Đại Địa Chủ

Chương 109: Tiết mục xen giữa

Thủ tục tối trọng yếu nhất của tết hoa đăng là tắt đèn.
Kiếp trước, An Tử Nhiên tuy rằng học là khoa học tự nhiên, nhưng là bởi vì một ít nguyên nhân, hắn đã từng đọc thuộc qua lịch sử, đặc biệt là văn hóa lịch sử, mà hội đèn lồng đó là một loại văn hóa lịch sử.


Hội đèn lồng bắt đầu từ triều đại Hán, lưu hành ở triều đại Đường, hưng thịnh ở triều đại Tống, cho tới bây giờ vẫn luôn là truyền thống ngày lễ quan trọng của dân gian, ngày mười lăm tháng giêng âm lịch hàng năm, ban đêm ánh trăng treo cao, từng nhà sẽ lại đốt lên ngọn đèn tỏ vẻ chúc mừng, phi thường rầm rộ.


Bất quá hai nơi vẫn có một chút khác biệt.
Kiếp trước hàng năm chỉ có một lần hội đèn lồng, Đại Á lại có bốn lần, hơn nữa bách tính Đại Á đối với hội đèn lồng càng coi trọng hơn,  tiêu biểu kiệt xuất nhất đó là thi đấu đèn, cũng chính là xem đèn.


Đại hội thi đấu đèn được tiến hành nửa sau tết hoa đăng.
Khi tết hoa đăng được tiến hành một nửa, mọi người đã hưởng thụ qua bầu không khí náo nhiệt của tết hoa đăng, lúc này liền sẽ tiếp tục đi đến đại hội thi đấu đèn.


Chẳng hạn như bây giờ, An Tử Nhiên và Phó Vô Thiên rời đi nơi đốt đèn sơn sau liền theo dòng người đi tới đại hội thi đấu đèn.
Xa xa nhìn sang, màu sắc vạn ngọn đèn, như mộng như ảo, hưng thịnh không bao giờ đoạn tuyệt.


Thấy một màn như vậy, tuyệt đối sẽ không có người nghĩ đến Đại Á bây giờ còn là một quốc gia tràn ngập nguy cơ, cũng tuyệt không có người nghĩ tới loại thịnh thế này là ở dưới sự thống trị của một hôn quân phát sinh, bất quá mặc kệ thời gian tới Đại Á sẽ như thế nào, lúc này mọi người thầm nghĩ quý trọng trước mặt.


Đại hội thi đấu đèn phụ thuộc đó là ngọn đèn.
Bất luận là loại hình đoàn thể đều có thể tham gia, chỉ cần báo danh sớm là được.


Lúc đến hội đèn lồng, người báo danh đem ngọn đèn mình làm tốt đưa cho người trong đại hội thi đấu đèn, người tới sớm còn có thế chính mình lựa chọn một vị trí bắt mắt, sau đó đem ngọn đèn treo lên.


Hai bên trái phải ngọn đèn, đại hội có đặt một rương nhỏ, trên mặt rương có một lỗ nhỏ hình tròn, nếu là thích ngọn đèn này, nghĩ nó được làm rất đẹp, rất có giá trị xem xét, như vậy có thể bỏ vào một phiếu cho nó để bày tỏ ủng hộ, phiếu là lĩnh ở trái phải hai bên cửa đại hội thi đấu, mỗi người chỉ có thể cầm một tờ, nhiều liền không được, đây là vì phòng ngừa có người gian lận.


Đại hội thi đấu đèn chỉ có nửa canh giờ, chỉ trong khoảng thời gian này mới được bỏ phiếu.
Thời gian không phải rất dài, bất quá đây là bởi vì tiếp sau còn muốn tính phiếu, vì vậy trước định đoạt ra hạng ba ngọn đèn, bất quá đây là quy tắc hai năm trước mới đổi.


Trước kia là sau khi kết thúc đại hội thi đấu đèn ngày thứ hai mới cho ra kết quả, nhưng là cứ như vậy liền cho một số người thừa cơ hội lợi dụng quyền thế gian lận.


Một số quan gia và thiên kim nhà giàu để đạt được ba thứ hạng đầu, các nàng sẽ không từ thủ đoạn, cho nên hội đèn lồng hai năm trước, ba hạng đầu đại hội thi đấu đèn cho tới bây giờ đều là các nàng bao hết.


Sau lại khiến cho bách tính công phẫn, cho nên về sau bọn họ cự tuyệt tham gia đại hội thi đấu đèn, dù sao bọn họ tham gia cũng vô ích, thế cho nên về sau tham gia đại hội thi đấu đèn đều là thanh liêm quan gia và thiên kim nhà giàu.
Không chỉ có như vậy, càng khôi hài hơn chính là.


Trước kia người yêu thích bỏ phiếu cao hơn chín mươi lăm phần trăm đều là bách tính, thế nhưng từ sau khi nữ nhi của bọn họ không đi tham gia thi đấu đại hội đấu đèn, những người này cũng không đi bỏ phiếu, kết quả tổng số phiếu liên tục ba vòng thi đấu đại hội đèn so với trước kia thiếu rất nhiều, trong đó số phiếu ba hạng đầu thấp đến đáng thương không nở nhìn con số.


Sau này Sùng Minh đế đã biết chuyện này.
Bất quá làm một hôn quân, hắn phi thường có tinh thần hôn quân.
Sùng Minh đế không để cho người cải biến thi đấu đại hội thi đấu đèn, trái lại mệnh lệnh bách tính phải đi tham gia thi đấu đại hội đèn, người nào trái lệnh chém!


Bách tính sợ hãi, vì vậy chỉ có thể để cho nữ nhi tham gia.
Bất quá bọn hắn cũng không phải là đèn đã cạn dầu, sau lại bị bọn họ nghĩ ra được một phương pháp tuyệt diệu để ứng đối.


Bọn họ đem tất cả phiếu đều tập trung bỏ vào một nhà, vì vậy đại hội đấu đèn sẽ xuất hiện một màn phi thường thú vị, rất nhiều người xếp thành hàng dài, đều đem phiếu của mình tập trung bỏ vào trong cái rương nào đó, kết quả đem cái rương chất đầy, người chịu trách nhiệm phải lấy thêm một cái rương mới.


Kể từ đó, số phiếu của người nào cao nhất chính là có mắt nhìn, hay nghĩ cái xấu nhất cũng không làm xong.


Vì vậy liên tục hai vòng thi đấu danh bài đệ nhất đại hội đấu đèn đều bị một cô nương bình dân nhận hết, để cho một bình dân dẫm lên trên đỉnh đầu, điều này làm cho hai ba gã tức giận đến cái cổ đều lớn.


Sau cùng, người tổ chức không thể không làm ra cải cách thi đấu đại hội thi đấu đèn, lúc này mới làm cho đại hội thi đấu đèn chân chính công bằng đi lên, cũng có thể tiếp tục phát dương quang đại, mà sau khi chế độ mới xuất hiện, những thiên kim đó trực tiếp bị bỏ rơi khỏi ba hạng đầu, mặc dù vẫn còn một số người chưa từ bỏ ý định ăn gian, ví dụ như dùng tiền mời mấy trăm người bỏ phiếu, nhưng vô ích.


Nếu như đưa cho mỗi người mười văn tiền, mấy trăm người quả thực tiêu không bao nhiêu bạc, thế nhưng đi đâu mà tìm nhiều người như vậy? Huống chi mấy trăm người căn bản không đủ.


Người hạng ba của đại hội đấu đèn số phiếu đều vượt lên hơn một nghìn phiếu, huống chi là ngưới đứng nhất và đứng nhì, người dẫn đầu thông thường sẽ không ít hơn năm nghìn phiếu.


Hơn nữa đại hội thi đấu đèn bây giờ đã tăng thêm quy định trừng phạt, một khi phát hiện có phiếu bầu khả nghi, không chỉ sẽ hủy bỏ tư cách tham gia đại hội thi đấu của nàng, hơn nữa còn quán triệt báo lên trên, liền lưu lại vết nhơ này cả đời. Cứ như vậy, đại hội thi đấu đèn thực sự trở thành trận tranh đấu danh phù kỳ thật.


Khoảng cách đại hội thi đấu đèn kết thúc chỉ còn lại không tới hai khắc.
An Tử Nhiên từ chỗ tổ chức lấy ra hai tờ giấy, sau đó đem hai tờ giấy sau cùng nhờ cậy người của đại hội đấu đèn.


Người của đại hội đèn là một người có tướng mạo trung niên mang theo vài phần khôn khéo, hắn không có giống như hai người trước sảng khoái tiếp nhận giấy, trái lại hồ nghi nhìn hai người một chút.


“Các người muốn làm cái gì?” Ở đây không phải là chỗ có thể tùy tùy tiện tiện!” Người trung niên thoáng bất mãn nói, trong mắt không nhịn được hiện ra hết.


An Tử Nhiên thu hồi giấy, không nói gì nữa, đối phương nguyện ý hỗ trợ rất tốt, không muốn hắn cũng không có khả năng cưỡng cầu, chỉ là dễ dàng khiến cho người ta có ấn tượng không tốt mà thôi.


Người trung niên liếc nhìn khuôn mặt hắn trong trẻo nhưng lạnh lùng, hừ lạnh nói: “Cầm được phiếu liền đi nhanh lên, chặn ở chỗ này lẽ nào nghĩ muốn lấy thêm phiếu sao, đi mau đi mau, vẫn còn rất nhiều người chờ lấy phiếu đâu!”


Giọng nói thật ác liệt, ngay cả những người phía sau cũng bắt đầu nhìn không được.


Thanh âm mấy người xì xào bàn tán nhất thời truyền tới, không có chỗ nào là không chỉ trích người trung niên, người trung niên nghe được mặt lúc trắng lúc xanh, thái độ càng thêm không tốt, hung hăng trợn mắt liếc nhìn An Tử Nhiên, “Người gây trở ngại trật tự ở đại hội giống nhau đều bị đuổi ra ngoài, các ngươi nếu như không chịu đi nữa, ta gọi người!”


An Tử Nhiên bỗng nhiên nhìn hắn.
Người trung niên nhìn bọn hắn chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, lập tức lớn tiếng gọi người qua đây.


Đại hội thi đấu đèn là loại so tài khá lớn, cho nên khẳng định cần người giữ gìn trật tự, hắn kêu một tiếng, lập tức có năm người mặc phục sức thủ vệ cùng màu chạy tới.
“Bọn họ nhiễu loạn trật tự đại hội, đem bọn họ đuổi ra ngoài cho ta!”


Năm thủ vệ không nói hai lời liền hướng An Tử Nhiên và Phó Vô Thiên đi tới, ngay giữa lúc một người trong số họ gần nắm vai An Tử Nhiên thì, một bàn tay trước một bước nắm cổ tay của hắn, hơi chút dùng lực liền nghe được thanh âm “Răng rắc”, ngay sau đó là âm thanh gào thảm thiết của thủ vệ.


Bốn người khác sửng sốt một chút, phản ứng kịp lập tức vung mạnh nắm tay xông đến.
Phó Vô Thiên bỗng đem thủ vệ dùng sức hất ra, có hai người tránh né không kịp, bị đồng bọn trước mặt bay tới đập trúng, ba người nhất thời ngã trái ngã phải thành một cục, tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên.


Còn dư lại hai người đã vọt tới trước mặt bọn họ.
“A!”


Một gã thủ vệ bay ngược té ra phía sau, nặng nề đập xuống đất, đầu khớp xương tựa hồ bể nát, thanh âm lớn đến người vây xem cũng đều nghe được, thế nhưng đây không phải là mấu chốt nhất, bởi vì thủ vệ đang che hạ khố của hắn vẻ mặt đổ mồ hôi lạnh, vừa nhìn chỉ biết đau vô cùng, một số nam nhân phản ứng theo bản năng che lại hạ khố của mình.


Người cuối cùng cũng sợ đến dừng lại, trợn to hai mắt nhìn chằm chằm người xuất thủ không dám lại xông lên.
An Tử Nhiên bình tĩnh thu hồi chân.


Phó Vô Thiên liếc mắt nhìn vương phi của hắn, trong mắt lóe lên ý cười, không ra tay thì thôi, vừa ra tay liền khiến cho mọi người kinh ngạc, ngay cả hắn cũng không có nghĩ tới vương phi của hắn sẽ trực tiếp công kích bộ phận yếu ớt nhất của nam nhân, bất quá cũng là, chính là bởi vì là nam nhân, cho nên mới rõ ràng nhất nhược điểm của nam nhân.


“Ngươi, các ngươi… Cũng dám làm loạn trật tự đại hội thi đấu đèn, các ngươi chờ bị bắt đi.” Người trung niên cũng không có cảm thấy sợ, trái lại thở phì phò buông lời ngoan độc.


Hắn tự tin như vậy không phải là không có nguyên nhân, tết hoa đăng là lễ bộ Đại Á phụ trách, nếu như xảy ra chuyện lễ bộ nhất định sẽ truy cứu, lễ bộ là chỗ nào, đó là một trong lục bộ của Đại Á, quyền lực cực lớn, người bình thường là không có khả năng đối kháng được.


Phó Vô Thiên như cười như không nhìn hắn, trên người chợt bộc phát ra khí thế uy hiếm: “Bản vương cũng muốn biết, người nào dám bắt bản vương cùng với vương phi của bản vương.”
Lời này vừa nói ra, xung quanh thoáng chốc yên tĩnh lại.
Người trung niên thoáng cái ngã trở về trên ghế.


Hắn hắn hắn… Hắn là một Vương gia? Thiếu niên bên cạnh là Vương phi của hắn?
Hai nam nhân?


Người trung niên đang muốn phủ định, trong đầu đột nhiên hiện lên một tia tinh quang, mặt rốt cuộc loát một cái xanh, tuy rằng sự kiện kia đã qua hơn nửa năm, nhưng là nam nhân tự xưng Vương gia, Vương phi hắn lại là nam nhân, không phải được xưng là quận vương chiến thần lại có thể là ai, vương gia Đại Á có dũng khí lấy nam Vương phi cũng chỉ có một người chiến thần!


“Xem ra phải để cho lễ bộ một lần nữa chỉnh đốn một chút người của đại hội thi đấu đèn.” Ánh mắt Phó Vô Thiên đảo qua đám người trên mặt đất, cùng với người trung niên có chỗ tựa chiếu cố, binh quyền của hắn tuy rằng nộp lên trên rồi, thế nhưng thân phận vẫn còn ở nơi đó, lễ bộ ngạo khí như thế nào đi nữa cũng phải cấp cho hắn mấy phần mặt mũi.


“Vương Vương Vương… Vương gia tha mạng, tiểu nhân có mắt như mù, đụng phải nhị vị ngài, tiểu nhân sau này cũng không dám nữa, cầu Vương gia tha cho một lần!” Người trung niên ùm một tiếng quỳ xuống đất, dùng sức dập đầu với hắn.


An Tử Nhiên không để ý đến hắn, đi tới trước mặt một phụ nhân hơn bốn mươi tuổi, “Vị đại thẩm này, có thể nhờ người một việc được không?”
Phụ nhân phản ứng kịp, lập tức lộ ra biểu tình sợ hãi, “Mời, mời nói.”


“Ta muốn mời ngài ở chỗ này chờ một người, chỉ cần khoảng hai khắc là được, đến lúc đó đem tờ giấy này giao cho hắn, nếu như không có người đến, tờ giấy này liền tùy ngươi xử trí.” An Tử Nhiên đem tờ giấy đặt vào trong tay phụ nhân này đồng thời còn có một lượng bạc, trước khi phụ nhân cự tuyệt nói rằng” Đây là thù lao!”


Phụ nhân quả thực muốn cự tuyệt bạc của hắn, có thể giúp được Vương phi chiến thần nàng đã nghĩ rất là vinh hạnh, đâu còn dám lại thu bạc của hắn.


Bất quá An Tử Nhiên không có để cho nàng cơ hội cự tuyệt, nói xong liền trở lại bên người Phó Vô Thiên, hai người liếc mắt nhìn nhau liền bước vào trong đám người, không biết liền nhìn không thấy bối cảnh bọn họ.
Người trung niên trên mặt đất, trong đầu chỉ có hai chữ “Xong rồi.”


Những người khác một bên thảo luận về Phó Vô Thiên cùng An Tử Nhiên, rất nhanh thì tản đi.


Phụ nhân và người nhà của nàng đứng ở cửa theo ý tứ của An Tử Nhiên, bọn họ cũng hướng về phía đại hội thi đấu đèn mà đến, thế nhưng dừng lại khoảng hai khắc là có thể kiếm một lượng bạc, chuyện tốt như vậy bọn họ đương nhiên rất thích ý, huống chi còn là giúp Vương phi chiến thần, sau khi trở về bọn họ có nhiều hơn một chuyện để khoe khoang, ngẫm lại liền cảm thấy cao hứng.


Nam tử nho nhã và bằng hữu của hắn cũng không có để cho bọn họ chờ lâu lắm, rất nhanh thì xuất hiện ở cửa đại hội thi đấu đèn, người phát phiếu đã được thay đổi, người trung niên và năm tên thủ vệ sớm đã bị người khiêng xuống dưới, làm cho bọn họ không biết ở đây vừa mới xảy ra chuyện gì.


Hai người tiến lên hỏi.
Phụ nhân cách khá gần, nghe được hai chữ tờ giấy, lập tức đoán được hai người này hẳn là người mà Vương phi chiến thần đang đợi, tuy rằng không phải là một người, thế nhưng cũng sẽ không đúng lúc như vậy.
“Nhị vị công tử thật là tìm tờ giấy này?”


Nghe được thanh âm của người phụ nhân, hai người hướng phía nàng đi qua, trong mắt đều hiện lên một vẻ kinh ngạc, bọn họ cho rằng tờ giấy nhất định là ở chỗ của người phát phiếu ở đây, lại không nghĩ rằng lại sẽ ở trong tay một phụ nhân tầm thường.
“Đa tạ!” Nam nhân cảm tạ tiếp nhận tờ giấy


Phụ nhân khoát khoát tay, “Không cần khách khí, ta thật cao hứng có thể giúp được.”
Sau đó, phụ nhân mang theo trượng phu cùng với nữ nhi của mình đi vào đại hội, tuy rằng đã qua thời gian bỏ phiếu, thế nhưng còn có đốt phiếu máy, đây mới là cao –trào!


Nhìn theo hướng hai người bọn họ rời đi, hai ngươi càng khẳng định trước khi bọn hắn đến nhất định là có chuyện gì xảy ra.
“Cái trò chơi nhỏ này càng ngày càng thú vị, thật chờ mong thấy hai người kia.”
Nam tử nho nhã cười nói một câu, hai người liền cùng nhau tiến vào đại hội.


。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。。
Công phẫn: nổi căm giạn chung của nhiều người thanh liêm quan gia và thiên kim nhà giàu.