- Điệp tỷ, hôm nay sao thế?
Tô Hân Nhi ánh mắt nghi vấn, gặng hỏi Sở Tiểu Điệp đang ngồi ở phía sau.
- Ta có làm sao đâu. Muội nghĩ nhiều rồi.
Sở Tiểu Điệp vội xua tay phủ nhận. Cứ nhìn cái hành động lấm la lấm lét khác với điềm đạm ngày thường càng làm cho người ta nghi ngờ hơn.
Còn Tinh Hồn ngồi ở đằng trước, cứ thi thoảng lại liếc mắt nhìn về phía sau.
Tô Hân Nhi ôm một bụng nghi vấn, nhưng cứ hỏi thì hai người này cứ tìm cách đánh trống lãng, nói sang một chuyện khác. Rồi chợt nàng nói một câu khiến cho hai người kia ho sặc sụa:
- Mà hôm qua, hình như muội nghe những âm thanh rất lạ.
- Khụ khụ… Có sao. Chắc muội nghe lầm đó. Ha ha…
Tinh Hồn ho khan, gượng cười nói. Còn bên kia, Sở Tiểu Điệp cũng đỏ mặt quay sang chỗ khác.
Tô Hân Nhi trau mày lao tâm khổ tứ suy nghĩ, nói:
- Hôm nay hai người làm sao thế? Không lẽ, hai người vừa làm chuyện xấu gì sau lưng muội, đúng không?
- Không có!
Cả hai người đồng thời thốt lên. Một người ở trên nhìn xuống, người lại từ dưới nhìn lên. Mục quang bắt gặp nhau, như mang theo vài phần tình cảm. Có điều, người ngồi giữa bây giờ lại là cô nàng ngây thơ, trong sáng Tô Hân Nhi kia.
*********
Kinh đô Thiên Phong.
Tại Lý gia, mọi công việc chuẩn bị cho hôn sự đã xong. Những thùng ngọc ngà châu báu, vãi lụa tơ tàm, dược phẩm… chất đầy cả một cái sân rộng lớn. Đây chỉ mới là một phần nhỏ trong của hồi môn của Lý gia thôi, không biết đến ngày rước dâu thì sẽ nhiều ra sao nữa.
Đại quý tộc của đế quốc đúng là khác với thường dân, mỗi lần có hỷ sự là phải chơi trội cỡ đó.
Hỷ sự của Lý Tinh Vân lần này không chỉ đơn giản là tạo mối quan hệ thông gia với bên Yến gia, mà còn củng cố lại các mối quan hệ với các thế lực khác bên ngoài.
Đối với các đại gia tộc khác, lần này cũng phải dò xét xem thử thế lực của Lý gia đã phát triển tới đâu rồi. Các gia tộc nhỏ thì phải cân nhắc lại xem nên đầu quân cho thế lực nào, còn các gia tộc lớn thì vừa phải xem thái độ của thái tử đương triều, vừa phải thăm dò nội tình bên trong mỗi gia tộc nữa.
Cuộc sống chính trị, mỗi ngày đều là các cuộc chiến. Đầy rẫy những âm mưu vì lợi ích của mỗi bên.
Cả kinh đô hầu như nhộn nhịp trong cái không khí của ngày đại hỷ của Lý gia, mà không một ai biết rằng bão tố đang ngày một đến gần.
Và các thế lực ngầm của khắp các đại lục mỗi ngày đều âm thầm tiến đến chỗ này. Trong đó có cả thế lực mà mỗi đại lục, quốc gia và võ giả phải chống lại: Tây vực ma tộc.
*********
Tại một dinh thự lớn ở phía nam kinh thành.
Trong một căn phòng được đóng chặt cửa lại, bên ngoài là các hộ vệ canh gác. Nhìn thái độ của bọn họ, có lẽ đây là một cuộc họp quan trọng của một gia tộc nào đó. Và đích thị là cuộc họp của Sở gia.
Người ngồi thượng tọa dĩ nhiên là đại công tử Sở gia Sở Hóa Long. Ngồi bên cạnh là Sở Tiểu Linh, hai bên hàng ghế là Sở Minh, Sở Bảo, Sở Tuyên cùng nhiều cao thủ, trưởng lão trong gia tộc.
Sở Hóa Long ánh mắt uy nghiêm, nhìn qua một vòng những người đang có mặt ở đây. Có không ít người có mặt tại đây tu vi cao hơn y rất nhiều, thế nhưng khi nhìn thấy ánh mắt sắc nhọn của Sở Hóa Long thì cũng không khỏi có một luồng hơi lạnh chạy dọc sóng lưng.
Quả nhiên là phong thái đã được rèn giũa, không phải ai cũng có được cái phong thái này.
Sau một hồi, Sở Hóa Long lãnh đạm hỏi:
- Nhị đệ, tam đệ, bố trí thế nào rồi?
Nghe Sở Hóa Long nhắc đến, Sở Minh cùng Sở Bảo đứng thẳng người dậy. Sở Bảo lấy ra từ trong người một tấm bản đồ, trải lên bàn cho mọi người cùng xem. Sở Minh chỉ tay vào bản đồ, sắc mặt trịnh trọng nói:
- Đại ca, đệ đã bố trí sát thủ ở các chỗ thích hợp. Chỉ cần hắn xuất hiện thì có thể ra tay bất cứ lúc nào.
Sở Hóa Long mục quang nhìn vào bản đồ. Hắn biết nhị đệ của Sở Minh của hắn rất có tài trong việc bày binh bố trận. Các sát thủ cũng được điều động đến, sắp xếp ở các vị trí rất tốt. Có điều, để chắc chắn không có bất trắc gì, Sở Hóa Long còn cử thêm một số trưởng lão ở mỗi chỗ nữa.
Ở đây có mười hai cao thủ, tu vi đều ở Đế cấp và Thần cấp. So với Tinh Hồn hiện giờ thì cũng ngang tầm. Còn lúc Tinh Hồn sử dụng đến Hoán long thuật thì lại là một chuyện khác.
Sau một hồi bàn bạc, Sở Hóa Long đứng thẳng người dậy, sắc mặt lạnh lẽo nói:
- Ta không muốn xảy ra bất kỳ một sai sót gì. Nếu như thất bại, các ngươi tự đem đầu về đây.
- Tuân lệnh đại công tử.
Tất cả mọi người cung kính, đồng thanh nhận lệnh. Lúc đầu khi đến đây, nghe nói mục tiêu cũng chỉ ngang với đại công tử, bằng với sức của bọn họ thì chẳng mấy chốc có thể bắt được hắn thôi. Nhưng bây giờ, Sở Hóa Long lại rất coi trọng việc này. Nếu sai sót thì hậu quả rất khó lường. Đừng nhìn Sở Hóa Long thường ngày dễ tính, vui vẻ. Chỉ cần y mọi việc không làm đúng theo sắp sếp của y, cái chết chính là kết quả dành cho kẻ đó.
Áp lực lúc này đè nặng lên mọi người. Sở Hóa Long cũng chẳng quan tâm đến bọn họ nghĩ gì, hắn chỉ quan tâm đến kết quả. Sở Hóa Long thầm nghĩ, Tinh Hồn sẽ dùng biện pháp gì để chống trả đây.
Tinh Hồn từ nhỏ không được như hắn, thân thể rất yếu ớt, muốn chà đạp lúc nào chẳng được. Nhưng bây giờ, chỉ chưa đến mười năm đã có thay đổi rất kinh khủng. Không biết có cao nhân nào đứng sau lưng chỉ dạy cho hắn đây. Sở Hóa Long thực sự rất muốn biết.