Viên Thông đại biểu cho Uyển Cảnh sòng bạc, nếu thua, không chỉ tên tuổi sẽ mất, danh dự của sòng bạc cũng sẽ bị hao tổn, cho nên hắn mỗi một ván đều cần phải thận trọng.
Hành động của Phó Vô Thiên làm chúng nhân cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng cũng nhịn không được nhìn về phía Viên Thông. Hắn rốt cuộc có chấp nhận thách đấu không, đối phương lần này có vẻ rất tự tin.
Viên Thông không lập tức đặt cược. Hắn do dự.
Rốt cuộc tới cao trào. Liên tục sau 25 lượt, tất cả mọi người biết thời khắc quyết định thắng bại tới.
Khi mọi người cho rằng hắn sẽ không theo, Viên Thông như hạ một quyết định trọng đại, theo Phó Vô Thiên đặt 50 vạn.
Không khí lập tức sục sôi. Im lặng thì thôi, ra tiếng kinh người. Tiếng nói khẽ xung quanh càng thêm vang dội, giống như bầy chim nhỏ tụ bên nhau ríu rít.
Thấy vậy, Đường Chấn Trung không cấm nhăn mày. Hắn tin tưởng Viên Thông, nhưng đối phương cũng không đơn giản, cơ hồ không phân cao thấp với Viên Thông, như vậy kế tiếp thắng bại sẽ khó liệu.
Viên Thông nếu thua, đối phương sẽ thu về hơn 200 vạn lượng. Đây không phải số lượng nhỏ, Uyển Cảnh sòng bạc mỗi ngày hốt bạc cũng không thể làm lơ.
“Đường lão bản, có nên nhắc hắn?” Trương Siêu vừa thấy vẻ mặt hắn liền biết suy nghĩ trong lòng trong lòng hắn, thấp giọng kiến nghị.
Đường Chấn Trung lại lắc đầu, “Nhìn xem đi, Viên Thông không phải không có đầu óc.”
Nhà cái tay càng run hơn. Hắn chưa từng làm chủ ván bài nhiều tiền cược như vậy, tất cả mọi người tập trung lên hắn, áp lực rất lớn.
“Chia bài đi.”
Lần này mở miệng là Phó Vô Thiên, vẻ mặt của hắn tuy rằng cực lực khống chế, nhưng cẩn thận vẫn có thể phát hiện hắn đã có chút sốt ruột, cũng không biết là giả bộ hay là thật.
Nhà cái nỗ lực trấn định, chia bài.
Phó Vô Thiên nhấc góc bài lên xem, một lá 10 cùng một lá 8. Điểm khá cao, tỷ lệ thắng rất lớn, tự tin lật lên.
Tiếng bàn tán xung quanh tức khắc lớn hơn nữa. Người của sòng bạc vừa thấy là 8 điểm, trên mặt đều có chút sốt ruột, trong lòng đều cầu nguyện Viên Thông nhất định phải có được 9 điểm, kia chính là 50 vạn lượng, không phải 5 vạn lượng.
Tầm mắt mọi người đều đặt lên hai lá bài của Viên Thông, hô hấp đều không tự giác ngừng lại, không dám thở mạnh.
Viên Thông nhìn đối phương nhíu mày, đột nhiên cười, một bàn tay lật hai lá bài, “Xin lỗi, chỉ nhiền hơn ngươi một chút.”
Kỳ tích rốt cuộc xuất hiện.
Thắng bại cũng rốt cuộc định ra.
Nhà cái kiềm chế tâm tình kích động, đẩy 50 vạn của Phó Vô Thiên sang trước mặt Viên Thông. Thắng lợi này rất có ý nghĩa, sẽ càng thêm có lợi cho các lần sau.
Đường Chấn Trung, Trương Siêu và mấy người phụ trách cũng hung hăng nhẹ nhàng thở ra, đặc biệt là Đường Chấn Trung, mừng đến sắc mặt rốt cuộc hồng nhuận trở lại, nói vài câu quả nhiên không nhìn lầm người. Thật may mắn hắn vừa rồi tin tưởng Viên Thông, dù không thể lấy lại toàn bộ, có thể giảm bớt tổn thất cũng là một công lao lớn.
Phó Vô Thiên sắc mặt khó coi, An Tử Nhiên ở bên tai an ủi hắn. Thất bại một lần cũng không nên thất vọng.
“Lại đến!” Phó Vô Thiên đẩy An Tử Nhiên ra, động tác tựa hồ có chút lực, An Tử Nhiên lui ra sau hai, ba bước.
(Himeko: này hai người, có cần diễn sâu đến vậy ko)
Nói xong hắn đặt cược 20 vạn. Ít đi một chút, thoạt nhìn có vẻ cẩn thận hơn, nhưng mọi người lại nhìn ra được hắn sợ thua, nhưng lại không cam lòng thua 50 vạn, cho nên muốn nhìn xem có thể kiếm về một chút. Một hành vi tự tin không đủ.
Loại người này họ đã thấy nhiều, không bị ngược một trận thì sẽ cho rằng mình thiên hạ vô địch, quả thực ngu xuẩn đến cực điểm.
Đối mặt với Viên Thông tự tin tràn đầy, Phó Vô Thiên không hề nghi ngờ lại thua.
Hiện tại hắn còn lại 80 vạn lượng, đã thua mất gần một nửa.
Viên Thông đã bảy phần tin tưởng ký ức của đối phương đã mất. Lập tức thua 70 vạn lượng, phú thương bên ngoài tới không mấy ai có quyết đoán như vậy.
Cơ hồ đã có thể xác nhận họ tới để kiếm một số tiền lớn, nếu là vậy, đương nhiên phải thắng đủ tiền mới có thể rời đi. Bây giờ thua những 70 vạn lượng, trong lòng không cân bằng, Viên Thông có thể hiểu được. Vì chưa bao giờ thua, nên lòng tự trọng mới cao đi.
“Còn muốn tiếp tục sao?” Viên Thông nhìn Phó Vô Thiên đối diện sắc mặt âm trầm đến cực điểm, cười khẽ hỏi.
Lời nói nghe có vẻ không có vấn đề gì, kỳ thật lại là đang khiêu khích đối phương. Thu tay bây giờ tương đương với chạy trốn, nếu Phó Vô Thiên có kiêu ngạo, như vậy hắn có chín phần sẽ vì mặt mũi mã tiếp tục chơi.
Phó Vô Thiên thẳng lăng lăng nhìn chằm chằm đối phương, trong mắt mờ mịt gió lốc thịnh nộ, nét do dự và giãy giụa chợt lóe qua trên mặt. Hắn cho rằng không ai phát hiện, lại bị Viên Thông xem đến rõ ràng, sau một lúc lâu mới mở miệng: “Đương nhiên muốn tiếp tục.”
Viên Thông cười, hắn biết đối phương tuyệt đối sẽ không cam lòng.
Tươi cười trên mặt không duy trì được bao lâu đã phải khựng lại.
Phó Vô Thiên đẩy hết 80 vạn lượng còn lại ra.
Hành động lớn mật làm tất cả mọi người cảm thấy khϊế͙p͙ sợ. Liên tục thua 70 vạn, không phải nên cẩn thận một chút, thế nhưng còn dám được ăn cả ngã về không?
Nam nhân này có phải điên rồi. Nếu thua, hơn 100 vạn lượng họ thắng được sẽ trả lại hết cho sòng bạc, nếu là họ, khẳng định sẽ lựa chọn mang 80 vạn lượng rời đi, tốt hơn là mất cả gốc lẫn lãi.
Viên Thông lại không nhẹ nhàng như khác người tưởng. Hắn tuy rằng rất muốn thắng tất cả tiền trong tay đối phương, nhưng hắn cũng có cực hạn. Nó đã tới rồi, ký ức của hắn đã có chút hỗn loạn mơ hồ, không thể chuẩn xác phán đoán.
Từ bỏ? Lần sau chỉ sợ không có cơ hội này.
Không buông tay? Hắn chỉ nắm chắc một nửa.
Làm sao bây giờ?
Hiện tại lâm vào tiến thối lưỡng nan biến thành mình, Viên Thông có chút không cao hứng. Hắn cho rằng mình nắm giữ toàn cục, xem ra đối phương không mất lý trí như hắn dự triệu, dám dùng chiêu này để nhiễu loạn phán đoán của hắn. Thấy ánh mắt khoái ý của Phó Vô Thiên, sắc mặt trầm xuống.
“Các hạ tựa hồ có chút do dự, chẳng lẽ không dám tiếp?” Phó Vô Thiên như đã lấy lại tự tin, trả cho Viên Thông ánh mắt khiêu khích. Sóng ngầm mãnh liệt, ngày càng kích thích.
Viên Thông không muốn bị nhìn thấu sự thật đã đến cực hạn, đột nhiên cười một tiếng, “Hành động của các hạ thật ngoài dự kiến của Viên mỗ. Thua 70 vạn lượng mà vẫn quyết đoán như vậy, Viên mỗ bội phục.”
“Dù sao tiền này là ta kiếm được từ quý sòng bạc, thua ta cũng không mệt.” Phó Vô Thiên không để bụng cười nói.
Viên Thông không dễ phát hiện nhíu mày, ngữ khí thoải mái nói: “Xem ra các hạ đã có chuẩn bị tâm lý, như vậy Viên mỗ từ chối thì bất kính.”
“Đừng nói quá sớm, ai thua ai thắng còn không nhất định đâu.”
“Vậy nhìn xem đi.”
Nhà cái bị kích thích vài lần, hiện tại đã bình tĩnh lại, động tác thuần thục chia bài. Mọi người nhìn xem bên này, lại nhìn bên kia. Ván này liên quan đến sòng bạc có thể lấy lại tất cả tiền cược, vãn hồi mặt mũi, nếu thành công, Viên Thông tuyệt đối sẽ trở thành truyền ký.
Hai bên lại không vội mở bài.
Tim đập dường như chậm lại vài lần, nhưng mỗi nhịp giống như trống trận gõ vang bên tai. Ở thời khắc khẩn trương này, tất cả mọi người không dám chớp mắt một chút.
“Viên tiên sinh, thỉnh.” Phó Vô Thiên chỉ nhìn một lá bài, rồi để Viên Thông mở bài trước. Mấy lần trước đều là hắn đi trước, lần này đến phiên Viên Thông trước cũng không quá.
Viên Thông hiển nhiên cũng biết, dù sao cũng không quan trọng, dứt khoát lưu loát lật lá thứ nhất. Là 5, vậy lá bài thứ 2 chỉ có thể thấp hơn 5, nếu không thì cơ hội thắng không cao.
Mọi người nín thở.
Viên Thông nhấc lên một góc, con số 2 đập vào mắt, hơi nhíu mày rồi lại giãn ra.
7 điểm.
Người của sòng bạc thở dài nhẹ nhõm một hơi, cơ suất thắng khá cao.
Mọi người lập tức chuyển tầm mắt qua Phó Vô Thiên. Hoặc là hoà, hoặc là thắng.
Phó Vô Thiên lúc trước đều trực tiếp lật bài, hiện tại hắn lại cố tình cúi đầu nhìn thoáng qua, trên mặt không có biểu hiện. Mọi người rất sốt ruột rồi, hắn mới chậm rì rì lật ra. Con số trên đó xuất hiện, chung quanh vang lên tiếng kinh hô.
Thế nhưng là một lá 9.
Thế nhưng là một lá 9.
Là thứ 2 chỉ có thể là 8, 9, 10, J, Q, K mới có thể thắng. Cơ suất không cao lắm.
Không khí trong sòng bạc lại trở nên căng thẳng.
Viên Thông mặt ngoài không thấy gì, bàn tay đặt trên đùi chậm rãi nắm lại. Không ai rõ tâm tình của hắn hiện tại, nếu hắn không đoán sai, lá bi thứ hai hẳn là……
Một trong ba lá J, Q, K.
Trong lòng vừa nghĩ vậy, đã thấy Phó Vô Thiên lật một góc lá bài thứ 2. Đúng như sở liệu, là một quân K, tuy không thấy rõ, nhưng ba là J, Q, K có hoa hình ảnh minh họa khác biệt, tương đối dễ suy đoán.
Thua……
Bàn tay Viên Thông đặt dưới bàn nắm lại thật chặt rồi thả lỏng, bất đắc dĩ tiếp nhận sự thật này. Thắng hai thua một, không chỉ không thể lấy lại tiền cược, còn để mất 10 vạn lượng.