Mất nửa ngày, Tinh Hồn nguyên lực đã phục hồi đến đỉnh phong. Nhờ hấp thụ lôi chi lực nên tu vi lập tức được củng cố vô cùng vững chắc. Đột phát Độ kiếp kỳ đệ thập trọng, so với võ giả Huyền thiên giới thì ngang với Thần vương cảnh trung kỳ, nhưng tu vi chân chính của Tinh Hồn thì nắm chắc có thể đánh một trận với võ giả Thần đế cảnh trung kỳ.
Chỉ còn đột phát Độ kiếp kỳ thập nhất trọng và Độ kiếp kỳ thập nhị trọng nữa là Tinh Hồn sẽ bước vào Hợp đạo kỳ, bước cuối cùng chính là Đại thừa kỳ, trở thành Bán tiên. Tu chân giả bình thường sẽ mất một khoảng thời gian dài đằng đẵng, thậm chí có thể cả đời cũng không đạt tới được. Còn Tinh Hồn, không biết hắn sẽ mất bao nhiêu thời gian để trở thành Bán tiên đây? Chuyện này, hãy để thời gian sau sẽ biết.
Sau khi bình ổn xong, Tinh Hồn và Cơ Dung lại tiếp tục lên đường. Càng gần tòa tháp, Tinh Hồn càng cảm nhận được sâu sắc sự rung động của Phượng hoàng cổ cầm. Không hiểu sao, Tinh Hồn cảm thấy phải đến tòa tháp đó thật nhanh.
Năm ngày sau, cuối cùng Tinh Hồn và Cơ Dung đến gần vùng phụ cận, cách tòa tháp năm ngàn trượng. Trên đường đi, Tinh Hồn đã giết không biết bao nhiêu Tử linh yêu thú, thậm chí có cả Tử linh yêu thú cấp Yêu vương và Tử linh yêu thú cấp Yêu hoàng. Tử linh yêu thú cấp Yêu vương thì Tinh Hồn tùy thời đều có thể xử lí, còn Tử linh yêu thú cấp Yêu hoàng thì tốn một ít thời gian. Vì vậy nên so với tính toán của Cơ Dung thì lâu hơn hai ngày. Hiện tại hai người đang đứng trên một ngọn núi nhỏ, còn hai đầu Tử linh yêu thú Kiệt Tư và Tất Vưu thì Tinh Hồn đã thu vào Huyền Tiên các.
Bởi vì càng đến gần tòa tháp, Tử linh yêu thú và Tử linh ma vật càng lúc càng mạnh, thế nên Tinh Hồn mới quyết định cho Kiệt Tử và Tất Vưu vào Huyền Tiên các để đỡ phải vướng tay vướng chân. Quãng đường còn lại, Tinh Hồn buộc phải tự thân vận động.
Năm ngàn trượng còn lại, tuy rằng khá nguy hiểm nhưng đối với Tinh Hồn mà nói thì đây chính là một cơ hội rất tốt để nâng cao kinh nghiệm chiến đấu. Cường giả chân chính chính là bước ra từ thi sơn huyết hải. Nói đến vượt cấp chiến đấu, kinh nghiệm chiến đấu chiếm một phần rất quan trọng, những thủ thuật, phản ứng với sự nguy hiểm… tất cả đều từ trải nghiệm lâu dài mà ra.
Còn như những kẻ được bồi dường trong các tông môn đại phái, muốn cái gì thì đều được tông môn cung cấp. Những kẻ đó, thành tựu sau này chỉ có thể gọi là cao thủ. Một khi gặp phải cường giả chân chính thì mất đi nửa cái mạng cũng là điều bình thường. Thế nên Tinh Hồn từ lúc bước vào giới tu chân thì kết hợp cả hai phương thức, tu luyện kết hợp với trải nghiệm. Hiện tại Tinh Hồn có thể vượt cấp khiêu chiến một cách khủng khiếp đến vậy, không chỉ là nhờ thiên phú, chiến lực nghịch thiên mà còn nhờ cả kinh nghiệm chiến đấu dày đặc.
Với tu vi của Tinh Hồn hiện tại, Huyền Thiên giới còn rất ít chỗ để hắn có thể nâng cao kinh nghiệm của mình. Tử địa này chính là một chỗ cực kỳ tốt để Tinh Hồn có thể nâng cao trải nghiệm của mình, với lại chiến đấu trong tình trạng nguy hiểm thì tốc độ đột phát tăng lên rất nhiều.
Lại nói đến hiện tại. Tuy rằng chỗ Tinh Hồn đang đứng cách tòa tháp năm ngàn trượng, nhưng lại nhìn thấy rất rõ tòa tháp. Không biết khi nhìn gần, tòa tháp sẽ khổng lồ đến mức nào đây. Gió lạnh thấm vào da thịt, làm tung bay y phục của hắn. Sau một hồi, Tinh Hồn bỗng nói:
- Đi thôi.
Cơ Dung khẽ gật đầu, rồi hai người thân thể khẽ động, bắt đầu tiến vào khu rừng chết bên dưới. Không biết sẽ có bao nhiêu nguy hiểm rình rập, bao nhiêu người đủ khả năng vượt qua cánh rừng chết để tiến vào tòa quỷ tháp đây.
********* Quyển 3: Ma chi quân vương *********
Tiếng gió thổi như tiếng quỷ khóc than, độc vụ hóa thành một màn sương mờ ảo, so với vùng bên ngoài, khu tử lâm này mới chân chính gọi là tử địa. Tinh Hồn và Cơ Dung đã tiến vào tử lâm đã được một giờ đồng hồ. Cơ Dung tuy rằng có vài lần đi vào đây, thế nhưng vì thời gian rất lâu rồi, độc vụ so với trước đây dày đặc hơn rất nhiều, nên nhất thời không nhớ ra được con đường an toàn đến tòa quỷ tháp.
Cơ Vô Dạ đương nhiên cũng đã được Tinh Hồn đưa vào Huyền Tiên các. Tinh Hồn với Cơ Dung đối với độc vụ thì có cách kháng lại, nhưng Cơ Vô Dạ vẫn còn rất nhỏ, dù được bảo hộ nhưng vẫn có khả năng bị độc vụ xâm nhập. Thế nên liền để cho Tất Vưu và Kiệt Tư căm sóc.
- Sao độc vụ càng lúc càng mạnh đến thế này?
Đang đi, Cơ Dung mày liễu nhíu lại, cảm thán nói.
- Có lẽ tòa quỷ tháp lại xảy ra biến dị chăng?
Tinh Hồn thuận miệng đáp.
- Ta là Đại yêu vương mà còn cảm thấy khó chịu, những người khác chỉ sợ vừa hít phải độc vụ này thì lập tức hóa thành tử linh yêu vật ngay.
- Hừ, ngay từ lúc bước vào đây thì số phận đã không còn phụ thuộc vào bản thân nữa rồi. Với lại, nơi càng nguy hiểm chẳng phải sẽ có nhiều bảo vật sao? Con người vốn là sinh vật tham lam, dù biết là nguy hiểm nhưng vẫn sẽ đâm đầu vào.
Tinh Hồn trên môi nở nụ cười lạnh, giọng nói lãnh đạm.
- Liệu ngươi có là một trong số đó không? – Cơ Dung ngẫu hứng hỏi.
- Có lẽ… Ủa, cây đại thụ kia…
Bỗng Tinh Hồn nhìn thấy phía trước có một cây đại thụ khổng lồ, so với những cây đại thụ trong tử lâm này thì to hơn gấp hai lần. Thứ khiến Tinh Hồn chú ý là, cây đại thụ này hình như có đậu quả. Cây đã chết, làm sao có khả năng kết quả? Lúc này Cơ Dung cũng đã chú ý đến cây đại thụ:
- Cây đại thụ đó, trước đây ta chưa thấy qua. Có nên lại đó xem không?
Tinh Hồn gật đầu, rồi hai người nâng cao tinh thần cảnh giác, thần thức tản ra để đề phòng chuyện ngoài ý muốn. Còn cách cây đại thụ năm mươi thước, Tinh Hồn liền cảm giác độc vụ quanh đây đại thụ này còn khủng bố hơn rất nhiều. Lập tức Tinh Hồn vận dụng Tuyệt kết giới bảo vệ, Cơ Dung đồng dạng cũng tạo ra một tầng khí bao bọc lấy thân thể. Sau đó thì bắt đầu tiến lại gần, còn cách cây đại thụ hai mươi thước, Tinh Hồn lập tức nhận ra thân thể của cây đại thụ này. Chỉ thấy đôi mắt hắn lộ ra vẻ kinh ngạc, thốt:
- Cây đại thụ đó… không lẽ là U minh chi thụ?
- U minh chi thụ là cái gì?
Cơ Dung nhìn Tinh Hồn, ngạc nhiên hỏi.
- Trong sách cổ có ghi lại, U minh chi thụ tồn tại nơi chí âm, và chỉ có Minh giới mới đáp ứng được điều kiện sinh sống. Thật không ngờ là U minh chi thụ lại có thể phát triển tại chỗ này.
Nghe Tinh Hồn nói cái gì mà U minh chi thụ rồi lại Minh giới, Cơ Dung chỉ biết im lặng lắng nghe. Toàn là những thứ mà trước đây nàng chưa từng thấy, thậm chí lại chưa được nghe qua nữa. Bây giờ lại được một tên hậu bối thua kém mình cả vạn tuổi giảng giải, trong lòng chợt nổi lên một cảm giác khó chịu, bằng lời khó có thể nói được.
Còn Tinh Hồn thì trong lòng thập phần mừng rỡ. Nếu như có thể thu thập U minh chi thụ này đặt vào Huyền Tiên các, thì sau này mỗi ngày đều có thể hấp thu U minh chi khí, tốc độ tu luyện sẽ tăng gấp mấy lần hiện tại. Hơn nữa còn có thể luyện hóa U minh quả, luyện chế Địa nguyên thứ quang đan, như vậy sẽ giúp Tinh Hồn đột phát Độ kiếp kỳ thập nhất trọng thời gian sẽ ngắn lại rất nhiều.
Nhìn trên thân U minh chi thụ đã có mười quả U minh quả, cách thuần thục không quá lâu. Lập tức Tinh Hồn liền muốn tiến lên thu thập U minh chi thụ. Nhưng bỗng nhiên từ trong màn độc vụ mờ mịt, có ba đốm đỏ rực lên như ánh lửa. Cơ Dung biến sắc thốt:
- Cẩn thận, U minh chi thụ có Tử linh đại yêu chủ tọa trấn.
Tinh Hồn cũng đồng thời phát hiện ra. Lập tức hắn tự mắng mình, U minh chi thụ là một trong những thần thụ mà bao nhiêu bậc tiên nhân ở Tiên ma giới thiết tha mơ ước, là thứ chỉ có thể ngộ không thể cầu. Và cho dù có ngộ được, thì cũng phải vượt qua yêu thú trấn thủ. Và đương nhiên, U minh chi thụ trước mặt Tinh Hồn cũng bị một đầu Tử linh yêu thú cấp Đại yêu chủ tọa trấn.
Khí tứ của Tử linh Đại yêu chủ này so với Cơ Dung mạnh hơn rất nhiều, Tử linh Đại yêu chủ trung kỳ đỉnh phong. Hẳn là nó đang chờ U minh quả thuần thục rồi phục dụng để đột phá Tử linh đại yêu chú hậu kỳ. Có thể tọa trấn U minh chi thụ mà không có một đầu Tử linh yêu thú hay Tử linh ma vật nào bén mảng tới đây, có lẽ đầu Tử linh đại yêu chủ này chính là tồn tại mạnh mẽ nhất ở tử địa này.
Tinh Hồn tuy rằng thực lực nghịch thiên, nhưng đứng trước đầu Tử linh đại yêu chủ Tam nhãn thôn thiên sư kia thì giống như con kiến so với cự long vậy. Thậm chí ngay cả Cơ Dung, Đại yêu chủ bản thể Ảo nguyệt khiếu thiên lang vẫn không thể chống lại Tử linh Tam nhãn thôn thiên sư.
Hiện tại Tử linh Tam nhãn thôn thiên sư giống như một con tiểu miêu ba mắt vô cùng dễ thương, nhưng nếu thật sự lộ ra bản thể, chỉ sợ cao đến một ngàn năm trăm mét, thân thể lực lưỡng vô cùng mạnh mẽ. Lại nói,Thôn thiên sư tộc cũng là một trong mười chủng tộc mạnh mẽ nhất trong yêu tộc. Thiên lang tộc của Cơ Dung xếp hàng thứ tám, Thôn thiên sư tộc lại xếp trên một bậc, đứng hàng thứ bảy. Mà Tam nhãn thôn thiên sư lại chính là yêu thú biến dị tồn tại mạnh mẽ nhất trong Thôn thiên sư tộc, tính ra so với chủng tộc đứng hàng thứ sáu là Giao long tộc không thua kém bao nhiêu.
Trở lại vấn đề chính, nếu như muốn thu thập U minh chi thụ thì nhất định phải chiến thắng Tử linh Tam nhãn thôn thiên sư. Với tu vi và sự cơ trí của Tinh Hồn kết hợp với Cơ Dung, tỉ lệ chiến thẳng Tử linh Tam nhãn thôn thiên sư cũng không vượt quá ba phần.
Tinh Hồn cũng đã cảm nhận được sát khí của Tử linh Tam nhãn thôn thiên sư, chính là muốn giết chết hai người Tinh Hồn và Cơ Dung. Bây giờ tình thế không thể lùi lại được, với lại Tinh Hồn cũng không muốn bỏ qua cơ hội sở hữu U minh chi thụ. Không vào hang hổ, làm sao bắt được hổ con. Phía trước là Đại yêu chủ Tử linh Tam nhãn thôn thiên sư thì sao, Tinh Hồn trong đầu cũng chẳng lộ ra một nét sợ hãi. Bỗng nhiên trên gương mặt anh tuấn lãnh đạm nở mộ nụ cười lạnh lẽo hỏi:
- Cơ Dung, có vẻ như đây việc đầu tiên ta muốn ngươi giúp. Ngươi không sợ con tiểu miêu kia chứ?
Chuẩn bị chiến nào!