tinh Hồn lúc này chìm sâu vào suy tư. Rõ ràng là khi nãy kích động dữ dội, thế nhưng bây giờ lại khổ có nửa điểm bất thường. Bỗng linh quang trong óc lóe lên, Tinh Hồn rực nhớ đến chuyện mà quỷ mị Tà Phong đã kể.

Trịnh Thần Không có mang trên người một kiện bán thần khí gọi là Đế hồn đỉnh. Có lẽ nhờ thế mà Trịnh Thần Không mới an toàn vượt qua tầng thứ năm Vô lôi ngục này. Điều khiến Tinh Hồn suy nghĩ là, có thể nào, Đế hồn đỉnh kia có liên quan đến Phục long cổ đỉnh hay không?

Phục long cổ đỉnh là do Tinh Hồn nhận được từ Hắc ám động phủ, thế nên lai lịch, xuất xứ của Phục long cổ đỉnh như thế nào, Tinh Hồn hoàn toàn không biết. Còn Đế hồn đỉnh kia là thần vật từ thời thượng cổ, được tộc người lùn ở Đông hải từ một khối Tinh không vẫn thiết mà luyện chế thành.

Cả Phục long cổ đỉnh và Đế hồn đỉnh chắc chắn đều từ thế giới khác ngoài Huyền thiên giới, có lẽ vì một sự kiện nào đó mà lưu lạc đến đây. Lại nói, từ lúc Tinh Hồn có được Phục long cổ đỉnh cho đến nay, đều nằm trong tình trạng bị tổn hại rất nặng. Đương nhiên Tinh Hồn cũng đã nhiều lần dùng Luyện khí thuật để tu sửa lại, thế nhưng vẫn không có dấu hiệu khả quan. Nhưng bây giờ thì có lẽ sẽ có cơ hội để phục chế lại Phục long cổ đỉnh rồi.

Đế hồn đỉnh kia chính là mục tiêu mà Tinh Hồn nhắm đến. Nếu dung nhập Đế hồn đỉnh vào Phục long cổ đỉnh, Tinh Hồn nắm đến tám phần là Phục long cổ đỉnh sẽ trở về với uy lực vốn có của nó.

Suy nghĩ một hồi, Tinh Hồn liền thu lại Phục long cổ đỉnh vào Huyền tiên các. Thiết nghĩ cũng đã lâu rồi, có lẽ cũng nên trở lại chỗ hẹn. Truyền tống trận đã ở trước mặt, chỉ cần hội họp với ba người Tàng Tử Đan, Kiều An và Thiên tuyết miêu là có thể tiến vào tầng thứ sáu Phệ hồn ngục rồi.

********* Quyển 3: Ma chi quân vương ********* Người đọc có tâm thì like FB!


Bầu trời là một màu đen xám xịt, khung cảnh lờ mờ với những âm thành gào thét kinh hãi của những oán linh. Ở nơi này, tùy tiện nhìn một chỗ cũng thấy có vài bộ xương trắng xóa. Nơi này, chính là tầng thứ sáu Phệ hồn ngục.

Ở ba bốn tầng trước, Tử thi ngục, Minh hỏa ngục, Hàn băng ngục và Luyện kim ngục, tuy rằng rất khắc nghiệt nhưng vẫn tồn tại sự sống. Tầng thứ năm Vô lôi ngục, với lực lượng thiên lôi cuồng bạo, đương nhiên không có một sinh linh nào có thể sống được. Còn tầng thứ sáu Phệ hồn ngục, chỉ có duy nhất một thứ có thể tồn tại, đó chính là Bất tử oán linh trong truyền thuyết.

Bất tử oán linh được ghi chép lại trong cổ thư vốn là hồn phách của người sống. Vốn sau khi chết đi, hồn phách họ phải tìm đến Địa ngục minh giới, nghe phán xét của Âm minh vương để có thể tiến vào Lục đạo luân hồi, chuyển thế đầu thai, sống một cuộc sống mới. Nhưng trong thế gian này còn có những người bởi vì tham, sân, si hoặc bị trói buộc bởi thất tình lục dục, quyến luyến thế gian trần thế, ôm lấy quá khứ, không muốn vãn sanh. Dần dần sau đó bị hắc ám chi lực xâm nhập, hóa thành oán linh.

Oán linh cũng phân chia cấp bậc, tùy vào lúc bọn họ còn sống mạnh yếu như thế nào, thì sau này trở thành oán linh với những cấp độ khác nhau. Trong số đó, Bất tử oán linh chính là tồn tại mạnh mẽ nhất. Bất tử oán linh cực kỳ khó tiêu diệt, bị phá hủy đi nhưng trong tích tắc lại phục hồi trở lại, nên gọi chúng là “bất tử” cũng không sai.

Lại nói oán linh thuộc về cõi âm, đương nhiên là thích ở những nơi tối tăm. Tầng thứ sáu Phệ hồn ngục này cực kỳ thích hợp với oán linh, thế nên số lượng oán linh ở đây cực kỳ nhiều, số lượng như thế nào thì có lẽ ngay cả quỷ mị Tà Phong cũng không thể biết được.

Tại một hang động tăm tối, lực lượng hắc ám ở đây, nếu như võ giả từ Thiên thần cảnh trở xuống không cẩn thận là bị nhiễm phải, tương lai sau này sẽ bị ảnh hưởng rất nhiều. Thậm chí cả đời không có bước tiến nào cả. Âm thanh rú lên, rất quỷ dị cứ mỗi lúc một vang, chính là âm thanh của oán linh. Cho dù là người có tinh thần vững chãi, vô tình bị lạc vào đây thì cũng bị hù đến vãi ra quần.

Không ngờ ở cái địa phương quỷ dị này lại có bóng dáng của một người nam tử. Hắc toàn thân vận hắc y, ngay cả khuôn mặt cũng được che bởi một lớp khăn. Đôi mắt lấp lóe tinh quang, dường như là một người khí độ phi phàm. Trên tay nam tử hắc y này có đeo một cái vòng, nhìn bề ngoài khá giống với vòng Ẩm ngọc mà Tinh Hồn đã tặng cho Tàng Tử Đan.

Cái vòng mà nam tử hắc y này đang đeo là một kiện pháp khí Tôn cấp trung giai, so với vòng Ẩm ngọc của Tàng Tử Đan thì phẩm cấp cao hơn một bậc, tên gọi là Cực quang càn khôn. Cực quang càn khôn tạo ra một lớp quang tráo, bảo hộ nam tử hắc y này khỏi đám Bất tử oán linh đang vây quanh hắn. Dường như đám Bất tử oán linh này đối với quang tráo mà Cực quang càn khôn tạo ra rất kiên kỵ, thế nhưng vẫn bay lượn xung quanh. Có lẽ là do đã lâu không bắt gặp được sinh vật sống nào nên khi vừa nhìn thấy nam tử hắc y này, bọn chúng vẫn một mực bám theo. Chỉ cần mà nam tử hắc y này lộ ra một sợ hở nào là đám Bất tử oán linh này lập tức thôn phệ linh hồn của hắn ngay.

Nam tử hắc y này có lẽ đi vào đây đã lâu, theo còn đường thẳng mà đi, sau một hồi thì y dừng cước bộ lại, trước mặt hắn là hai con đường phân chia riêng biệt với nhau. Lấy ra từ trong người một tấm địa đồ, chính là bản đồ Địa ngục tháp này. Quan sát một lúc, hắn lẩm nhẩm:


- Rẽ phải, tiếp tục đi vào ba trăm thước nữa là tới chỗ tấm thạch bi rồi.

Quan sát xong, nam tử hắc y liền đi vào con đường phía bên phải. Thạch bi ở hang động phía bên con đường bên phải chính là mục tiêu của y. Sau một lúc, cuối cùng nam tử hắc y cũng đi đến cuối con đường. So với những chỗ khác, thì nơi này lại khá sáng sủa. Nhờ trên trần có gắng những viên Dạ minh châu nên mới có sự khác biệt.

Chính giữa nơi này là một tấm thạch bi màu xanh, nhìn rất cũ kỹ, ngay khi nhìn vào đã làm cho người ta cảm thấy một cảm giác tang thương cổ xưa bao bọc lấy nó. Tấm thạch bi màu xanh này cao hai mươi thước, bề mặt chỗ rộng nhất chừng mười thước. Bên trên mặt thạch bi có khắc những dòng chữ kỳ lạ, hoàn toàn không giống với chữ viết tại Huyền thiên giới.

Nếu như Tinh Hồn ở chỗ này, thì ngay lập tức hắn nhận ra những ký tự kia có nghĩa là gì. Đó chính là quyển thiên thư thứ năm mà Tinh Hồn đang tìm kiếm: Địa ngục đạo. Nam tử hắc y chính là vì tấm thạch bi có khắc Địa ngục đạo này, không ngần ngại nguy hiểm mà tìm đến đây.

Mở ra Tử sắc chân nguyên vũ, nam tử hắc y bay lơ lửng trên không trung. Có thể mở ra Tử sắc chân nguyên vũ, tu vi của nam tử hắc y này rõ ràng đã tiếp cận Thần vương cảnh rồi. Hơn nữa, tuyệt đối là Thần vương cảnh hậu kỳ.

Đôi mắt dán chặt vào tấm thạch bi, nhìn từng chữ một khắc để khắc sâu vào trong đầu mình. Tuy rằng tiên thiên cổ ngữ rất khó hiểu, và có gì đó rất huyền diệu, từng chữ… từng chữ một du nhập vào đầu hắn. Không biết được nam tử hắc y này ngộ ra bao nhiêu từ trong đó, thế nhưng chỉ thông qua đôi mắt hắn, có thể thấy được hắn đang rất có hứng thú.

********* Quyển 3: Ma chi quân vương ********* Người đọc có tâm thì like FB!

Tại một địa phương khác, có một nhân ảnh đang hướng về phía hang động thần bí mà nam tử hắc y kia vừa tiến vào. Đây là một nam tử tuấn mỹ nhìn qua rất trẻ tuổi, người này đầu đội kim ngọc tử quan, lưng đeo đai bạch ngọc long bội, mặc tử y long bào, đôi mắt lấp lóe tinh quang để lộ một cỗ khí thế ngạo thị thiên hạ. Trên lưng là Xích sắc chân nguyên vũ, biểu thị tu vi của người này đã đạt đến Thần đế cảnh. Nam tử này, không phải đệ nhất thiên tài Trịnh Thần Không thì còn ai vào đây.

Trịnh Thần Không bên ngoài có một tầng quang tráo hắc sắc, chính là lớp bảo hộ mà Đế hồn đỉnh tạo ra để bảo vệ hắn khỏi đám Bất tử oán linh kia. Đôi mắt kiêu ngạo của Trịnh Thần Không hướng về phía đang bay, giọng nói lãnh đạm nói:

- Khi nào mới tới chỗ ngươi nói?

Xung quanh không có người nào cả, nếu như là đang ở ngoài đường thì có lẽ ai cũng nghĩ hắn bị tự kỉ, hoặc là gì đó tương tự. À mà Trịnh Thần Không là đương kim thái tử của Thiên Phong quốc hùng mạnh, ai mà dám chỉ tay vào hắn mà nói là tên tự kỷ chứ. Đó chính là chê mạng sống mình quá ngắn ngủi rồi. Trở lại với câu chuyện, Trịnh Thần Không đang hỏi chính là Đế hồn đỉnh. Chỉ nghe một thanh âm lạnh lẽo, ý tứ thập phần gian xảo của Đế hồn đỉnh đáp:

- Gần tới rồi. Chỉ cần lĩnh ngộ được nó, chắc chắn ngươi sẽ là kẻ vô địch thiên hạ.