Đại Đạo Độc Hành

Chương 1554-1: Bãi như giang hải ngưng thanh quang!

Nhìn qua chỗ cổ của Mộ Cảnh Chân thánh, máu tươi bắn ra, chỗ cổ tay đầu gối, cũng là máu tươi bắn ra bốn phía.

Mộ Cảnh Chân thánh lộ ra ánh mắt khó có thể tin, một kích này, cắt đầu, vỡ gối, nếu không phải pháp bào trên người hắn cũng là tiên bào thì đã tứ phân ngũ liệt.

Pháp bào trên người hắn đã cứu hắn một mạng, dưới thời khắc sinh tử này, hắn lập tức gầm nhẹ một tiếng, trên ngón tay trỏ bên phải hắn, một linh giới tử, vỡ nát, hóa thành mười ba đạo phù văn, bay lên trong hư không, muốn rót vào trong cơ thể của hắn.

Giới tử này cũng là tiên bảo, Vượng sinh chú mệnh hoạt tiên giới, trong đó có chứa mười ba đạo phù văn đều có sinh mệnh chi lực vô tận, chỉ cần rót vào trong cơ thể hắn, bất luận gặp phải dạng thương hại gì, đều sẽ lập tức khôi phục hoàn hảo.

Nhưng mà ngay trong lúc này, Tiểu Tuyết nhẹ nhàng một chỉ, nhẹ giọng nói: “Chuyển sinh vi tử!”

Nàng chính là Sinh Mệnh nữ thần, giỏi nhất là nắm giữ sinh mệnh chi lực, dưới một ngón tay của nàng, vốn vết thương có thể liền miệng, rót vào sinh cơ phù văn thì liền biến đổi, trở nên tối đen.

Sau đó phù văn này rót vào trong cơ thể Mộ Cảnh Chân thánh, Mộ Cảnh Chân thánh biến sắc, đó là sinh mệnh chi lực, chính là tử vong chi khí.

Hắn há miệng ra, phốc một tiếng, phun ra máu tươi vô tận rồi chết!

Không thể ngờ được Tiểu Tuyết khiếp đảm nhất, yếu đuối nhất lại tiêu diệt Mộ Cảnh Chân thánh!

Mộ Cảnh Chân thánh phun huyết rồi ngã xuống, chết!

Mọi người đều là thở ra một hơi dài, tên này thực lực rất mạnh mẽ, kiến pháp thông huyền, vô cùng lợi hại.

Đột nhiên, bên trong người Mộ Cảnh Chân thánh kia, có một đạo khí tức mạnh mẽ xuất hiện, ở trên thân thể hắn, xuất hiện một bóng người hư ảo.

Bóng người nọ vô cùng hư ảo, nhưng mà lại có sức mạnh cường đại, sức mạnh đó vô cùng đáng sợ, đè ép trời đất!

Dưới sức mạnh này, đám người Lạc Ly, nhất thời đều bị áp chế, không thể cử động!

Thanh Trúc Mai nói: “Đây, đây là tiên nhân linh niệm!”


Đây là một đạo tiên nhân tiên niệm vốn rót vào cơ thể Mộ Cảnh Chân thánh, Mộ Cảnh Chân thánh chết, tiên niệm này được kích hoạt.

Tiên nhân linh niệm kia, nhìn về phía đám người Lạc Ly, giống như gắt gao nhìn theo bọn họ, xem hết tướng mạo, khí tức của đám người Lạc Ly, sau đó bóng người nọ lập tức tiêu tán.

Cùng với bóng người biến mất, thân thể của Mộ Cảnh Chân thánh kia nhất thời bốc cháy, toàn bộ tất cả cơ thể đều hóa thành tro bụi.

Ngay trong nháy mắt này, lại một đạo bóng người chớp qua, nhanh như tia chớp, lần này nằm ngoài dự kiến của mọi người, chính là Tiểu Hôi, trong nháy mắt Mộ Cảnh Chân thánh hóa thành tro bụi, hắn trùng qua bên người.

Mộ Cảnh Chân thánh hóa thành tro bụi, tiên niệm biến mất, Tiểu Hôi đắc ý xông đến bên Lạc Ly, nói:

“Phụ thân, người xem, ta có thu hoạch.”

Ở trong tay hắn có hai bảo vật, trong nháy mắt vừa rồi, hắn lại cấp rút lấy được Tiên bảo bích nguyệt cấm cố tỏa linh kính cùng Hư thánh phân đạo như ý ngoa trên người Mộ Cảnh Chân thánh.

Quả nhiên là xuất thân thiết bảo, năng lực chiến đấu dù không mạnh nhưng giỏi nhất là tìm đồ.

Lạc Ly đón lấy hai tiên bả này, nói: “Tốt lắm, Tiểu Hôi lập công lớn rồi!”

Cái này là tiên bảo thực sự, chỉ có phi thăng Đại Thừa mới có tiên bảo này, hơn nữa xem qua, đây cũng không phải là nhất giai tiên bảo, pháp lực vô cùng.

Thực ra Hỗn Nguyên tông đại chiến lúc trước cũng thu hoạch được tiên bảo, nhưng mà đều là nhất giai tiên bảo, vô giá trị, đều đem đi bán để trả nợ.

Thanh Trúc Mai nhíu mày nói: “Tông chủ, Mộ Cảnh Chân thánh này lai lịch bất minh, ta cảm thấy người này không đơn giản, thực lực cường hãn, hơn nữa còn có rất nhiều tiên bảo.”

Lạc Ly gật đầu, ở trong tay hắn, nhẹ nhàng vận chuyển, tiên bảo bích nguyệt cấm cố tỏa linh kính kia phát ra u quang, Lạc Ly nói:

“Không đơn giản, không đơn giản, ngươi xem, cái này là tiên bảo, hơn nữa chắc chắn không phải lànhất giai tiên bảo, ta có thể thôi động nó.

Ta chẳng qua chỉ là Hợp Đạo trung kỳ mà thôi, phải biết rằng dù là Đại Thừa hậu kỳ, cũng không chắc có thể thôi động nhất giai tiên bảo.


Tông môn hạ giới bình thường, cũng không có cường thủ như vậy! Tất nhiên là đệ tử hạ viện của tông môn tiên giới mới có thực lực, mới có bảo vật như thế!”

Lão Bất Tử ngồi bên nói: “Xem ra chuyện chúng ta làm, tiên nhân tiên niệm kia nhớ tới chúng ta rồi, tất sẽ tới báo thù.

Đứa trẻ này, xem ra là nguyên nhân chính, trên người bọn chúng nhất định có bí mật gì đó, hải thuyền tự nổ, Đại Thừa tự tử, đối phương muốn xóa đi bí mật này nên mới làm như vậy.”

Lạc Ly nói: “Nếu bọn họ muốn bảo vệ bí mật này, thế thì đơn giản thôi, chúng ta sẽ truyền bá nó ra.

Bí mật, người đời đều biết thì sẽ không còn là bí mật, vô giá trị.”

Nói xong, Lạc Ly bắt đầu chế tạo hình ảnh, đem sự tình truyền đến long mạch, còn cả hình ảnh của Mộ Cảnh Chân thánh kia, Lạc Ly đều phục chế trong một trúc giản, sau đó đưa cho Thanh Trúc Mai nói:

“Các ngươi lập tức tới các địa vực khác, phục chế trúc giản này, đi đến đâu tản ra đến đó cho ta.

Ta nghi ngờ Mộ Cảnh Chân thánh kia chỉ là giả danh, nhưng mà không sao, chúng ta sẽ lấy cớ tìm chân thân của Mộ Cảnh Chân thánh này, phàm là tu sĩ nào biết thân phận của hắn, chúng ta đồng ý bỏ ra một vạn tiên châu, mượn đó đem chuyện này truyền bá bốn phương!

Chỉ cần chuyện này truyền bá ra ngoài, đối phương cảm nhận được thì sẽ thu tay lại, chuyện đã bại lộ rồi, giết người diệt khẩu cũng là vô nghĩa.”

Đám người Thanh Trúc Mai tiếp lấy trúc giản của Lạc Ly, cùng nha nói, “Vâng, đệ tử tuân mệnh!”

Bọn họ lập tức tỏa ra bốn phương mà đi.

Nam Hải địa vực này chính là địa vực gần biển, hướng về phía nam, tiếp giáp Chu Dương hải vực, Đại Tây hải vực, đây là lưỡng đại ngoại hải địa vực.

Mà bên còn lại lại là lục địa, lần lượt là Chiết Hạo địa vực, Phúc Lăng địa vực.

Bất luận là ngoại hải, vẫn là nội lục, cũng không giống Nam Hải địa vực này, đều là tông môn phồn đa địa đái, mỗi một địa vực đều có một, thậm chí đến mười hạ giới tông môn.

Sở dĩ như vậy chình là bởi vì, ở Linh Thổ Hồng Hoang giới này, tu sĩ quan trọng nhất chính là linh mạch.

Nam Hải địa vực, cái vừa không là viễn hải, cũng không phải là nội lục quá độ địa vực, hạo kiếp thiên tai lúc trước từng xảy ra, linh mạch bị phá hủy, tài nguyên quá nhiều đều bị chôn vùi, trong đó linh mạch đều là những tiểu hình linh mạch, cả địa vực đều không có trung hình linh mạch tồn tại.

Các địa vực khác, hoàn toàn khác biệt, linh mạch rất nhiều, tài nguyên vô số, các tông môn cũng vô số kể.

Tới gần Nam Hải địa vực Chiết Hạo địa vực, Phúc Lăng địa vực, thuộc về Duyên Hải Địa Đái, tài nguyên phong phú, sản vật đa dạng, đều có không ít tông môn hạ giới.

Nhưng mà dù là vùng Duyên Hải Địa Đái này cũng có khác biệt, cũng phân chia giàu nghèo.

---------------