Đại Địa Chủ

Chương 154: Tứ phòng yêu đương vụng trộm

La Dương và Giang Thắng không có trực tiếp điều tra tửu lâu An gia, bọn họ điều tra chính là An gia.


Phó vương phủ có sản nghiệp gì trước đây bọn họ đã biết, sản nghiệp Phó Dịch quản lý cùng ẩm thực không có quan hệ, gần đây cũng không có nghe nói qua ông ta muốn phát triển ngành nghề ẩm thực, cho nên cơ bản có thể loại bỏ ông ta.
Như vậy cũng chỉ còn lại có An Tử Nhiên.


An Tử Nhiên là trưởng tử An gia, lấy tài lực của An gia, muốn giúp chủ nông trường bò vượt qua cửa ải khó khăn đều dư dả.


Bọn họ cố ý phái người đến An Viễn huyền điều tra, phát hiện mặc dù An Tử Nhiên buôn bán lương thực, thế nhưng liên quan đến ngành nghề ẩm thực cũng chỉ có mấy cái tửu lâu, mấy tửu lâu này mỗi ngày bán thịt phỏng chừng ngay cả ba trăm cân còn chưa đến.


Về phần hai cái tửu lâu ở Quân Tử thành, một ngày cho dù bán một hai trăm cân thịt, hơn một vạn cân có thể bán gần hai tháng, đợi đến lúc đó, thịt đã biến chất, huống hồ, phía chủ nông trường bò cũng giết một số lượng súc vật lớn, cho dù là tửu lâu có bán nhanh hơn nữa, cũng không nhanh bằng lượng thịt người ta giết.


Sau cùng, nếu như hắn thực sự là người đứng sau sòng bạc Thiên Long, như vậy hắn lấy đâu ra nhiều tiền bạc như thế, An gia kiếm bạc hàng năm cũng không thể chống đỡ nổi giai đoạn lúc trước hắn tiêu xài.
Cho nên ra kết luận này, người kia là An Tử Nhiên có khả năng thấp hơn năm phần trăm.


Hai người đem cái kết luận này nói cho Phó Nguyên Kiến, Phó Nguyên Kiến cũng không có nói gì thêm, kỳ thực trong lòng hắn ta cũng không cho là An Tử Nhiên.
“Đoạn thời gian trước, chuyện Trác Cao Sinh nói, thúc giục hắn đi.”
Sau khi Phó Nguyên Kiến trầm mặc một hồi mới nhắc đến vấn đề này.


Trác Cao Sinh là Đại nhi tử của Trác lão, là một kẻ vừa tham tài lại nịnh hót, tài hoa so với Trác Cao Minh càng cao hơn, nhưng cũng không phải là một người có thể làm chuyện lớn, một khi gặp phải chuyện trọng đại, làm việc sẽ sợ trước sợ sau, không có quyết đoán mà một người thương nhân chân chính nên có.


La Dương tuyệt không ngoài ý muốn, trên thực tế hắn ta cũng không đề xuất hợp tác cùng Trác Cao Sinh.
“Vương gia, còn Trác Cao Diễn thì sao?”


Trác Cao Diễn là nhi tử nhỏ nhất của Trác lão, tuổi cùng ba vị ca ca chênh lệch khá lớn, năm nay hai mươi bốn tuổi vẫn còn chưa thú thê sinh tử, mà đứng thứ ba Trác Cao Kiền nhi tử lớn nhất cũng đã mười một tuổi.


Rất nhiều người đều biết, Trác lão thích nhất chính là nhi tử của Trác Cao Diễn, không chỉ bởi vì hắn ta là nhi tử nhỏ nhất, mà là Trác Cao Diễn bất luận là tướng mạo hay là tính cách đều kế thừa từ Trác lão, giống như Trác lão lúc còn trẻ, Trác lão không chỉ một lần khích lệ hắn ta, cho nên rất nhiều người đều cho rằng Trác lão sẽ đem Trác gia truyền lại cho hắn ta.


Bởi vì sự kiện này, Tam ca của Trác Cao Diễn liền không muốn gặp mặt hắn ta.
Người chết vì tiền, chim chết vì thức ăn!
Ở trước mặt lợi ích, thân tình cũng sẽ hóa thành lưỡi dao vô tình sắc bén.


Phó Nguyên Kiến nói: “Trác Cao Diễn chỉ là một nhân vật, chợt nghe nói năm ngoái Trác lão đã đem sinh ý bố trang đều giao cho hắn xử lý.”
“Là tháng chín năm ngoái giao quyền, hắn ta quả thực làm không tệ, nghe nói đoạn thời gian hắn ta quản lý bố trang, đem định mức buôn bán bố trang đề cao nhất.”


Thành tựu nghe được cũng không phải rất nhiều, thế nhưng phải biết rằng bố trang Trác gia cùng bố trang đánh nhỏ nháo nhỏ của Phó Dịch không giống với nhau, đó là gà đẻ trứng vàng a.


Bố trang Trác gia sản xuất vải vóc ở chợ Đại Á luôn chiếm định mức không nhỏ, bất quá chính là bởi vì đã làm qua chuyện lớn, cho nên nghĩ muốn lại làm cho sinh ý bố trang tiến thêm một tầng, mức độ này sẽ rất khó, cho nên Trác Cao Diễn có thể đem sinh ý bố trang lại nâng cao một phần, bản lãnh này của hắn ta tuyệt đối không thể khinh thường.


Trác lão đối với tiểu nhi tử này là phi thường tự hào, luôn luôn khen đứa tiểu nhi tử này có phong phạm của lão lúc còn trẻ.


Tuy rằng những lời này làm cho tiểu nhi tử của lão kéo giá trị cừu hận của ba đứa nhi tử khác, thế nhưng ba người kia thật đúng là không có bản lãnh gì có thể làm đối thủ của Trác Cao Diễn.


Nếu không có gì ngoài ý muốn, Trác Cao Diễn kỳ thực đã là gia chủ tương lai quyết định toàn bộ sự vụ nội bộ Trác gia.


Phó Nguyên Kiến từ rất lâu về trước cũng đã nhìn ra được, hắn ta và Trác Cao Diễn cũng đã qua lại mấy lần, biết rõ người như vậy thích hợp làm đồng bọn hợp tác cùng bọn họ, không thích hợp làm đối thủ.


Hắn ta cũng không giống Sùng Minh đế, hắn ta biết rõ lực ảnh hưởng của thương nhân đối với một quốc gia, thời điểm khi tài phú và sản nghiệp của bọn họ trải rộng Đại Á, dao động Đại Á lại là một chuyện thực dễ như trở bàn tay, cho nên hắn ta mới có thể lập chí trở thành đệ nhất thương nhân Đại Á.


“La Dương, ngươi đến Trác gia gửi cho Trác Cao Diễn một tấm bái thϊế͙p͙.”


Nghĩ vậy, Phó Nguyên Kiến rốt cuộc làm ra quyết định, chuyện sòng bạc hắn ta tạm thời không muốn quấn quýt, càng quấn quýt chỉ càng lo lắng, cho nên hắn ta quyết định dùng những chuyện khác làm cho mình bận rộn một thời gian không nghĩ đến chuyện này nữa.
“Dạ!”


La Dương thấy Kiến vương gia nghĩ thông suốt, tâm ngược lại thật cao hứng.
Phó vương phủ.
Lợi nhuận mỗi ngày của hai cái tửu lâu còn chưa có làm cho An Tử Nhiên vui vẻ được mấy ngày, một chuyện đột nhiên phát sinh làm cho hắn đen mặt, tâm tình tốt toàn bộ đều tiêu thất hết.


Sáng sớm hôm nay, An Tử Nhiên đột nhiên nghĩ đến đã thật lâu chưa có trở về An phủ nhìn một chút, bởi vì vội vàng, hơn nữa trong khoảng thời gian này Vương Tình Lam ở Quân Tử thành cũng không có làm ra chuyện gì quá giới hạn, cho nên hắn cũng không quan tâm Vương Tình Lam nữa.


Hai nhà bất quá cách nhau mấy bước.
An Tử Nhiên ngay cả hạ nhân cũng không mang liền trực tiếp đi đến An phủ.
Hạ nhân An phủ đều rất an phận, thấy Đại thiếu gia quanh năm vắng bóng đột nhiên qua đây cũng không cảm thấy bất ngờ, hạ nhân rất nhanh châm một chung trà cho hắn.


“Vương Tình Lam đâu, thế nào không thấy nàng?”
An Tử Nhiên nâng chung trà lên nhẹ nhàng uống một ngụm nhỏ, đối với chuyện Vương Tình Lam không có xuất hiện cảm thấy có chút ngoài ý muốn.


Bởi vì lúc trước chỉ cần hắn vừa xuất hiện, Vương Tình Lam nhất định sẽ nhận được tin tức, sau đó lập tức chạy đến, lần này ngược lại không có, bởi vậy càng cảm thấy hiếu kỳ hơn.
Hạ nhân hai mặt nhìn nhau.


Nha hoàn Nguyệt Cúc trước kia chăm sóc An Tử Nhiên đứng ra nói: “Hồi Đại thiếu gia, nửa canh giờ trước, có một người nam nhân đến tìm Vương di nương, bất quá hai người chỉ ở đại sảnh nói chuyện một hồi, người nam nhân kia liền rời đi, thân thể Vương di nương lại vừa vặn khó chịu trở về phòng rồi, đến bây giờ cũng không có lộ diện.”


“Tại sao lại có thể có nam nhân đến tìm nàng?” An Tử Nhiên hơi nhướng mi.


Nguyệt Cúc lắc đầu, “Chúng nô tỳ cũng là lần đầu tiên nhìn thấy người nam nhân kia, có thể là người quen của Vương di nương ở bên ngoài, Vương di nương bình thường rất hay đi ra ngoài, có đôi khi mặt trời xuống núi mới trở về, ngoại trừ Thất Xảo, không ai biết Vương di nương đi ra ngoài làm cái gì.”


An Tử Nhiên không có hỏi lại, để cho những người khác đều giải tán, sau đó mới gọi Nguyệt Cúc và Thải Cúc cùng hắn đi đến viện của Vương Tình Lam.


Viện của Vương Tình Lam nằm ở phía nam sương phòng, lúc đó để cho tiện, An Tử Nhiên không có chọn tây sương phòng quá xa làm chủ trạch, cũng là bởi vì nam sương tương đối gần.
Chủ tớ ba người rất nhanh đi đến bên ngoài viện.


Bên ngoài viện không nhìn thấy một thân ảnh người nào, bao gồm cả thϊế͙p͙ thân nha hoàn Thất Xảo của Vương Tình Lam, bất quá ba người đều cho rằng Thất Xảo ở bên trong phòng hầu hạ Vương Tình Lam thân thể không thoải mái, bởi vậy cũng không có hoài nghi, thẳng đến khi lúc ba người sắp đi đến phòng của Vương Tình Lam, An Tử Nhiên đột nhiên ngừng lại.


Nguyệt Cúc và Thải Cúc không hiểu cho nên nhìn Đại thiếu gia.
An Tử Nhiên nguy hiểm nheo mắt lại.
Trong viện có chút an tĩnh, thế nhưng nghe tỉ mỉ vẫn có thể nghe được một ít thanh âm nhỏ vụn… Cái thanh âm này rất kỳ quái, có chút như….


Rồi An Tử Nhiên đột nhiên cước bộ bước tới trước cửa phòng Vương Tình Lam nhanh hơn, đang muốn dùng lực đẩy mạnh cửa ra, bên trong cánh cửa đột nhiên vang lên một tiếng thét chói tai, đem hai nha hoàn chạy tới từ phía sau càng hoảng sợ, còn tưởng rằng Vương di nương đã xảy ra chuyện gì, nhưng lời tiếp theo của nàng lại làm cho hai người xấu hổ đỏ mặt.