Đại Đạo Độc Hành

Chương 1667-1: Dị tượng khởi chung vu đắc thành! (1)

Lạc Ly bắt đầu mua các loại linh trúc, bổ sung vào bốn phúc địa của mình.

Ví như Dưỡng sinh thất sắc đạo, là linh trúc tựa như một loại lúa nước, trong đó sẽ sinh ra đạo mễ thần kì, thất sắc hào quang, nhưng mà là vô dụng.

Nhưng mà sẽ có một ngày, tiên vực hóa thành tiên giới, Dưỡng sinh thất sắc đạo này sẽ hóa thành mười bảy loại đạo thước, có khắp tiên giới, thỏa mãn vấn đề thức ăn cho toàn bộ sinh linh.

Ví dụ như Hư Không linh nhãn, hiện tại chính là một Nhãn tình cực đại không có giá trị gì.

Nhưng mà sớm muộn sẽ có một ngày, tiên vực hóa thành tiên giới, Hư không linh nhãn này sẽ hóa thành một Quan thiên đài thật lớn trong tiên giới, Lạc Ly có thể dùng đài này, nhìn về nơi xa, xem trộm cảnh sắc tiên giới khác.

Ví dụ như Thương Thiên Kiếm Kinh, hiện tại chính một quyển kinh thư không có tác dụng gì cả.

Nhưng mà, tiên giới sinh ra, Thương Thiên kiếm kinh này sẽ dung nhập vào tiên giới, xác suất sinh ra Kiếm tu thiên phú tiên linh sẽ tăng lên gấp bội.

Đợi đến một ngày, Lạc Ly tấn thăng Địa tiên, phúc địa này hóa thành một bộ phận của tiên giới, linh trúc này đều sẽ hóa thành tài nguyên đặc hữu của tiên giới, cung cấp vô số lợi lộc cho tiên giới của Lạc Ly.

Lạc Ly còn tám mươi sáu vạn tiên thạch, cuối cùng chỉ còn lại ba ngàn tiên thạch, nhưng mà mua linh trúc, vẫn chưa lấp đầy được tiên phủ trong toàn bộ phúc địa, ít nhất còn hai trăm tám mươi lăm vị trí linh trúc.

Thấy Lạc Ly mua phúc địa này, lão phụ nhân thở dài một tiếng, nói:

“Đại hội Vô Song, thiên hạ đệ nhất, tiên thạch trên người ước chừng trăm vạn, cửu giai tiên bảo, tùy tiện vứt bỏ.

Xem ra vùng trời của Đạo tông ta đối với ngươi mà nói là quá nhỏ, quá nhỏ rồi!”

Trong nhất thời, lão phụ nhân chán nản. Đạo tông đối với Lạc Ly quá nhỏ, căn bản không dung nạp nổi Lạc Ly.

Nàng rốt cuộc không nói gì về việnc thu nhận Lạc Ly làm đệ tử nữa.

Mua bán hoàn tất, Lạc Ly cùng lão phụ nhân cáo từ, trong nháy mắt ẩn thân, đi theo Niếp Thiến, trở về tiên phủ của Niếp Thiến.

Trở lại tiên phủ của Niếp Thiến, đột nhiên Lạc Ly nghĩ ra.

“Thiến Nhi, sư phụ nàng tên là gì, thế mà ta không hỏi, nàng cũng không có nói?”

Niếp Thiến cười, nói: “Không phải ngươi không nhớ hỏi, bởi vì sư phụ ta là người vô danh, nàng nói đệ tử Đạo tông vẫn không nổi danh thì hơn.


Phàm là đệ tử Đạo tông nổi danh, đều là cách cái chết không xa!”

Lạc Ly gật đầu, quả nhiên cao nhân!

Đến lúc này, Lạc Ly ở lại động phủ của Niếp Thiến, hai người cùng nhau tu luyện, cùng nhau nghiên cứu tiên thuật, trò chuyện lẫn nhau, hồng nhan tri kỷ, rất khoái hoạt.

Đáng tiếc, sau một tháng, đột nhiên Đạo tông có pháp chỉ truyền tới, lệnh cho Niếp Thiến tới thánh địa của Đạo tông tu luyện, đây là yêu cầu trăm năm qua của Niếp Thiến, bây giờ mới được thông qua.

Mặc dù Niếp Thiến không muốn rời khỏi Lạc Ly, cho dù lần này không đi tu luyện, cũng không muốn chia tay.

Nhưng mà Lạc Ly sẽ không như thế, hắn cũng phải đi rồi, quay về Mộc Dương hà, bên qua còn có việc hắn cần làm!

Thiên hạ không có bữa tiệc nào không tàn, đến lúc này, Lạc Ly cùng Niếp Thiến chia ly.

Niếp Thiến tiễn Lạc Ly từng bước một, đi dọc theo mép hắc thị kia, Lạc Ly hiện thân, hắn nhìn về phía bầu trời!

Cần thận quan sát, tìm vị trí của Mộc Dược Hà tinh vực kia.

Nhưng mà hắn không có Thông Thiên lợi hại như Diệt Độ kim tiên, một bước xuyên qua cả tiên giới, tới hắc thị.

Chỉ có thể mơ hồ cảm giác được phương hướng của Mộc Dương hà, đem lộ trình dài dằng dẵng này, phân thành vô số đường nhỏ, một bước bước Thông Thiên xuyên qua, trở về tinh vực Mộc Dương hà.

Dần dần Lạc Ly giống như tìm được phương hướng, hắn quay đầu nhìn Niếp Thiến vung vung tay nói:

“Ta đi rồi, chúng ta sẽ còn gặp lại!”

Trong nháy mắt lóe lên, Long Điệp cửu thiên, một bước Thông Thiên, biến mất vô ảnh.

Nhìn Lạc Ly biến mất, Niếp Thiến lặng lẽ rơi lệ, bên tai vang lên giọng nói của sư phụ:

“Đứa nhỏ, hắn là Chân tiên, ngươi không giữ được hắn, có duyên gặp nhau, chính là duyên phận, chính là số mệnh, đừng nghĩ nhiều!”

Niếp Thiến nói: “Ta biết, ta rõ ràng, nhưng mà lòng ta, chính là rất đau, rất đau!”


Thật lâu không nhúc nhích, sừng sững rất lâu!

Lúc đến một bước lên trời, trở về lại là thiên nan vạn nan!

Con đường quay về của Lạc Ly cũng không phải thuận lợi như vậy, mặc dù hắn chia đường quay về làm mấy trăm phần, mỗi lần đi chỉ đi một phần, nhưng mà đến lúc hành động vẫn là vô cùng gian nan.

Trong hư không, tiên giới vô ngân.

Đi sai một bước, chính là chỉ một li thôi cũng đi vạn dặm.

Lạc Ly lấy Long Điệp cửu thiên của mình, phối hợp với tôn hào Thông Thiên, một bước bước ra, Long Điệp Thông Thiên, trong nháy mắt chính là ngàn vạn dặm.

Nhưng mà, tiên giới này quá lớn, gần như vô biên vô tế, một bước này của Lạc Ly, so với đường về nhà, bất quá chỉ là búng ngón tay.

Thật ra trở về tiên giới, còn có cách khác, ở trong tiên giới này có vô số tiên thuyền, chạy bốn phương, trở lữ khách đi đường, kiếm tiên thạch.

Nhưng mà tiên thuyền này đi quá chậm, bởi vậy nếu đi tiên thuyền, quay về Mộc Dương hà, ít nhất cần bốn năm mười năm thời gian, tuyệt đối không kịp quay về theo lệnh triệu tập của Tiên tần đại liên minh.

Cũng có thể tự mình mua tiên thuyền phi độn về nhà, nhưng mà tiên thuyền đó tốc độ phải cực nhanh, giá cả khá đắt, hơn nữa rất khó mua.

Ở Đạo tông Lạc Ly không phải không nghĩ đến, kết quả cho dù là Đạo tông, tiên thuyền vượt giới cũng không cung đủ cầu, rất khó mua được.

Cho nên Lạc Ly quyết định tự mình phi độn trở về, Long điện Thông Thiên của hắn, một bước đi xuống, cả phi thuyền này phi độn hơn tháng.

Mặt khác đi chậm trong tiên giới, từng bước đi về phía trước, đây cũng là một loại tu luyện.

Lạc Ly hít khí phun khí, tiếp tục xuất phát.

Trong nháy mắt lại là một bước, không gian chuyển hóa, lập tức xuyên qua đến một không gian không biết tên, ước chừng phi độn hơn ba ngàn vạn dặm.

Ở không gian này, lập tức vô số tiên linh xuất hiện, lập tức Lạc Ly bay tới một sào huyệt tiên linh hoang dại.

Đây là Thiết sí ác hồn khung phong, vô cùng bá đạo, không biết là tiên môn nào sinh ra, nhưng mà tính cách rất táo bạo, không dễ nuôi, cho nên muốn diệt tuyệt.

Nhưng mà bọn họ có tàn dư trốn ra, tỏa ra khắp tiên giới, dựng sào huyệt trong hư không, tập kích tất cả tiên linh đi qua.

Thiết sí ác hồn khung phong, cơ thể cường hãn cứng rắn, độc phong ngoại thể, có mười hai thiết độc cánh, vô cùng hung mãnh, hơn nữa Thiết sí ác hồn khung phong đều có một phong hậu.

Phong hậu này tương đương cảnh giới Địa tiên, nắm giữ một loại ác hồn thần uy, cho nên tiên nhân kia, nhìn đến bọn họ đều đi đường vòng.

Lạc Ly lập tức bay tới sào huyệt của bọn họ. Nhất thời vô số độc phong bay lên, công kích Lạc Ly.

Lạc Ly nhìn độc phong này, cười lạnh lùng, duỗi tay ra, vạn đạo lưu li hào quang dâng lên, ngàn dặm thiên địa đều là ma hạ tuyệt diệt đáng sợ này!

---------------